" Xem ngươi xuất phi kiếm như nào!" Hồng Quân vẻ mặt sau khi kích động đã tĩnh lặng lại, bất quá ánh mắt càng hung hiểm hơn,
Phong Dương Tử khinh thường mắt nhìn Cổ Bàn. phi kiếm trực tiếp phóng về phía trước, hàn quang nhằm hướng cổ của Cổ Bàn bay đi, Phong Dương Tử rất tự tin, đối phó với một Không Minh Hậu Kỳ tu chân giả, hắn rất chi năm chắc.
Phong Dương Tử phi kiếm xuất động cùng lúc đó Cổ Bàn cũng hành động, Cổ Bàn động tác rất nhanh, hàn quang phi kiếm xuyên qua tàn ảnh Cổ Bàn lưu lại, Phong Dương Tử đột nhiên xoay người, phi kiếm lại đâm ra, Phong Dương tử xuất kiếm rất chuẩn xác, Cổ Bàn lúc này chính là đang ở đằng sau hắn.
Hồng Quân tự giác thối lui, mỉm cười nhìn hai người đánh nhau. Hồng Quân hiểu rõ thực lực của Cổ Bàn, chỉ là nhị kiếp tán tiên Cổ Bàn thừa khả năng đối phó, huống chi Cổ Bàn còn được chính mình tăng hắn một kiện thượng phẩm kiếm tiên.
Cổ Bàn trên tay đột nhiên xuất hiện Khai Thiên Phủ, phi kiếm đánh vào Khai Thiên Phủ, hàn quang giao nhau, Khai Thiên Phủ va chạm với phi kiếm gây ra chấn động mạnh, Cổ Bàn Cùng Phong Dương Tử đều lui lại một bước.
" cực phẩm tiên khí!" Phong Dương Tử có chút kinh ngạc, tại Đằng Long Đại Lục, một kiện cực phẩm linh khí cũng rất là khó kiếm, còn về tiên khí thì đến các chưởng môn cùng các vị trưởng lão, cùng rất nhiều môn phái nhỏ, một kiện tiên khí cũng không có.
" Cho dù có cực phẩm linh khí ta vẫn có thể giết ngươi!" Phong Dương Tử tức giận quát to. lại lao mình về phía trước, trợ giúp phi kiếm thêm phần linh hoạt, cùng Cổ Bàn triển khai cận chiến.
Khai Thiên Phủ không có linh hoạt bằng phi kiếm, Cổ Bàn chỉ đành né tránh, thỉnh thoảng mới dùng Khai Thiên Phủ ngạnh tiếp.
Cổ Bàn thực lực tuy mới chỉ là Không Minh Hậu Kỳ, nhưng lại có thể so vơi tứ cấp thiên tiên, thực lực cũng tương tự như bảy cấp tán tiên. Phong Dương Tử không có biết thực lực chính thức của Cổ Bàn, đánh lâu như vậy mà vẫn không giết được một Không Minh Hậu Kyg tu chân giả đã sớm giận tới bốc khói, trên tay phi kiếm công kích ngày càng mạnh hoưn.
: Tiểu Bàn, không có ăn cơm à, nhanh lên một chút giải quyết hắn đi, chúng ta còn đi Bạo Loạn Tinh Hải!" Cổ Bàn chỉ là đang thử chiêu, Hồng Quân đã sớm nhìn ra, liền mở miệng nhắc nhở.
Cổ Bàn lúc này chính là đang thể hiện thân pháp đặc thù của công pháp Tử Hồng Tuyệt cùng Phong Dương Tử du đấu, thủ nhiều mà cong ít. Phong Dương Tử một mặt mở rộng phạm vi công kích, vài lần phi kiếm còn thiếu chút là chạm được đến thân thể Cổ Bàn.
Đánh hoài không thắng, Phong Dương tử trong lòng càng giận dữ, nếu như truyền tới Tử Dương Môn, việc đánh hoài mà không có chạm được vào tiểu tử Không Minh Hậu Kỳ, nhất định sẽ bị sư huynh đệ cười nhạo.
" Tử Dương Vạn Kiếm Quyết!" Phong Dương Tử rốt cục cũng xuất ra sát chiêu, Tử Dương Vạn Kiếm Quyết chính là một loại kiếm quyết tương đối cao thâm của Tử Dương Môn. chỉ có tán tiên mới có thể học và sử dụng được, tiên nguyên lực khống chế phi kiếm, có thể làm cho phi kiếm trong nháy mắt biến thành hai, hai biến thành bốn, bốn biến thành tam...
