Tử Tinh quái thú này dễ dàng giết chết Trung vị thần, điều đó đủ khiến cho Áo Lợi Duy Á nhận thức được sự cường hãn của nó. Khi còn ở trong vụ hải, Bối Bối bị một đống tử tinh oanh kích đúng bụng, Áo Lợi Duy Á đã biết được lực phòng ngự của thân thể Bối Bối rất mạnh.
Bối Bối đúng là thần thú, hơn nữa lại còn có liên quan với Bối Lỗ Đặc. Áo Lợi Duy Á có thể hiểu được tại sao nó lại cường hãn như thế.
Nhưng mà Lâm Lôi tại sao cũng như thế?
"Lâm Lôi dĩ nhiên cũng ... thân thể hắn ngạnh tiếp lấy cứng chọi cứng cùng Tử Tinh quái thú kia." Áo Lợi Duy Á nhìn tình cảnh trước mắt mà sợ đến ngây người. Hắn vốn tưởng rằng sau hơn mười năm khổ tu ngắn ngủi, đạt đến cảnh giới Trung vị thần là có thể coi như lợi hại, có lẽ có thể vượt qua Lâm Lôi.
Nhưng, sự thực ...
Hắn cùng Lâm Lôi chênh lệch quá lớn.
"Quái vật này không sợ linh hồn công kích!" Lâm Lôi rống lên một tiếng, cả người hắn bắn ra xa, hơi nghiêng người một chút liền dễ dàng đứng lên, nói với giọng không thể tin được: "ta toàn lực xuất ra một chiêu hư vô nhất kiếm mà quái vật này lại không có một chút phản ứng."
"Lão đại, dứt khoát dùng vật chất công kích!" Bối Bối hô lên.
"Hảo" Lâm Lôi thu hồi hắc ngọc trọng kiếm, một lần nữa xông tới, giống như chim ưng khổng lồ xông về phía quái thú kia. Tử huyết nhuyễn kiếm trong tay Lâm Lôi thi triển nhất chiêu mê ảnh, không chút lưu tình nhằm đầu quái thú bổ tới.
Tử Tinh quái thú cũng sợ hãi né tránh.
"Phốc!" Tử huyết nhuyễn kiếm chém đúng vai Tử Tinh quái thú, chém sâu vào chứng nửa mét.
Nhưng khi Lâm Lôi rút tử huyết nhuyễn kiếm bay ngược ra sau, vết thương kia trong nháy mắt đã được chữa trị liền lại như cũ.
"Lão đại, quái vật này không sợ linh hồn công kích, ngay cả vật chất công kích, bị trọng thương cũng có năng lực chữa trị." Bối Bối cũng không có khả năng. Lâm Lôi nghe xong không khỏi liếc mắt nhìn. Lúc đầu trường giác của Tử Tinh quái thú bị mình chém vỡ, vậy mà đầu Tử Tinh quái thú đã đã khỏi rồi.
Lâm Lôi không khỏi cười khổ.
"Mạnh như Thượng vị thần, nhận một kiếm này của mình cho dù không sợ cũng có chút phản ứng lại. Nhưng Tử Tinh quái thú này một chút phản ứng cũng không có, toàn thân cứng rắn hơn cả siêu thượng vị thần khí. Hơn nữa lại có thể chữa trị nhanh chóng!"
Lâm Lôi thực sự là không còn gì để nói, loại quái vật này quả thực không dễ dàng bị đánh bại!
"Khó trách ngay cả hai thượng vị thần kia cũng phải chạy trốn." Lâm Lôi chợt nghĩ trong lòng, Tử Tinh quái thú lại một lần nữa hung mãnh xông tới tấn công.
Một kiếm của Lâm Lôi chặt đứt một cây tiêm giác của Tử Tinh quái thú, nhưng lợi trảo của Lâm Lôi cũng đánh trúng thân thể của Tử Tinh quái thú này, khiến nó rơi từ không trung xuống mặt đất.
Tử Tinh quái thú kia đau đớn rống lên giận dữ, hiển nhiên tiêm giác gẫy khiến có cũng rất đau.
"Tiếng hống hòa cùng với sự chém giết của Bối Bối. Đầu Tử Tinh quái thú kia cũng không ngừng ngửa đầu rống lên.
Tử Tinh quái thù và Lâm Lôi đang chém giết đồng thời dừng lại, nó nhìn chằm chằm vào Lâm Lôi một lúc, tựa hồ cũng phát hiện trên người Lâm Lôi chưa có một vết thương nào, nó không chịu đựng được, rống lên một tiếng rống giận dữ trầm thấp.
