DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Động Thiên Hà
Chương 675: Thiêu đốt dục vọng


Hai vị trưởng lão nghe thấy vậy lúc này mới bừng tỉnh, nguyên lai Bất Diệt Minh Hỏa của Thiên U Ám Điện là do bản nguyên chi hỏa Mộc Trung U Hỏa mà thành.

Trong lúc giao lưu, Trường Sinh giáo chủ dẫn theo mấy người tới lối vào của một tòa cung điện trong di chỉ, liền thấy ở nơi này có hai người thân hình cao lớn cường tráng, thần thái cực kỳ bưu hãn, tướng mạo có phần giống với hai thủ vệ ở trước môn khẩu khi nãy.

Hai người này chính là Địa Cung trưởng lão của Trường Sinh giáo chủ, phụ trách thủ hộ nơi này.

Sau khi Trường Sinh giáo chủ đi tới, hai vị trưởng lão quan sát mấy người U La Vương ở phía sau, trong mắt lóe ra thần tình nghi hoặc. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Trường Sinh giáo chủ nói:

- Vị này là U La Vương các hạ của Thiên U Ám Điện, nhị vị trưởng lão hẳn đã nghe qua, lần này bản tọa dẫn bọn họ đến đây là có chuyện quan trọng, mời nhị vị trưởng lão mở Thánh Hỏa Tế Đàn, bản tọa cần phải dùng Địa Tâm Tử Hỏa.

Hai vị trưởng lão nghe thấy vậy, cũng không nói nhiều, lập tức liền dùng lực lượng thân thể cường đại của họ, trực tiếp mở hai cánh cửa nặng nề phía sau.

Sau khi đại môn được mở ra, thanh âm vang lên như có cơ quan vận chuyển, ầm ầm một tiếng thật lớn, ngay sau đó liền sản sinh một cỗ hấp lực rất mạnh, như muốn hút người ta vào trong.

- Không nên phản kháng cỗ lực lượng này!

Trường Sinh giáo chủ nhắc nhở nhóm người U La Vương một tiếng, rồi liền tiến lên phía trước dẫn đầu vào trong cung điện, U La Vương cùng với hai vị trưởng lão bất tử vội vàng đi theo sau, cánh cửa kia cũng bị hai trưởng lão bên ngoài đóng lại.

...

Lúc này, bên trong chính cung đại điện.

Đường Túc Ly lúc này đứng ngối không yên, dục hỏa bốc lên trong lòng không ngừng dày vò khiến hắn như sắp nổ tung ra.

Trên trán hắn lúc này mồ hôi ròng ròng, quần áo ướt nhẹp, từ khi trưởng lão bất tử bắt hắn trông coi thi thể của nữ tử xích lõa, hắn liền không yên ổn được một phút nào.

Hắn vốn muốn đi ra khỏi đại điện thong thả dạo một vòng cho dục hỏa hạ xuống, nhưng cửa đại điện đóng chặt, hắn căn bản mở không ra, chỉ đành tiếp tục ở bên trong đại điện.

Đường Túc Ly đã từng là một, kiêu ngạo tự phụ, thế nhưng cuộc đời làm khôi lỗi nhiều năm trải qua sỉ nhục khiến cho nhân cách hắn đã méo mó, nhân tính trong hắn đã bị sự sỉ nhục làm cho mờ nhạt hầu như không còn.

Vận khí của hắn kém đến cực điểm, từ khi hắn tu luyện thứ gọi là Phách Hoàng Thiên Kinh, hắn đã bước lên một con đường không có lối về.

Chịu sự ảnh hưởng của công pháp, hiện tại hắn rất dễ nóng nảy, hơn nữa như cầu phát tiết rất mạnh, cần phải có nữ nhân hoặc là giết người để phát tiết.

Đường Túc Ly lúc này đang nghĩ mọi biện pháp, thậm chí là nhớ đến rất nhiều hồi ức bi thương để áp chế đoàn hỏa diễm hừng hực thiêu đốt trong lòng. Nhưng vào lúc này, bất chợt có một tiếng rên rỉ yếu ớt vang lên, không thể nghi ngờ chính là một tiếng sét giữa trời quang, khiến cho tâm tình đang dần bình tĩnh của hắn triệt để bị phá vỡ.

