- Quả thực là có đại sự rồi!
Cơ Trường Không trầm mặt, thần sắc oán giận, thanh âm ngưng trọng nói:
- Trong lúc diễn ra phong vị đại điển, nơi tụ cư của các tộc nhân tại Thiên Quỷ Sơn, Hạ Gia Lạp Sơn, Hương Tuyết Cốc đồng thời lọt vào tập kích của thế lực Thiên U Ám Điện và Trường Sinh giáo. Các trưởng lão bộ tộc chúng ta lưu lại nơi đó, vì bảo vệ tộc nhân, đã có bốn vị bỏ mình, hai vị trọng thương. Cũng may tộc nhân các bộ tộc đã ẩn núp kịp lúc, tổn thất không nghiêm trọng lắm, nhưng sự tình này cũng rất trọng đại, có lẽ phải báo cho các vị lão tổ biết mới được!
Vân Thiên Hà nghe những lời này, sắc mặt nhất thời trầm xuống, vốn hắn đã lo lắng bất đồng sẽ thừa cơ đánh phá, tập kích các cứ điểm khác nhau trong sơn cốc, khiến bọn họ không lo được chu đoàn, vì thế mà mệt mỏi. Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ rằng, địch nhân lại đồng thời hành động như vậy
Nhưng hắn còn chưa kịp hỏi tình huống cụ thể, lúc này Bạch Nương Tử đột nhiên vội vàng từ trên xa chạy tới, không ngừng thở dốc.
Vân Thiên Hà vừa thấy Bạch Nương Tử, trong lòng nhất thời trở nên căng thẳng. Vợ con gia đình hắn đều ở nơi đó, vạn nhất gặp chuyện không may mà nói, hắn thực không dám nghĩ tới. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Cố gắng khiến tâm tình bình tĩnh lại, liền lên tiếng hỏi:
- Bạch Nương Tử, không phải ngươi ở tại Tàng Long đại điện sao, thế nào lại tới đây, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?
Bạch Nương Tử thở dốc một chút, cuối cùng cũng hòa hoãn lại, lớn tiếng nói:
- Thiên Hà, Tàng Long đại điện bị người ta phát hiện rồi. Người này thực lực rất mạnh, ít nhất cũng là Thiên Cảnh cao thủ. Hiện tại An thúc cùng Diệp lão đang khống chế toàn bộ cơ quan trận phòng thủ, người nọ nhất thời chưa đột phá vào được. Nhưng sự tình khẩn cấp, ta sợ có việc ngoài ý muốn, nên đã từ Tàng Long Thiên Môn chạy thẳng tới đây báo tin!
Nghe thấy vậy, trái tim đang căng lên của Vân Thiên Hà mới thả lỏng đi một chút, liền nói:
- Có bao nhiêu địch nhân, vì sao chúng phát hiện được Tàng Long đại điện?
- Chỉ có một người, hắn từ trong đáy Long Hồ phát hiện ra Tàng Long đại điện!
Bạch Nương Tử nói.
Nghe thấy chỉ có một người, nhất thời sát khí trong mắt Vân Thiên Hà tỏa ra, nói:
- Hiện tại bí mật của Tàng Long đại điện, địch nhân vẫn chưa hiểu biết được nhiều. Mặc kệ kẻ này vì sao phát hiện ra Tàng Long đại điện, đây là hậu hoạn, ta tất phải trừ đi, bằng không bí mật tiết lộ ra, người thân của ta sau này sẽ không còn chỗ an toàn để sống, mà ta cũng không thể nào yên tâm làm việc!
Cơ Trường Không lo lắng nói;
- Thiên Hà, kẻ kia là cao thủ Thiên Cảnh, nhưng theo như hiểu biết của chúng ta mà nói, Liên Ngân La của Thiên Tháp, hoặc là U La Vương của Thiên U Ám Điện đều không có khả năng, về phần Trường Sinh giáo chủ kia, càng không thể nào. Lần này bọn chúng đồng thời tập kích tộc nhân các bộ tộc, không thể nào có một gã cao thủ của chúng lại nhàn nhã đi ngắm cảnh Long Hồ đượ, trừ khi...
