Thời gian luyện hóa dài hay ngắn hoàn toàn là dựa vào độ lớn nhỏ của linh hồn lực lượng, tuy nhiên linh hồn lực lượng của Chủ thần hiển nhiên so với một Giới Vương mạnh hơn mấy trăm lần thậm chí là hơn một ngàn lần
Cổ Bàn nói như vậy đơn giản là muốn cho Loạn thần biết vô luận là Giới Vương hay là Binh vương cũng không phải đối thủ của hắn, hắn tuyệt đối có năng lực cùng Chủ thần đánh một trận
" Ha ha ha, ngươi muốn luyện hóa linh hồn ta, thật là chuyện nực cười thiên hạ!" tiếng cười cuồng vọng từ trong miệng Loạn thần phát ra nhưng trong lòng hắn lại đang nghi hoặc, bản thể bị người khác bức bào một thế giới khác mà linh hồn lại không có bất cứ phát hiện nào, đối với một Chủ thần mà nói thật sự có chút không thể tin, điều duy nhất có thể biết chính là hắn rất chú ý đến việc Tử Dạ Thương Long bị hành hạ
Lúc này, Tử Dạ Thương Long hiển nhiên đã mất đi khả năng kháng cự đối với Loạn thần, sau bao nhiêu diễn kỉ cho tới nay trải qua bao năm tháng tu luyện địa vị cũng đứng hàng chót trong tứ đại Chủ thần, thực lực cũng kém xa các Chủ thần còn lại. Hôm nay, Loạn thần lại có được Nguyên thủy Chí tôn linh bảo Âm Vương Thất sát trùy, muốn diệt sát Tà Thần Tử Dạ Thương Long hiển nhiên dễ như trở bàn tay
" Ở trong thế giới của ta, ngươi cho rằng thực lực của ngươi có thể phát huy mấy thành?" Cổ Bàn tự tin nói
Ánh mắt Loạn thần lộ ra một tia sát khí âm trầm, lạnh lùng quan sát Cổ Bàn nói:
" Nếu đổi lại là ta lúc đó thì ở trong không gian này còn có thể cố kị vài phần nhưng bây giờ có được Âm vương Thất Sát trùy, bất cứ một Chủ thần nào cũng sẽ không để vào mắt, đừng nói chi là ngươi!"
" Ta cũng muốn thử xem!"
Cổ Bàn thần sắc khẽ biến, Bàn Cổ phiên trong tay khẽ đung đưa, một tia li ti Hỗn Độn vật chất hiện lên trong hư không trong nháy mắt diễn hóa thành Hỗn Độn lực không thể tưởng tượng nổi, trong đó còn ẩn chứa khí tức hủy diệt cộng với phá toái hư không lực ngưng tụ xung quanh Cổ Bàn. Giống như một hùng sư đang đưa mắt rình mồi, chờ thời cơ phát động công kích chí mạng
Mới vừa rồi Thí thần sát bị phá giải có thể xác định Âm vương Thất Sát trùy đối với Cổ Bàn không có uy hiếp quá lớn. Loạn thần giơ Âm Vương Thất sát trùy lên, lạnh lùng:
" Ngươi cho rằng đánh bại được Giới Vương cùng Binh Vương là có năng lực cùng Chủ thần đánh một trận? Vậy ngươi đã sai lầm rất lớn, ta muốn cho ngươi xem đâu mới là thực lực của một Chủ thần!"
Đột nhiên, thân ảnh Loạn thần trở nên mơ hồ, bỗng dưng biến mất trong hư không
Thuấn di!
Cổ Bàn đã có phát hiện, huống chi đây là thế giới của Bàn Cổ phiên, mỗi một tấc không gian dao động đều nằm trong tay hắn. Sau tích tắc, Cổ Bàn bước một bước, thân ảnh cũng biến mất không thấy đâu
Nếu như đổi lại là Tử thần vũ trụ hoặc Đại thần thiên giới, Cổ Bàn muốn thi triển thời không pháp tắc sợ rằng có chút khó khăn, hơn nữa còn có thể có hạn chế rất lớn. Nhưng đây là trong Bàn Cổ thế giới, hắn tuyệt đối là chưởng khống giả, thời không pháp tắc đối với hắn mà nói là cực kì đơn giản
Thuấn di, chính là nương theo quỹ tích không gian chuyển động mà tiến hành phương thức di động trong nháy mắt, phạm vi tùy theo lĩnh ngộ không gian pháp tắc sâu cạn mà quyết định. Bất quá Loạn thần đã là một nhân vật cấp bậc Chủ thần, về phương diện vũ trụ bổn nguyên lực hắn hiển nhiên so với Cổ Bàn không kém là bao nhiêu.Chỉ có thể nói hắn hiện tại đang ở trong Bàn Cổ thế giới, về nắm trong tay pháp tắc thì Cổ Bàn có ưu thế rất lớn
Vạn dặm trên cao, hai người đã hoàn toàn biến mất, gió lạnh kinh người điên cuồng cuốn tới, có thể nghe được rõ ràng một trận cuồng phong xé gió quanh quẩn phía chân trời
Có thể nhận thấy hai người kia đều đang không ngừng tiến hành thuấn di tìm kiếm sơ hở của đối phương, hai bên đều dựa vào sự dao động không gian mà phát hiện vị trí của đối phương cho nên vẫn chưa tùy tiện công kích
Cổ Bàn vung Bàn Cổ phiên lên, bề mặt phiên cổ động, một tia hắc tuyến dũng hiện sau đó bốn phía đều bị lực lượng phá toái hư không làm cho mãnh liệt hẳn lên
" Hát!"
