DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hậu Tinh Thần Biến
Chương 115: Kích sát [tiếp]

"Kìa, nhanh lên!" Bạch Kình nhìn thân ảnh Huống Thiên Minh đã sắp đuổi kịp Kim Minh, hô to một tiếng, thức tỉnh hai người Hắc Thịnh, Hắc Nham còn đang sững sờ, chỉ tiếc, cho dù bọn họ có chú ý ngay từ đầu cũng không có khả năng đuổi kịp tốc độ của Huống Thiên Minh.

Kết quả đã được đoán trước, Kim Minh đã trọng thương lại nhận thêm một trọng quyền của Huống Thiên Minh, thân thể vỡ vụn, linh hồn tức thì bị kình lực trực tiếp phá nát.

"Còn ba tên!" Huống Thiên Minh vừa chuyển thân, lạnh lùng quay lại đối mặt với ba người Hắc Thịnh đang rất nhanh bay tới, đồng thời nhìn về phía Hồng Quân cùng La Băng, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười.

"Có thể … ta đánh giá quá cao bọn họ rồi." Hồng Quân nhìn Huống Thiên Minh dễ dàng giải quyết người kia như vậy, đột nhiên có chút cười khổ, có lẽ không cần dùng đến thần khí, Huống Thiên Minh cũng có thể giải quyết bọn họ. Tự nhiên mới có một lát mà tổn thất hai kiện thần khí.

"Ngộ Không, có cần ta hổ trợ không?" Hồng Quân nhìn Tôn Ngộ Không bên kia đang bị áp chế dị thường khó chịu, lớn tiếng hỏi.

"Không cần, để ta tự giải quyết!"Tôn Ngộ Không trong ánh mắt đã bốc hỏa, thề phải tự mình giải quyết lão già này.

Hồng Quân quay đầu lại nhìn chiến trường đang hỗn chiến, thần thức đảo qua, liền phát hiện được Bạch Vạn Kiếm, "Băng nhi, hay là ngươi đi giúp bọn hắn, cái tên Bạch Vạn Kiếm kia đang muốn chạy a!" Hồng Quân thuận tay chỉ một người, một tiên đế tám cấp đang muốn rút lui khỏi chiến trường.

La Băng trên mặt lộ ra một nụ cười khó hiểu, nhìn Hồng Quân nói, "Hảo, nếu ngươi đã yêu cầu, ta sẽ giúp bọn hắn một chút a!" Dứt lời liền xoay người nhảy vào đám hỗn chiến, nhắm thẳng hướng Bạch Vạn Kiếm mà phóng đi.

"Nha đầu kia, rốt cuộc đang nghĩ gì???" Hồng Quân bị cái nhìn của La Băng có chút sợ hãi, dõi theo phương hướng nàng mà tự hỏi.

"Bồng!" Ngay lúc này thì nắm đấm của Lam Sam cùng với thân thể Tôn Ngộ Không lần đầu tiên va chạm, cường đại kình khí làm Tôn Ngộ Không một trận chấn động, thần khí chiến y cũng là không ngừng kêu ong ong, một tia máu đỏ tươi từ trong miệng Tôn Ngộ Không chảy ra.

"Cái gì?" Lam Sam sửng sốt, "máu máu đỏ? Chính là máu màu đỏ, Tại sao máu ngươi lại màu đỏ?" Lam Sam ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tôn Ngộ Không.

"Hắc Hắc, lão gia này, ngươi chuẩn bị chịu chết đi!" Tôn Ngộ Không đã trúng một quyền, tuy nhiên trên mặt lại lộ ra nụ cười, giống như là hắn đánh người khác bị thương.

"Hừ, không biết tự lượng sức mình, cho dù ngươi thật sự không chết, hôm nay ta cũng muốn cho ngươi tử một lần!" Lam Sam không hề quản Tôn Ngộ Không chết hay không, cả người sát ý đằng đằng.

