DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chân Tiên
Chương 138: Sự quan tâm của sư tỷ


- Được rồi, ta biết đệ rất có niềm tin.

Hư Tử Uyên nói:

- Ta đi Long Nha Cốc hai long nha thảo, đệ nhớ chăm chỉ luyện tập luyện đan thuật đấy.

- Ừm, chào sư tỷ...

Hư Tử Uyên hóa thành một đường lục mang, biến mất nơi chân trời phía Nam, Cổ Thần thu ánh mắt, mỉm cười, tự nói với mình:

- Hoàng Phủ Cực ơi Hoàng Phủ Cực, sao ngươi lại muốn khiêu chiến luyện đan thuật với ta? Ngươi thật đúng là biết cách từ chuốc rắc rối?

Cổ Thần khổ tiếu, một thằng nhóc mới học luyện đan lại đi khiêu chiến với một đan dược tông sư. Cổ Thần nhún nhún vai, nói:

- Quá ngu ngốc...

Cổ Thần quay về phòng, đóng cửa lại, Tiểu Bạch lập tức nhảy ra, hai tay đập mạnh xuống đất, cười lớn nói:

- Ha ha ha ha... Buồn cười quá, ha ha ha ha... Lại có người đến khiêu chiến luyện đan thuật với Cổ Thần, ha ha ha ha...

Tiểu Bạch vừa cười vừa lăn lộn mấy cái trên mặt đất, cho đến khi cười không nổi nữa mới bò dậy, nói:

- Cổ Thần có thể luyện ra nguyên linh đan cực phẩm, xét thập phẩm, có lẽ cũng là đan dược sư lục phẩm.

Cổ Thần gật đầu nói:

- Ừm, đan dược sư lục phẩm.

Tiểu Bạch hỏi:

- Tiểu Bạch nhớ Cổ Thần từng luyện một viên tẩy trần đan, nó là đan dược cấp mấy?

- Tẩy trần đan?

Cổ Thầng nhún nhún vai, nói:

- Đan dược thập phẩm.

- Ha ha ha ha.... Đan dược sư thập phẩm, ha ha ha ha...

Tiểu Bạch lại cười lăn lộn.

Cổ Thần không phải luyện tập luyện đan thuật gì, sau khi vào phòng, hắn bắt đầu tu Linh Kình Thuấn Tức quyết, một tháng trước Cổ Thần đã luyện đến tầng thứ năm, bây giờ thân thể hắn hoàn toàn có thể sánh ngang với tu sĩ kết thành đạo thai, thậm chí còn mạnh hơn một chút.

Bây giờ chỉ cần tu luyện chăm chỉ Linh Kình Thuấn Tức quyết là có thể đạt tới Tiên Thiên cảnh tầng chín đỉnh phong, chạm vào bình cảnh Tiên Thiên cảnh tầng chín, đến lúc đó đột phá Thần Hải cảnh chỉ là chuyện đơn giản.

Trong Càn Khôn Trạc của Cổ Thần có một lượng lớn huyết ô, âm chi, dương chi, thiên hòa hoa các loại chủ dược, hơn nữa còn có dược liệu trưởng thành hơn ngàn năm, dùng để luyện Trúc thai đan, mỗi loại linh thảo một gốc, chí ít cũng phải luyện ta ba viên Trúc thai đan trở lên.

Cho dù tiên căn của Cổ Thần là hạ phẩm, vậy thì có thể thông qua số lượng Trúc thai đan bù đắp tốc độ trúc thanh đạo thai.

Nếu như tiên căn thượng phẩm chỉ cần uống một viên Trúc thai đan, nửa năm sau là có thể trúc thành đạo thai vậu Cổ Thần uống năm viên, uống mười viên, uống mười lăm viên, có lẽ ba tháng kết thành đạo thai cũng không biết chừng.

Thứ khác không biết chứ linh dược nghìn năm thì Cổ Thần có rất nhiều, thân là đan dược tông sư, đan dược trong thiên hạ này có gì mà hắn không luyện được.

