DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cửu Đỉnh Ký
Chương 92: Tầng thứ sáu

Người dịch: Thiết Thủ

Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Hổ hai người đi về phía ngoài cửa.

Mà đứng ngay cửa, thiếu tông chủ Gia Cát Vân cười nhạo nhìn hai sư huynh đệ Tần Đại nói:"Kim Kiếm môn? Ha ha...... Thế nào, không ngờ dám uy hiếp người của Quy Nguyên tông ta ư? Đừng nói là hai hậu bối đệ tử như các ngươi, cho dù là môn chủ Kim Kiếm môn của các ngươi, cũng không dám ở địa bàn Quy Nguyên tông nói những lời này!" Vẻ mặt như cười như không.

Sư huynh đệ Tần Đại, hai người đều ngẩn ra.

"Việc này… thiếu, thiếu tông chủ......" Tần Đại lắp bắp, muốn nói nhưng lại không biết nói gì.

"Thiếu tông chủ, hai tên tiểu tử bọn chúng không hiểu chuyện, bọn chúng cũng chỉ vì cứu sư đệ mới nói như vậy,trên đời này đó cũng là một đạo lý hiển nhiên! Chuyện này Tần Tam đã sai, chết cũng không trách được người khác. Xin thiếu tông chủ chớ trách." Lý lão gia lúc này cũng vội vàng nói.

"Hừ!".

Thiếu tông chủ Gia Cát Vân lúc này mới cười lạnh một tiếng, quay đầu dẫn muội muội theo hai người Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Hổ cùng rời đi.

Bên trong nhã gian đổ nát, lúc này mới trở về an tĩnh.

"Hai người các ngươi cũng thật hồ đồ!" Lý lão gia sắc mặt trầm xuống, hướng hai người Tần Đại, Tần Nhị trách mắng,"Tần Tam,tên tiểu tử này tay chân không sạch sẽ, chọc người, chết cũng bỏ qua đi! Hai người các ngươi lời nói thốt ra cũng không nhìn cho rõ đối phương là ai! Đó chính là Quy Nguyên tông!Kim Kiếm môn các ngươi tại Từ Dương quận nhàn nhã qua ngày, cho rằng địch nhân không đủ lợi hại hả? Vương lão ca chèo chống Kim Kiếm môn dễ dàng sao? Nếu như bởi vì hai người các ngươi mà trở mặt với Quy Nguyên tông...... E rằng Kim Kiếm môn cũng không trụ được bao lâu nữa đâu."

Tần Đại, Tần Nhị hai người nhất thời đầm đìa mồ hôi lạnh.

Trên Cửu Châu đại địa này, tông phái cũng có phân chia cao thấp.

Cửu châu bát đại tông phái, không cần tranh cãi, mỗi một tông phái đều cực kì cường đại.

Mà Quy Nguyên tông, có thể nắm giữ địa bàn một quận, truyền thừa hơn ngàn năm, thâm căn cố đế. Chỉ riêng tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng đã là siêu cấp cường giả trên Cửu Châu đại địa, ngay cả Thanh Hồ đảo cũng không hi vọng tùy tiện trêu chọc Quy Nguyên tông...... Quy Nguyên tông, ở trên Cửu Châu đại địa, cũng được xem như là một đại tông phái.

Trong mười ba quận của Dương Châu, ngoại trừ chín quận do Thanh Hồ đảo khống chế, cùng với hai quận do Quy Nguyên Tông và Thiết Y môn khống chế, bên trong coi như còn có chút an bình. Hai quận còn lại đều hỗn loạn.

Trong đó Từ Dương quận, chỉ riêng một vài tiểu tông phái lộn xộn cũng đã có hơn chục, các thế lực cường đạo thổ phỉ cũng rất nhiều.

Các tông phái đó, lâu dài thì trụ được trăm năm, ngắn thì mấy năm đã bị tiêu diệt. Sau đó lại có tông phái mới thành lập. Cái người ta gọi là tông phái này...... so với Quy Nguyên tông, chính là con kiến so với con voi. Chênh lệch thật sự rất lớn. Kim Kiếm môn tại Từ Dương quận mặc dù cũng được xem như tông phái tương đối lợi hại,nhưng so sánh với Quy Nguyên tông thì còn kém quá xa.

Bởi vì Kim Kiếm môn, một tiên thiên cường giả cũng không có.

"Tần Đại."Lưu Như Phong cũng cau mày nói:"Trước kia, ta thấy ngươi làm việc cũng xem như chín chắn. Hôm nay như thế nào lại hồ đồ như vậy!Thực lực của Đằng Thanh Sơn kia, ta thấy trừ phi là Kim Kiếm môn môn chủ đích thân đến, nếu không, e là không ai địch nổi!"

