DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ma Long Phiên Thiên
Chương 747: Nghi hoặc của Sở Hóa Long(2)

Tuy nhiên, Cửu U Vương lười nhìn gã khiến Sở Hóa Long bị kích thích rất lớn.Cửu U Vương thậm chí phớt lờ luôn ba mươi hậu kỳ long biến cảnh cường giả Nam Ly Giới, lực chú ý đều tập trung vào khe hở cửa đen, dường như đang chờ đợi cái gì, do dự cái gì."

"Phía sau cánh cửa này cực kỳ nguy hiểm, nếu đi vào thì phân thân này của lão tử rất có thể không giữ được. Nhưng nếu không vào trong đó thì khó mà giải đáp thắc mắc, sẽ luôn bị đám Nhân Hoàng dắt mũi."

Cửu U Vương trầm ngâm, do dự, bỗng mắt hắn lóe tia quyết.

"Thôi, tiếc con thì sao dụ được sói, một phân thân mà thôi, nếu thăm dò được chút bí ẩn giải nguy cho bản tôn thì cũng đáng."

Nếu hiện tại là bản tôn ở đây thì hắn tuyệt đối không dễ dàng mạo hiểm, đằng sau cánh cửa cho hắn cảm giác nguy hiểm rất lớn

Trực giác mãnh liệt nhắc nhở hắn chỉ cần vào trong đó thì tuyệt đối không có hy vọng còn sống, một chút cũng không.

Trực giác này rất mãnh liệt, khiến Phong Liệt nghi ngờ có phải kiếp trước mình từng và đó không, còn là chết ở bên trong.

- Tiểu tử, tại sao còn không cút đi? Lo lẽ chờ lão tử đưa ngươi về chầu trời à?

- Lão đại, cần gì khách sáo với hắn? Cùng lên chém hắn đi!

- …

Mắt thấy Cửu U Vương chẳng những không rời đi ngược lại còn tới gần bên này, đám cường giả Nam Ly Giới dâng lên sát khí, rút vũ khí ra vọt hướng Phong Liệt.

*Vèo vèo vèo vèo!*

*Vèo vèo vèo vèo!*

Theo từng tiếng xé gió, vài chục cương mang uy lực to lớn mạnh chém hướng Cửu U Vương.

Mười mấy tên cường giả long biến cảnh cùng ra tay, uy thế hùng hồn, thế không thể đỡ, nếu đổi làm Cửu U Vương ba tháng trước thì dù không chết cũng trọng thương, chỉ có nước chạy trốn.

Tiếc rằng hiện nay Cửu U Vương vào ba tháng trước đã luyện hóa một giọt ma huyết, tiến vào ma hoàng chi cảnh, trước mắt những cao thủ long biến cảnh khó thể lọt vào mắt hắn.

*Ầm!*

Khí thế hoàng cảnh nở rộ, uy nhiếp mạnh mẽ phút chốc khiến cường giả Nam Ly Giới đối diện nghẹt thở, biểu tình hoảng sợ.

Cửu U Vương không muốn lãng phí thời gian với đám tom tép, phớt lờ thế công đổ ập xuống, cằm phình ra, bỗng phát ra tiếng hú to.

- Grao!

Thanh như rồng ngâm vang vọng chín tầng trời.

Sóng âm ngưng đọng như thực chất hóa thành cuồng phong ngập trời quét hướng phía trước.

Cuồng phong đi qua đâu là thế công của kẻ địch tan rã vô hình, ngay cả mảnh rừng cây ngăn chặn trước mặt cũng tan biến hóa thành bụi, uy thế vô cùng ghê rợn.

Trong chớp mắt, cuồng phong cuốn ba mươi cường giả Nam Ly Giới vào trong, ba mươi cao thủ long biến cảnh bình thường giậm chân có thể khiến động đất bây giờ tự như gỗ mục chất nhiều năm hóa thành tro bụi, không kịp phát ra cả tiếng hét thảm.

Sở Hóa Long mắt thấy cuồng phong rào rạt tới ngày càng gần, mặt biến sắc, sợ muốn chết.

Sở Hóa Long vừa vung phá diệt chi mâu bảo vệ toàn thân vừa cao giọng hét, trong mắt tràn đầy không cam lòng và kinh hoàng.

- Phong Liệt, ngươi...ngươi không thể giết ta! Bổn tọa chính là lão tổ tông của Sở Điệp, ngươi đây là đại bất hiếu!

Bây giờ trong lòng gã đã hối hận tới cực điểm, sớm biết tiểu tử Phong Liệt trưởng thành đến mức khiến người sợ hãi như vậy thì gã tuyệt đối không đối địch với hắn rồi.

Nhưng bây giờ dường như mọi chuyện đã muộn.

Chính Sở Hóa Long cũng biết lý do gã hét lên ấu rãi đến buồn cười.

Nhưng chuyện tiếp theo xảy ra ngoài dự đoán của gã.

*Vèo!*

Cuồng phong thổi qua làm Sở Hóa Long tốc lên bay ngược ra mấy ngàn trượng, đập mạnh vào cánh cửa to đen, phát ra tiếng *Ầm!* trầm đục.

Sở Hóa Long xương cốt toàn thân vỡ vụn, hộc bãi máu, vô lực trượt xuống, chật vật như con chó ngã ra đất.