Hai đầu Tử Tinh quái thú nhìn nhau, đầu Tử Tinh quái thú đang chiến đấu cùng Lâm Lôi, cất giọng khàn khàn nói: "Thân thể không tệ!"
Tử Tinh quái thú đang chém giết cùng Bối Bối cũng liếc mắt nhìn Bối Bối một cái.
"Sưu!" "Sưu!"
Hai đầu Tử Tinh quái thú hóa thành hai đạo tử quang, nhanh chóng rời đi.
"Lâm Lôi, huynh không sao chứ." Địch Lỵ Á đi tới, nhìn Lâm Lôi mỉm cười nói: "Chắc chắn là không có việc gì, tuy nhiên không thể nói như vậy. Hai Tử Tinh quái thú kia thực là đáng sợ, quả thực là hoàn mỹ vô khuyết. Đương nhiên ... bọn chúng cũng không có sợ linh hồn công kích."
"Lâm Lôi, hai Tử Tinh quái thú xảy ra chuyện gì vậy, như thế nào lại bỏ đi?" Địch Lỵ Á nghi hoặc dò hỏi.
Áo Lợi Duy Á ở bên cạnh mở miệng nói: "Có lẽ hai Tử Tinh quái thú kia phát hiện cùng các ngươi chiến đấu cũng không có tốt. Ngược lại còn bị thương nữa, vì vậy chúng từ bỏ." Áo Lợi Duy Á. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Nhưng không phải vậy chứ?
Lâm Lôi cùng Bối Bối không có bị thương. Thậm chí cho dù có bị thương một chút thì cũng có thể có thần lực chữa trị. Như vậy nếu đánh nhau thì hai Tử tinh quái thú nọ cũng không muốn tiếp tục.
"Lão đại, ta thấy mảnh vỡ từ trên người nói, hình như cũng là tử tinh a." Bối Bối nắm lấy khối tử tinh màu tím trên mặt đất. Bối Bối cùng Tử Tinh quái thú kia chém giết, nó dùng hắc sắc chủy thủ đâm chém. Đây chính là thần cách chủy thủ, đương nhiên cũng chém rơi một vài tinh khối.
Lâm Lôi vừa nghe, lập tức nhìn về hai tử sắc đoạn giác trên mặt đất.
Trực tiếp thu vào Bàn Long giới chỉ ... quả nhiên hai tử sắc đoạn giác này trong nháy mắt được luyện hóa, phần lớn linh hồn tinh hoa được luyện hóa, chỉ còn lại một đống mảnh vỡ.
"Quả nhiên toàn thân Tử Tinh quái thú này đều do tử tinh cấu thành." Lâm Lôi khiếp sợ trong lòng. Tử tinh chính là ẩn chứa linh hồn tinh hoa, một quái vật toàn thân do tử tinh cấu thành, rốt cục ẩn chưa bao nhiêu linh hồn tinh hoa?
"lão đại, ngươi kiểm tra qua, đúng là tử tinh chứ?" Bối Bối dò hỏi, nó nắm hai tinh khối màu tím kia, nhưng cũng không hoàn toàn chắc chắn.
"Chính xác đều là tử tinh." Lâm Lôi gật đầu nói.
Bối Bối, Địch Lỵ Á, Áo Lợi Duy Á mặc dù có chuẩn bị, nhưng cũng không khỏi chấn kinh như trước.
Địch Lỵ Á cau mày nói: "Quái vật này tới đây như thế nào. Không sợ linh hồn công kích, toàn thân lại cứng rắn như vậy. Hơn nữa lại còn có thể tự chữa trị thương thế." Không thể nói đó là quái vật, hay đơn giản có thể coi như vô địch. Hoặc là có thể nói theo cách khác là người khác rất khó giết chết nó.
"Nhưng ta phát hiện trí tuệ của quái vật này hình như rất thấp." Bối Bối nói.
"Đúng là rất thấp. Chiến đấu thì chỉ biết dùng lợi trảo cùng miệng và công kích cơ bản. Một chút huyền ảo cũng không có." Lâm Lôi cũng phát hiện ra điều này, tuy nhiên bọn hó ít nhất cũng sẽ nói như vậy."
Mấy người khẽ gật đầu. Tử Tinh quái thú kia có thân thể cứng rắn, không tồi. Mọi người nhớ lấy điều này.
"Đi thôi, chúng ta đi xem một chút, xem xem có cách nào rời khỏi Tử Tinh sơn mạch không." Lâm Lôi đề nghị.
Lúc này mọi người cùng nhau đi tới, tuy nhiên chung quanh vẫn là sương mù, bọn họ cũng không biết nơi nào có nguy hiểm. Bọn Lâm Lôi đạp lên mặt đất mà đi, ít nhất cũng có thể phán đoán đại khái phương hướng, đi dọc theo một đường thẳng tắp.