Lưu Như Phong là hạch tâm đệ tử của Thanh Hồ đảo.

Nhưng hắn tại Thanh Hồ đảo cũng nghe nói đến một vài đại danh cao thủ của Quy Nguyên tông. Đặc biệt tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng, trên Cửu Châu đại địa, ai nguyện ý trêu chọc Gia Cát Nguyên Hồng?

Tần Đại bất đắc dĩ bi ai nói:"Tam sư đệ hắn mặc dù bình thường đối nhân xử thế kém một chút, nhưng dù sao từ nhỏ chúng ta đã cùng nhau tập võ, hơn mười năm, cảm tình cũng sâu đậm. Đằng Thanh Sơn muốn giết tam sư đệ, ta vừa rồi nóng nảy nên mới nói như vậy, cũng chỉ hy vọng là hắn có thể nể mặt Kim kiếm môn ta, tha cho tam sư đệ một mạng!"

"Chỉ trách là ta cùng đại sư huynh tài nghệ không bằng người." Sắc mặt Tần Nhị cũng bi thương.

Lý lão gia cúi đầu nhìn thoáng qua thi thể Tần Tam, thở dài một tiếng nói:"Được rồi,đem Tần Tam hậu táng đi, chuyện này coi như xong, không cho phép nhắc lại nữa! Đằng Thanh Sơn kia tuổi còn trẻ, thủ đoạn lợi hại như vậy,lại cùng thiếu tông chủ quan hệ không nhỏ, sau này tại Quy Nguyên tông, sợ là sẽ có địa vị cao, tốt hơn hết vẫn không nên đắc tội!"

Đã gây ra đến mức này, gia nhân của Lý lão gia cũng bồi thường cho Lãm Nguyệt lâu chút bạc rồi trở về.

Bọn Đằng Thanh Sơn bốn người dọc theo đường cái, qua "vận hà kiều"*, rồi một đường đi dọc theo bờ đê phía đông con kênh Vũ Dương.

"Không nghĩ tới cuộc sống của thường dân lại là như vậy." Dọc đường đi, Gia Cát Vân, Gia Cát Thanh hỏi han hai người Đằng Thanh Hổ, Đằng Thanh Sơn về một ít chuyện xưa của Đằng gia trang, Gia Cát Vân giọng căm hận nói: "Giết hay lắm, cái loại hỗn tạp này, đáng chết!"

"Thiếu tông chủ......" Đằng Thanh Sơn vừa mở miệng.

Gia Cát Vân liền bất mãn nói:"Đằng đại ca, ta gọi huynh là đại ca, ta không thích nhất là người khác gọi ta là thiếu tông chủ, ưm, huynh cứ gọi ta là Tiểu Vân được rồi."

Đằng Thanh Sơn hơi ngẩn ra, lập tức cười:"Cũng tốt, được rồi, Tiểu Vân, ta muốn hỏi một chút, Kim Kiếm môn này là môn phái từ đâu đến, lại dám mở miệng uy hiếp?"

Gia có gia quy, quân có quân quy!

Ngay ngày thứ nhất tiến vào Hắc Giáp quân, lúc ở tiệc liên hoan buổi tối.Các huynh đệ Hắc Giáp quân cũng đã từng nhắc nhở Đằng Thanh Sơn về quy củ trong Hắc Giáp quân.

Quy củ đơn giản!

Bên ngoài gặp phải đánh nhau, mặc kệ là có lý hay không có lý, đánh thắng trước rồi mới nói! Mặc kệ thế nào, không thể làm giảm sút thanh danh của Hắc Giáp quân!

Tuyên ngôn hùng hồn là như vậy!

Tuy nhiên, trong thâm tâm các quân sĩ Hắc Giáp quân đều tự cho rằng -- Chỉ cần không phải là bát đại tông phái, người của các tông phái khác mặc kệ mọi việc, đánh rồi mới nói. Về phần bát đại tông phái, vẫn phải cấp chút mặt mũi. Như Thanh Hồ đảo, dù sao cũng chiếm cứ những chín quận, so với Quy Nguyên tông mạnh hơn quá nhiều.

"Ta còn thực sự không có nghe nói qua môn phái này." Đằng Thanh Sơn tự giễu cười nói, ngay ngày thứ nhất tiến vào Hắc Giáp quân, Đằng Thanh Sơn đã nhớ kĩ tên của đại tông phái trên Cửu Châu!

