Tôn Ngộ Không có thể chiến đấu tới mức này có thể hình dung nhất mực cứng lưỡi. So với Tử quân trước đây binh lính Loạn thần giới này có cả lực công kích lẫn phòng ngự, chiến giáp và binh khí của bọn họ có khả năng công phòng không cách nào tưởng tượng. Tôn Ngộ Không có thể thống lĩnh … đại quân trực chiến đến bây giờ có thể nói tất cả đều nhờ vào vô thượng chiến ý cường đại mà duy trì
Kim quang bính phát, đấu chiến côn pháp tản ra bốn phía chung quanh hắn hoá thành một mảng kim quang sán lạn, phương viên trăm thước bốn phía không ai dám tới gần
Mà lúc này, thân ảnh Mạc Thống lĩnh không một tiếng động toan tiến vào, khả năng phòng ngự của tử kim giáp hoàn toàn triệt tiêu lực đạo đấu chiến côn pháp. Tôn Ngộ Không đột nhiên ngừng lại, hai mắt lạnh như băng nhìn kỹ … người trung niên khôi ngô kia, lớn giọng nói:
" Là người phương nào?!"
" Ta là thỗng lĩnh Mạc La, cả gan dám đến đây làm càn, rõ ràng là muốn chết!" Mạc thống lĩnh nói giơ kim sắc trường kiếm chỉ tới hướng Tôn Ngộ Không, mũi kiếm chợt sôi trào một đoàn Hỗn Độn vật chất
Tôn Ngộ Không cười lớn một tiếng, nói:
" Để xem khả năng tới đâu, chính là lâu rồi lão Tôn ta đây còn chưa ra tay!"
" Cuồng vọng, bất quá ta lại rất bội phục ngươi, bản thân có chiến ý cùng dũng khí mãnh liệt. Nếu ngươi quy thuận ta, ta sẽ cấp cho ngươi năm vạn binh lực còn cho ngươi một chủ tinh nữa, thế nào?" Mạc thống lĩnh toan tính hỏi, có điều phản ứng của Tôn Ngộ Không quả nhiên nằm trong sự liệu của hắn, Tôn Ngộ Không hung hăng nhổ một bãi nước bọt giận nói:
" Muốn chiêu hàng ta, nằm mơ, muốn đánh cứ đánh đừng có nhiều lời với ta!"
Đang nói đấu chiến nhất côn đã bộc phát, một đạo sí liệt quang mang từ trong tay Tôn Ngộ Không phát ra, uẩn hàm trong đó là vô thượng chiến ý khí thế như thuỷ triều
Mạc La ánh mắt lạnh tanh, trầm giọng nói:
" Tên ngu xuẩn, cho ngươi lĩnh giáo Bát Phương Sát Kiếm của ta!"
Kiếm phong vũ động, vài đạo quang mang Hỗn Độn từ mũi kiếm vận chuyển nhanh hẳn lên, hơn nữa khi Mạc La thi triển loại kiếm pháp này rõ ràng thấu phát ra một cỗ sát khí vô cùng hung lệ
Tôn Ngộ Không thần sắc khẽ biến, ha ha cười nói:
" Bây giờ mới hợp khẩu vị của lão Tôn ta!"
Ba đạo kim quang bỗng chốc phát ra, chiến ý của Tôn Ngộ Không càng thêm cường đại, xét về mặt khí thế cùng với Bát Phương Sát Kiếm của Mạc La không thể phân biệt cao thấp
Kiếm pháp của Mạc thống lĩnh này hiển nhiên là trong trăm ngàn năm chiến đấu trên sa trường mới có thể lĩnh ngộ được, chiêu thức cũng không đẹp mắt nhưng mỗi một kiếm đều uẩn hàm một lực lượng có thể một kích chí mạng
Ngay sau đó, Tôn Ngộ Không liên tiếp sử dụng đấu chiến bảy côn, đấu chiến mười ba côn, đấu chiến ba mươi sáu côn, vô số côn ảnh vô tiền khoáng hậu được đánh ra. Mà bao trùm bên trong côn khí, khí thế của Bát Phương Sát Kiếm tựa hồ cũng bị kích phát, chưởng kiếm từ Mạc La nổi lên một lượng lớn Hỗn Độn vật chất tuỳ ý biến áo trong chiêu thức, khi công khi thủ bên trong côn ảnh cự nhiên không rơi vào thế hạ phong
Ưu thế hai bên đã quá rõ ràng, chiến ý của Tôn Ngộ Không rõ ràng so với Mạc La mãnh liệt hơn rất nhiều. Mà lĩnh ngộ Hỗn độn vật chất của Mạc La chắc chắn cao cường hơn, hơn nữa linh bảo trong tay nhất định là trung phẩm Hỗn Độn linh bảo, cường độ công kích tất nhiên lợi hại hơn rất nhiều
Một lát sau, côn khí của đấu chiến côn pháp do Tôn Ngộ Không phóng ra dường như bao phủ cả thân thể Mạc La thống lĩnh nhưng mỗi lần đều bị sát kiếm của hắn trảm phá, điều này cũng khiến Tôn Ngộ Không cực kì khó hiểu
Mạc La thống lĩnh bên trong đám côn ảnh mờ mịt, lãnh đạm nói:
" Ngươi còn chưa nếm thử sự lợi hại chính thức sát kiếm của ta, thật là nực cười, ngươi tu vi như vậy cũng có thể thống lĩnh một binh đội lại còn muốn xâm chiếm địa phương của Loạn Thần giới bọn ta nữa, quá hoang đường!"
