DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hậu Tinh Thần Biến
Chương 336: Rời khỏi Tử thành

Thấy vẻ mặt kiên định của Tôn Ngộ Không, Hồng Quân phóng thần thức tra xét tu vi của Thượng Phổ. Thấy so với Tôn Ngộ Không tuy có mạnh hơn nhưng không nhiều lắm trong lòng cũng yên tâm, liền gật gật đầu quan tâm nói:

"Nếu không được thì lập tức lui lại phía sau, sau này trả thù!"

Tôn Ngộ Không trầm mặc một chút, trên mặt lộ ra vẻ cảm kích nhẹ giọng nói:

" Mặc kệ ngươi là ai, cho dù là mới biết ta, tóm lại ta cám ơn ngươi đã giải thoát khỏi giam cầm cho ta!"

Hồng Quân cười cười muốn vỗ vai Tôn Ngộ Không nhưng nghĩ đến hắn vẫn chưa khôi phục trí nhớ liền thu tay liếc mắt cổ vũ hắn

Thượng Phổ hô hoán sớm đã có một đoàn hộ vệ đến, Hồng Quân và Tôn Ngộ Không bị vây ở giữa, tất cả đều xuất ra vũ khí muốn tiến đến bắt hai người

Tôn Ngộ Không lạnh lùng quét ánh mắt qua từng người, thấy Dạ Sắc và Dạ Xoa hai người cũng có trong đám đó, giễu cợt cười hướng về Thượng Phổ hô lớn:

"Có giỏi tới đây cùng lão Tôn đại chiến, kêu đám tiểu lâu la này đến làm gì?"

Thượng Phổ sắc mặt biến đổi, cười lạnh nói " Ngươi muốn chết sao, nếu ngươi thua cũng đừng trách ta, ngươi phải giao bí mật cho ta!"

Tôn Ngộ Không gật đầu, nét mặt lộ ra vẻ kiên định quát to:

" Lão Tôn sẽ không thua, người thua là ngươi, nạp mạng cho ta đi!" Lời còn chưa dứt, trường côn trong tay mang theo khí thế cường hãn đột nhiên bổ về phía Thượng Phổ

Thượng Phổ có chút giật mình, côn trong tay Tôn Thiên không biết đã xuất hiện từ khi nào, hắn căn bản không có thấy, chỉ thấy chiếc côn mang theo sát khí lẫm liệt đang nhằm về phía mình không khỏi lui về phía sau mấy bước, vung trường đao trong tay lên đỡ

Hai đạo quang mang chói mắt đập vào nhau giữa không trung, tất cả mọi người xung quanh chỉ cảm thấy phảng phất như mặt đất rung chuyển, ngã rạp lên nhau

"Lui hết ra cho ta, hôm nay ta phải tự tay giết chết tên này!" Thượng Phổ có chút đau đớn tại cổ tay, trong lòng thầm kinh ngạc năng lượng của Tôn Thiên này thật cường hãn, nhưng cũng vì thế mà kích thích khí thế hung hãn của hắn. Dù sao có thể đảm nhiệm chức vụ thành chủ Tử thành bản thân hắn đã từng trải qua bao phen máu nhuộm đồ đao mới có ngày nay, bị một bổng của Tôn Ngộ Không lại thật ra là kích thích sát tâm của hắn

Tôn Ngộ Không trên không trung bị phản chấn sau khi rơi xuống đất liền lùi về liền ba bước sau đó vẻ mặt bình tĩnh cẩn thận nhìn Thượng Phổ đôi mắt mang theo chiến ý mãnh liệt

A … Thượng Phổ hét lớn một tiếng, thân ảnh bỗng dưng biến mất trong khoảnh khắc đã tới trước mặt Tôn Ngộ Không giơ đao lên bổ mạnh xuống

Tôn Ngộ Không cũng không yếu thế rất nhanh ngưng tụ năng lượng toàn thân lại cùng hắn cứng đối cứng

Trong lúc nhất thời ánh đao và côn ảnh cùng loé lên, quanh thân hai người tản ra khí thế khiến cho mọi người xung quanh lùi hết về phía sau. Hộ vệ thành chủ phủ trừng mắt gắt gao nhìn chằm chằm hai đạo thân ảnh đang đại chiến, càng kinh hãi hơn khi nhìn thấy Tôn Thiên chỉ có ba đôi cánh mà có thể cùng thành chủ vốn có năm cánh đối chiến lại còn rất khó phân thắng bại

Lúc này tiếng động bên trong đã kinh động đến Huống Thiên Minh và Lãnh Diễm Phỉ đang ở bên ngoài chờ, hai người cuống quít tiến vào nhưng lại gặp hộ vệ đã vây kín bên trong trang viện nên phải xuất thủ

Bên ngoài vệ binh vây kín, bên trong Thượng Phổ và Tôn Ngộ Không đang đại chiến khiến cả thành chủ phủ náo loạn