Lúc này, trong lòng Vân Thiên Hà khẽ động, không nói gì, hai mắt khép hờ lại.
...
Khi bản tôn Vân Thiên Hà nhắm mắt, lúc này phân thân của hắn đã đi tới cốc khẩu Độc Long Cốc, liền gặp đám người Cơ Hi Nhân, Lam La U vẫn thủ tại đây, đang giằng co cùng với đám người Thiên Tháp. Song phương không hề xảy ra tranh đấu.
Cơ Hi Nhân đột nhiên thấy Vân Thiên Hà từ trên trời hạ xuống, có phần ngạc nhiên nói:
- Thiên Hà, phong vị đại điển kết thúc rồi sao?
Vân Thiên Hà lắc đầu nói:
- Vẫn còn đang diễn ra, ta chỉ đi dò xét xung quanh một chút, không ngờ lại gặp há nhiều việc, vừa rồi giải quyết xong sự tình ở phong khẩu, liền chạy tới nơi này xem sao!
Cũng không chờ Cơ Hi Nhân lên tiếng, Vân Thiên Hà lại nói tiếp:
- Cơ trưởng lão, trước đó các ngươi có gặp qua Thiên Cảnh cường giả lui tới nơi này không?
Cơ Hi Nhân vuốt râu nói:
- Là ai thì ta cũng không rõ lắm, nhưng hắn có một hỏa long phân thân ẩn giấu trong cơ thể một khôi lỗi, mưu đồ cùng với U Tà Chi Ảnh trà trộn vào đây, lại bị ta bóc trần, khi Lam La U giao thủ cùng nó, Cổ Kỳ bởi vì bị U Tà Chi Ảnh xâm nhập tâm thần nên đã tự bạo khiến hỏa long kia bị thương. Sau khi nó chạy trốn khỏi đây liền không biết tung tích. Chúng ta sợ nơi này lại xảy ra sự cố khác nên cũng không truy kích. Thiên Hà, có phải lại có chuyện gì phát sinh hay không?
- Hỏa long phân thân?
Vân Thiên Hà trầm tư một chút, trông đầu nhất thời nhớ tới một gã trước đây đã ăn khổ đầu từ hắn, chính là cao thủ tên Tiễn Ngao kia, vì vậy bèn nói:
- Hỏa long phân thân này, các ngươi có nhận ra không?
Lam La U nói tiếp:
- Theo lão phu tính toán, kẻ này hẳn là người Viêm tộc từ Di Sinh Giới xuống đây từ rất sớm, tên gọi Tiễn Ngao!
Quả nhiên là hắn, Vân Thiên Hà sau khi đạt được kết quả, lúc này ngẩng đầu lên, đón nhận ánh mắt phi thường khiếp sợ của Khương Tề Sâm đang quan sát hắn.
Hiển nhiên, Khương Tề Sâm tự nhiên nhìn ra thân thể Vân Thiên Hà tựa hư tựa thực, rõ ràng chính là một linh phách phân thân mà Thiên Cảnh cao thủ mới có thể ngưng ra.
Thế nhưng phân thân này có một luồng khí tức cường đại, còn có một cỗ ý chí bễ nghễ khiến tim hắn như ngừng đập. Sắc mặt Khương Tề Sâm thập phần ngưng trọng, trong lòng hắn không ngừng suy tính, từ đâu mọc ra một tiểu tử này, không chỉ trẻ tuổi đã có thực lực Thiên Cảnh, hơn nữa phân thân cũng vô cùng cường đại. Vì sao lão phu không có được những tư liệu tình báo về hắn, lẽ nào tin tức của Thiên Tháp quá bế tắt sao?
- Là hắn, tại sao lại là tiểu tử kia, hắn không phải...
Ngay khi Khương Tề Sâm đang nhíu mày trầm tư, chợt nghe bên cạnh có một người hít vào hơi lanh, vì vậy bèn quang sang, liền thấy Tác Hách cùng với Chúc Thiết Sinh vẻ mặt khiếp sợ, mang theo biểu tình không thể tin nổi nhìn Vân Thiên Hà.