Đường Túc Ly quay sang, khi ánh mắt hắn rơi trên thân thể nữ nhân nằm trên mặt đất liền không thể dời đi được, trong mắt hắn hỏa diễm hừng hực một lần nữa bốc lên, hầu như thiêu đốt toàn bộ lý trí của hắn, chỉ còn lại thú tính dục vọng.

- Nữ nhân này còn sống?

Đường Túc Ly thực sự không nhịn nổi nữa, lúc này rốt cuộc hắn cũng đứng dậy, gian nan tiến về phía thi thể nữ nhân kia, mỗi một bước đều vô cùng nặng nề. Mặc dù hắn biết thi thể nữ nhân này không động vào đuojwc, nhưng bộ ngực phong mãn kia, khe kín âm u thần bí kia, làn da mịn màng trắng muốt kia, còn cả như lời trưởng lão bất tử từng nói qua, đây là một thế thân của vị Trường Sinh giáo chủ câu hồn nhiếp phách.

Vào lúc này, Đường Túc Ly không nhịn được tưởng tưởng nữ nhân kia thành Trường Sinh giáo chủ, lại tưởng tưởng khi nữ nhân kia uốn éo hầu hạ dưới thân hắn, mặc cho hắn phát tiết.

Không chịu nổi nữa.

Nghĩ tới đây, Đường Túc Ly bước nhanh hơn, khi thấy thi thể nữ nhân kia dường như bắt đầu hô hấp trở lại, hỏa diễm trong đầu hắn dường như nổ ầm một tiếng, triệt để bạo phát ra.

Gầm!

Đường Túc Ly gầm lên một tiếng, như là dã thú động dục, điên cuồng xé rách quần áo trên người mình, lột trần như nhộng, rồi lập tức nhào lên trên người nữ tử kia.

Lúc này hắn giống như một con độc xà điên cuồng, không ngừng cắn lên thân thể hoàn mỹ đó, khiến làn da mịn màng hiện lên rất nhiều dấu răng. Hắn vừa gầm lên, vừa không ngừng mò mẫm tìm kiếm cái khe sâu âm u thần bí mang đến cho hắn cảm giác mềm mại sung sướng.

Nữ tử kia lúc này cũng bất chợt phát ra một tiếng rên rỉ như có như không. Không thể nghi ngờ đây chính là một liều xuân dược cực mạnh.

Gầm!

Sau khi hắn tìm tới được cái khe sâu thần bí âm ý, lập tức cả người ưỡn lên, hung hăng đâm vào một phát. Nương theo một cỗ khoái cảm tột đỉnh truyền đến, hắn không ngừng rống lên, dùng sức ôm lấy thân thể nữ tử kia, bắt đầu điên cuồng đẩy vào, hận không thể tiến hẳn vào trong thân thể nàng vậy.

Nhưng mà...

Ngay sau khi Đường Túc Ly vừa đút vào, bắt đầu không ngừng điên cuồng phát tiết, nữ tử này đột nhiên mở mắt, trong đôi mắt đó hiện lên một vệt hồng mang u dị.

Khi Đường Túc Ly không ngừng điên cuồng chinh phạt, hồng mang trong đôi mắt nàng càng ngày càng kịch liệt, làn da vốn tái nhợt lúc này cũnng trở nên hồng nhuận hơn nhiều, còn cả mái tóc của nàng cũng bắt đầu dài ra một cách quỷ dị.

Đường Túc Ly trong lúc điên cuồng ngẩng đầu lên nhìn, chợt thấy nữ tử kia mở mắt, đồng thời trong mắt hiện lên hồng mang, nhất thời cả người giống như bị điện giật, phảng phất như rơi vào một thế giới huyết sắc, không thể nào tự kiềm chế được.

