Độc nhãn nam tử mặc trường bào màu đỏ mang theo một nhóm người rời khỏi thuyền nô lệ, còn Bì Nhĩ nam tử đứng ở phía trước thuyền, tùy ý cùng nhau tán gẫu, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn về phía Lôi Nặc.
"Bì Nhĩ, cuối cùng ngày mai đã tới tỉnh thành, đến lúc đó nô lệ bình thường được đưa đi, chúng ta cũng có thể đi ra ngoài sảng khoái một chút. Cuộc sống quỷ quái này, ngày nào cũng ở trên thuyền." Bên cạnh nam tử đầu trọc thấp giọng mắng.
Bì Nhĩ cũng cười.
Nhưng lúc này, Bì Nhĩ bọn họ đột nhiên nghe được một tiếng rống đáng sợ của ma thú.
"Hống~" Rất đột ngột, một con hỏa xà kinh khủng cực lớn do hỏa diễm tạo thành đột nhiên từ trong phòng trên thuyền vọt đến, trực tiếp tạo thành một đại động trên vách phòng.
Cự hình hỏa xà thô, dài gần trăm thước vờn quanh thuyền nô lệ rít gào, toàn bộ thuyền nô lệ nhanh chóng bao trùm đầy lửa, đồng thời cự hình hỏa xà còn trực tiếp xông thẳng xuống dưới tầng dưới cùng của thuyền xuyên qua toàn bộ thuyền nô lệ, tại tầng dưới cùng thuyền nô lệ mấy trăm nô lệ ngoại trừ mười mấy người bị thiêu cháy ra còn lại đều cố gắng điên cuồng hướng động khẩu bị hỏa xà phá ra mà chạy ra ngoài.
"Mẹ nó, tên mặt trắng!" Bì Nhĩ hai người sắc mặt đại biến.
"Nhanh! Nhanh bắt hắn lại!"
Hai tên đại hán đầu trọc lập tức hướng vị trí Lôi Nặc phóng đến, bọn chúng trong lúc này không quan tâm đến nô lệ bình thường, có điều trong lúc này cự hình hỏa xà cũng hướng hai người bọn họ xông đến.
"Mẹ nó, Sí diễm hỏa xà, cẩn thận một chút, "Bì Nhĩ hai người đều khẩn trương.
Thất cấp hỏa hệ ma pháp - Sí diễm hỏa xà!
Đây là Sí diễm hỏa xà có uy lực lớn nhất mà Lôi Nặc có khả năng phát ra, Sí diễm hỏa xà này nếu tiến thêm một bước nữa đó là bát cấp ma pháp 'Hỏa Xà Chi Vũ'. Hỏa xà chi vũ là bảy đầu cự hình hỏa xà công kích, hơn nữa độ nóng càng cao hơn. Mà sí diễm hỏa xà này uy lực đã rất đáng sợ rồi.
Nói chung thất cấp chiến sĩ căn bản không dám chống lại.
Nam nhân đầu trọc 'Bì Nhĩ' làm động tác cá nhảy, toàn thân tránh thoát công kích của Sí diễm hỏa xà, đồng thời cũng đến chổ ở của Lôi Nặc. Bì Nhĩ vừa nhìn vào trong phòng chỉ thấy một đống tro tàn, đó là đống tro tàn của hai tên làm thuê bị thiêu cháy. Tại trên vách thuyền còn có hai lỗ thủng to.
Rất rõ ràng, Lôi Nặc là từ một trong hai lỗ thủng này chạy thoát.
"Aa~" Đột nhiên tiếng kêu thê lương, thảm thiết vang lên, hiển nhiên là đại hán kia không tránh thóat Sí diếm hỏa xà, chỉ vừa tiếp xúc qua một chút là rất nhanh đã cuộn tròn lại, bao vây lấy đại hán đầu trọc, đấu khí quanh thân đại hán đầu trọc tức thì bị phá vỡ, mùi da thịt bị thiêu đốt khét lẹt.
