DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly
Chương 220: Đồng lõa (2)


Mà nguyên nhân hắn không hề tiến thêm một bước nhằm vào Thanh Lương Quan, phần lớn cũng là vì tình hình Địa phủ chuyển biến xấu lại một lần nữa. Minh Ất chân nhân lúc trước nói rõ tháng bảy giúp thiên binh thiên tướng trấn thủ Quỷ Môn quan, tháng bảy qua đi, tất cả đệ tử thanh Lương Quan đều rút về Thiên đình. Lúc bắt đầu những yêu ma quỷ quái Địa phủ kia còn khiếp sợ thế lực của Mặc Yểm, không dám có hành động gì, hơn nửa tháng qua, phát hiện hắc sát tinh khủng bố kia lại hư không tiêu thất (biến mất không rõ tung tích), không chỉ như thế, hai thủ lĩnh phản quân Huyền Minh ma dơi cùng với Ngọc Lưu Ly yêu phi cũng không biết tung tích.

Hai yêu này trên tay nắm hai chi phản quân mạnh nhất, hiện tại hai chi phản quân đều là án binh bất động, chỉ cố thủ địa bàn, khác hẳn hơn mười lộ phản quân thiếu uy hiếp của bọn hắn, nguyên một đám lại lần nữa sục sôi đứng dậy.

Lúc bắt đầu chỉ là giúp nhau đánh đánh nhau cướp đoạt địa bàn, cảm thấy náo loạn địa phủ nữa cũng không có người ra mặt, lá gan cũng càng ngày càng lớn, ngoại trừ địa bàn Huyền Minh ma dơi cùng với Ngọc Lưu Ly yêu phi còn không dám đụng, những thứ khác rất nhanh bắt đầu lại tấn công hướng Quỷ Môn quan một lần nữa.

Tuy Dương Môn đã đóng cửa, nhưng tới âm môn kéo theo ít Quỷ Hồn mới làm phong phú đội ngũ cũng không tệ lắm. Vì vậy, thật vất vả khôi phục một chút trật tự Địa phủ một lần nữa lâm vào hỗn loạn. Quỷ mới ở thế gian sau khi chết còn chưa kịp đầu thai đã bị kéo đi làm binh tốt phản quân.

Mà một ít yêu ma phản quân dần dần cường đại lên, cũng bắt đầu thử thăm dò đánh Quỷ Môn quan, chỉ cần đoạt được cả quan ải, cho dù Dương Môn không mở, con đường đi thông thế gian cũng là một đường bằng phẳng.

Vũ Khúc Tinh Quân cùng Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ mang theo những thiên binh thiên tướng kia vừa mới nghỉ qua một hơi sau tháng bảy, tình thế một lần nữa lại chuyển biến xấu, ngoại trừ bất đắc dĩ không có biện pháp khác, những người trên Thiên đình có thể phái xuống đã phái, hiện tại cũng chỉ có thể tận lực nghe thiên mệnh.

Thiên đế vạn bất đắc dĩ thì mới lần thứ hai để nét mặt già nua đi cầu Minh Ất chân nhân ra tay, làm sao dám vào thời khắc sắp chết đắc tội Thanh Lương Quan nữa?!

Hắn tư tiền tưởng hậu, cảm thấy Minh Ất chân nhân ngay từ đầu đã có mưu kế, cố ý không để ý tới phản loạn Địa phủ, mặc kệ chũng lớn mạnh lại đến áp chế mình.

Đáng hận chính là tất cả tiên nhân trên danh nghĩa Thiên đình đều thuộc quyền của hắn (Minh Ất chân nhân), có thể điều động trên thực tế lại càng ít. Chẳng những người Thanh Lương Quan hắn không thể ra lệnh, ngay cả Thái Thượng Lão Quân, Chân Vũ Đại Đế còn có những người Long cung kia, mỗi người cũng chỉ là bề ngoài vi tôn hắn (coi hắn là Thiên đế), thường xuyên bằng mặt không bằng lòng đối với hắn hoặc bế quan không ra, dù sao cũng là không chịu nghe hắn điều khiển.

Những thiên binh thiên tướng hắn có thể điều động kia chỉ là bình thường, những người này ở Thiên đình làm mưa làm gió đùa giỡn tiên tỳ, khi dễ một vài tiên đồng thì còn có thể, phải đi đối mặt yêu ma quỷ quái Địa phủ thật sự thì cả đám đều thành gà đất chó kiểng, cực kỳ vô dụng!

Nghĩ được vẹn toàn, Thiên đế không khỏi một bụng oán khí. Ngay lúc này, hắn chợt nhớ tới một người, người này năm đó từng đã giúp hắn đại ân, thân phận cũng tin được, có lẽ có biện pháp có thể giúp hắn giải quyết khốn cảnh.

Nghĩ một chút, Thiên đế không do dự nữa, lúc này cầm bút viết xuống một hàm tín, gọi thị vệ thân tín, cẩn thận phân phó nói:" Ngươi đem phong thư này đưa đến Thần Nông cốc tự tay giao cho Hủy Dịch, thỉnh hắn bí mật đến Thiên cung một chuyến,sự việc quan trọng không được để người bên ngoài biết được, bức thư này phải trực tiếp đưa đến tận tay hắn, nhanh đi nhanh về!"

Thị vệ trầm giọng lĩnh mệnh, cất kỹ phong thư, hành lễ cáo từ sau một khắc không ngừng, nhanh chóng hướng Thần Nông cốc mà đi.

Thần Nông cốc cách Thiên cung tương đối xa, bình thường là chỗ vắng vẻ hiếm có dấu chân người, chính là chỗ năm đó Thần Nông tu luyện chế dược, nhưng đã hoang phế lâu ngày. Thị vệ Thiên đế tìm suốt thời gian một ngày đuổi tới trước cốc, lập tức bị tình cảnh trước mặt làm cho hoảng sợ.

Trên Thiên đình mà cũng có chỗ như vậy?! Chẳng lẽ là hắn đi nhầm đi đến động phủ yêu quái gì ở thế gian đây……

Khắp sơn cốc tựa hồ bị bao phủ bởi một tầng sương mù đỏ sẫm, trong sương mù dày đặc mơ hồ ngửi thấy mùi vị máu tanh khiến người ta buồn nôn, trong cốc hoa cỏ rừng cây hiện ra màu xanh biếc quái dị, nhìn kĩ chẳng những không có sức sống, ngược lại lộ ra âm hàn diêm dúa lẳng lơ.

Ở đây rốt cục là xảy ra chuyện gì?

Đọc truyện chữ Full