Với công lực hiện tại của Phong Dương Tử, cố gắng thì có thể xuất ra được sáu mươi tư thanh phi kiếm,phi kiếm biến sảo so với bản thể của phi kiếm tuy yếu hơn một chút, nhưng cũng có thể so với thượng phẩm linh khí, một chiêu này nếu là Lam Tu chân nhân sử dụng, có thể huyễn hóa ra trên vạn thanh phi kiếm, đúng là một khung cảnh " vạn kiếm tề phi".
Sáu mươi tư thanh phi kiếm, từ mọi phương hướng tấn công Cổ Bàn, Cổ Bàn cũng không có nhìn ra đâu là bản thể của phi kiếm, sáu mươi tư thanh phi kiếm tới người, áp lực đối với Cổ Bàn gia thăng thêm một chút.
Vạn Kiếm Quyết tiêu hao rất nhiều tiên nguyên lực, nhưng mà Phong Dương tử cũng không có lo lắng, sau khi giết Cổ Bàn, còn lại một chút tiên nguyên lực cũng đủ để thu thập tiểu tử Kim Đan Trung Kỳ kia.
Sáu mươi tư thanh phi kiếm, Khai Thiên Phủ cũng ngăn chặn không hết, nhìn Phong Dương Tử quá mức bức người, Cổ Bàn trong lòng cũng rất chi là bất mãn, phi kiếm biến sảo trong khi đang bay tới người Cổ Bàn, Cổ bàn trong tay đột nhiên xuất ra thượng phẩm kiếm tiên mà Hồng Quân tặng hắn, kiếm tiên bay vòng quanh thân, sáu mươi tư thanh phi kiếm trong nháy mắt đều biến mất, cực phẩm phi kiếm của Phong Dương Tử cũng bị cắt làm hai đoạn, từ từ rơi xuống đắt.
" tiên khí!" Phong Dương Tử ánh mắt cũng không tồi, liếc mắt một cái đã nhận ra kiếm trong tay Cổ Bàn chính là tiên khí.
" ngươi như thế nào lại có tiên khí?" Phong Dương tử kinh dị nhìn Cổ Bàn, Cổ Bàn có tiên khí, như vậy hôm nay muốn giết hắn tất nhiên không phải dễ dàng rồi, huống chi cực phẩm linh khí của mình cũng đã bị hủy.
" ta có tiên khí hình như cũng không phải báo cáo với ngươi a!" Cổ bàn ngữ khí rất bình tĩnh, không một chút nào giống người vừa mới hủy đi linh khí.
" có tiên khí ngươi cũng phải chết!" Phong Dương Tử thèm muốn nhìn kiếm tiên trên tay Cổ Bàn, Phong Dương Tử đã đưa tin bọn họ có tiên khí truyền về môn phái, không có bao lau sẽ có cao thủ tới trợ giúp hắn, đến lúc đó, không chỉ hai người bọn họ đều phải chết mà tiên khí cũng bị tử Dương Môn thu lấy.
" đạo hữu hay là để chúng ta đi a!" Cổ Bàn cười nhẹ, thu hồi kiếm tiên, nhằm hướng Hồng Quân bay đến.
" tiểu Bàn a, ngươi nghĩ bọn chúng để cho chúng ta đi sao?" Hồng Quân lắc đầu, nhìn về phía Cổ Bàn nói:" ngươi đã lâu không tiến vào thế tục, sớm đã không hiểu lòng người hiểm các như nào, ngươi xuất ra tiên khí, bọn họ sẽ không có buống ta húng ta!"
Hồng Quân nói không có sai, Tử Dương Môn nhận được tin tức của Phong Dương Tử gửi về, lập tức phái hai người lục kiếp tán tiên thuấn di tới, Hồng Quân vừa dứt lời, cũng đồng lúc hai tán tiên kia cugnx tới gần chỗ Phong Dương Tử. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
" Dương Thiên sư thúc, Dương Nhật sư thúc!" Phong Dương Tử cung kính hành lễ với hi người.
" Phong Dương, ngươi nói bọn chúng có tiên khí?" Dương Thiên cau mày nhìn xuống Hồng Quân và Cổ Bàn, hai người này cảnh giới kém cỏi, nói có tiên khí cũng không thể hoàn toàn tin được.
" đúng vậy sư thúc, cực phẩm linh khí của ta chũng chính là bị hủy trong tay bọn chúng, mời ngài xem!" Phong Dương tử đem hai nửa phi kiếm cho Dương Thiên, đây là chứng cớ tốt nhất chứng minh bọn họ có tiên khí.
