Đức Bố Tư gia tộc vì chuyện buôn lậu Thủy ngọc quáng thạch mà tốn rất nhiều công sức. Bá Nạp Đức để cho tam đệ của hắn phụ trách việc này, mà Lan Tây lại chính là cánh tay phải của vị tam đệ đó.
Lâm Lôi bảo trì sự trầm mặc đứng ở một bên nghe nghị sự, Ảnh thử Bối Bối cũng đứng ở trên vai hắn. Một người một ma thú giống nhau đều lẳng lặng đứng nhìn các sự tình phát sinh, cho dù nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Bá Nạp Đức, Lâm Lôi cũng không hề có chút phản ứng.
Một lát sau ...
Tiếng dây xích vang lên, hai gã tóc vàng to lớn được cung đình hộ vệ dẫn vào giữa phòng nghị sự. Hai gã nam tử này đều mang đầy xích khóa, người ta có thể cảm giác được dây xích này tối thiểu phải đến một hai trăm cân. Loại trọng cụ này chỉ có thể được sử dụng bởi chiến sĩ có thực lực cực kỳ cường đại.
"Tộc trưởng đại nhân."
Hai gã này đi vào phòng nghị sự, đặc biệt trông thấy Bá Nạp Đức đang quỳ trên mặt đất không khỏi nở nụ cười quái dị, cả hai gã đều hành lễ với Bá Nạp Đức. Đứng một bên Lâm Lôi có thể hiểu được sự tình. Sợ rằng Lan Tây người huynh đệ đã chạy trốn chính là thủ lãnh của hai gã này, hơn nữa còn có mối quan hệ mật thiết với Đức Bố Tư gia tộc.
Đức Bố Tư gia tộc đang gặp nguy hiểm nhưng Lâm Lôi chỉ đứng một bên im lặng quan sát. Bá Nạp Đức nhìn về phía 2 gã kim phát to lớn nghi hoặc hỏi: "Hả? Lan Tây, Lan Thước, hai huynh đệ các ngươi sao lại bị bệ hạ bắt giữ, mấy tháng trước không phải ta đã cho các ngươi mười vạn kim tệ, để các ngươi đi tìm cuộc sống tốt hơn rồi hay sao?" Hai gã kim phát không khỏi ngẩn người ra, rồi sau đó cả cười. "Tộc trưởng đại nhân, người đang nói giỡn chăng?" Lan Tây cười nói. Bên cạnh Lan Thước lại càng cười to hơn: "Tộc trưởng đại nhân, người thế nào rồi? Lúc này mà người còn dối trá sao? Quên đi, người tốt nhất nên nhận tội đi."
Bá Nạp Đức trên mặt lộ ra vẻ tức giận đứng phắt dậy căm tức nhìn Lan Tây, Lan Thước hai người: "Lan Tây, Lan Thước hai người các ngươi là do Đức Bố Tư gia tộc chúng ta từ nhỏ bồi dưỡng thành, ta đối với các ngươi như thế nào trong lòng 2 người các ngươi cũng rõ."
"Ngươi đối với chúng ta đúng là rất tốt, nhưng huynh đệ chúng ta cũng đã vì gia tộc các ngươi mà liều mạng nhiều năm như vậy rồi." Đại ca Lan Tây cười lạnh đáp.
Bá Nạp Đức càng thêm tức giận, vung ngón trỏ tay phải run rẩy chỉ vào Lan Tây hai người: "Các ngươi thực sự là lũ vong ân bội nghĩa. Phải, các ngươi làm việc cho Đức Bố Tư gia tộc nhiều năm, nhưng một mực tham ô, vơ vét tài sản gia tộc làm của riêng. Nửa năm trước, ta niệm tình các ngươi mà tha cho tánh mạng, cho các ngươi 10 vạn kim tệ để trở về tìm cuộc sống tốt. Nhưng các ngươi ... các ngươi không biết ơn, tham gia buôn lậu, bây giờ bị bắt lại đổ tội cho Đức Bố Tư gia tộc ta!"
Lan Tây, Lan Thước hai người choáng váng, ngớ ngẩn nhìn Bá Nạp Đức.
"Chúng ta tham ô? Ngươi cho chúng ta 10 vạn kim tệ?" Lan Tây, Lan Thước hai người đầu óc mờ mịt. Bá Nạp Đức càng thêm tức giận, đột nhiên quay đầu về phía Khắc Lai Đức khóc rống lên: "Bệ hạ a, hai kẻ này căn bản tâm địa độc ác. Lúc trước ta xem bọn chúng cô độc đáng thương nên thu dưỡng bọn chúng, sau lại giao phó trách nhiệm cho bọn chúng. Nhưng bọn chúng lại lại lấy tiền của gia tộc làm của riêng, cho dù sự việc bị phát giác, ta niệm tình nhiều năm mà tha mạng, còn cho chúng 10 vạn kim tệ đưa bọn chúng trở về, đã là trọn nghĩa vẹn tình rồi. Nhưng xem bọn chúng bây giờ thì sao? Vu khống cho gia tộc ta, muốn hủy diệt Đức Bố Tư gia tộc chúng ta, tâm địa quá độc ác. Bệ hạ a, ta đau lòng, ta đau lòng a!"
