DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Động Thiên Hà
Chương 681: Thiên vương mạt lộ


Thánh Không Thiên Vương mất đi một bên cánh quý báu cũng không mọc lại được nữa, cho dù có được khôi phục, nhưng cũng không có khả năng hiệu dụng cường hãn như trước.

Như vậy khác nào một người bị chém đứt đi tay chân, trở thành tàn phế.

Huống hồ lực lượng thân ảnh Vân Thiên Hà có được, là sự kết hợp giữa chân nguyên lực ngưng tụ mà thành cùng với lực lượng của không gian pháp tắc, cánh của Thánh Không Thiên Vương tương đương bị một lực lượng chân không cắt nát bấy, cho dù hắn muốn gom góp các mảnh vỡ máu huyết trở về cũng thập phần trắc trở.

Thánh Không Thiên Vương lúc này bi phẫn gần chết, nhưng đã trọng thương nên hắn không còn tâm tái chiến, đành phải liều mạng chạy trốn.

Hắn chưa bao giờ lâm vào hoàn cảnh chật vật như vậy. Nhưng hôm nay, hắn biết, vì sự cao ngạo tự đại của mình mà hắn đã phải trả một cái giá đắt.

Trong quá trình hắn đào tẩu đã không thể dùng cánh để phi hành được nữa, cơn đau đớn tê liệt này cũng sắp khiến hắn không kiên trì được, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua thân ảnh của Vân Thiên Hà vẫn đang truy đuổi gắt gao ở phía sau.

Càng khiến hắn kinh hãi vạn phần chính là, hắn mơ hồ phát hiện ra sau lưng của thân ảnh kia cũng mọc ra một đôi cánh trong suốt như cánh thiên thần.

Sau khi thấy một màn đó, Thánh Không Thiên Vương lại điên cuồng phun ra máu tươi.

Cảnh giới trạng thái này, chính là cảnh giới mà hắn tha thiết ước mơ sau mấy ngàn năm khổ tu còn chưa được, mà tên kia sau khi thôn phệ một ít lân sí của hắn lại có thể từ đó chuyển hóa thành hiệu quả này. Tâm thần bị đả kích nghiêm trọng, khiến cho vết thương của Thánh Không Thiên Vương lại một lần nữa bộc phát, tốc độ chạy trốn càng chậm hơn, bởi vì loại đả kích liên tục này đã khiến cho tâm lực của hắn tiều tụy, rơi vào một trạng thái tuyệt vọng.

Thế nhưng, hắn vẫn phải tiếp tục liều mạng chạy trốn.

Khi Thánh Không Thiên Vương chạy tới phụ cận bộ lạc Cửu Phượng, liền thấy Xích Luyện Thiên Vương lúc này đang rất phiền muộn phiều phù trên không trung, thân thể hắn bùng lên một đoàn hỏa diễm giống như một hỏa nhân, hắn hét lớn một tiếng phun ra một hơi, ngọn lửa hừng hực phô thiên cái địa liền bao trùm lên tầng phòng ngự tráo của bộ lạc Cửu Phượng.

Oanh!

Một tiếng nổ rung trời, Cửu Thiên Huyền Minh Đăng dùng để phòng ngự của bộ lạc Cửu Phượng đột nhiên phóng ra một luồng quang mang đạm lam sắc, lực lượng ẩn chứa bên trong lam quang liền nhanh chóng trung hòa đi xích diễm của Xích Luyện Thiên Vương.

- Con bà nó, đám kiến hôi vô sỉ đê tiện này, có giỏi thì cùng đánh với gia gia đi, trốn ở trong đó thì tính làm gì, chỉ là một chủng loại đê tiện đáng ghê tởm, đến đây đi, a a a...

Thiên Sơn điên cuồng rít gào, hắn dùng tới chín thành tu vi lực lượng, thế nhưng không đột phá được phòng ngự của Cửu Thiên Huyền Minh Đăng, đây chính là việc phiền muộn nhất từ khi tới bộ lạc Cửu Phượng này.