Đột nhiên, Cổ Bàn đang bám theo Loạn thần không ngừng thuấn di phát động công kích, hướng về phía trước huy động Bàn Cổ phiên, lực lượng phá toái hư không kia quá dũng mãnh cơ hồ không thể đo đếm được
May mắn đây lại là Bàn Cổ thế giới, trình độ ổn định so với Đại Thần Thiên giới của chưởng khống giả đã mất Đại Thần Thiên còn mạnh mẽ hơn rất nhiều, cho nên Cổ Bàn phá toái hư không vẫn không thể nào đạt tới độ khiến cho không gian bị nghiền nát
Bây giờ có thể nói Tử Dạ Thương Long đã mất đi toàn bộ năng lực chiến đấu, trong ánh mắt toát ra vạn phần kinh ngạc. Vô luận là Bàn Cổ thế giới hay là năng lực của Cổ Bàn cũng khiến cho hắn cực kì khiếp sợ
Hồng Quân, Tần Vũ, Cổ Bàn, bọn họ là những người từ Tinh trần thế giới tới. Phá vỡ hoàn toàn quan niện về cái vũ trụ trước đây luôn đứng hàng chót này
Hiện tại, Loạn thần không còn có thể làm gì khác ngoài tiến hành thuấn di và tránh né phạm vi công kích của lực lượng phá toái hư không
" Hừ!"
Loạn thần khó khăn hừ lạnh một tiếng, chậm chạp giơ Âm Vương Thất Sát trùy lên, bề mặt trùy quang hoa bắt đầu khởi động rồi đột nhiên tạo nên một tầng tử sắc quang vân. Hoàn toàn bao phủ lực lượng phá toái hư không của Bàn Cổ phiên
Một nụ cười tà dị hiện lên trên khóa miệng Loạn thần, chỉ thấy quang vân kia chợt thu lại sau đó chỉ thấy lực lượng phá toái hư không bị tiêu triệt đi gần như toàn bộ, chỉ trong chốc lát đã như là chưa từng có
Bàn Cổ phiên rung động mãnh liệt, sắc mặt Cổ Bàn cũng khẽ biến đổi, thầm nghĩ:
" Không hổ là cao thủ cấp bậc Chủ thần, cự nhiên có thể phá giải được lực lượng phá toái của Bàn Cổ phiên, xem ra dù là trong Bàn Cổ thế giới người lâm vào thế hạ phong trong trường quyết đấu này vẫn chính là ta!"
Chủ thần cũng có nghĩa có thể ở trong Nguyên thủy vũ trụ khai tích ra không gian, sáng tạo thế giới con người, kì thật thực lực vô cùng cường đại. Trong cả Nguyên thủy vũ trụ, trừ chưởng khống giả Đại Thần Thiên ra, Tứ đại Chủ thần có thể nói là những nhân vật có thực lực mạnh nhất
Cổ Bàn trong lòng suy tư, tuy nhiên quang vân đã hướng tới phía hắn. Cùng lúc đó hắn cảm nhận được không gian ba động phía sau xảy ra biến hóa
Lại một lần thuấn di!
Lợi dụng Cổ Bàn đang suy nghĩ chỉ một tích tắc Loạn thần đã xuất hiện phía sau hắn, thong thả vươn tay ra. Bàn tay giống như bộ xương khô đắp thêm một lớp thịt mồm nhũn áp lên người Cổ Bàn
Phảng phất như không có bất kì năng lượng nào được phát ra, chỉ là nhẹ nhàng chạm tới
…
Oanh!
Một tiếng nổ trầm muộn vang lên, Cổ Bàn vào lúc này cảm giác rõ ràng thể xác và linh hồn tấc tấc bị xé ra cực kì thống khổ. Ngoài miện phun ra một ngụm máu, toàn thân giống như vẫn thạch đạp mạnh vào vách Luyện hồn bích cách đó không xa, sơn bích thật lớn kia cũng theo đó mà sinh ra một tiếng va đập rất mạnh
" Khái … khái … khái …!"
