"Ngươi nói cái gì?" Nhìn vẻ mặt man ngoan của Trịnh Triết, quang mang trong mắt đại tịnh, Tình Nhi bên cạnh búi chặt lấy ống tay áo hắn sợ bị bắt đi.
Theo sau Trịnh Triết là một đội binh lính, bọn họ mỗi người đều là Thiên nhân ba cánh xem ra tình huống này chính là đội binh lính tinh nhuệ nhất của Kim Tư phủ, bọn Cam Vân hung quang trong mắt lập loè sớm nhìn ta tiểu đội này có mười người, không ngừng ném ánh mắt về phía Trịnh Triết tựa hồ muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
"Giao nữ tử kia ra đây Thiên Vương sẽ cho các ngươi địa vị và vinh hoa!" Nhìn sắc mặt lãnh đạm của Tần Vũ, Trịnh Triết cảm giác như phảng phất có áp bức giống như của Kim Tư tướng quân, tựa hồ cảm nhận được năng lực cường đại giống như khi đối mặt với Kim Tư tướng quân, phảng phất như là... áp lực của Thiên Vương.
Trong mắt Tần Vũ kim quang loé ra, thanh âm cực kì bình tĩnh mà tràn ngập sát ý, lạnh lùng nói:
"Có phải Thiên Vương các ngươi muốn sắc đẹp của Tình Nhi, muốn làm hại cô bé?"
Trịnh Triết thật sự không muốn ở đây lâu, hắn hiểu được giả ngốc cũng không phải là phương pháp, không khỏi mất kiên nhẫn, uy hiếp nói:
"Việc này các ngươi không cần xen vào... trước tiên giao nha đầu kia cho ta nếu không Thiên Vương trách tội xuống thì tiện dân như các ngươi không thể gánh chịu được đâu!"
Tiện dân? Thân ảnh Tần Vũ biến mất cơ hồ trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Trịnh Triết hung hăng đáng một quyền vào ngực hắn, Trịnh Triết không phản ứng kịp trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Phanh! Vách tường ngoài sân bị Trịnh Triết bay đập vào, trên tường hiện rõ một vết hằn hình người, Tần Vũ nhìn bọn Cam Vân nhàn nhạt nói:
"Các ngươi có bằng lòng theo ta đi đồ sát? Nếu bây giờ các ngươi hối hận vẫn còn kịp, đắc tội với Tử Dực sẽ không tốt đâu!"
Cam Vân nhìn Lão Hắc, Lão Hắc nhìn Ưng Phong, Ưng Phong nhìn vẻ mặt hiện lên do dự của hai người Hùng Ngưu và Bạch Hổ trợn trừng hai mắt hung hăng nói:
"Hai người các ngươi nói gì đi chứ?"
Cam Vân và Lão Hắc nghe được Ưng Phong nói đều chậm rãi nhìn hai người kia, vẻ mặt nghiêm túc nói:
"Chúng ta là huynh đệ, nếu theo đại nhân thì không thể lâm trận mà bỏ chạy! Huống chi đây là trận đấu đầu tiên!"
Lúc này một đội Thiên nhân đã rất nhanh vây quanh Tần Vũ chỉ thấy một trận bạch quang loé ra, từng đạo quang mang lẫm liệt đánh úp về phía Tần Vũ.
Tần Vũ khẽ quát một tiếng tiện tay đưa Tình Nhi tới cạnh Cam Vân, thân ảnh trong nháy mắt biến mất!
Phanh Phanh Phanh Phanh Phanh...
Một trận kình khí bạo phát lan truyền bốn phía chỉ thấy khoảng sân trước kia nay đã hoá thành bụi cám, nơi nơi đều là tàn tích.
Cam Vân và Lão Hắc bảo vệ Tình Nhi, Ưng Phong vẫn đăm đăm nhìn hai người Bạch Hổ và Hùng Ngưu, thanh âm có chút gấp gáp hỏi:
"Hai người các ngươi thế nào đây?"
Hùng Ngưu hiện lên vẻ do dự nhìn Bạch Hổ đột nhiên lớn tiếng nói:
"Lão tử tuy tu vi thấp kém nhưng cũng biết có ân thì phải báo, không có Tần Vũ đại nhân trên tay ta không có vũ khí lợi hại xinh đẹp thế này, cũng không có thể thuận lợi rời đi như vậy!"
Nhìn Bạch Hổ vẫn do dự, Hùng Ưng càng nói cành kích động, lớn tiếng nói:
"Hổ tử, nếu không có Tần Vũ đại nhân thôn chúng ta đã bị giết chết hết!"
Bạch Hổ chẳng biết suy nghĩ gì sau hồi lâu có chút khó khăn gật gật đầu, khuôn mặt lập tức trở nên kiên định, hừ nhẹ nói:
"Đừng xem thường ta! Ta sớm đã có lời thề cuộc đời sau này nhất định sẽ đi theo Tần Vũ đại nhân, dù có chết tuyệt đối không hối hận!"