Hắn trở nên sợ hãi, cũng ý thứ tới lời khuyên của trưởng lão bất tử. Đường Túc Ly thanh tỉnh lại rất nhiều, hắn muốn rút ra khỏi thân thể nữ tử đó.

Thế nhưng đã muộn.

Nữ nhân này bất chợt hét lên một tiếng chói tai, mãnh liệt nhổm dậy, đè Đường Túc Ly xuống dưới thân, mang theo những tiếng gào hét điên cuồng, không ngừng nhấp nhô thân thể tuyết trắng hưởng thụ khoái cảm, đồng thời bên trong khe sâu thần bí kia sản sinh ra một cỗ hấp lực cực kỳ mạnh mẽ, không ngừng hấp thu lấy tinh hoa Đường Túc Ly bắn ra.

Đường Túc Ly Mà lúc này đã hoàn toàn bị sợ hãi thay thế, hắn cảm giác tinh hoa trong cơ thể dường như đang bị một cỗ hấp lực điên cuồng hút lấy.

Bởi vì sợ hãi, hắn điên cuồng hét lên, hắn muốn đẩy thân thể nữ tử này ra, liều mạng đem nữ nhân này đánh chết, thế nhưng tinh hoa cùng với huyết khí trong cơ thể tiết ra cực nhanh, khiến hắn trở nên vô lực.

Mà lúc này, nữ tử cưỡi trên người hắn con ngươi đỏ như máu, giống như là một khối bảo thạch huyết sắc, bắn ra từng cỗ quang mang rừng rực. Nàng điên cuồng không ngừng hấp thụ tinh hoa cùng với khí huyết trong cơ thể Đường Túc Ly, thậm chí còn muốn thôn phệ lấy tinh phách cùng linh hồn hắn.

Giờ khắc này, Đường Túc Ly đã hoàn toàn vô lực, hắn giống như là một túi nước không ngừng bị vắt kiệt, làn da dần dần trở nên khô nứt, thân thể cũng bắt đầu héo rút đi, thâm chí sắp trở thành da bọc xương.

Nếu như không có người đến ngăn cản, hắn sẽ bị thi thể nữ tử quỷ dị này triệt để hút khô.

Nhưng lúc này, đột nhiên hồng quang trong mắt nữ tử dần dần ảm đạm đi, sau khi đã thôn phệ hầu như toàn bộ tinh khí của Đường Túc Ly, bất chợt có một cỗ lực lượng quỷ dị bắt đầu chậm rãi tụ tập hướng về thân thể hắn.

Cỗ lực lượng này thập phần mạnh mẽ, Đường Túc Ly sau khi đạt được cỗ lực lượng này, thân thể vốn chỉ con da bọc xương của hắn lại đột nhiên bắt đầu toả sáng sinh cơ, những nơi vốn đã khô quắt cũng bắt đầu dần dần căng lên, càng trở thêm rắn chắc dẻo dai.

Lúc này, tóc của Đường Túc Ly bắt đầu điên cuồng mọc dài ra, thân thể hắn thậm chí còn trở nên cường tráng. Sau khi cỗ lực lượng kia tràn vào thân thể hắn, hắn cảm nhận được một lực lượng trước nay chưa từng có lưu chuyển trong cơ thể, khiến hắn càng thêm trở nên cường đại.

Biến hóa bất ngờ này khiến Đường Túc Ly kinh ngạc đến ngây người, nhưng sau khi cảm nhận thấy cỗ lực lượng cường đại kia, một cảm giác vui vẻ không ngừng dâng lên trong lòng.

Thế nhưng chính hắn cũng không nhận ra được, lúc này đôi mắt của hắn cũng đã dần dần biến thành một loại huyết sắc. Nhân tính hắn vốn méo mó, lúc này linh hồn cũng đã điên cuồng vặn vẹo, bản tính của hắn trong niềm vui vẻ biến thái này cũng đã triệt để mất phương hướng.

Gào!

Lúc này, nữ tử kia bất chợt gào lên một tiếng, giống như đã hoàn thành một nghi thức nào đó. Đôi con ngươi huyết sắc đỏ rực trừng lên nhìn Đường Túc Ly, Đường Túc Ly dường như cũng hiểu mệnh lệnh của nữ nhân kia, cứ để thân thể xích lõa như vậy quay người lại, hướng về phía đại môn của đại điện.

