- Thiên... Bảo... Ngọc đâu?
Lúc này, thanh âm không tính quá lớn của Trình Cung chậm chạp vang lên.
Trình Lam dừng chân lại, sau đó lấy ra một khối ngọc lớn bằng bàn tay từ trong lòng, màu xanh da trời xinh đẹp ném tới Trình Cung, ngọc trực tiếp rơi xuống bên tai Trình Cung. Sau đó sắc mặt Trình Lam âm trầm ly khai, vốn lần này tới là muốn cao cao tại thượng an ủi một phen, dù sao đoạn thời gian trước Trương Càn bị đánh chết làm cho Trình Lam rất phiền muộn. Một cái theo đuôi chết cũng không coi vào đâu, loại người này hắn còn rất nhiều, hắn cũng không quan tâm. Nhưng như thế làm cho Trình Lam mất mặt, mà lúc ấy mình cũng không có biện pháp nói cái gì, đây mới là nguyên nhân làm cho hắn một mực canh cánh trong lòng.
Lại không nghĩ rằng, trộm gà không được còn mất nắm gạo, lại đem phần thưởng Tứ Bảo Lâu ban thưởng năm trước cho hắn, phiền muộn ah.
- Ai ôi!!!... Tiểu hỗn đãn, vẫn là không nhân tính như vậy...
Thấy Trình Lam ly khai, Bàn Tử trừng mắt nhìn hắn một cái, dùng quan hệ của hắn cùng Trình Cung, tự nhiên biết Trình Lam là cái dạng người gì. Vừa rồi hắn là cố ý giả bộ như muốn trượt chân, không nghĩ tới tên này trốn nhanh như vậy.
Thấy Trình Lam ném ngọc bội ra, Trình Cung nở nụ cười, tuy liên lụy đến xương cốt có chút đau, nhưng hắn vẫn cười rất vui vẻ. Nói nhiều hay ít không quan trọng, chỉ hai câu nói là định hắn. Nhưng mà thời điểm Trình Lam ném ngọc bội kia xuống, con mắt Trình Cung đột nhiên trừng lớn, giật mình nhìn khối Thiên Bảo Ngọc trong miệng Trình Lam này.
Dưới ánh mặt trời, ngọc phát ra quang mang màu xanh da trời, giống như trời xanh vạn dặm không mây, như sóng xanh nhộn nhạo biển cả, bên trong như có đầy sao. Đúng vậy, cái này căn bản không phải là Thiên Bảo Ngọc gì, đây là đặc sản Tinh Hải Ngọc của Vô Tận Tinh Hải, Vô Tận Tinh Hải phi thường xa xôi, đó là một chỗ cường đại, thần bí, năm đó Trình Cung vì luyện đan đã từng lưu lạc qua chỗ kia. Khối Tinh Hải Ngọc này, dùng ánh mắt ở kiếp trước của Trình Cung xem thì thuộc về mặt hàng bình thường, phẩm cấp khoảng tam phẩm, hơn nữa bị mài thành ngọc bội thì giá trị càng thấp. Nhưng dù vậy, cũng làm cho Trình Cung mừng rỡ như điên, bởi vì Tinh Hải Ngọc này đối với Âm Dương Vạn Vật Quyết của hắn rất có trợ giúp, mà tình huống hiện tại của mình, khối Tinh Hải Ngọc này tuyệt đối là chí bảo, cho dù so với mười hai khỏa Thủy Nguyên Châu cũng trân quý hơn một ít.
Nếu không như thế, dùng để luyện chế đan dược, hiệu quả cũng rất rõ ràng, bên trong ẩn chứa tinh hoa của thâm hải, những điểm nhỏ trong ngọc bội là một loại tinh hoa, đây chính là nguyên liệu không thể thiếu để luyện chế Tăng Thọ Đan chính thức. Nếu như những điểm nhỏ này hoàn toàn hợp thành phiến, thậm chí ngưng tụ cùng một chỗ hình thành Tinh Hải Ngọc Tủy vậy thì càng tốt.