Thần thức của Hồng Quân sớm đã biết được tình hình bốn phía, Huống Thiên Minh và Lãnh Diễm Phỉ cùng với đám hộ vệ đại chiến hắn tất nhiên là biết rõ những thấy hai người cũng không có gì nguy hiểm, huống chi công lực của Huống Thiên Minh hôm nay trừ phi gặp phải Tu La nhân có tu vi cao thâm nếu không là người bình thường căn bản không có khả năng khống chế hắn. Nghĩ vậy trong lòng Hồng Quân cũng yên lòng, dùng toàn bộ thần thức quan sát Tôn Ngộ Không và Thượng Phổ đại chiến, đồng thời cũng suy nghĩ như thế nào có thể thoát khỏi đây

Vốn chỉ là định vào đây thăm dò tình hình, cũng không muốn cùng Tử thành phát sinh xung đột, cho dù có phát sinh cũng không muốn giao đấu thế này. Nhưng mà, Tôn Ngộ Không đột nhiên xuất hiện khiến cho Hồng Quân không chút do dự thay đổi sách lược, hoặc có thể nói vì giao tình với Tôn Ngộ Không khiến cho Hồng Quân vốn muốn ẩn thân nhưng lại đối đầu với bọn người này

Hồng Quân nghĩ lại lúc Tôn Ngộ Không bị Thượng Phổ hành hạ, trong lòng hắn vốn rất bình tĩnh như nước không gợn sóng lại nổi lên chuyển biến rất lớn, vốn lĩnh ngộ Thiên đạo tâm cảnh phải vững nhưng lúc đó trong lòng hắn đã nổi lên vô tận sát ý

Có thể nói nếu không phải Tôn Ngộ Không dành đánh với Thượng Phổ, Hồng Quân cũng sẽ không dễ dàng mà đi ra ngoài, nhất định là phải đánh gục Thượng Phổ mới có thể hài lòng mà rời đi. Dĩ nhiên đối với tu vi của Hồng Quân đừng nói là Thượng Phổ, cho dù là tộc nhân Tu La bảy cánh có tới cũng không có cách nào chắc chắn đánh thắng được hắn. Che dấu hành tung là vì tránh xung đột với người trong Tử Thành, nhưng với tu vi của Hồng Quân hôm nay thì đối với những người Tu La tu vi thấp cũng ẩn hàm có chút khinh thường trong đó

Hôm nay đã tìm được Tôn Ngộ Không, sau khi rời khỏi Tử Thành xem ra phải nhanh chóng tìm ra Cha, đó mới là chuyện quan trọng nhất. Hồng Quân có chút đau đầu thầm trách mình lúc trước không giữ lại một chút trí nhớ của mọi người, nếu là như thế thì lúc này cũng không có khổ như vậy

Chỉ là hết lần này tới lần khác hắn không có giữ lại, đương nhiên điều đó cũng có chút nguyên nhân ẩn hàm bên trong. Nhưng vô luận là thế nào chính là hắn không có giữ lại. Hồng Quân cười khổ ngước lên nhìn thoáng qua chiến trường giữa Tôn Ngộ Không và Thượng Phổ, chỉ thấy hình như Tôn Ngộ Không càng đánh càng lên tinh thần, càng đánh ý chí càng nâng cao liền có chút vui mừng. Người này mặc dù là chuyển sinh nhưng vẫn giữ được bản tính, xem ra ba cánh vẫn có thể cùng năm cánh bất phân thắng bại, cũng không phải chuyện gì quá lạ lùng với hắn

Bên tai truyền đến một tiếng quát, chỉ thấy Thượng Phổ quanh thân phát ra quang mang kịch liệt, thân thể trường bào màu xanh cũng phiêu phù giữa không trung, ngạo nghễ nhìn về phía Tôn Ngộ Không quát lạnh " Tôn Thiên, chết đi!"

Dứt lời, Thiên địa linh khí chung quanh giống như một cơn lốc điên cuống hướng tới thân thể Thượng Phổ

Tôn Ngộ Không chỉ cảm thấy thân thể như bị giam hãm, muốn nhúc nhích cũng phải dùng hết sức, chiếc côn trong tay lập tức bị thả lỏng nét mặt cũng lộ ra vẻ thống khổ

Hồng Quân vẫn chú ý quan sát hai người, với tu vi của hắn sẽ không bị ảnh hưởng của trạng thái kia, lúc này hắn chỉ chú ý đến Tôn Ngộ Không, chỉ sợ hắn xuất hiện nguy hiểm. Dù sao hắn đã từng chết một lần, nếu lần này chết đi ngay cả Hồng Quân cũng không biết như thế nào mới có thể cứu sống hắn lại

Điện quang loé lên sáng bừng cả sân, trường đao của Thượng Phổ mang theo liên tiếp áo ảnh từ trong không trung bổ tới, khí phách ngạo nghế thiên hạ từ trên người Thượng Phổ truyền ra khiến cho đám hộ vệ chung quanh vẻ mặt rất súng bái và kinh hãi

Tôn Ngộ Không bây giờ đã không thể cử động, toàn thân bị khí tức cường bạo của Thượng Phổ nắm giữ, muốn di chuyển nửa bước cũng không thể. Không thể làm gì khác hơn là giơ côn trong tay lên đỡ

Oanh!