"Đó chỉ là một tông phái nhỏ ở Từ Dương quận!" Gia Cát Vân bình chân như vại nói,"Trong khu vực Dương Châu, Thanh Hồ đảo, Thiết Y môn cùng Quy Nguyên tông chúng ta. Trong phạm vi mười một quận đã cấm chế người khác khai tông lập phái. Cho nên các quận còn lại, các tiểu tông phái đặc biệt nhiều, thế nhưng đều là những tông phái nhỏ yếu. Kim Kiếm môn...... Hừ, muốn tiêu diệt, một đô thống suất lĩnh nhân mã của một doanh, là có thể dễ dàng tiêu diệt sạch sẽ!"

"Nga, nguyên lai là tại Từ Dương quận." Đằng Thanh Sơn chợt hiểu.

Công Dương Khánh chính là đến từ Từ Dương quận.

Từ Dương quận cùng Thiên Nam quận, hẳn được xem như hai quận loạn nhất của Dương Châu.

Hơn nữa bình thường các đại tông phái, nội môn đệ tử ít khi chịu hạ mình làm hộ viện cho đám phú thương, bởi vì, các tông phái như Thanh Hồ đảo, Quy Nguyên tông, quan phủ chính là lực lượng bên ngoài của bọn họ,hoàn toàn có thể cho các đệ tử tiến vào quan phủ làm quan.

Làm quan, đương nhiên so với hộ viện, phải tiêu sái hơn.

"Tiểu tông phái của Từ Dương quận, cũng ngạo mạn?" Đằng Thanh Hổ trừng mắt.

"Thanh Hổ đại ca, hai người kia chỉ là hậu bối đệ tử của Kim Kiếm môn, không biết trời cao đất rộng." Gia Cát Vân hừ nói:"Cha ta thường nói, người của Quy Nguyên tông ta, ở bên ngoài bất kể gặp phải ai, đánh thắng trước rồi mới nói! Chỉ cần không phải làm chuyện đại gian đại ác, hết thảy sẽ do Quy Nguyên tông ta chống đỡ!".

Đằng Thanh Sơn nghe xong, cười.

Đây mới chính thức là một đại tông phái, dám nói ra lời!

"Được rồi." Gia Cát Vân đột nhiên hạ giọng nói,"Đằng đại ca, hôm nay, ngươi đánh bại hai người kia, trong nháy mắt thì đã vọt tới trước mặt bọn chúng, khiến đối phương đều không kịp ngăn cản, tức thì bị đánh bay cả hai. Hai người kia, hẳn cũng là nhất lưu võ giả. Lực lượng, tốc độ hôm nay Đằng đại ca hiển lộ, có lẽ so với ngày hôm qua mạnh hơn a.".

Ngày hôm qua,trong cuộc chiến tranh đoạt vị trí bách phu trưởng.

Đằng Thanh Sơn từ đầu tới cuối, đều là dựa vào một cây trường thương. Tốc độ, lực lượng thân thể lộ ra rất bình thường, nhưng hôm nay, đối mặt với hai gã nhất lưu võ giả, bàn tay trần của Đằng Thanh Sơn hiển lộ ra ưu thế áp đảo.

"À, đó cũng là may mắn nhờ vào 'Mãnh Ngưu Đại Lực quyết'." Đằng Thanh Sơn cười nói.

Bên cạnh vẫn lẳng lặng, Gia Cát Thanh có chút kinh ngạc mở miệng:"'Mãnh Ngưu Đại Lực quyết', Hắc Giáp quân 'Mãnh Ngưu Đại Lực quyết'? Thanh Sơn đại ca, thực lực của huynh tăng lên, với nó có quan hệ gì?"

"'Mãnh Ngưu Đại Lực quyết' này, ta tu luyện đã tới tầng thứ sáu, cho nên sức bộc phát, tốc độ các loại đều đề thăng trên diện rộng." Đằng Thanh Sơn nói thẳng.

"A!" Gia Cát Vân kinh hô.

"Tầng thứ sáu?" Gia Cát Thanh bị dọa phát sợ, bởi vì có khăn che mặt che kín nên nhìn không rõ vẻ mặt của Gia Cát Thanh.

"Thanh Sơn, ngươi, ngươi tầng thứ sáu rồi?" Đằng Thanh Hổ cũng kinh hãi.

"Mới vẻn vẹn một ngày a." Gia Cát Vân cũng không thể tin nổi.