Cam Vân cười to tiến lên trước đấm nhẹ vào ngực hai người một quyền, cao giọng nói:
"Chúng ta đi theo Tần Vũ đại nhân, quyết không hối hận!"
Thân ảnh mấy người trong nháy mắt hoá thành Lưu Quang đánh về phía Thiên nhân ba cánh đang vây quanh Tần Vũ.
Lúc này Trịnh Triết đã từ bức tường trở ra oa oa kêu to, bốn đôi cánh chim phát ra quang mang chói mắt quát to:
"Tần Vũ, ta muốn giết ngươi!" (lời Dịch giả: Trịnh Triết có ba đôi cánh chứ nhỉ?).
Tần Vũ cười lạnh một tiếng Hỗn Độn Tinh thần lực trong nháy mắt tản ra vây quanh mười tên Thiên nhân ba cánh, bọn chúng hoảng hốt cũng không có cách nào công kích tới bọn Cam Vân.
Tình Nhi thấy Trịnh Triết tấn công tới, Tần Vũ lúc trước đã đề phòng, Tu La đột nhiên xuất hiện chỉ sau thời gian một hơi thở đã tới trước mặt Trịnh Triết.
A… Liên tục những tiếng kêu thảm vang lên, Năm người Cam Vân trong nháy mắt giết chết ba gã Thiên nhân ba cánh, hai gã bị trọng thương. Mắt Tần Vũ hàn quang chợt loé hừ lạnh một tiếng nhất thời hoá thành ba đạo thân ảnh tiến tới cuồng sát!
Chính thức cuồng sát, không có lưu tình, ba gã Thiên nhân trong nháy mắt bị hắn giết chết, ngay cả kêu cũng không kịp!
Trịnh Triết giận dữ đột nhiên đánh ra một quyền vào thân Tu La kiếm, chỉ nghe thấy phanh một tiếng, Tu La kiếm mang theo quang mang màu xanh trở lại trong tay Tình Nhi, quang mang trên thân kiếm dường như ảm đạm hẳn, xem ra bị Trịnh Triết đánh một quyền trọng thương.
Lúc này còn bốn gã Thiên nhân ba cánh, năm người Cam Vân đồng thời đối phó với bốn người này, như trước vẫn giữ thế hạ phong không cách nào giết chết bọn chúng.
Trịnh Triết sau khi một quyền đánh lui Tu La, hung quang chợt loé phát giác người ngăn cản mình chính là một người con gái yếu ớt, trong lòng hắn xuất hiện nét kinh hãi thân ảnh bỗng dưng xuất hiện bên cạnh Tình Nhi, bàn tay đột nhiên xuất một thanh kiếm nhỏ màu vàng đâm tới.
Tình Nhi dù sao cũng chỉ là hai cánh thượng cấp, tuy có thể nói so với Cam Vân ba cánh cách nhau không xa nhưng sao có thể đấu với Trịnh Triết ba cánh thượng cấp.
Trơ mắt nhìn Trịnh Triết trong chớp mắt huy động năng lượng, một đạo quang mang màu vàng đã tuyền tới cánh tay cô bé, vẻ mặt sợ hãi trắng bệch.
Tần Vũ lại muốn ra tay nhưng lại phát hiện Tình Nhi đang có nguy hiểm, kinh hãi vội vàng hét lớn một tiếng "Hỗn Độn Lĩnh vực Tinh thần!" Quanh thân hắn đột nhiên bộc phát ra quang mang màu vàng mãnh liệt, một cỗ năng lượng vô hình trong nháy mắt xuất hiện bao quanh khu nhà.
Chỉ thấy quanh thân Tần Vũ kim quang loè loè, vô số đoàn Hỗn Độn khí vây quanh thân thế hắn, từng đạo tinh quang sáng lạn vây quanh Trịnh Triết bên trong.
"Giết!"
Theo tiếng gầm của Tần Vũ, cỗ Tinh thần lực bên cạnh Trịnh Triết bạo liệt, linh khí trời đất trong lúc đó đã bị Tinh thần lực của hắn làm nhiễu loạn.
Oanh!
Trịnh Triết kêu thảm một tiếng, máu tươi trong từ miệng phun lên cao hai thước, lớn tiếng tru lên lùi lại phía sau.
"Tần Vũ, cứ đợi đấy, Thiên Vương sẽ không buông tha ngươi!"
Cam Vân ngơ ngác nhìn sự việc trước mắt, hắn như thế nào cũng không thể hiểu được Tần Vũ lại lợi hại như vậy, cao thủ bốn cánh a, cứ như vậy mà bị đánh cho bỏ chạy....
Phanh Phanh Phanh Phanh! Bốn tiếng vang truyền đến, bọn người Cam Vân và Lão Hắc đấu với bốn gã Thiên nhân ba cánh đã khiến máu bọn chúng bay lên một trượng, thân thể bị xé nát thành hơn mười mảnh, hoá thành từng cục thịt rơi xuống đất.