"Kinh Thiên…" Ngay khi miệng Tôn Ngộ Không xuất ra hai chữ Kinh Thiên thì y như rằng cảm giác quen thuộc lại xuất hiện, cả người phảng phất như nặng thêm gấp mười lần, tốc độ cũng chậm xuống, chiến thuật Lam Sam không chút nào thay đổi, một quyền nổ vang trước ngực Tôn Ngộ Không.

"Hừ, ta chờ chiêu này của ngươi!" Tôn Ngộ Không hừ lạnh một tiếng, đỡ một quyền của Lam Sam, căn bản không có chút chống cự, trong miệng lại xuất ra "…nhất côn!"

Ngay lúc Tôn Ngộ Không xuất ra Kinh Thiên nhất côn, trong tay kim bổng lớn mạnh lên, một côn đã đánh về phía trước đồng thời một cổ lực lượng kì dị bao vây lấy Lam Sam.

"Hừ, chẳng biết nói ngươi như thế nào, đế cấp lĩnh vực này sao…" Vừa muốn nói "đế cấp lĩnh vực này sao khốn được ta", lại đột nhiên phát hiện chính mình toàn thân có một loại cảm giác trói buộc, thân hình chậm đi rất nhiều, hơn nữa trực giác nói cho Lam Sam biết, đây không phải là trọng lực cấm chế, "không phải trọng lực cấm chế, chẳng lẻ … chẳng lẻ là?" Đã không kịp suy nghĩ nhiều, nắm đấm Lam Sam đã tới trước ngực Tôn Ngộ Không, nhất thời một khí thế bàng bạc vô cùng to lớn tiến vào thân thể Tôn Ngộ Không, điên cuồng tàn phá hắn, mà đồng thời, kim bổng của Tôn Ngộ Không cũng đã thành công đánh lên người Lam Sam.

"Oanh!" Lam Sam bị đánh văng đi, thân thể không ngừng thối lui bể nát, phi tán, chỉ chốc lát, Lam Sam cả người đã biến mất, chỉ để lại một khối toái nhục, giống như lúc trước Tần Vũ tại Khương Lan giới biểu diễn Kinh Thiên nhất côn cho Hầu Phí, Hắc Vũ xem, trường côn đã xuất, tất cả đều hóa thành phi hôi.

Tôn Ngộ Không nhìn kết quả này cười hắc hắc, sau đó rất trực tiếp ngã trên mặt đất, mười tám tinh đế cấp một kích uy lực kinh khủng cỡ nào? giờ phút này Tôn Ngộ Không đã thấy rõ. Vốn cố ý nhận một quyền của Lam Sam, Tôn Ngộ Không chính là muốn biết lực công kích Lam Sam mạnh như thế nào, sau một quyền, Tôn Ngộ Không hợp với thần khí chiến y, cùng với lực phòng ngự của chính mình mới dám buông tay công kích, kết quả không nghĩ tới đã thành công.

Nhưng hiển nhiên, hắn đã đánh giá được lực công kích của Lam Sam, nếu không có thần khí chiến y, phỏng chừng sẽ chết không nghi ngờ, thần khí chiến y đã bị hao tổn nghiêm trọng, Tôn Ngộ Không cũng nằm sóng soài trên đất, thở hổn hễn.

Lại nhìn Huống Thiên Minh bên kia, Hắc Thịnh, Hắc Nam cùng Bạch Kình đã dụng hết sức lực, sớm đã dùng tịch tĩnh thiên hỏa cùng với Bích yên hàn khí không ngừng công kích, mặc dù đối với Huống Thiên Minh sau ba lần biến thân đã không có chút nào uy hiếp.

"Hừ! Chết đi!" Huống Thiên Minh thân thể lại tăng tốc, một sát na liền tới bên cạnh Hắc Thịnh, một quyền nặng nề đánh lên thân thể hắn, lại giết chết thêm một người.

Đọc truyện chữ Full