- Ta...ta không chết?

Sở Hóa Long mở to mắt, không để ý đau đớn thân thể, trên mặt tràn đầy kinh ngạc cùng khó tin.

Trên bầu trời Cửu U Vương nhìn xuống gã, khóe môi lộ nụ cười nghiền ngẫm, giễu cợt nói:

- Sở Hóa Long, phá diệt chi đạo của ngươi tiến triển quá chậm, thật là làm bổn tọa thất vọng.

- Ngươi...ngươi có ý gì?

Sở Hóa Long cơ mặt căng cứng, gã trực giác Phong Liệt không có ý tốt.

- Không có ý gì, bổn tọa chỉ là hy vọng lần sau gặp ngươi có thể cho bổn tọa bất ngờ.

Cửu U Vương mỉm cười nói một câu lạ lùng, rồi bỗng lao vào khe hở cửa lớn, biến mất.

Sở Hóa Long nhìn bóng lưng Cửu U Vương biến mất, chân mày đôi khi chau có khi giãn ra, không hiểu gì cả.

- Hừ, thằng nhãi Phong Liệt, hôm nay không giết ta là sai lầm lớn nhất của ngươi, lần tới gặp mặt bổn tọa nhất định cho ngươi một bất ngờ cực kỳ lớn.

Qua thật lâu sau Sở Hóa Long hừ lạnh, nhe răng thích thú cười, như là thấy phá diệt chi đạo đại thành tiến vào hoàng cảnh rồi gã sẽ đạp Phong Liệt dưới chân như thế nào.

.........

- A!

- Cứu mạng!

- Thiếu chủ cứu mạng! Bạn đang xem tại - truyenfull.vn

Trong khói đen đậm đặc thỉnh thoảng vang lên tiếng hét thê lương khiến người da đầu tê rần.

Khói đen này vô biên vô hạn, hoàn toàn là do hồn sát khí ngưng tụ mà thành, đối với linh hồn có lực sát thương có không gì sánh kịp, hơn nữa không sợ cương khí của võ giả, cực kỳ khó gặm.

Nếu là võ giả dưới thần thông cảnh đi vào trong thì chưa đến vài giây liền tắt thở, hồn phi phách tán ngay.

Linh hồn của cường giả long biến cảnh đã rất là cường đại, có thể hao phí một chút hồn lực loại trừ khói đen xung quanh.

Nhưng dù là cường giả long biến cảnh cũng không thể chống chọi quá lâu, ngắn ngủi nửa canh giờ mà đám người Nam Ly Phong chưa tìm được lối ra. Năm mươi thị vệ long biến cảnh gã mang đến đã chết đi hơn bốn mươi người.

Thậm chí có một lão già vừa mới bước vào hư hoàng cảnh cũng hét thảm rồi hồn phi phách tán.

Nam Ly Phong lòng nóng như lửa đốt, tức giận. Gã cố ý thuyết phục đám lão già tiến vào, là vì để khi gặp hồn vệ làm bia đỡ đạn cho gã, không muốn khiến họ dễ dàng chết trong khói đen. Nhưng gã cũng là lần đầu tiên tiến vào, dù có nghĩa phụ dặn dò, nhưng rất khó trong khoảng thời gian ngắn tìm đường ra.

Trong khói đen đưa tay không thấy được năm ngón, tinh thần lực không dám phóng ra ngoài, khiến Nam Ly Phong và đám cường giả long biến cảnh, hoàng cảnh đều hoàn toàn thành người mù, may là lỗ tai còn hữu dụng đôi chút.

Nhưng truyền vào trong tai tất cả đều là phía xa từng tiếng mãnh thú gầm rống khủng bố, đồng bạn hét thảm, lỗ tai mọi người chịu chà đạp hận không thể bịt lại.

Giọng tức giận của Hỏa Vân Tà Hoàng vang lên:

- Hiện giờ chúng ta bị khốn trong khói đen, sớm muộn gì linh hồn sẽ bị tiêu diệt. Thiếu chủ, không phải ngươi có tin chắc sao? Nếu không nghĩ ra cách nào thì mọi người chỉ có thể tự tán.

Làm đỉnh cường giả long hoàng cảnh, linh hồn của lão tất nhiên là cực kỳ cường đại, dù xung quanh hồn sát rất đậm nhưng đã bị hồn lực mạnh mẽ chắn bên ngoài. Nhưng trong chăn mới biết chăn có rận, Hỏa Vân Tà Hoàng quá rõ ràng lão ở trong khói đen này nhiều nhất là chống mười hai canh giờ thôi, thời gian qua đi lão sẽ chết chắc.

Đặc biệt khiến lão giật mình là bọn họ muốn thụt lùi là điều không thể. Bởi vì sau lưng họ không còn bóng dáng cửa lớn, đừng nói đến tìm khe hở trên cánh cửa.

Giọng âm độc phát ra từ miệng Nam Sơn Độc Ẩu tăng thêm phần khủng bố cho khói đen chết chóc:

- Đúng vậy, nếu thiếu chủ không tìm ra cách thoát khỏi khốn cảnh thì e rằng chúng ta sẽ chôn xác tại đây.

Đọc truyện chữ Full