" hai tên tiểu tử cuồng vọng các ngươi... lúc trước nhục mạ Tử Dương Môn chúng ta... sau lại hủy linh khí sư điệt ta, hôm nay đừng mơ tưởng thoát khỏi nơi này!" Dương Thiên cũng có một kiện tiên khí, chính là hạ phẩm phi kiếm, trong những lục kiếp tán tiên tại Tử Dương Môn, chỉ có Dương Thiên bỏi vì lạp được đại công, mà được tặng kiện tiên khí.
Dương Thiên lời còn chưa dứt, kiếm tiên đã trực tiếp bay về phía đan điền Cổ Bàn, cũng giống như Phong Dương tử, Hồng Qân trong mắt bọ họ không có tồn tại, chỉ cần giải quyết được Cổ Bàn thì cũng như là giải quyết được hai người.
" bỉ ổi!"
Dương Thiên đánh lén, kiếm tiên tốc độ lại rất nhanh, Cổ Bàn miễn cưỡng né tránh, kiếm tiên xoẹt qua quần áo Cổ Bàn, rồi lại từ phía sau bay tới.
Cổ Bàn kiếm tiên một lần nữa lại xuất hiện trong tay, quay lại nhìn phi kiếm đang phi tới, mạnh mẽ bổ vào. Dương Thiên với hạ phẩm kiếm tiên, nhất thời bị một bổ vào tiểu khẩu, hốt hoảng bay trở về.
" tiểu bàn, bây giờ bọn họ sẽ không có buông th chung ta đâu, ngươi không giết bọn hắn, bọn hắn sẽ giết chúng ta!" Hồng Quân đối với Cổ bàn tuyệt đối tin tưởng, sở hữu thượng phẩm tin khí, đối với hai người lục kiếp tán tiên vẫn có khả năng đối phó.
Mà hành động của Hồng Quân cũng làm cho bọn Dương Thiên chấn động, tiểu tử Kim Đan Trung Kỳ này ngồi tại chỗ này mà tu luyện.
Cổ bàn trong nội tâm quả thật không muốn giết người, chỉ là bọn Dương Thiên không có ý định buông tha hắn. Dương Thiên kiếm tiên bị Cổ Bàn làm tổn thương, cũng xác định được trong tay Cổ bàn chính là tiên khí, hơn nữa tuyệt đối là kiện trung phẩm tiên khí, thậm chí có thể là thượng phẩm tiên khí, nghic đến thượng phẩm tiên khí, Dương Thiên ánh mắt càng thêm thèm khát. Lấy được kiến thượng phẩm tiên khí này cho Tử Dương Môn, chưởng môn chí ít cũng sẽ thưởng cho hắn một kiện trung phẩm tiên khí.
" các ngươi thật sự muốn giết ta?" Cổ Bàn cầm trong tay kiếm tiên, bình tĩnh nhìn ba địch nhân phía trước.
" ha ha ha, tiểu tử ngươi bây giờ mới biết sao!" Dương Nhật nhìn về phía Cổ Bàn xuất mười đạo quyền phong, Dương Thiên cùng Dương Nhật vừa xông lên đã nhằm ngay đan điền Cổ Bàn công tới.
" Bồng"
Dương Thiên công kích mặt trước chỉ là một hư chiêu, Cổ Bàn khẽ đỡ thì Dương Thiên đã biến chiêu xuất một quyền vào giữa ngực Cổ Bàn, trong khi Cổ Bàn té người trên đất, linh khí của Dương Nhật cũng xẹt qua eo Cổ bàn, tạo thành vết thương, máu tươi phun ra ngoài.
Cổ Bàn trọng thương rơi trên mặt đất, ba người liên thủ cũng đồng thời hướng tới mặt đất xuất hai thanh phi kiếm bay tới, vài đạo quyền phong tất cả đều công vào đan điền Cổ Bàn. Dương Thiên ngoài miệng lộ ra vẻ mỉm cười, Không Minh Hậu Kỳ, cho dù có thượng phẩm tiên khí, chống lại sự liên thủ của ba tán tiên, cũng phải chết không có nghi ngờ.
" cười khúc khích"
Cổ Bàn tự nhiên biến mất trước măt ba người, xuất hiện đột ngột sau lưng Phong Dương Tử, thượng phẩm tiên khí đâm vào đan điền Phong Dương tử, Nguyên anh đông thời nổ tung. Phong Dương Tử không cam lòng xoay người mắt nhìn Cổ Bàn, từ từ ngã xuống.