Cổ Bàn miễn cưỡng gượng dậy, bên mép không ngừng chạy ra máu tươi, mặc dù linh hồn và thân thể cũng chưa có thương tổn gì lớn nhưng mới vừa rồi cường độ công kích lại quá mức kinh người
Lúc này, thân ảnh Loạn thần xuất hiện trước mặt Cổ Bàn, ánh mắt như trước vẫn lộ vẻ vô cùng ác tâm, lạnh lùng nói:
" Muốn biết lực lượng của Chủ thần là thế nào, chỉ bằng vào vậy cũng đủ khiến ngươi chết càng thêm khó coi!"
Cổ Bàn hai tay nắm chặt Bàn Cổ phiên khó khăn đứng dậy, bất đắc dĩ cười khổ:
" Là ta nhất thời chủ quan, cũng thật thái quá "
Loạn thần hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đột nhiên hiện lên một tia sát khí hoàn toàn không có bất cứ một dấu hiệu nào Âm Vương Thất Sát trùy đã hướng tới Cổ Bàn hung hăng bổ tới. Tuy nhiên, giờ phút này mặt đất ầm ầm rung chuyển, trong vòng Cổ Bàn cùng Loạn thần một ngọn núi đột nhiên dựng lên ngăn cách hai người, bên trong đó ẩn giấu từng đoàn Hỗn Độn vật chất dâng lên
Loạn thần còn chưa kịp phản ứng, ngọn núi thật lớn kia ầm ầm băng toái, ngàn vạn khối đá vạn cân giống như cuồng phong loạn vũ bắn ra
Bởi bản thân là Chủ thần cho nên Loạn thần cũng không trốn tránh, mấy trăm đạo tử sắc quang hoa từ Âm Vương Thất Sát trùy đột nhiên xạ ra, khí chạm đến những khối đá vạn cân một tích tắc đã oanh thành nát bấy. Thoáng chốc, tất cả đã biến thành bụi đá hình thành một đống cát trên mặt đất, một cơn gió nhẹ thoáng qua hoàn toàn biến mất
" Tan biến!"
Loạn thần nhíu mày, dường như ý thức được điều gì đó nhưng chưa kịp phản ứng gì một trụ nước đột nhiên phóng lên khỏi mặt đất, cùng với bụi cát dung hòa hình thành một thứ chất sền sệt
Đoàn vật chất kết dính kia dường như bị một loại chú lực nào đó điều khiển, bắt đầu lấy Loạn thần làm trung tâm cực nhanh lưu chuyển hình thành một vòng xoáy rất lớn
Nếu như chỉ đơn thuần là vòng xoáy bình thường, đừng nói là nhân vật cấp bậc Chủ thần, cho dù là Tu Huyền giả bình thường cũng đều có thể dễ dàng thoát ra
Nhưng trong vòng xoáy này lại ẩn chứa Hỗn Độn lực không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa được điều khiển bởi một nhân vật cấp bậc Chủ thần cho nên hình thành hấp lực vô cùng kinh người
Ầm ầm nổ, vũng xoáy đã hoàn toàn vùi lấp tất cả
Sắc mặt tức giận của Loạn thần vào lúc này cũng hòa hoãn hẳn, lạnh lùng quan sát bóng người trong hư không kia, nói:
" Tà Thần, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn chết?"
Không sai, chính là Tà thần Tử Dạ Thương Long trong gian nguy kịp thời giải cứu Cổ Bàn
Sắc mặt Tử Dạ Thương Long trắng bệch, nhìn qua đã cực kì yếu ớt liên tiếp thi triển cấm thuật. Hiển nhiên hắn đã sử dụng tất cả lực lượng, tuy nhiên ánh mắt hắn lại không chú ý đến Loạn thần mà đang đặt trên người Cổ Bàn, trầm giọng nói:
" Mỗi người một lần, ta không thiếu ngươi cái gì chứ?"
Cổ Bàn đạm nhiên cười một tiếng, đang trôi nổi trong hư không:
" Ngươi vốn là không thiếu ta cái gì "
Tử Dạ Thương Long nhìn Loạn thần, lớn tiếng nói:
" Loạn thần, ta đã nói rồi, ngươi vĩnh viễn không chiếm được Nguyên thủy thần thiên bảng, vĩnh viễn không thể là chưởng khống giả Nguyên thủy vũ trụ, bây giờ kết cục Chủ thần đã sớm không thể đoán nữa rồi!"
Mục quang Loạn thần một liễm:
" Kết cục Chủ thần? Chẳng lẽ ngươi cho rằng bọn người Tinh trần thế giới có thể phá vỡ cân bằng giữa các Chủ thần sao, thật là khiến cho Thiên hạ chê cười!"
Tử Dạ Thương Long thần sắc nghiêm nghị, trịnh trọng nói:
" Âm Vương Thất sát trùy đã ăn mòn tâm tính của ngươi, cũng có nghĩa … Ngươi đã mất đi tư cách trở thành chưởng khống giả Nguyên thủy vũ trụ, cũng không có năng lực đọat lất Nguyên thủy thần thiên bảng "
" Nằm mơ!"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hậu Tinh Thần Biến
Chương 550: Bàn Cổ
Chương 550: Bàn Cổ