Lúc này đây Bá Nạp Đức khóc rống lên, làm cho mọi quý tộc ở phòng nghị sự này đều đấy lên nghi ngờ, đúng hay không Lan Tây hai người kia thực sự vu tội cho Bá Nạp Đức?
"Bá Nạp Đức ngươi, ngươi, ..." Lan Tây, Lan Thước hai huynh đệ mặt đỏ bừng, một câu nói cũng không nên lời. Hai huynh đệ bọn chúng vì Đức Bố Tư gia tộc mà hi sinh không biết bao nhiêu, ngay cả vụ buôn lậu này cũng là hai huynh đệ bọn hắn không sợ chết mà làm. Nếu không phải Khắc Lai Đức bệ hạ cho bọn chúng nhiều điều kiện tốt thì bọn chúng cũng sẽ không phản bội Đức Bố Tư gia tộc.
Nhưng bây giờ Bá Nạp Đức nói vốn là không có sự tình như vậy.
"Ồ? Có chuyện như vậy sao?" Khắc Lai Đức nhìn thoáng qua Bá Nạp Đức.
Ông ta cũng ý thức được Bá Nạp Đức đã có sự chuẩn bị trước, nếu không sẽ không thể tạo ra một tình huống dối trá như vậy, sợ rằng nếu có đi điều tra cũng không thể tìm ra sơ hở. Hừ, đáng tiếc là tam đệ của Bá Nạp Đức đã nhảy xuống sông, ngay cả thi thể cũng không tìm thấy được. Nếu không, bắt được hắn, Bá Nạp Đức tuyệt không thể chối cãi. Khắc Lai Đức trong lòng có chút hối hận.
Buôn lậu Thủy ngọc quáng thạch.
Thủy ngọc quáng thạch là tài sản của Phân Lai vương quốc, cũng chính là tài sản của Khắc Lai Đức y. Buôn lậu Thủy ngọc khoáng sản có khác nào ăn cắp, cướp đoạt tài sản của Khắc Lai Đức, tự nhiên là y phải hận rồi.
Chỉ là bây giờ, tam đệ của Bá Nạp Đức đã nhảy xuống sông tự tử, đối với Lan Tây, Lan Thước hai kẻ phản bội này, Đức Bố Tư gia tộc tựa hồ đã có sự chuẩn bị.
"Bá Nạp Đức, ta sẽ không vu oan cho người tốt." Khắc Lai Đức trịnh trọng nói.
"Tạ ơn bệ hạ, tạ ơn bệ hạ." Bá Nạp Đức trên mặt nước mắt đầm đìa.
Nhưng đột nhiên thanh âm Khắc Lai Đức lạnh lùng vọng xuống: "Nhưng mà, ta sẽ không buông tha cho kẻ nào phản bội lợi ích của Phân Lai vương quốc. Căn cứ theo những tin tức ta được biết, phụ trách việc buôn lậu chính là tam đệ ngươi."
"Tam đệ?" Bá Nạp Đức nghi hoặc nhìn về phía Khắc Lai Đức.
Khắc Lai Đức ánh mắt lạnh lùng nhìn ông ta: "Sao, ngươi có còn chuyện gì để nói không?"
Bá Nạp Đức biểu lộ một vẻ mặt đau khổ: "Đương nhiên có lời muốn nói, bệ hạ, ta thực không biết tại sao người nói ra những lời này, nhưng tam đệ của ta một năm trước đã rời khỏi thủ đô Phân Lai vương quốc bắt đầu du lịch mạo hiểm. Mấy hôm trước có thư gửi về ..."
Khắc Lai Đức ánh mắt lạnh băng. Nhân mã của ông ta hồi báo rằng, trong khi bọn chúng truy bắt tam đệ của Bá Nạp Đức, hắn đã bị trọng thương nhảy xuống sông tự tử, ngay cả xác cũng không tìm thấy.
"Bệ hạ, bệ hạ, người nhất định phải chủ trì công đạo a." Bá Nạp Đức phẫn nộ nhìn về phía Lan Tây, Lan Thước hai người: "Hai người các ngươi ngàn vạn lần không phải là người, mang tâm tiểu nhân mà trung thành với vương quốc a."
"Bá Nạp Đức, ngươi, ngươi, ..." Lan Tây, Lan Thước hai người tức giận đến nỗi không biết nói gì cho phải nữa.