Tôn Ngộ Không tức giận nói:
" Ít nói nhảm, tiếp một bổng của lão Tôn ta, đấu chiến ba mươi sáu côn!"
Ba mươi sáu côn ảnh chợt bộc phát, từ trong kim quang không ngừng phân tách, khí thế như nước lũ. Mạc La thống lĩnh cầm trong tay trường kiếm cổ phác, mũi kiếm trông không có chút sắc bén nào nhưng bên trong tầng quang mang mập mờ kia lại tạo nên tầng tầng Hỗn Độn khí, nhất thời trong lúc đó ngăn cản đám kim quang kia
Tôn Ngộ Không mắt thấy công kích không có tác dụng, trong lòng lửa giận bốc cao, vung lên kim côn. Bốn mươi tám côn ảnh vút lên cao, hai đỉnh núi đều ầm ầm rung chuyển sau đó tan biến uẩn tàng trong đó là Hỗn Độn vật chất hiện ra
Cũng là trong những ngọn núi đã này có ẩn chứa Hỗn Độn vật chất, đặc tính cứng rắn có thể sánh ngang với Thiên Tôn linh bảo. Nếu không có chúng sợ rằng ngay cả Ma Long thành đều bị chiến thế của hai người làm cho tan nát
Mạc Thống lĩnh này cũng là một đại tướng có nhiều kinh nghiệm trên sa trường, địch nhân càng mạnh chiến ý bản thân cũng sẽ càng thịnh. Bát Phương Sát Kiếm toàn lực thi triển, Hỗn Độn vật chất hiện lên quanh thân thể hắn hình thành một quang cầu hỗn nguyên xoay tròn cực nhanh bắn ra từng đạo kim quang
Chiến thế này khoách trương tới gần một ngàn trượng chung quanh, trong phạm vi này vô luận là Tru Thần đại quân hay là Loạn Thần đại quân đều không thể đến gần, có thể nói đây hoàn toàn là chiến trường của hai người
Trên tường thành, Lí thống lĩnh con mắt đã bị mê hoặc nhìn không chớp mắt, nhíu nhíu mày nói:
" Thống lĩnh này quả nhiên khác thường, xem lĩnh ngộ Hỗn Độn thì tu vi cao lắm cũng chỉ là Đại Huyền hậu kì cảnh giới nhưng cỗ chiến ý lại thực sự kinh khủng, cự nhiên có thể bức Mạc La tới tình cảnh này …"
Đang cảm khái đột nhiên cả Ma Long thành phát lên những tiếng rung động kịch liệt, tường thành phía sau bỗng lở ra thậm chí ngay cả cấm chế do chính bản thân hắn bày ra cũng bị phá huỷ
" Đây … Sao lại thế này?" Lí thống lĩnh sắc mặt đại biến, hoảng sợ nhìn ra phương xa
Lúc này, vài tên lính rất nhanh chạy tới, nói:
" Báo cáo Lí thống lĩnh, có gần năm vạn đại quân đột nhiên từ ngọn núi phía sau thành tấn công vào, vì binh lính thủ thành phần lớn được bố trí tại phòng tuyến phía trước cho nên phía sau binh lực quá ít. Hiện tại đã bị bọn chúng đánh tới bên trong, cấm chế hoàn toàn bị phá huỷ, xin thống lĩnh phái binh trợ giúp!"
Nghe thấy những lời này, sắc mặt Lí thống lĩnh đã khó coi cực điểm, thậm chí ngay cả giọng nói cũng bởi tức giận bộc phát mà run rẩy hẳn lên:
" Hảo … hảo a, kế điệu hổ li sơn khá lắm, bọn chúng tiến vào Ma Long tinh chẳng lẽ binh lính của chúng ta không phát giác?"
Người kia lắc lắc đầu nói:
" Thuộc hạ đã điều tra, nguyên nhân là … tất cả trú binh đều đã bị giết, không có người nào sống sót!"
" Cái gì?!" Lí thống lĩnh lửa giận phừng phừng, lớn tiếng hỏi:
" Trong chủ thành chúng ta còn bao nhiêu binh lính?"
" Còn có gần năm vạn bất quá đều tập trung ở gần cửa thành!"
Lí thống lĩnh trầm tư một lát, miễn cưỡng kiềm chế sự tức giận của mình, trầm giọng nói:
" Lập tức điều động tất cả binh lực tới ngăn cản, vô luận là thế nào không thể để bọn chúng đánh tới cửa thành"
Binh lính lên tiếng sau đó cấp tốc rời đi
Lí thống lĩnh tức giận nghiến răng nói:
" Quả nhiên còn có hậu chiêu, Tru Thần giới!"