Nguyên bản hắn rất vô sỉ nghĩ nữ nhân trong bộ lạc Cửu Phượng xinh đẹp như hoa, lần này tốt nhất là đem vài người về làm tiểu thiếp, mỗi ngày dày vò, đến khi nào chán thì lại đổi, thật là một sự tình tuyệt vời đến cỡ nào.

Thế nhưng sau khi hắn dễ dàng giết chết một ít Long nhân, lòng tin đã lớn tới mức tận cùng, nên khi đến đây hắn nghi chỉ cần một kích là có thể khiến cho bộ lạc Cửu Phượng phải đầu hàng, thậm chí là quỳ trước mặt hắn cầu xin, thi nhau xin làm tiểu thiếp của hắn.

Nhưng sự thực lại không được mỹ hảo như trong tưởng tượng, sau khi hắn tới đây liền phát hiện đối phương sớm đã thành lập một tầng phòng ngự, mà hắn thủy chung vẫn không thể phá vỡ được tầng phòng ngự cổ quái kia.

Nhất là khi thấy lực lượng bản nguyên chi hỏa của Khôn Diễm bên trong Cửu Thiên Huyền Minh Đăng, Xích Luyện Thiên Vương ngay cả tâm muốn chết cũng có, đây chính là khắc tinh của hắn a.

Hắn rít gào, vô cùng phẫn nộ, lực lượng ý chí cường đại bên trong xích diễm của hắn đã đem xung quanh thiêu đốt thành một biển lửa, hầu như trở thành địa ngục dung nham.

Nhưng duy nhất địa phương bộ lạc Cửu Phượng lại thủy chung luôn được một tầng quang vựng bao phủ, biển lửa xích diễm kia cũng làm nó rung động một chút nào, mỗi khi hắn mạnh mẽ công kích, lực lượng xích diễm đều bị hút đi một cách quỷ dị.

Nhưng vì sợ Thánh Không Thiên Vương chê cười, Xích Luyện Thiên Vương lúc này đã rơi vào trạng thái càng, ý chí bên trong xích diễm kia càng trở nên nồng đậm.

Chẳng qua hắn không biết, bộ lạc Cửu Phượng lúc này cũng phải đối mặt với một cỗ áp lực không gì sánh được.

Lúc này trong bộ lạc, Tước Tinh Tử tọa trấn bên trong Cửu Hỏa Trận, trán đầy mồ hôi, sắc mặt có phần tái nhợt, nhưng nàng vẫn cố kiên trì, tộc trưởng Cửu Phượng bên cạnh cùng các trưởng lão cũng đồng dạng như vậy, hiển nhiên sự cường đại của Xích Diễm Thiên Vương dã khiến các nàng sắp không chịu được, nếu như không có Cửu Thiên Huyền Minh Đăng mà nói, các nàng hôm nay chắc chắn sẽ bị diệt tộc.

Bất quá bây giờ, Quy Tinh Tử cùng với Long Tinh Tử cũng đã chạy tới bộ lạc Cửu Phượng.

Quy Tinh Tử thấy tình hình như vậy, bèn nói:

- Ta đã phát tin tức cho điện hạ, nhưng điện hạ cũng không trả lời rõ ràng, chỉ nói ta cần ngăn cản thế tiến công của hai đại thiên vương là được, Cửu Thiên Huyền Minh Đăng nơi này có tác dụng khắc chế Xích Diễm Thiên Vương, cho nên Xích Diễm Thiên Vương nhất thời cũng không làm gì được chúng ta. Còn bộ lạc Long Nhân lại có chiếc loa thánh khí thần kỳ, cho nên Thánh Không Thiên Vương hẳn cũng không làm gì được bộ lạc Không Lánh Long Nhân, nhưng các bộ lạc khác có lẽ sẽ gặp phải kiếp nạn.

Long Tinh Tử nói:

- Chúng ta bây giờ cứ nghĩ biện pháp bảo trụ tộc nhân của mình, tai nạn của các bộ lạc khác, chúng ta cũng vô lực, dù sao hai thiên vương này quá mạnh mẽ, trừ Thiên Tru Giả không ai là đối thủ của bọn họ!