- Này... Bàn Tử chết bầm, ngươi làm gì?
Nhưng vào lúc này, Trình Cung đột nhiên phát hiện một tay của Bàn Tử cầm bô, một tay đã muốn cởi thắt lưng của hắn.
- Cởi quần a, đại thiếu ngươi thật là, tất cả mọi người là nam nhân bình thường, thời điểm tắm rửa cùng nhau cái gì chưa có xem. Nếu ngươi chê tay chân ta vụng về, sau này ta tìm cho ngươi mấy mỹ nữ của thập đại hoa thuyền đến, cầm, kỳ, thư, họa, thơ, rượu, trà, ca, từ, đối, ngươi muốn cái gì đều được, hiện tại chúng ta nên giải quyết trước, nếu không sẽ hỏng tiểu đệ đệ…
Trình Cung không nghĩ tới Bàn Tử lại làm thật, bị hắn chọc cười, nhìn hắn thật sự cỡi quần mình, Trình Cung nhịn không được nhấc chân đạp hắn qua một bên:
- Cút sang một bên, khi đó ta chỉ trêu chọc hắn thôi, két... a...
- Thiếu gia, thương thế của ngươi nặng như vậy còn cử động, ah... Thiếu gia, chân của ngươi...
Lúc này, tiểu Tuyết vừa mới chạy về nghe được tiếng xương cốt của Trình Cung vỡ ra, sợ tới mức vội vàng vọt lên.
- Ai nha... Đại thiếu ngươi làm cái gì ah...
Hiện tại Bàn Tử cũng một thân tổn thương, mặc dù không có vết đao, nhưng toàn thân xanh một khối tím một khối, bị Trình Cung đạp trực tiếp ngã xuống đất. Thằng này người ngồi dưới đất, thấy vẻ mặt tiểu Tuyết sốt ruột, trong mắt đã nổi lên nước mắt, vô cùng lo lắng, giống như thoáng cái hiểu được.
- Nói sớm đi là được, thiệt là, kỳ thật ta đối với nam nhân một chút cũng hứng thú không có, cho dù ta không có gãy xương cũng thích mỹ nữ giúp ta đi tiểu. Không được, ta phải về trước nghỉ ngơi một hồi, đại thiếu ngươi cứ từ từ.
Da mặt Bàn Tử so với ai khác cũng dày hơn, cũng may lúc này tiểu Tuyết lo lắng cho Trình Cung, căn bản không có nghe hắn nói cái gì.
Trình Cung cũng đau đến nhếch miệng, bị Bàn Tử này chọc cười đến quên mất chân của mình bị gãy xương vừa mới nối, thấy dáng vẻ tiểu Tuyết lo lắng. Trình Cung nhịn cơn đau đớn nói:
- Đừng sợ, dùng tinh thần lực cảm thụ xương cốt của ta, sau đó chậm rãi nới lại là được rồi. Còn nữa, Bàn Tử ngươi đừng đi, ta có việc nói cho ngươi.
Trải qua đoạn thời gian trước luyện đan nhiều ngày như vậy, Trình Cung đối với tiểu Tuyết càng thêm hiểu rõ, bởi vì đầu của tiểu Tuyết bị thương, trí nhớ trước kia đều quên hết, toàn bộ thế giới đối với nàng rất lạ lẫm, loại lạ lẫm này làm cho nàng rất sợ hãi. Làm cho nàng rất cẩn thận, đối với bất luận sự vật gì lạ đều có một loại sợ hãi, nhưng chỉ cần mình nói nàng sẽ đi làm. Coi như người mình giới thiệu, chuyện mình đã đáp ứng, nàng cũng có thể tiếp nhận.