Bì Nhĩ thấy cảnh này, sắc mặt đại biến.
"Đạt La!" Bì Nhĩ nhanh chóng điên cuồng: "Mẹ nó, thằng con hoang."
Trong khi đó rất nhiều nô lệ bình thường từ đáy thuyền hướng bốn phương tám hướng điên cuồng chạy đi, bị bắt thành nô lệ bọn họ đều đã tuyệt vọng, mà bây giờ bọn họ cả đám tràn ngập chờ mong, cả đám đều điên cuồng chạy trốn.
Bì Nhĩ cũng từ trong lỗ thủng trên vách thuyền vọt ra ngoài, lực nhảy mạnh mẽ khiến cho hắn trực tiếp phóng vút lên bờ.
"Tên tiểu bạch diện đáng ghê tởm, "Bì Nhĩ nhìn thuyền nô lệ trên sông Ba Bại, thuyền nô lệ bị tổn hại không thể chịu nổi đang không ngừng chìm xuống, mà ngọn lửa vẫn còn tiếp tục thiêu đốt, khói bốc cuồn cuộn, chiếc thuyền này đã thực sự hỏng cả.
"Bì Nhĩ, Đạt La!" Từ xa tiếng rống giận dữ truyền đến.
Vị độc nhãn nam tử mặc trường bào màu đỏ rất nhanh chạy tới, con mắt duy nhất lộ ra vô tận lửa giận, hắn vừa nhìn thấy Bì Nhĩ liền giận dữ hét: "Bì Nhĩ, người đâu? Tên ma pháp sư đâu?"
"Đại nhân, tên ma pháp sư thi triển Sí diễm hỏa xà, cũng không biết hắn đã chạy thoát đi đâu. Đạt la cũng đã chết, "Bì Nhĩ trong lòng cũng phẫn hận.
Độc nhãn nam tử phẫn nộ thở hổn hển.
Sí diễm hỏa xà, đối phó với thất cấp chiến sĩ còn được, nếu gặp phải độc nhãn nam tử với thực lực bát cấp chiến sĩ của hắn tuyệt đối có thể phá tan Sí diễm hỏa xà, bắt được Lôi Nặc.
Đây cũng là nguyên nhân tổ chức nô lệ chuyên môn phái bát cấp chiến sĩ đến.
Nhưng độc nhãn nam tử cũng không ngờ tới, tên ma pháp sư vừa chịu qua giáo huấn còn dám liều mạng.
"Nhanh, bắt lại cho ta, bắt tên ma pháp sư trở về." độc nhãn nam tử lập tức hô lên với đám làm thuê xung quanh: "Các ngươi mười người phân biệt thượng du, hạ du cẩn thận tìm cho ta. Các ngươi hơn mười người đều đến xung quanh tìm kiếm nhất định phải bắt tên ma pháp sư trở về cho ta, nhanh!"
"Rõ, thưa đại nhân."
Những tên làm thuê phẫn nộ, từng người đều hướng bốn phương tám hướng chạy đi. Chủ yếu lực lượng của bọn chúng chính là khu vực xung quanh, còn lại thượng hạ du chỉ phân biệt bố trí năm người.
Lôi Nặc cùng các nô lệ khác giống nhau đều mặc quần áo rách nát, trên người tràn ngập vết thương. Bởi vì ngoài hắn ra, các nô lệ khác cũng chạy trốn. Cảnh này khiến rất nhiều tên làm thuê trông thấy nô lệ liền tưởng là Lôi Nặc, lập tức xông tới bắt. Đáng tiếc bọn chúng chỉ uổng phí khí lực.
Một giờ sau.
Độc nhãn nam tử đứng ở cửa sông, trong lòng tràn ngập lửa giận, căm tức nhìn bốn phía.