" Thuấn di, ngươi như thế nào có thể thuấn di!" Dương Thiên kinh ngạc kêu to, biểu hiện của Cổ Bàn bây giờ hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn họ, Không Minh Hậu Kỳ cũng có thể thuấn di, lại ngay trước mắt bọn họ từ dưới đất giết chết nhị kiếp tán tiên Phong Dương tử.
Vết thương bên hông Cổ Bàn đã ngừng chảy máu, trên mặt vẫn bình tĩnh, lại lộ ra vẻ tươi cười.
" Tiểu Quân nói không sai, ta nếu không giết các ngươi, các ngươi sẽ giết ta, không sợ các ngươi vừa rồi đưa tin, kêu càng nhiều người tới càng tốt a!"
Dương Thiên cùng Dương Nhật khẽ rùng mình, vừa rồi bọn họ quả thật trong lúc Phong Dương Tử chết đã truyền về môn phái, Cổ Bàn có thể thuấn di, vượt qua sự liệu của bọn họ, sợ rằng không phải mặt ngoài là Không Minh Hậu Kỳ mà đơn giản.
" Đúng như vậy, ngươi nghĩ các ngươi hôm nay có thể an toàn rời đi sao?" Dương Thiên ngưng tụ công lực, nhìn Cổ Bàn đề phòng, một lúc nữa sẽ có cao thủ trong môn phái tới, đến lúc đó Cổ bàn công lực có cao tới đâu cũng nhất định không thể trốn thoát.
"thật không?" Cổ Bàn khẽ lộ ra nụ cười.
" không tốt!" Dương Thiên cảm thấy một trận bất ổn.
Cổ Bàn tốc độ so với sự tưởng tưởng của hắn còn mạnh hơn nhiều lần, tàn ảnh vẫn còn ở chỗ cũ, người đã đến bên cạnh hắn, Dương Thiên chỉ có thể theo bản năng giơ kiếm tiên lên ngăn cản.
" bang"
Kiếm tiên ủa Dương Khiêm trức tiếp bị cát làm hai, Cổ Bàn cầm kiếm tiên bổ thẳng xuống đầu Dương Thiên, Dương Thiên thân thể nhất thời chia làm hai nửa, Nguyên anh cuống quít bay đến bên cạnh Dương Nhật, hoảng sợ nhìn Cổ Bàn.
"Dương Thiên!" Lam Phong chân nhân cũng vừa thuấn di tới, vừa kịp nhìn thân thể Dương Thiên bị cát đứt, nguyên anh trốn tới.
" lại tới thêm một người!" Hồng Quân thân thể khẽ đứng lên. bay đến bên cạnh Cổ Bàn, nhìn Cổ bàn mỉm cười.
" Sư tôn!" Dương Thiên nhìn thấy Lam Phong chân nhân, Nguyên anh nhất thời bay đến trước người Lam Phong, nhẹ nhàng khóc.
Dương Thiên chính là mọt đệ tử đắc ý của Lam Phong chân nhân, vốn định đối phó với một Không Minh Hậu Kỳ tu chân giả, chỉ cần Dương Nhật, Dương Thiên đi là đủ rồi, không có nghĩ tới, đầu tiên là Phong Dương tử bị giết, sau đó Dương Thiên lại bị hủy thân thể.
" mặc kệ các ngươi là đệ tử môn phái nào, ta đều muốn tiêu diệt các ngươi chả thù!" Lam Phong chân nhân trong lòng bi thống thu lại Nguyên anh của Dương Thiên, tức giận nhìn về Cổ Bàn nói.
" chúng ta không giết bọn hắn, chẳng lẽ đứng yên để cho bọn chúng tới giết ta, buồn cười thật!" Hồng Quân thanh âm lạnh như băng truyề tới, Dương Nhật lúc này mới phát hiện, vừa rồi tiểu tử này còn là Kim Đan Trung Kỳ mà giờ này đã là Kim Đan Hậu Kỳ.
*****
Lời tác giả: có một chút thất thố ở đây, Phong Dương tử là nhị kiếp tán tiên nên không thể thuấn di được, nhưng hơn tứ kiếp tán tiên thì có thể. đặc biệt bổ xung thêm một chút, Cổ Bàn thực lực có thể so sánh với thất kiếp tán tiên, cho nên có thẻ thuấn đi được.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hậu Tinh Thần Biến
Chương 15: Chém giết liên miên
Chương 15: Chém giết liên miên