Phía sau Ma Long thành, tường đã hoàn toàn sụp đổ, Hồng Quân điều khiển bốn vạn năm ngàn Tru Thần đại quân khí thế không thể cưỡng vọt tới. Cổ Bàn vung Cổ Bàn phiên lên, phàm là nơi nào Cổ Bàn phiên quét qua nơi đó tan thành hư không, ai cũng không thể trốn thoát thân thể liền băng huỷ, kiến trúc bốn phía cũng bị nghiền nát bấy
" Tiểu Cổ, nhờ có ngươi cự nhiên phần lớn phạm vi cấm chế đều bị hoàn toàn phá huỷ, Cổ Bàn phiên quả nhiên không phải tầm thường!" Huống Thiên Minh than vãn, giờ phút này cảm giác được tu vi của Cổ Bàn đã có tiến bộ rất lớn so với những năm trước đây
Cổ Bàn cười nhạt, nói:
" Kỳ thật đây đều là từ Hỗn Độn chất mà lĩnh ngộ được, có thể biến hoá vật chất ảo diệu, cũng có lực lượng nghiền nát hư không, Cổ Bàn phiên của ta bất quá là một loại lực lượng hạng trung mà thôi "
Huống Thiên Minh nhíu mày nói:
" Nguyên lai như thế, mấy năm nay ta cùng với Tôn Ngộ Không đều chú trọng thực chiến nhưng lại bỏ quên lĩnh ngộ Hỗn Độn vật chất, xem ra sau này nên đồng thời tu luyện mới phải "
Lúc này Hồng Quân truyền lệnh:
" Tiểu Cổ, cứ theo kế hoạch lúc trước ngươi dẫn hai vạn binh từ thành trái tấn công, ta mang năm ngàn đi trước đánh tới cửa thành, nếu chúng ta có thể cùng một lúc hội tụ nhất định phá được phòng tuyến của bọn chúng, cuộc chiến này coi như nằm trong tay chúng ta rồi!"
Cổ Bàn và Huống Thiên Minh gật đầu đều tự dẫn theo đại quân tiến tới, mà lúc này đại quân Loạn Thần giới cũng từ cửa thành hướng tới nơi này phản công tuy nhiên bọn họ đã mất đi vị trí phòng thủ, đối với đại quân Tru Thần là có lợi rất lớn
Đột nhiên, trên bầu trời một đạo lưu quang xẹt qua, Hồng Quân nhìn rõ ràng đó chính là quang hoa của Hỗn Độn vật chất. Trong nháy mắt một bóng người xuất hiện trước mặt hắn, người nọ mặc một thân kim sắc chiến bào, phía trước ngực trái có khắc hình gươm, kiếm, mà thú, trên người tản ra một cỗ khí tức Hỗn Độn đậm đặc
Hồng Quân nhíu mày, ánh mắt hắn đầu tiên dừng lại ở trên khôi giáp người nọ, hiển nhiên là Trung phẩm hay thậm chí là Trung thượng phẩm Hỗn độn linh bảo. Người nọ hừ lạnh một tiếng từ bên hông rút ra một đại đao, Hỗn Độn khí nhất thời bùng phát hẳn lên, từ sự khống chế ảo diệu của hắn trong nháy mắt đã chặt đứt đầu mấy binh lính
Người nọ trầm giọng nói:
" Không nghĩ tới các ngươi lại dùng … thủ đoạn ti tiện như vậy!"
Hồng Quân cười lạnh nói:
" Chỉ cần đoạt được tinh cầu này vô luận là dùng thủ đoạn gì đều tốt!"
" Ta là thống lĩnh Lí Hồng Đức phụ trách giữ Ma Long thành, nói cho ta biết ngươi tên gì?" Lí Hồng Đức nói, lông mi dựng đứng thấu phát ra một cỗ sát khí "
" Ta là một trong Tứ đại thống lĩnh Tru Thần giới, Hồng Quân!"
" Thiên Mang sơ kì … ta muốn xem ngươi rốt cục có bản lĩnh gì?" Lí Hồng Đức liếc mắt tra xét tu vi Hồng Quân cao thấp đến đâu, trường đao trong tay phát ra tiếng ong ong, trên mặt đao Hỗn Độn vật chất nhất thời lưu động nhanh hẳn
Cùng lúc đó Hồng Quân cũng phóng ra trạng thái bất diệt phách thể, quang hoa lập loè phía trên da thịt hắn
Trong tu luyện thân thể của Hồng Quân, bất diệt phách thể chia làm mười giai đoạn, mà trải qua nhiều năm tu luyện trạng thái phách thể của Hồng Quân cũng chỉ là ở giai đoạn thứ ba, cũng là cấp độ đầu tiên có thể khiến cho Hỗn Độn chất biến ảo … trạng thái này gọi là "giải cấm"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hậu Tinh Thần Biến
Chương 459: Đánh vào chủ thành
Chương 459: Đánh vào chủ thành