"Đại nhân, hạ du chúng ta phát hiện hơn mười nô lệ, nhưng mà không có tên ma pháp sư." Một tên làm thuê chạy tới thông báo, bọn họ chạy trên bờ tuyệt đối nhanh hơn tốc độ ở dưới nước.
"Đại nhân, thượng du cũng không phát hiện ra tên ma pháp sư."
"Đại nhân, xung quanh cũng không có tìm được tên ma pháp sư, đều là nô lệ bình thường."
oOo
Độc nhãn nam tử nghe thủ hạ từng người thông báo, lại nhìn hoàn cảnh vô cùng xung quanh, hắn thực sự là tức muốn chết, bên cạnh bờ sông này chính là một trấn nhỏ, ở đây không có nhân thủ của tổ chức bọn chúng.
Cảnh này khiến độc nhãn nam tử chỉ có thể phái hơn mười người làm thuê tìm kiếm Lôi Nặc.
Hơn mười người, qua một giờ còn chưa tìm được Lôi Nặc, điều đó có nghĩa là không có khả năng tìm được, bởi vì một giờ đủ để một người chạy được rất xa. Phương viên trong vòng hơn mười dặm làm sao có thể tìm được?
"Đồ con hoang!" Độc nhãn nam tử chửi nhỏ một câu, "Đi, nhanh đi báo cáo tổ chức. Hy vọng tên tiểu bạch diện kia đừng để bị ta bắt được, nếu không ... nhất định phải cho hắn sống không bằng chết."
oOo
Trời đã tối đen, độc nhãn nam tử cùng một đám người bất đắc dĩ rời đi, tại thượng du cửa sông đại khái mấy ngàn thước bên bờ sông, một người từ đáy sông phi lên.
"Phụt." Lôi Nặc đem ngụm nước trong miệng nhổ ra.
Nhìn một chút xung quanh, lúc này Lôi Nặc mới thở dài một hơi. Hắn lần này chạy trốn không dám có một chút buông lỏng, thi triển ma pháp trận xong, liền lập tức xuống nước, đồng thời hái cọng cỏ nước ngậm trong miệng, dựa vào cọng cỏ này thông khí quản mà hít thở. Hắn mỗi lần lặn xuống đều đi hơn một ngàn thước mới dám nổi lên.
"Đã xa như vậy rồi, hơn mười người kia đều không tìm được ta, "Lôi Nặc lúc này mới ngóc đầu lên.
Chỉ thấy bên ngoài thân Lôi Nặc toát ra nhiệt khí màu trắng, chỉ một lát sau, quần áo rách nát của Lôi Nặc đã hoàn toàn sạch sẽ. Hắn liếc nhìn một chút xung quanh, căn cứ theo bờ sông Ba Nại phân biệt một chút phương hướng.
Tổ chức buôn bán nô lệ tại các thành lớn đều có người, hay là chạy đến các thành nhỏ ở xa? Không thể từ biên giới hai nước trở về được, tổ chức buôn bán nô lệ này tại biên giới thành thị đều có không ít nhân thủ, "Lôi Nặc mặc dù cho rằng đối phương sẽ không vì hắn mà đưa ra khí lực quá lớn nhưng mà cẩn thận tính toán, hắn quyết định trước tiên từ La Áo đế quốc tiến vào Hỗn loạn chi lĩnh, sau đó thông qua Hỗn loạn chi lĩnh trở lại Áo Bố Lai Ân đế quốc.
oOo
Lúc này trong thiên địa đã hình thành một mảng tối đen, trên mặt đất cũng chỉ có từng đốm hỏa quang rời rạc. Một đạo ảo ảnh màu đen cực nhanh từ chân trời bay tới, đảo mắt liền xé rách trường không. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
"Phù, phù!" Cực tốc phi hành khiến cho lão Hoài Đặc không khỏi nheo mắt lại. Từ bầu trời hắn có thể rõ ràng thấy một con đường, rất dễ dàng nhận ra.