Hơn nữa thực chất bên trong nàng tràn đầy một loại quật cường, hiếu thắng, Trình Cung còn nhớ rõ vừa rồi thời điểm nói chuyện phiếm cùng gia gia, gia gia còn nhắc tới tiểu Tuyết. Lần kia mình ly khai Vân Ca Thành, tiểu Tuyết không có tìm mình về, gia gia cố ý cho La tổng quản hù dọa tiểu Tuyết, thậm chí sử dụng lực lượng, khí thế áp bách nàng, cộng thêm ngôn ngữ áp bách. Gia gia nói, coi như là Phạt Mạch kỳ cũng phải sụp đổ, nhưng cho dù tiểu Tuyết té xỉu cũng không lộ ra Trình Cung đi đâu, đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu vì sao Trình Cung nói không muốn ai khác tiến vào sân nhỏ, chỉ cho một mình tiểu Tuyết tiến vào, Trình lão gia tử lại đáp ứng.
- Đại thiếu, ngươi xem... Ai ôi!!!... Ta ở lại bất tiện đi à nha?
Bàn Tử nói xong, còn nhìn về phía hắn nháy mắt ra hiệu, chỉ là lúc này vành mắt hắn đen nhánh, con mắt sưng huyết chỉ có một đường nhỏ, mặt xưng phù như đầu heo, lại nháy mắt ra hiệu, lộ ra rất là quái dị.
- Lăn, ta muốn nói chuyện chính sự với ngươi.
Trình Cung phân phó tiểu Tuyết đi làm, vậy mà thật sự cẩn thận giúp Trình Cung tiến hành nối xương cốt trở lại vị trí cũ, Trình Cung nhịn đau nói:
- Lúc ta hẹn gặp là muốn nói với ngươi, không nghĩ tới nửa đường nhảy ra đám hỗn đản Âu Dương Ngọc Long cùng Âu Dương Ngọc Hải này. Hiện tại tuy chúng ta đều bị thương, nhưng có một số việc lại không thể chậm trễ, tình huống đại thúc bên kia như thế nào? Công tác mở rộng tình báo như thế nào, còn nữa, trước khi ta bế quan luyện đan, sự tình ta bảo ngươi tra ngươi đã điều tra được chưa?
Vốn Bàn Tử làm bộ phải đi, nghe Trình Cung nói không phải đang nói đùa cũng ngừng lại, vốn thân thể ngồi xuống trên mặt đất, tựa ở trên tường.
- Đại thúc nói đoàn đội muốn tinh nhuệ, cho nên nhân viên phải chậm rãi lựa chọn, hiện tại hình như đã tuyển hai cái rồi, hắn nói mục tiêu là năm cái. Đại thúc hiểu rất rõ Liệp Yêu Mạo Hiểm Liên Minh, hắn nói trước phải nổi tiếng, về sau mới thành lập đoàn đội lớn bên ngoài, nếu không cho dù nện tiền thế nào cũng là uổng phí, hơn nữa nhanh chóng khuếch trương còn dễ dàng xảy ra vấn đề, mục tiêu của hắn là đánh ra nổi tiếng, dần dần hấp thu cao thủ Liệp Yêu du tán.
- Phương diện mở rộng tình báo rất nhanh, trước kia là bởi vì thiếu tiền, cho nên một mực bị hạn chế. Hiện tại mạng lưới tình báo của chúng ta đã bắt đầu kéo dài khắp Vân Ca Thành, tầng dưới Vân Ca Thành có bất kỳ động tĩnh gì đều rất rõ ràng, các đại gia tộc cũng đang chậm rãi thẩm thấu, ngược lại là trong hoàng cung ngoài ý muốn tìm được một đầu tuyến. Chỉ không rõ ràng lắm có phải là mồi câu người khác vung ra hay không, cho nên hiện tại cũng chỉ là giai đoạn quan sát.