Khắc Lai Đức đột nhiên đứng dậy, lạnh nhạt nhìn Bá Nạp Đức: "Ta đã nói rồi, ta sẽ không vu oan cho người tốt, cũng sẽ không buông tha cho kẻ nào dám phản bội lại lợi ích quốc gia. Căn cứ vào chứng cớ mà ta điều tra được, gia tộc Đức Bố Tư các ngươi bị nghi là đã phản bội vương quốc."
Bá Nạp Đức sắc mặt không khỏi biến đổi: "Bệ hạ, bệ hạ, ta đối với vương quốc là nhất mực trung thành a!"
Lúc này từ bên ngoài phòng nghị sự tiến vào hai cung đình hộ vệ.
Khắc Lai Đức mỉm cười nhìn Bá Nạp Đức.
Bá Nạp Đức ngẩng đầu nhìn ông ta chờ đợi, phảng phất như đứa nhỏ nhìn cha mẹ mình vậy.
"Gia tộc ngươi có trung thành hay không, cần dùng hành động để chứng mình. Ta cho ngươi cơ hội, ít nhất ta bây giờ sẽ không tiêu diệt gia tộc của ngươi."
Bá Nạp Đức trong lòng thở phào một hơi, điều ông ta lo lắng nhất chính là Đức Bố Tư gia tộc bị trực tiếp tiêu diệt. "May mắn là ngày đó phát hiện ra dấu vết thi thể trong mật thất, để cho ta kịp thời chuẩn bị." Bá Nạp Đức từ ngày đó đã bắt đầu chuẩn bị, thậm chí còn làm vài sự chuẩn bị.
"Bá Nạp Đức, cộng thêm cả người thừa kế của Đức Bố Tư gia tộc đều áp nhập hắc thủy lao. Đức Bố Tư gia tộc buôn lậu lĩnh án tử hình, lệnh cho Mai Lệ Đặc tiến hành điều tra". Khắc Lai Đức hạ mệnh lệnh. Nhất thời cung đình hộ vệ dẫn Bá Nạp Đức đi ra.
"Bệ hạ, ta tin tưởng bệ hạ là người anh minh." Bá Nạp Đức trong khi đi ra ngoài còn nhìn lại Khắc Lai Đức hô lên.
Đêm đó Lục Diệp lộ bỗng bị một phen huyên náo. Tiếng vó ngựa không ngừng vang lên, một đội ngũ mấy trăm kỵ sĩ trực tiếp bao vây phủ đệ Đức Bố Tư gia tộc. Người bên trong đều hoảng hốt rối loạn hết cả lên.
"Làm gì, làm gì vậy? Các ngươi có biết nơi này là nơi nào không?" Nhị gia gia của Tạp Lam, cũng chính là nhị thúc của Bá Nạp Đức lúc này đang hướng về phía vương cung hộ vệ la lớn. Một vị kỵ sĩ cầm đầu lãnh đạm nói: "Là mệnh lệnh của bệ hạ, ngươi dám phản kháng ư?"
Vị nhị gia gia này ngang bướng đáp: "Mệnh lệnh của bệ hạ? Ai biết được có phải ngươi giả truyền lệnh của bệ hạ, nói, các ngươi muốn làm gì?"
"Nhị gia gia, bên ngoài làm sao vậy?" Lúc này tại Đức Bố Tư gia tộc không ít người cũng đi tới. Ngay cả Ngải Lệ Tư cùng La Lâm hai người cũng mặc quần áo đi ra. Tại Ngọc Lan đại lục, sau khi đính hôn, nữ nhân sẽ ở lại nhà trai chờ đợi kết hôn chính thức, nam nữ song phương có thể ở cùng phòng.
Đương nhiên ...
Trước hôn nhân ở cùng phòng cũng phải là song phương nam nữ hai người cùng nguyện ý.
"Ngải Lệ Tư tỷ tỷ, bên ngoài có chuyện gì vậy?" La Lâm kéo tay Ngải Lệ Tư hỏi.
Ngải Lệ Tư cũng có chút mê hoặc: "Ta cũng không rõ lắm."
Cả Đức Bố Tư gia tộc, những người trong ngoài mấy trăm dặm đều đi tới tiền viện, đại đa số trên mặt đều mê hoặc, chỉ có những thành phần chủ chốt mới biết gia tộc buôn lậu, lúc này trong lòng đều bắt đầu hoảng sợ.
Đức Bố Tư gia tộc buôn lậu lần này quy mô kích thước vô cùng lớn. Vận chuyển một số kim tệ lên tới ngàn vạn, nếu thành công lợi nhuận sẽ là con số hàng triệu kim tệ, dựa theo ý nghĩ của Đức Bố Tư gia tộc thì chỉ cần làm một lần là đủ rồi. Không hề nghĩ rằng chỉ một lần mà cũng xảy ra chuyện.