"Lâm Lôi đại sư, ở ngay phía dưới." Lão Hoài Đặc chỉ một ngón tay về hướng trấn nhỏ cách đó xa xa.
"Ồ? Trấn nhỏ phía dưới là tổng bộ tổ chức của các ngươi à?" Lâm Lôi nhìn thoáng qua theo lão Hoài Đặc, trấn nhỏ phía dưới này thoạt nhìn cùng các trấn nhỏ bình thường khác không có gì khác nhau, trong đêm đen ngẫu nhiên lóe lên ánh đèn trong một số gia đình.
Lão Hoài Đặc liền gật đầu: "Phải, đây chỉ là một chút thủ đoạn che giấu của tổ chức mà thôi."
"Vù!"
Lâm Lôi lúc này đáp xuống, trên bầu trời lưu lại một đạo tàn ảnh đẹp đẽ, rồi sau đó liền hạ xuống tổng bộ của tổ chức buôn bán nô lệ nằm trong trấn nhỏ phía dưới.
Lâm Lôi mặc trường bào màu xanh thẫm, trực tiếp lăng không mà đứng, tiện tay vung lên, lão Hoài Đặc liền thuận tiện hạ xuống mặt đất: "Gọi thủ lĩnh tổ chức các ngươi đến đây."
Lão Hoài Đặc không dám cãi lời.
Trong lúc này một ít người rất nhanh chóng đều vây quanh, đặc biệt thấy Lâm Lôi lăng không đứng đều khiếp sợ. Có thể phi hành phần lớn sẽ là Thánh vực cường giả, đương nhiên Phong hệ ma pháp sư cường đại cũng có thể làm được. Lâm Lôi lúc này trên thực tế cũng là thi triển Phong ảnh thuật mới có thể không biến thân mà phi hành được.
"Lão Hoài Đặc, ngươi sao lại đến đây?" Một vị phu nhân nhìn thoáng qua Lâm Lôi, rồi sau đó nhìn lão Hoài Đặc thấp giọng hỏi.
Lão Hoài Đặc lớn tiếng đáp: "Nhanh, nhanh gọi thủ lĩnh tới, vị này là Lâm Lôi đại sư, Long huyết chiến sĩ vĩ đại 'Lâm Lôi Đại Sư'!"
Lâm Lôi đại sư?
Những lời này còn có tác dụng hơn bất cứ thứ gì, một tổ chức buôn bán nô lệ nói về thực lực còn xa mới bằng được tam đại thương hội, cũng còn xa mới bằng tứ đại tổ chức sát thủ, đương nhiên không dám đắc tội với một Thánh vực cường giả. Không ít người đều lập tức bắt đầu chạy đi mời thủ lĩnh của tổ chức, nhân vật cấp cao đến.
Lâm Lôi lăng không đứng, đạm mạc lẳng lặng chờ đợi, Bối Bối thì đứng trên vai Lâm Lôi.
"Lão đại, trấn nhỏ này mặt ngoài trông rất bình thường, bất quá kiến trúc bên trong cũng không tầm thường! Hơn nữa phần lớn đều là kiến trúc dưới đất." Bối Bối cùng Lâm Lôi dùng linh hồn trao đổi.
Lâm Lôi khẽ gật đầu.
Chỉ trong chốc lát, một đám người liền từ xa chạy tới, cầm đầu chính là một nam tử cao gầy mặc trường bào sang trọng, có điều lúc này nam tử chạy còn mang theo một cái áo mỏng, trên trán toát ra mồ hôi hột.
"Lâm Lôi đại sư, ta tên là Đan Ni Tư, thủ lĩnh tổ chức, không biết Lâm Lôi đại sư có chuyện gì muốn chúng ta làm, đại sư cứ nói." Nam tử cao gầy hoảng sợ khiêm tốn nói.
Hắn mặc dù chưa thấy qua Lâm Lôi, nhưng mà Thánh vực cường giả có thể đứng trên không, mặc kệ họ là ai, bọn chúng cũng không dám đắc tội.