Đúng lúc này, Tước Tinh Tử đột nhiên cảm giác áp lực giảm đi, lập tức thần sắc khẽ động, kêu lên:

- Có chuyển biến, bên ngoài phát sinh biến cố rồi!

- A, chúng ta ra ngoài xem sao, các ngươi tiếp tục thủ trận đi!

Quy Tinh Tử dứt lời, liền cùng Long Tinh Tử cấp tốc xuất trận.

Khi bọn họ ra tới bên ngoài, liền thấy một màn khiến bọn họ giương mắt lên nhìn.

Lúc này trên không trung, Xích Diễm Thiên Vương đang bùng cháy, bất chợt thấy Thánh Không Thiên Vương chật vật chạy tới, một bên cánh của hắn đã biến mất, máy chảy thành vòi!

Xích Diễm Thiên Vương đột nhiên thấy Thánh Không Thiên Vương chạy tới thì đại hỉ, nhưng khi định lên tiếng nói chuyện, đã thấy dáng dấp chật vật của Thánh Không Thiên Vương, không khỏi ngẩn ngơ, thốt lên:

- Thánh Không các hạ, sao ngươi lại thành ra như vậy?

- Cứu ta, mau cứu ta... Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Thánh Không Thiên Vương lúc này cũng không còn chút tôn nghiêm nào, vì vậy liền lập tức cầu cứu Xích Diễm Thiên Vương, liều mạng lao về phía hắn.

Đúng lúc này, phía sau một đoàn tật ảnh lao đến, thân ảnh Vân Thiên Hà đột nhiên xuất hiện tại nơi này.

Xích Luyện Thiên Vương vừa thấy đôi cánh trong suốt trên lưng Vân Thiên Hà, bèn kinh hoảng hét lên:

- Thánh Không, ngươi muốn hại chết ta hả, ngươi bị tộc nhân của ngươi truy sát còn kêu ta cái gì, đôi cánh dài kia ngoại trừ Thánh Không các ngươi thì còn ai có nữa, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Vừa nghe thấy vậy, Thánh Không Thiên Vương vừa có một chút hi vọng liền chỉ vào Xích Luyện Thiên Vương, không thốt được nên lời, lại tiếp tục nôn ra máu.

Cho dù không bị giết chết, hắn cũng tức mà chết!

Lúc này Quy Tinh Tử cùng với Long Tinh Tử bên trong phòng hộ tráo của Cửu Thiên Huyền Minh Đăng thấy người phía sau truy đuổi Thánh Không Thiên Vương, cũng kinh ngạc hô lên:

- Đây không phải là quân vương điện hạ sao, vì sai ngài lại mọc cánh thành điểu nhân thế kia, có chuyện gì xảy ra vậy?

Long Tinh Tử ngắt lời nói:

- Sư đệ, không nên nói lung tung, quân vương điện hạ là Nhân tộc, lẽ nào ngươi không cảm ứng được sao, đó cũng không phải chân thân của quân vương điện hạ, hẳn là một phân thân được ngài dùng lực lượng tạo ra thôI!

Quy Tinh Tử kinh hãi:

- Không phải chứ, phân thân mà cũng mạnh như vậy sao, lại có thể dọa chết khiếp Thánh Không Thiên Vương. Lẽ nào quân vương điện hạ lại thăng cấp, đã trở thành Thiên Thù Ngự Giả chân chính!

Long Tinh Tử sắc mặt đắc ý nói:

- Tiểu tử ngươi sợ rằng còn chưa biết, quân vương điện hạ sớm đã trở thành Tinh Khung Đại Đế, về phần Thiên Thù Ngự Giả đó cũng là chuyện sớm muộn mà thôi. Điện hạ hôm nay chẳng qua chỉ là phân thân, đã dọa cho Thánh Không Thiên Vương chết khiếp, như vậy đối phó với Xích Luyện Thiên Vương kia, tự nhiên không cần phải nói, tiểu tử ngốc nhà ngươi phải biểu hiện cho tốt vào!