Một tiếng nổ mạnh vang lên, Tôn Ngộ Không phảng phất bị lôi điện đánh trúng, thân thể bay về phía sau, máu tươi từ trong miệng cứ thế phun ra thoạt nhìn như bị Thượng Phổ làm trọng thương

Hồng Quân chấn kinh tung một quyền, Hỗn Độn nguyên khí giống như bị thao túng bao quanh thân thể của Tôn Ngộ Không rất nhanh đỡ lấy hắn, chậm rãi bay về bên người Hồng Quân

Thượng Phổ mặc dù đã đánh trọng thương Tôn Ngộ Không nhưng cũng bị hắn dùng sức chống đỡ trên người cũng bị thương nhẹ, tuy nhiên vẫn như trước quanh thân hắn tràn ngập khí tức cuồng bạo, đứng trước mặt Hồng Quân lạnh lùng quát:

" Giết chúng cho ta!"

Mấy trăm đạo thân ảnh phía sau nghe tiếng mà động, nháy mắt đã tới bên cạnh Hồng Quân, các loại chưởng khí từ rất nhiều loại vũ khí phóng về phía Hồng Quân và Tôn Ngộ Không

Hồng Quân lấy tay túm lấy Tôn Ngộ Không, đồng thời xuất chỉ lực dò xét tình hình của hắn, lại ngạc nhiên khi thấy kinh mạch của hắn vẫn rất bình thường. Chỉ là nguyên hạch bên trong xuất hiện vài vết nứt, cũng là bởi lúc nãy ngăn cản đòn tấn công của Thượng Phổ mà dùng quá nhiều năng lượng

Mỉm cười, tay đã nắm được Tôn Ngộ Không, quang mang chợt loé lên, hai người trong nháy mắt đã biến mất không còn bóng dáng. Tất cả chưởng lực đã đánh vào không khí, Thượng Phổ tức giận phóng thần thức nhanh chóng tìm khắp bốn phía nhưng dù là khí tức cũng của hai người cũng không có

Tức giận quay về phía mấy trăm thuộc hạ lớn tiếng nói:

"Ra bên ngoài tìm đôi cẩu nam nữ giết chết cho ta!" Thần thức hắn đã phát hiện ra tung tích Lãnh Diễm Phỉ, thấy nàng ta đang thân mật cùng với thanh niên anh tuấn kia cùng chiến đấu trong lòng đố kị. Đồng thời cũng nổi lên sát ý mãnh liệt không đợi thuộc hạ đi hắn đã bay tới trước

Bọn hộ vệ vừa mới rời khỏi, hai thân ảnh đã xuất hiện ngay chính giữa sân không một bóng người, đúng là hai người Hồng Quân và Tôn Ngộ Không. Chỉ thấy Tôn Ngộ Không há to miệng lắp bắp nói " Vừa rồi … là nơi nào?"

Hồng Quân cười hắc hắc nhìn Tôn Ngộ Không đã khôi phục lại vẻ hồng hào nhẹ giọng nói:

" Là một pháp bảo của ta, tên là Hồng Quân giới, sau này nhất định ngươi sẽ biết!"

Tôn Ngộ Không ngây ngốc nhìn vật trong tay Hồng Quân, chớp mắt vẫn không thể hiểu được vừa rồi người thanh niên trước mắt này đã đưa mình tới đâu

Thấy bộ dáng Tôn Ngộ Không như vậy, Hồng Quân âm thầm cười kéo tay hắn ôn nhu nói:

" Chúng ta … trước tiên rời khỏi đây đã!"

Dứt lời trên thân thể hai người đồng thời hiện lên một đạo quang mang trong nháy mắt đã biến mất không hình dáng

Thượng Phổ tức giận phi tới chỗ Huống Thiên Minh và Lãnh Diễm Phỉ, đang muốn tự mình ra tay đột nhiên một quang mang lại loé lên sau đó hai người cũng lại biến mất liền cáu " Một đám phế vật, mau bắt bọn chúng cho ta, nếu không bắt được các ngươi đều chết đi!"

Chỉ có thời gian nửa buổi tối, Thượng Phổ đã rất nhanh bị hạ nhục, đường đường là thành chủ Tử thành bây giờ đâu còn mặt mũi nữa, cứ như thế mà giận điên lên. Sau đó chỉ thấy thuộc hạ của hắn không chút nào dám chậm trễ vộivàng dùng tốc độ nhanh nhất bay về bốn hướng để bắt bốn người kia, cũng có thể là tránh lúc thành chủ đang nổi cơn điên

Mà lúc này bọn Hồng Quân và Huống Thiên Minh đã kéo được Tôn Ngộ Không đến hướng sa mạc bước đi, bốn người đi vào trong Tu La tộc tiến đến Thiên giới thăm dò tung tích của Tần Vũ!

Đọc truyện chữ Full