Khi mà bốn người Lâm Lôi đang tiến về phía trước, Chiêm Kim cùng ba trung vị thần cẩn thận hành tẩu trong Tử tinh sơn mạch. Vận khí hắn không có tệ, có thể an toàn đi tới Tử tinh sơn mạch, cho tới bây giờ cũng chưa có đụng phải Tử Tinh quái thú.
"Cũng không biết Lâm Lôi, ba vị đại nhân bọn họ như thế nào?" Chiêm Kim thầm nói trong lòng.
"Hô hô, phía trước truyền đến tiếng gió kịch liệt.
"Đi, chúng ta cùng đi xem một chút." Một trung vị thần trong đó lập tức hô lên, bao gồm cả Chiêm Kim, bốn vị trung vị thần lập tức nhằm hướng âm thanh phát ra đi tới. Chỉ trong chốc lát Chiêm Kim bọn họ liền thấy nơi phát ra tiếng gió.
"Đó là ..."
Bốn người Chiêm Kim trợn mắt, há hốc mồm.
Chỉ thấy cách đó trăm thước trên mặt đất có một cái bẫy lớn đường kích mấy chục thước. Ở hai bên tả hữu cái bẫy là một huyện động. Giờ phút này huyệt động đang có cuồng phong gào thét, đồng thời vô số tử quang từ huyệt đông phun ra ngoài.
Tốc độ tử quang cực nhanh, khiến cho người ta trợn mắt há hốc mồm.
"Nguyên lai lúc đầu tử tinh chính là từ nơi này phi ra ngoài." Chiêm Kim cả kinh nói, nhưng mà hắn cũng không biết ... ở Tử tinh sơn mạch, loại địa phương như thế này không chỉ có một chỗ.
Vô số tử tinh phân tán bay ra, bởi vì phương hướng khác nhau, cho nên trải rộng khắp nơi trong vụ hải. Tuy nhiên bởi vì phương hướng khác nhau cho nên có những tử tinh bay sát tới gần cái bẫy. Cái bẫy chính là một chỗ lõm sâu hoắm.
Vô số tử tinh trực tiếp đâm vào trên vách bẫy. Rất nhiều tử tinh trực tiếp rơi xuống bẫy.
Ở giữa trung tâm của bẫy là một huyệt động, những khu vực khác đang có vô số Tử Tinh nằm xuống.
"Như vậy có bao nhiêu tử tinh?"
Bốn gã trung vị thần trợn mắt há hốc mồm, nhiều khỏa tử tinh tụ lại thành một đống lớn, hơn mười đống liền có vạn khỏa. Nhưng hiện tại khu vực này có vô số tử tinh, nói về số lượng thì phải dùng đơn vị triệu để tính. Một viên tử tinh vô cùng đắt, bao nhiêu tử tinh như vậy thì giá trị là bao nhiêu?
Bốn vị trung vị thần tính toán đến mụ cả đầu óc.
"Chúng ta phát tài rồi!" Một trung vị thần chạy lại.
"Ha ha, chúng ta đã phát tài!" Chiêm Kim cũng vô cùng kích động.
Trong bốn vị trung vị thần thì một người trực tiếp bay tới cái bẫy nọ, ba người khác cũng ngay lập tức chạy tới. Bốn người cũng không muốn sát hại lẫn nhau. Dù sao nơi này có nhiều tử tinh như vậy ... quá nhiều khiến cho bọn họ dù có tham lam cũng được thỏa mãn.
Nhưng khi bốn người gần tới chiếc bẫy, bốn người liền dừng lại.
Bởi vì ...
Vô số tử tinh bị vùi lấp trên vách tường, rơi xuống bẫy liền bắn ra. Tốc độ của tử tinh thực sự quá kinh người. Nếu như bốn người bọn họ bay tới khẳng định sẽ bị vô số tử tinh bắn trúng.
"làm sao bây giờ?" Bốn gã trung vị thần đều chần chừ.
Lúc đầu bọn họ rơi xuống cũng biết được uy lực của tử tinh khi bắn ra. Phải biết rằng lúc đó tử tinh đã bay đi được một khoảng thời gian, lực công kích cũng đã yếu bớt. Mà lần này nó lại từ huyệt động bắn ra, tốc độ nhất định là nhanh nhất.
Bọn họ nhảy vào bẫy thì chắc chắn phải chết chứ không còn nghi ngờ gì cả.