Linh Kình Thuấn Tức quyết tu luyện càng lúc càng thâm hậu, một hơi thở của Cổ Thần càng lúc càng dài, đây mới chỉ là tu luyện, nếu như hắn cố ý kéo dài, một hơi thậm chí có thể duy trì một ngày một đêm.

Hít vào.... Thở ra... Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Một tiếng sấm nhỏ vang lên, Cổ Thần lại phun ra một đường khí tiễn, hóa thành cương khí, xuyên qua nóc nhà, bay thẳng vài chục trượng rồi mới dần tiêu tán. Cổ Thần mở mắt, ánh mặt trời từ đằng đông xuyên qua cửa sổ, lại sang một ngày mới.

Nếu cứ tiếp tục tu luyện thế này, thời gian ba ngày sẽ chỉ như một cái chớp mắt.

Sáng hôm đó, Cổ Thần chăm sóc vườn hoa một lượt, đang định vào phòng tu luyện thì một đường lục quang từ đỉnh Bắc hạ xuống, Cổ Thần mừng rỡ ra mặt, độn quang tiêu tán, Hư Tử Uyên xuất hiện trước mặt Cổ Thần.

Cổ Thần hớn hở nói:

- Sư tỷ, không phải tỷ phải luyện Trúc thai đan, chuẩn bị cho Trúc Thai kỳ sao? Sao lại có thời gian đến đây?

Hư Tử Uyên cười nói:

- Sao? Không lẽ ta không thể đến thăm đệ à?

- Đương nhiên không phải, sư tỷ đến đây ta mừng còn không kịp nữa là.

Cổ Thần cười nói.

- Thế mới đúng chứ.

Hư Tử Uyên nói:

- Dù sao vận mệnh đã định, dựa vào chút tu luyện cũng không làm được gì, hơn nữa ta vẫn chưa chạm đến bình cảnh tầng chín, chi bằng đến đây dạy đệ luyện đan thuật.

Cổ Thần đương nhiên biết Hư Tử Uyên nói vận mệnh là có ý gì, bây giờ nàng mới mười bảy tuổi, đến ba mươi ba tuổi còn mười sáu năm nữa, mười sáu năm để bước vào Mệnh Tuyền chi cảnh, nghe chẳng khác gì kẻ ngốc nói mơ.

Hơn nữa, cho dù nàng có bước vào Mệnh Tuyền chi cảnh, với huyền âm tuyệt mạch trong người, cùng lắm nàng cũng chỉ sống thêm được mười năm nữa. Cho dù là tu sĩ khác, mười người thì chín người biến mất trong dòng sông thời gian, nàng chỉ thêm mười năm tuổi thọ, sao kịp bước vào đại đạo? Sao kịp thoát khỏi sự hạn chế của thọ mệnh?

Mặc dù Hư Tử Uyên nói mặc kệ, nhưng Cổ Thần nghe mà không khỏi cảm thấy đau lòng, ba mươi ba tuổi, chỉ còn mười sáu năm nữa.

Bản thân hắn chết rồi mà còn có thể trùng sinh, vậy thì Hư Tử Uyên huyền âm tuyệt mạch, cũng có thể cứu được.

Kiếp này, nhất định không được để Hư Tử Uyên phải nuối tiếc điều gì.

"Còn mười sáu năm nữa, kiếp này mình nhất định phải bảo vệ sư tỷ, tìm cách cứu trừ huyền âm tuyệt mạch, cho dù phải đi khắp ngũ hoang tứ hải mình cũng không hối tiếc."

Cổ Thần nghĩ thầm.

- Ê... Đệ đang nghĩ gì vậy?

Hư Tử Uyên đẩy đẩy Cổ Thần.

- Á...

Cổ Thần thoát khỏi dòng suy nghĩ, nói:

- Tỷ muốn dạy đệ luyện đan thuật?