- Thế nào, các ngươi nhận ra tiểu tử kia?
Khương Tề Sâm thấy biểu tình của hai người, liền trầm mặt hỏi.
Tác Hách nói:
- Thủ Các, tiểu tử này chính là kẻ chúng ta đã từng chú ý tới. Chẳng qua lúc đó với thực lực chúng ta cũng không để hắn vào mắt, cho nên cũng không mấy quan tâm. Bất quá về sau, khi chúng ta tương trợ Đường Túc Ly cũng từng ở chỗ Đường Túc Ly nhìn thấy bức tranh của tiểu tử này. Đó là tranh do Đường Túc Ly tự tay vẽ ra. Khi chúng ta hỏi nguyên nhân, ngươi có biết Đường Túc Ly trả lời thế nào không?
- Nói đi!
Khương Tề Sâm hiển nhiên hứng thú với những tư liệu liên quan tới Vân Thiên Hà.
Chúc Thiết Sinh vẻ mặt nịnh bợ nhìn Khương Tề Sâm, xen vào nói:
- Thủ Các, Đường Túc Ly đã từng nói, người này về sau sẽ là trở ngại lớn nhất trên con đường thống trị thiên hạ của hắn. Vô luận là tâm trí, thủ đoạn, hay thực lực, cũng đều đã trưởng thành tới một trình độ khiến hắn phải kiêng kỵ. Sở dĩ hắn vẽ ra bức tranh đó, chính là muốn thường xuyên nhắc nhở bản thân, không thể khinh thị người này. Cho nên chúng ta từ trong tay Đường Túc Ly có được tư liệu về tiểu tử này. Nhưng không ngờ tốc độ trưởng thành của hắn lại biến thái đến vậy, còn rất trẻ mà đã đạt tới Thiên Cảnh, thành tựu trong tương lai càng không thể phán định, Thủ Các, chúng ta có nên...
- Câm miệng!
Khương Tề Sâm chán ghét nhìn Chúc Thiết Sinh, lạnh lùng nói:
- Ý niệm lấy việc công báo thù riêng trong đầu ngươi tốt nhất nên lập tức bỏ đi cho ta!
Chúc Thiết Sinh lập tức im lặng, hai tròng mắt đảo quanh, mang theo vẻ giảo hoạt, không biết đang suy nghĩ gì.
Lúc này Khương Tề Sâm nhìn Vân Thiên Hà đang cùng Lam La U nói chuyện, trong lòng suy nghĩ, người này ý cảnh hùng hậu như vậy, tất nhiên cùng với người mà vị Tinh Sứ kia tìm có liên quan trọng đại. Nếu như có thể đem tin tức này báo lại cho Tinh Sứ, chẳn hẳn sẽ không thiếu mấy viên Tinh Linh Thiên Cơ Hoàn để cùng với đám tử tôn hưởng thụ trường sinh. Lão phu rất ít nhúng tay vào sự vụ của Thiên Tháp, lần này vì chỗ tốt Liên Ngân La hứa hẹn lão phu mới tới. Hôm nay đạt được tin tức trọng đại này, chút hứa hẹn kia của hắn, tự nhiên không thể nào so được với chỗ tốt mà Tinh Sứ đem tới!
Đã như vậy, lão phu cũng không cần phải tranh đấu vô vị nữa, rút lui được rồi!
Nghĩ tới đây, Khương Tề Sâm bèn nói:
- Hôm nay chúng ta tới đây, cũng là vì ánh sáng thanh mông hấp dẫn, hiếu kỳ nên mới tìm đến, không có ý tứ đối địch cùng các ngươi. Nguyên bản ta vốn nghĩ có được cơ hội tham dự thịnh sự việc trọng đại của quý phương thì thật là vinh hạnh, nhưng các vị lại bắt chúng ta chờ ngoài cửa, vậy ta đây cũng không quấy rầy nữa, xin cáo từ!
Nói xong, Khương Tề Sâm vung tay nói với đám người phía sau:
- Chúng ta đi!