Đằng Thanh Sơn cười gật đầu:"Đúng, mặc dù chỉ một ngày, có điều...... Kỳ kinh bát mạch của ta phần lớn đã thông suốt. Cho nên, tu luyện sáu tầng trước chỉ một mạch là hoàn thành. Không có bất cứ vấn đề gì. Song...... Mãnh Ngưu Đại Lực quyết đích xác lợi hại. Đã làm thực lực của ta đề cao một khoảng lớn!"

Gia Cát Vân chợt hiểu, nhưng hắn lại càng thán phục thêm.

"Ca, đã tới Bắc đại môn rồi." Gia Cát Thanh nói.

Lúc đầu nhập tông khảo hạch, bọn Đằng Thanh Sơn là từ Tây đại môn tiến vào,bây giờ là từ Quy Nguyên tông Bắc đại môn quay về.

"Đằng đại ca, ta càng ngày càng bội phục huynh. n...... Ta cùng muội muội phải về rồi. Đằng đại ca và Thanh Hổ đại ca cũng phải quay về quân doanh, chúng ta chia tay ở đây." Gia Cát Vân cười nói, liền đó huynh muội hai người rời đi.

Đằng Thanh Sơn từ xa nhìn theo bóng lưng Gia Cát Vân rời đi.

"Biết ta tu luyện đến tầng thứ sáu...... Tin tức này, hẳn là sẽ nhanh truyền đến tai Gia Cát Nguyên Hồng!" Đằng Thanh Sơn yên lặng suy nghĩ:"Trong mắt Gia Cát Nguyên Hồng, ta thân thế trong sạch, đáng để lôi kéo. Có lẽ cũng nên có chút cử động!"

"Thanh Hổ, chúng ta trở về."

Đằng Thanh Sơn ngay lập tức quay đầu cùng Đằng Thanh Hổ, đi thẳng về phía quân doanh Hắc Giáp quân.

o0o

Hôm nay giết Tần Tam, Đằng Thanh Sơn căn bản không có một tia rung động.

Bởi vì, đây là thế giới của võ giả! Giết chóc thường xuyên phát sinh, đệ tử của tiểu tông phái chết đi là chuyện rất bình thường. Đặc biệt Đằng Thanh Sơn là người của Quy Nguyên tông, Kim Kiếm môn kia làm sao dám trêu chọc?

Xông pha trên Cửu Châu đại địa, Đằng Thanh Sơn cũng từng suy nghĩ về vấn đề an toàn của Đằng gia trang.

Tông phái bình thường, Đằng Thanh Sơn không sợ!

Bởi vì, cho dù là hậu thiên võ giả nếu như đối mặt với thiên quân vạn mã, đặc biệt là đám trọng giáp chiến sĩ, bị trọng giáp chiến sĩ vây sát, hậu thiên cao thủ vẫn có thể dễ dàng bị giết chết.

Chẳng hạn như tam đương gia của Thiết Sơn bang, đó chính là hậu thiên đỉnh phong võ giả, nhưng vẫn bị Bạch Mã doanh vây công giết chết.Dù sao thì đám võ giả tuy tu luyện nội kình nhưng thân thể vẫn là yếu ớt, hai nắm đấm khó địch lại bốn tay, đối mặt với sự vây công của quân đội hùng mạnh,vẫn có thể dễ dàng bị giết chết.

Hiện giờ Đằng gia trang, đã có được mấy trăm trọng giáp chiến sĩ, còn có rất nhiều cung thủ. Vũ lực như vậy, ngay cả đám mã tặc cũng không dám trêu chọc!

Ngay cả ba nghìn thổ phỉ của Duyên Sơn bang, đều bị giết đến hù dọa mà chạy.

Bình thường, hậu thiên võ giả cũng không dám trêu chọc loại thôn trang như vậy, thôn trang như vậy vốn có thể xem như một bang phái cường đại.

Trong đám hậu thiên võ giả...... Ngoại trừ con quái vật Đằng Thanh Sơn ra, e rằng còn chưa có ai có thể một người địch lại hàng ngàn hảo hán vũ dũng!

o0o

Đằng gia trang đã cường đại, Đằng Thanh Sơn cũng không còn gì sợ hãi. Quan trọng hơn chính là...... Trên Cửu Châu đại địa, chém giết lẫn nhau, rất ít liên lụy đến tông tộc. Nếu có người đắc tội với Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Sơn giết không nổi đối phương, chẳng lẽ lại đi tiêu diệt tông tộc của đối phương?

Loại chuyện này, trừ phi là kẻ điên cuồng, ít có người làm như vậy.

Bởi vì làm như vậy, sẽ bị cả thiên hạ phỉ nhổ.

Đọc truyện chữ Full