Lâm Lôi liếc mắt nhìn qua hắn, trực tiếp nói: "Đan Ni Tư! Một tháng trước từ biên giới thành thị chỗ lão Hoài Đặc có mua một ma pháp sư, nên đã vận chuyển đến chỗ các ngươi nơi này phải không?"
Đan Ni Tư ngẩn người ra.
Một lão giả cao tuổi bên cạnh Đan Ni Tư vội vàng nói: "Lâm Lôi đại sư, nghiệp vụ này là ta phụ trách, ma pháp sư kia nửa đường tại sông Ba Nại đã thiêu hủy thuyền nô lệ của chúng ta rồi chạy thoát."
"Chạy thoát?" Lâm Lôi kinh ngạc đồng thời đáy lòng thở khẽ.
Lão tứ hắn thực sự là lợi hại, chạy thoát được từ trong tay tổ chức nô lệ.
Đan Ni Tư lúc này cũng phản ứng gật đầu nói: "Chuyện này ta cũng biết, ma pháp sư kia chạy thoát rồi, chúng ta đã tổ chức nhân mã tại các thành trì đuổi bắt, bất quá vẫn không có tìm được, chuyện này đã qua hơn mười ngày."
"Thủ lĩnh, vị ma pháp sư kia là huynh đệ của Lâm Lôi đại sư!" Lão Hoài Đặc vội vàng nói.
Đan Ni Tư sắc mặt lập tức rất khó coi, đồng thời hoảng sợ.
Lâm Lôi liếc mắt nhìn bọn chúng: "Từ hôm nay trở đi, không cho phép các ngươi đuổi bắt huynh đệ ta nữa." Đan Ni Tư vội vàng đáp: "Đó là điều đương nhiên, chúng ta nếu phát hiện ra hắn, nhất định sẽ đối xử như thượng khách."
Lâm Lôi đạm mạc gật đầu, liền không nói nhảm nữa, trực tiếp mang theo Bối Bối lăng không bay đi.
Chuyện tới bước này, đã chẳng còn quan hệ gì tới tổ chức buôn nô lệ nữa, hơn nữa lão tứ hơn mười ngày trước đã chạy thoát, bây giờ chắc đã chạy rất xa rồi.
Giữa không trung.
"Bối Bối, ngươi về trước đi, lập tức báo Tái Tư Lặc cùng mọi người xuất phát đi Hỗn loạn chi lĩnh. Ta chuẩn bị từ La Áo đế quốc dọc theo sông Ba Nại đến biên giới đế quốc, chăm chú tìm kiếm một chút, xem có thể tìm thấy lão tứ không. Chờ ta tìm xong, ta sẽ hội họp cùng các ngươi." Lâm Lôi đáy lòng đã bày ra kế hoạch này.
Tinh thần lực tìm tòi, đối với Thánh vực chiến sĩ mà nói là chuyện rất thống khổ.
Nói chung Thánh vực chiến sĩ chỉ là thỉnh thoảng tìm kiếm một chút, bởi vì Tinh thần lực của bọn họ trên thực tế không quá mạnh mẽ, sức mạnh của ma pháp sư mới là Tinh thần lực. Chỉ nói về Tinh thần lực, tu luyện mấy trăm năm như Hắc Đức Sâm cũng chỉ tương đương với Lâm Lôi hiện tại mà thôi.
Phi hành một đoạn đường này chỉ cần ngắn ngủi một giờ nhưng mà muốn cẩn thận tìm tòi, nếu không bỏ ra vài ngày thời gian là không thể.
"Biết rồi." Bối Bối nhu thuận cười gật đầu, rồi sau đó rất nhanh trực tiếp hướng Áo Bố Lai Ân đế quốc bay trở về.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Long
Chương 275: Hạ lệnh
Chương 275: Hạ lệnh