- Thủ Các, ngài...
Tác Hách có phần không hiểu ý tứ của Đại Thủ Các này, lời muốn hỏi đã ra đến miệng, nhưng thấy Khương Tề Sâm lắc đầu, Tác Hách cũng không dám hỏi nhiều.
- Chậm đã!
Ngay khi Khương Tề Sâm dẫn theo đám người Thiên Tháp rời đi, Vân Thiên Hà lúc này trầm giọng quát, trong đó còn kèm theo cả úy thế vô biên, nhất thời vang vọng cả Thanh Long sơn, thỉnh thoảng vẫn còn những tiếng dư âm vọng lại như là tiếng long ngâm từ thời viễn cổ.
Khương Tề Sâm nhíu mày, quay đầu lại nhìn Vân Thiên Hà nói:
- Không biết vị trẻ tuổi này có gì chỉ giáo?
Vân Thiên Hà nhìn Khương Tề Sâm, nói:
- Ta mặc kệ mục đích các ngươi đến vì thứ gì, nhưng sự tình hôm nay, toàn quân Ám Điện tới đây đã bị diệt, tuy rằng Thiên Tháp không phối hợp hành động, nhưng ta cảnh cáo các ngươi, quay về thông tri cho Liên Ngân La, nếu như hắn không biết thức thời, kết cục sau này của hắn, so với Tinh Môn kia còn thảm hơn hấp trăm lần, đương nhiên, đó cũng là một lời khuyên của ta!
Nghe thấy vậy, chân mày Khương Tề Sâm giật giật, trên mặt tuy bình tĩnh, nhưng nội tâm lại đang kinh hoảng ngập trời. Hàm nghĩa sắc bén trong lời nói của Vân Thiên Hà, lấy loại cáo già luôn bo bo giữ mình như hắn, sao có thể không nghe ra được.
Vân Thiên Hà nhắc tới Ám Điện, tự nhiên là hắn đã biết hợp tác hiệp nghị giữa Thiên Tháp cùng với Ám Điện. Lần này Thiên Tháp đi ra chẳng qua chỉ là phô trương một chút, nhưng trong lời của Vân Thiên Hà đã chỉ ra, Ám Điện toàn quân bị diệt, mà bọn họ lại toàn quân lui về, như vậy Ám Điện tự nhiên sẽ nảy sinh ngờ vực với họ, tự nhiên sẽ làm ra hành động để cảnh cáo.
Thế nhưng người này thứ khác không nói, lại đi đề cập tới Tinh Môn, chẳng khác nào chỉ trúng vào mệnh môn của hắn, bởi vì rất ít người biết được mối quan hệ vô cùng chặt chẽ của Khương Tề Sâm với Tinh Môn. Hắn sao có thể không nhìn ra huyền cơ trong đó, người này nói vậy là nhắc nhở hắn, Ám Điện sẽ động thủ với Tinh Môn!
- Lời nói của tiểu tử này có dụng ý gì, muốn gây xích mích quan hệ giữa chúng ta cùng với Ám Điện sao?
Tác Hách cũng không nhìn ra được ý tứ ẩn hàm trong lời nói đó.
Chúc Thiết Sinh lại nói:
- Tiểu tử này quá ngây thơ rồi, hắn cho rằng chỉ bằng một câu nói của hắn, là có thể dao động đến sự hợp tác giữa chúng ta cùng với Ám Điện sao. Mà cho dù chúng ta cắt đứt quan hệ cùng Ám Điện, Thiên Tháp cũng đâu dễ dàng bị người uy hiếp!
- Câm miệng cho ta!
Khương Tề Sâm lúc này lo lắng, nghe thaasy Chúc Thiết Sinh ở đó ồn ào, liền quay sang quát lạnh một câu, còn tỏa ra uy áp của Thiên Cảnh cao thủ, khiến cho Chúc Thiết Sinh biến sắc, thân mình lui về phía sau mấy bước, lập tức không dám lắm miệng nữa.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Động Thiên Hà
Chương 573: Lời nói sâu sắc
Chương 573: Lời nói sâu sắc