Rầm!

Đường Túc Ly đi tới trước cửa, đối diện với đại môn đóng chặt hét lớn một tiếng, lập tức một quyền nặng nề oanh kích lên trên cửa, sau khi một tiếng bạo liệt vang lên, cả đại điện đều rung chuyển, đại môn ầm ầm đổ xuống.

...

Cùng lúc đó, sau khi tiến nhập Địa Tâm Ly Cung, Trường Sinh giáo chủ mang theo U La Vương cùng hai vị trưởng lão bất tử đi tới trước Tử Hỏa Tế Đàn, bất chợt cảm ứng được điều gì đó, cước bộ hơi ngừng lại.

U La Vương thấy vậy bèn hỏi;

- Phát sinh chuyện gì?

Trường Sinh giáo chủ đột nhiên cười duyên, nói:

- phế vật các ngươi mang đến quả nhiên là có tiềm chất làm nhân chủng, hắn cuối cùng cũng không nhịn được mê hoặc mà làm việc đó với thi thể kia, khanh khách!

- Kết quả sẽ thế nào?

U La Vương cảm thấy Trường Sinh giáo chủ đã sử dụng tâm cơ với hắn, trong lòng hắn có cảm giác không quá thoải mái, liền trầm giọng hỏi.

Trường Sinh giáo chủ nói:

- Đầu tiên hắn sẽ bị hút khô, sau đó sẽ bị biến thành nhânchunrg, bởi vì bản thân hắn là Nhân tộc, đã từng có được tạo hóa khí vận, cho nên hắn cũng có được tiềm chất trở thành Dị Linh Hoàng.

Nhưng càng khiến cho bản tọa ngoài ý muốn chính là, kẻ này cùng với thần hồn của Huyền Nữ mà bản tọa đau khổ tìm kiếm bấy lâu lại có liên quan rất lớn. Chỉ cần tìm được thần hồn của Huyền Nữ, như vậy Thiên Nữ điện hạ hoàn toàn có thể chế tạo ra một Dị Linh Hoàng có thể khống chế Dị Linh Vương. Đến lúc đó, Nhân tộc này sẽ trở thành nô dịch của chúng ta, ha ha ha...

Nói xong, Trường Sinh giáo chủ đột nhiên cười như điên, khiến cho hai ngọn song phong trước ngực rung lên như ba đào.

U La Vương cười lạnh một tiếng:

- Không nên nghĩ những thứ mỹ diệu như thé, nếu như dễ dàng thực hiện như vậy thì bản tọa đâu phải khổ tâm gần nghìn năm mà vẫn chưa mở ra được U Tuyền Huyết Hà. Thiên Nữ nếu có thể khống chế Dị Linh Hoàng thì mấy nghìn năm trước cũng đã làm được rồi, hà tất phải chờ đến hiện giờ.

Trường Sinh giáo chủ lại nói:

- Đừng cho là ta không biết ngươi có chủ ý gì, trong U Tuyền Huyết Hà kia có hai vị cường giả hoang đã từng bị Thiên Thù Ngự Giả đánh rơi vào đó.

Hai cường giả này đều là Thiên Tru Giả từng bị ma hóa, thực lực mạnh mẽ, những Dị Linh phổ thông chỉ có thể phụ thuộc vào họ, căn bản không có khả năng chuyển hóa họ thành Dị Linh.

Ngươi trăm phương nghìn kế muốn mở U Tuyền Huyết Hà là để thả họ ra, theo ta đoán ngươi cùng với họ hẳn là có quan hệ lớn lao, nói không chừng còn là thân thích, bọn họ hẳn là có thể khống chế được Dị Linh trong U Tuyền Huyết Hà. Bản tọa nói có đúng không, ha ha?

Nghe thấy lời này, con ngươi bên dưới lớp mặt nạ hắc ám của U La Vương bộc phát u quang.

Đọc truyện chữ Full