"Sử dụng thần khí." Một trung vị thần nói, chỉ thấy trên tay hắn xuất hiện một cái roi, chiếc roi dài lập tức giống như một con mãng xà xâm nhậm vào trong bẫy.
"Phốc!" "Phốc!" "Phốc!"
Vô số tử tinh lập tức bắn vào trường tiên, thần khí trường tiên lập tức bị bẻ gãy.
Sắc mặt trung vị thần này không khỏi tái nhợt, thần khí đã bị hủy!
Như đã biết, ngay cả mạch động khải giáp của Lâm Lôi cũng bị tử tinh này bắn thủng, đấy là tử tinh này đã bay được nửa đường. Hiện tại thì tử tinh từ trong miệng huyêt động bắn ra, dù là thượng vị thần khí cũng có thể bị bắn thủng! Trung vị thần khí như thế nào lại có thể cản trở?
Bốn người Chiêm Kim chấn động.
"Mie kiếp, nhiều tử tinh trước mặt như vậy lại không thể lấy được." Một gã trung vị thần kêu lên.
Thực ra tại các nơi ở Tử tinh sơn mạch đều có một ít tửtinh. Tuy nhiên số lượng tử tinh này rất ít. Cho tới bây giờ thì bốn người bọn họ cũng mới chỉ nhặt được hơn trăm khỏa tử tinh mà thôi. Nhưng ở tại cái bẫy này lại có vô số tử tinh.
Tùy tiện thu về lợi nhuận cũng đã rất kinh người
"Cân nhắc cuối cùng thì cái mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn." Chiêm Kim bất đắc dĩ lắc đầu nói.
Ba người còn lại cũng lắc đầu thở dài.
Trong khi bốn người đang định từ bỏ, đột ngột ...
Vô số tử tinh không ngừng bắn ra phía ngoài huyệt động đột nhiên dừng lại, trong nhất thời cả tiếng gió cũng không có, không còn tử tinh bắn ra loạn xạ, chỉ còn lại trong bẫy là vô số tử tinh.
"Điều này, điều này ..." Bốn người Chiêm Kim sợ tới ngây người.
"A, đi xuống thôi!" Bốn gã trung vị thần đều kích động, lập tức nhảy xuống bẫy.
"Có những tử tinh này, ta, ta ..." Chiêm Kim không ngừng điên cuồng đem vô số tử tinh thu vào trong không gian giới chỉ.
"Tốt chứ Chiêm Kim?" một thanh âm vang lên.
Chiêm Kim quay đầu lại nhìn thì thấy bốn người Lâm Lôi
Nhóm người Lâm Lôi cũng bị tiếng gió kia thu hút tới đây. Nhưng khi bọn họ tới gần thì tiếng gió lại biến mất. Lâm Lôi tới gần cũng phát hiện thấy vô số tử tinh bị vùi lấp, cùng với bốn người Chiêm Kim đang điên cuồng thu nhặt tử tinh.
"Nhiều tử tinh như vậy?" Lâm Lôi cũng thất kinh.
Bối Bối, Địch Lỵ Á, Áo Lợi Duy Á cũng kinh ngạc sợ hãi.
"trị giá 200 ức tài phú so với tử tinh này thì có thấm vào đâu?" Ánh mắt Bối Bối tỏa sáng.
Bối Bối cũng muốn nhảy vào trong bẫy lúc này ...
Xuy xuy
Nguyên lại huyệt động vốn đã ngừng bắn ra tử tinh lại sinh ra một cỗ hấp lực cực kỳ đáng sợ. Cỗ hấp lực này làm không gian chấn động, sinh ra dòng chảy không gian trong huyệt động. Trong nháy mắt đem tất cả tử tinh trong bẫy cùng với bốn người trung vị thần Chiêm Kim trực tiếp hút vào.
"Lâm Lôi đại nhân ..." Chiêm Kim trong nháy mắt bị hút vào trong huyệt động, ánh mắt nhìn Lâm Lôi thoáng sự tuyệt vọng. Không có sự giúp đỡ nào. Hắn cũng không hề chống lại.
Quỷ dị nhất chính là lực hút kinh người này giống như một dòng nước, cuốn tất cả vào trong bẫy. Nhưng bên ngoài bẫy lại gần như không có bị ảnh hưởng.
"Xuy xuy, huyệt động này vẫn không ngừng thôn phệ như trước ...
Trong bẫy lúc đầu có vô số tử tinh vùi trong tường bẫy, nhưng bây giờ tất cả đều bị hút vào, không thừa một chút nào.
Lâm Lôi nhìn thấy như vậy, một lúc lâu sau vẫn chưa nói nên lời.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Long
Chương 517: Bạo phong động
Chương 517: Bạo phong động