Nhắc tới cái này, cho dù đôi khi Bàn Tử đau đớn cũng chỉ là nhếch miệng chịu đựng, không hề kêu to, rất kỹ càng nói:
- Sự tình lần trước đại thiếu bảo ta tra xét, cung cấp tình báo cho Tử Yên công chúa là một cơ cấu buôn bán tình báo rất nhỏ, lúc ấy tự nhiên là nàng dùng tiền tìm người mua tình báo, mà thủ hạ bọn hắn vừa vặn có người thu được tình báo này. Ta cho người điều tra đầu tuyến thu được tình báo này, cũng là chi nhánh liên lạc với đám người Vương Chấn Đông, sau đó biết được tin tức ngươi trở về, lại phát hiện hắn đã ngoài ý muốn tử vong, xem ra là có người cố ý cắt đứt đầu tuyến này. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Tiểu Tuyết không phải Ngự y, tự nhiên thuần thục không có thủ pháp, tuy nàng có thể sử dụng tinh thần lực cùng thủ pháp khống chế nối xương, nhưng đau đớn là không tránh khỏi, đầu Trình Cung chảy đầy mồ hôi.
Nghe Bàn Tử nói, Trình Cung suy nghĩ một chút nói:
- Mặc dù đầu tuyến bị chặt đứt, nhưng ngươi vẫn cho người lưu ý phương diện này. Tiếp tục mở rộng mạng lưới tình báo, bao nhiêu tiền cũng không tiếc. Còn nữa, lưu ý hướng đi gần đây của Âu Dương gia tộc, cùng một ít đại gia tộc khác, phương diện hoàng cung tạm thời không cần đụng, nhưng các đại gia tộc nhất định phải nhanh chóng thẩm thấu. Còn có một chuyện, tra Tứ Hải Lâu thoáng một phát.
- Tứ Hải Lâu?
Bàn Tử nghe xong lập tức cả kinh:
- Đại thiếu, ngươi hoài nghi Tứ Hải Lâu có vấn đề, Long Tứ Hải rất trượng nghĩa, hơn nữa hắn không thuộc về bất luận thế lực nào, chắc có lẽ không có vấn đề a?
Trình Cung rất tỉnh táo phân tích nói:
- Ta biết rõ quan hệ của ngươi cùng hắn, nhưng nếu làm tình báo, phải hoài nghi bất luận kẻ nào, sưu tập tình báo, đôi khi chưa chắc là muốn nhằm vào cái gì. Tra Tứ Hải Lâu, cũng chưa chắc nói Tứ Hải Lâu có vấn đề, tóm lại ngươi đi tra a.
- Tốt.
Tuy Bàn Tử không tin Tứ Hải Lâu Long Tứ Hải có vấn đề, nhưng đại thiếu nói như vậy, hắn nhất định sẽ làm theo, gật đầu đáp ứng. Sau đó hai người lại trò chuyện rất nhiều, sau khi tiểu Tuyết nối xương xong thì bắt đầu giúp Trình Cung lau sạch mồ hôi, sau đó lẳng lặng đứng ở một bên.
- Chỗ Túy Miêu, một hồi ngươi bảo người mang cho hắn một ít Liệt Diễm Tửu, lúc trước hắn một hơi uống quá nhiều, lực lượng kích thích lập tức tăng trưởng, lần này chỉ sợ sẽ có chút phiền toái, cần dưỡng thương một thời gian ngắn, chờ thương thế ta tốt lên sẽ luyện chế cho hắn một ít đan dược. Còn có Tống Phúc...
Kỳ thật Trình Cung đã sớm biết rõ tình huống của Tống Phúc, nhưng mà Tiên Thiên thân thể của Tống Phúc có chỗ thiếu hụt, hiện tại lực lượng của Trình Cung không đủ, cho nên không đề cập tới.
- Ngươi nói cho hắn biết, cũng không phải hoàn toàn không có biện pháp, cho ta chút thời gian. Còn Bàn Tử ngươi nữa, đan dược vừa rồi ta đưa cho ngươi, ngươi mau chóng phục dụng, lực lượng của ngươi cũng phải mau chóng tăng lên, nếu không lần sau sao cùng ta dốc sức liều mạng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đan Thần
Chương 45: Bàn Tử chết bầm, ngươi làm gì??
Chương 45: Bàn Tử chết bầm, ngươi làm gì??