Tần Vũ hai mắt trừng trừng, sắc mặt trắng bệch nhìn máu chảy ra trên miệng vết thương ở cánh tay phải của Tình Nhi, đang muốn nói gì lại phun ra một ngụm máu tựa vào vách tường.
Tình Nhi kinh hãi vội vàng chạy tới bên cạnh Tần vũ, nâng hắn dậy vẻ mặt lo lắng nhìn.
Bọn người Cam Vân cũng là kinh hãi vội vàng đi tới cạnh Tần Vũ sắc diện lo lắng nhìn.
Tần Vũ mở to mắt khó khăn nở ra nụ cười, nói:
"Ta không việc gì, chỉ là tiêu hao công lực quá nhiều, không cần lo lắng, thừa dịp bọn chúng còn chưa bố trí chúng ta lập tức rời khỏi đây!"
Hơi trầm ngâm một chút hai mắt hắn nhìn về phương bắc, nói:
"Hướng về phía khu khai khoáng mà đi, một khi tiến vào quáng trường kia, người tu vi thấp không có khả năng tiến vào bắt chúng ta!"
Dứt lời Tần Vũ leo lên lưng Cam Vân để hắn cõng đi!
Bảy người nhanh chóng hướng quáng trường thoát đi, dọc đường cũng không dễ dàng, Lão Hắc ở phía trước mở đường phàm là có Thiên nhân ngăn cản lập tức bị hắn hút về một bên.
Cũng vì Trịnh Triết và Kim Tư không hiểu tu vi của Tần Vũ cho lắm, vốn tưởng rằng chỉ cần một mình Trịnh Triết là có thể bắt đi Tình Nhi trở về Vương phủ, không có nghĩ đến bọn người Tần Vũ lại phản kháng kịch liệt như vậy.
Còn nữa, Kim Tư vốn tưởng rằng cho dù có xảy ra kháng cự, với cảnh giới bốn cánh của Trịnh Triết cho dù bọn Cam Vân có cùng xông vào cũng không phải đối thủ cho nên mới chỉ phái đi một tiểu đội phối hợp với Trịnh Triết.
Chỉ là bọn hắn không có tính đến thực lực của Tần Vũ, Tần Vũ không có cánh, công pháp tu luyện của hắn cũng không phải là Thiên nhân công pháp tất nhiên không thể phát hiện ra.
Dọc trên đường đi, khó khăn cũng không phải là nhiều, hiển nhiên là đội phòng thủ của Tử Dực thành còn chưa có phản ứng kịp, Lão Hắc và Cam Vân nhân lúc vệ quân trong thành còn chưa biết chuyện liền bay tới Bắc môn.
Nhìn quáng trường phía trước Tần Vũ đột nhiên mở mắt, vừa mới tại trên lưng Cam Vân hắn đã phần nào hồi phục công lực, Tinh vân trong đan điền tinh hạch màu vàng không ngừng vỡ ra biến thành kim hạch mới, Hỗn Độn lực ngày càng tinh thuần rất nhanh tiến vào trong cơ thể hắn, giúp hắn khôi phục lại năng lượng đã mất.
"Tiếp tục chạy về phía trước!" Vừa mới khôi phục lại một ít công lực, Tần Vũ liền xoay người nhảy xuống sau lưng Cam Vân, tốc độ rất nhanh tiến về phía trước, miệng gấp gáp nói: "Các ngươi theo sát ta, không gian phía trước có cổ quái, với tu vi hôm nay của các ngươi muốn sống xót có chút khó khăn!"
Bọn người Cam Vân thấy phương hướng bên trong quáng trường đột nhiên thay đổi, trong lòng kinh hãi hiểu được sách lược của Tần Vũ, cũng không nhiều lời vội vàng theo sau Tần Vũ.
Tình Nhi lúc này thương thế trên cánh tay đã hồi phục, thân hình nhẹ nhàng phi hành không thua kém tốc độ mọi người, tất nhiên tốc độ cao nhất vẫn là Ưng Phong.
Vừa mới theo một bên quáng trường hướng tới trước được năm trăm dặm thì hai bên trái phải mọi người đều cảm nhận trong không khí có gì đó khác lạ, một cỗ áp bức cường đại truyền đến, cho dù bọn hắn mang trên thân Tử Dực lệnh bài cũng vẫn bị ảnh hưởng.
Tần Vũ vội vàng phát ra Hỗn Độn Lĩnh vực Tinh thần bao lấy mọi người bước nhanh về phía trước.
Thần thức hắn ở chỗ này ngày càng nhỏ, sau khi tiến vào trong phiến không gian chỉ có thể bao phủ phạm vi ba trăm dặm, thậm chí ngay cả có người đuổi theo cũng không thể phát hiện, rất là bị động!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hậu Tinh Thần Biến
Chương 301: Giết
Chương 301: Giết