- Đúng vậy... Ta không muốn thấy đệ thất bại trước Hoàng Phủ sư đệ, nếu như ta dạy đệ thuật pháp mà đệ còn thua người khác thì bản thân ta cũng thấy xấu hổ.

Hư Tử Uyên gật đầu nói.

- Chuyện này... Haizzz... Nói về luyện đan thuật...

- Đệ còn đứng đó lắp bắp gì nữa? Hư Viêm Quyết đệ đã luyện tương đối tốt, bây giờ chỉ nên tập trùng vào luyện đan thuật. Nếu như bản thân đệ đã có kinh nghiệm luyện đan, vậy thì nửa năm tới, đệ nhất phải vượt qua Hoàng Phủ sư đệ, nào...

Hư Tử Uyên kéo Cổ Thần đi vào trong phòng.

Sau khi đóng chặt cửa phòng, Tiểu Bạch mới từ tay áo nhảy ra, lao vào lòng Hư Tử Uyên.

Hư Tử Uyên đặt Tiểu Bạch lên giường, nói:

- Tiểu Bạch, hôm nay ta phải dạy Cổ sư đệ luyện đan thuật, ngươi tự chơi một mình nhé.

Nói đoạn, Hư Tử Uyên vẫy tay, một chiếc dược đỉnh xuất hiện giữa phòng.

- Tử Uyên tỷ tỷ dạy Cổ Thần luyện đan? Ha ha ha ha...

Tiểu Bạch như đang nghe chuyện gì buồn cười lắm, nhất thời ngã ra giường, cười lăn lộn.

Hư Tử Uyên ngạc nhiên nhìn Tiểu Bạch, không hiểu tại sao Tiểu Bạch lại cười như vậy.

- Tiểu Bạch...

Cổ Thần trừng mắt, sau đó quay sang dược đỉnh, vội vàng chuyển đề tài, nói:

- Sư tỷ, dược đỉnh này không tệ, là một món pháp khí cực phẩm?

Hư Tử Uyên gật đầu nói:

- Ừm, đây là Ngọc Vương Đỉnh mà sư phụ cho ta, luyện đan bằng Ngọc Vương Đỉnh có tỷ lệ thành công rất cao, số lần luyện thành công nhiều, đương nhiên kinh nghiệm cũng nhiều.

Cổ Thần gật gật đầu, nói:

- Được...

Hư Tử Uyên giơ tay, một gốc hoàng huyết thảo, một gốc băng mộng thảo, một gốc tuyết liên hoa lập tức xuất hiện trong tay nàng, đồng thời, tay còn lại cũng xuất hiện những nguyên liệu phụ: hoàng cầm, hoàng liên, chích đông hoa, phục linh.

Hư Tử Uyên nói:

- Đây là chủ dược năm mươi năm, có thể luyện ra tụ nguyên linh dịch hạ phẩm, là đan dược nhất phẩm, ta sẽ dạy đệ một lượt trước, sau đó đệ có thể tự mình luyện ra tụ nguyên linh dịch hạ phẩm, vậy đã là đan dược sư nhất phẩm rồi.

- Cái này đệ biết luyện, sư tỷ, tỷ nhìn đệ luyện nhé.

Cổ Thần nói, nếu như cái này cũng dạy thì những thứ phải dạy sẽ rất nhiếu.

- Đệ biết luyện thật chứ?

Hư Tử Uyên hỏi.

Cổ Thần gật gật đầu, nhận linh dược từ tay Hư Tử Uyên, đặt năm loại nguyên liệu phụ vào trong đỉnh, sau đó tay trái đặt dưới đỉnh, thi triển Hư Viêm Quyết, một ngọn hỏa diệm lập tức xuất hiện nơi lòng bàn tay, rất nhanh năm loại dược liệu phụ bị ngọn lửa làm cho tan chảy, Cổ Thần nhanh chóng bỏ băng mộng thảo vào trong dược đỉnh.

Đọc truyện chữ Full