"Tạp Lam đại ca, phát sinh sự tình gì vậy?" La Lâm nhìn Tạp Lam dò hỏi.
Tạp Lam cũng lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Đội vương cung kỵ sĩ đã đến tập kết bên ngoài, cầm đầu là kỵ sĩ trung đội trưởng nhìn nhiều người tụ tập như vậy liền từ trong người lấy ra một khối lệnh bài hắng giọng quát: "Bệ hạ có lệnh, Đức Bố Tư gia tộc bị nghi vấn buôn lậu Thủy ngọc quáng thạch, bây giờ, liền lập tức bắt Đức Bố Tư gia tộc tộc trưởng cùng người kế thừa giam vào hắc thủy lao."
Nhất thời đám người Đức Bố Tư gia tộc sắc mặt đều biến đổi. Đặc biệt là Tạp Lam người kế thừa gia tộc sắc mặt càng xám ngắt, Ngải Lệ Tư, La Lâm cùng mọi người trong gia tộc đều cảm thấy mê hoặc ngạc nhiên. Mấy người hộ vệ trực tiếp tới bắt Tạp Lam.
"Mang đi!" Kỵ sĩ đội trưởng trực tiếp quát. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Tạp Lam lúc này cảm thấy hai chân mềm nhũn ra, hắn để mấy người hộ vệ tùy ý lôi ra cửa. Khi đi tới cửa, Tạp Lam đột nhiên bừng tỉnh quay đầu hô lên: "Nhị gia gia, Ngải Lệ Tư, các người nhất định phải cứu ta, nhất định phải cứu ta."
Mặc cho Tạp Lam hắn gào thét như thế nào, cung đình hộ vệ vẫn vô tình áp giải hắn tới nhà lao. Ngải Lệ Tư, La Lâm cùng với người của Đức Bố Tư gia tộc chỉ có thể nhìn Tạp Lam bị áp giải đi, không có năng lực giúp đỡ. Bọn họ đều có thực lực nhưng làm thế nào chống lại nổi Quốc vương vệ hạ?
Ngày buổi sáng ngày thứ hai, tin tức Đức Bố Tư gia tộc bị nghi ngờ buôn lậy thủy ngọc quáng thạch rất nhanh đã lan truyền khắp giới quý tộc Phân Lai thành. Đại đa số quý tộc tại Phân Lai thành đều chú ý tới chuyện này.
Mà án buôn lậu này do Quốc vương lệnh cho Mai Lệ Đặc công tước đại nhân tự mình thẩm tra.
Phủ đệ Mai Lệ Đặc công tước đại nhân.
Mai Lệ Đặc công tước đại nhân đã hơn 70 tuổi, bất quá hắn là một chiến sĩ tương đối lợi hại, cho nên dung mạo chỉ như một trung niên nhân, mái tóc vàng ngắn càng sáng chói.
Lúc này Mai Lệ Đặc ngồi nghiêm trang trên ghế, liếc mắt nhìn người của Đức Bố Tư gia tộc vừa đến - Nhị gia gia Ni Mễ Tư, người một tay nuôi lớn Tạp Lam.
"Mai Lệ Đặc đại nhân, gia tộc chúng ta tuyệt đối là oan uổng, ta hy vọng đại nhân người có thể trả lại công bằng cho Đức Bố Tư gia tộc chúng ta." Ni Mễ Tư vừa nói, từ bên cạnh đã lấy ra một quyển sách: "Mai Lệ Đặc đại nhân, ta biết người thích sưu tập Thánh kinh, ta có một cuốn Quang Minh giáo đình phát hành từ hơn 3 ngàn năm trước, cái này gọi là một chút lòng thành."
"Ồ, Thánh kinh?" Mai Lệ Đặc tùy ý tiếp nhận, vừa mở ra xem bên trong y đột nhiên phát hiện trong đó có một tập tạp phiến, tứ quốc kim hành phát hành - Ma tinh tạp!
Mai Lệ Đặc trên mặt mỉm cười. Ni Mễ Tư cẩn thận quan sát vẻ mặt y, Mai Lệ Đặc khép lại Thánh kinh, đặt sang một bên, sau đó cười nói: "Ni Mễ Tư, ngươi nên biết ngoại trừ Thánh kinh, ta cũng tương đối thích thạch điêu, thời gian trước thạch điêu 'Mộng tỉnh' ta phi thường yêu thích. Tại lễ đính hôm ở gia tộc ngươi ta thấy được Ngải Lệ Tư, ồ, Ngải Lệ Tư so với thạch điêu quả thực rất giống nhau. Không biết ... có thể để cho ta và Ngải Lệ Tư một mình nói chuyện với nhau hay không?"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Long
Chương 126: Nhập ngục
Chương 126: Nhập ngục