- Hả, biểu hiện như thế nào?

Quy Tinh Tử sửng sốt.

Long Tinh Tử liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Đương nhiên là thừa lúc hai đại thiên vương kia không phòng bị mà thình lình đánh chết. Ngày hôm nay chúng ta phải để hai thiên vương kia để xác lại nơi này!

- Được, cứ thế mà làm!

Quy Tinh Tử nghe thấy vậy, hai người liền nở nụ cười âm hiểm.

Lúc này, Thánh Không Thiên Vương sau khi chạy vào địa phương bao trùm bởi lĩnh vực ý chí của Xích Luyện Thiên Vương, liền gấp gáp quát lên:

- Xích Luyện, ngươi mau ngăn cản tiểu tử Nhân tộc kia cho ta, ngươi không thấy lão tử mất một bên cánh rồi sao, lão tử cần phải tìm biện pháp chữa thương đã!

- Hả, tiểu tử Nhân tộc nào mà lại có cánh, lão tử không rảnh!

Xích Luyện Thiên Vương nhướng mày, cũng không để ý tới Thánh Không Thiên Vương, lúc này thu công lại, tựa hồ muốn đào tẩu.

Hắn không phải người ngu, vừa nhìn đã nhận ra, ngay cả Thánh Không Thiên Vương có sức chiến đấu cường hãn nhất trong Thiên tộc Tứ Đại Thiên Vương cũng bị đánh cho trọng thương chết khiếp, lúc này hắn không trốn nhanh thì còn đợi đến bao giờ?

Nhưng mà...

Ngay khi ý niệm đào tẩu vừa sinh ra trong đầu Xích Luyện Thiên Vương, thân ảnh Vân Thiên Hà đã giết tới, ngay khi Thánh Không cùng với Xích Luyện còn đang nói chuyện cùng nhau, liền đã phát động công kích cực mạnh.

Rắc rắc!

Một cỗ lực lượng vô hình như muốn xé rách không gian, nương theo một cỗ vặn vẹo ba động, tựa như một vòng xoáy chân không, liền cuốn về hướng Thánh Không Thiên Vương cùng với Xích Diễm Thiên Vương.

Ngay khi cổ lực lượng chí cường xông tới, thân thể Thánh Không Thiên Vương nhanh chóng lui lại, tốc độ phản ứng của hắn nếu so với Xích Luyện Thiên Vương hoàn toàn nhanh hơn nhiều, ngay khi Xích Luyện Thiên Vương từ chối không muốn cứu hắn, hắn liền biết phải nhanh chóng đào tẩu.

Vì thế ngay khi thế tiến công vừa tới, khóe miệng tràn tơ máu của Thánh Không Thiên Vương lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, lập tức nhảy về phía sau Xích Luyện Thiên Vương rồi ra sức đẩy một phát, đem Xích Luyện Thiên Vương làm là chắn.

Oanh!

Ngay khi cỗ chân nguyên lực kéo tới, Xích Luyện Thiên Vương không ngờ bị Thánh Không đẩy về phía trước, hắn cũng không kịp phẫn nộ, chỉ đành vội vàng né tránh.

Nhưng cỗ lực lượng chân không mang theo đặc tính không gian khi giao nhau cùng với Xích Luyện, thân thể hắn liền bị dồn nén và xé rách, Xích Diễm căn bản không kịp tạo thành phòng ngự liền đã bị mọt cỗ liệt hỏa hừng hực tập kích, Xích Luyện Thiên Vương bạo lui về sau mấy trượng, điên cuồng phun máu.

Thánh Không Thiên Vương sau khi đem Xích Luyện Thiên Vương làm lá chắn, hắn đang muốn lợi dụng cơ hội này đào tẩu, nhưng đã thấy hai thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn, Thánh Không Thiên Vương thầm nghĩ trong lòng:

- Xong rồi!

Quy Tinh Tử nghênh ngang nói:

- Không lưu mạng lại, còn muốn chạy đâu hả?

Đọc truyện chữ Full