Thế nhưng có thể thấy được hơn nghìn kỵ sĩ áo đen trước mắt này, mỗi người đều có tu vi Đoạt Xá hậu kỳ, có điều thân phận lại chỉ như binh tốt.
- Dưới Âm Minh Đàm kia rốt cuộc nối thông tới nơi nào? Sao lại có nhiều kỵ sĩ quỷ hồn Đoạt Xá hậu kỳ như vậy?
Trong lòng Cổ Thần vô cùng chấn động.
Mười hai kỵ sĩ một nhóm, đủ một trăm nhóm xếp thành hàng chỉnh tề ở bên ngoài nghìn trượng trước mặt Cổ Thần.
Từ lúc nhóm kỵ sĩ đầu tiên lao ra khỏi rừng quỷ tới nhóm cuối cùng, toàn bộ tời gian bất quá chỉ độ nửa tiếng chuông ngân, Cổ Thần quay đầu nhìn lại, độn quang đám người Hoàng Dược Tiên đã đi xa hơn mười dặm.
Những con ngựa đen kia có thể đạp không mà đi, tốc độ cực nhanh, có thể sánh ngang tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh phi độn, muốn đuổi theo mấy người Hoàng Dược Tiên rất dễ dàng, thế nên Cổ Thần đứng chắn tại phía trước, không cho bất luận con nào lướt qua.
Nhìn hơn nghìn quỷ hồn trước mắt, Cổ Thần lớn tiếng, nói:
- Nơi này không phải âm minh, các ngươi là quỷ vật không thể ở lâu, nhanh chóng trở lại bên trong rừng quỷ đi thôi.
Chúng kỵ binh nghe được, vẫn không động chút nào, đạo nguyên thần ba trượng kia vung tay lên, nhất thời có một đội kỵ sĩ lao ra, mười hai gã kỵ sĩ áo đen nhanh chóng vọt về phía Cổ Thần.
Mười hai gã kỵ sĩ áo đen này có tu vi ngang với Cổ Thần, cũng là mười hai gã tu sĩ Đoạt Xá hậu kỳ.
Ánh mắt Cổ Thần lạnh lùng, trận chiến này không thể lui, bằng không mấy người Hoàng Dược Tiên sẽ phải mất mạng dưới tay đám quỷ hồn này.
Cầm Trấn Minh Ngọc Bi trong bàn tay, Cổ Thần nhìn mười hai gã kỵ sĩ áo đen đang lao nhanh tới, không chút sợ hãi, chờ khi đối phương tới gần trăm trượng, tay trái đẩy về phía trước, phù Trấn Minh Ngọc Bi nhất thời phóng ra khỏi lòng bàn tay, phát ra quang mang vạn trượng, bay về phía mười hai gã kỵ sĩ áo đen kia.
Quỷ hồn trong rừng quỷ cho dù có tu vi Đoạt Xá kỳ, trúng phải quang mang vạn trượng của phù Trấn Minh Ngọc Bi, trên người sẽ toát ra một trận khói xanh.
Nhưng... Những kỵ sĩ áo đen này, thân là quỷ hồn, khi quang mang phù Trấn Minh Ngọc Bi chiếu qua, vẫn bình yên vô sự.
Chỉ là, những kỵ sĩ áo đen này tựa hồ rất sợ hãi đối với phù Trấn Minh Ngọc Bi, không dám tiếp tục lại gần, phù Trấn Minh Ngọc Bi vừa ra, mười hai gã kỵ sĩ lập tức chia thành hai hàng sáu người, tiếp tục lao về phía Cổ Thần.
Thần thức Cổ Thần khẽ động, phù Trấn Minh Ngọc Bi lập tức bắn ra quang mang chói mắt đuổi theo nhóm kỵ sĩ ở phía bên trái, đồng thời, tay phải bổ ra một chưởng, một chiếc cự chưởng hỏa diễm lớn tới nghìn trượng nhất thời chụp về phía sau gã kỵ sĩ bên phải.
Tốc độ phù Trấn Minh Ngọc Bi cực nhanh, một gã kỵ sĩ bị phù Trấn Minh Ngọc Bi bắn trúng, nhất thời biến thành hư vô, năm gã còn lại bỏ chạy tứ tán. Sáu gã kỵ sĩ tại phía bên phải, vừa vặn bị cự chưởng hỏa diễm vỗ trúng, lập tức kêu lên thảm thiết.
Những kỵ sĩ áo đen này hiển nhiên không ngờ tới được, cự chưởng hắc diễm này dĩ nhiên có lực sát thương với quỷ hồn lớn như vậy.
Kêu gào thê thảm, cả đám lập tức bỏ chạy về phía sau nhanh như thiểm điện.
Mười hai gã kỵ sĩ áo đen, một chết, sáu bị thương.
Cổ Thần nhìn lại phía sau, mấy người Hoàng Dược Tiên đã phi độn xa ra ngoài hơn trăm dặm.
Lục mang trong mắt đạo nguyên thần ba trượng di động theo phù Trấn Minh Ngọc Bi, thẳng tới khi Cổ Thần thu lại Trấn Minh Ngọc Bi vào lòng bàn tay, ánh mắt kia mới rơi lại trên người Cổ Thần, hét lớn một tiếng:
- Người phá giới, mau đưa Trấn Minh Ngọc Bi trở về!
Cổ Thần không đề cập tới Trấn Minh Ngọc Bi, hỏi ngược lại:
- Các ngươi đi ra từ trong Âm Minh Đàm?
Không để ý tới câu hỏi của Cổ Thần, đạo nguyên thần ba trượng kia lại một lần nữa quát lên:
- Người phá giới, mau đưa Trấn Minh Ngọc Bi trở về!
Nguyên thần ba trượng kia càng coi trọng Trấn Minh Ngọc Bi, Cổ Thần càng nắm chắc được Trấn Minh Ngọc Bi có lai lịch bất phàm, lúc này liền nói:
- Trấn Minh Ngọc Bi trong tay ta, có bản lĩnh tự mình tới lấy.
Thanh âm lạnh lẽo của nguyên thần ba trượng lại vang lên:
- Người phá giới, ta đại biểu cho Âm Minh Vương tối cao, xử tử ngươi.
Nói xong, nguyên thần ba trượng kia cưỡi cự mã cất vó như bay, vọt về phía Cổ Thần nhanh như thiểm điện, trong chớp mắt đã vượt qua khoảng cách nghìn trượng.
Cổ Thần vỗ tay trái về phía trước, một lần nữa phóng Trấn Minh Ngọc Bi ra ngoài.
Nguyên thần ba trượng kia dĩ nhiên không né tránh, bày tay đen kịt tung ra một trảo về phía trước, vô số những sợi tơ mày đen phóng ra từ trong lòng bàn tay, những sợi tơ màu đen kết hợp lại thành một bàn tay khổng lồ, chộp lấy Trấn Minh Ngọc Bi.
Cổ Thần thất kinh, trên người nguyên thần ba trượng kai dĩ nhiên còn có pháp bảo như vậy, không hề sợ hãi Trấn Minh Ngọc Bi áp chế?
Trấn Minh Ngọc Bi bị bàn tay bằng tơ đen nắm lấy, bay về phía nguyên thần ba trượng, Cổ Thần mở trừng hai mắt, chỉ trong sát na liền tuôn ra mấy trăm đạo thần thức, hầu như ngay lập tức liên tiếp công kích lên trên bàn tay khổng lồ.
Bàn tay khổng lồ bằng tơ đen chấn động, hơi buông lỏng, Trấn Minh Ngọc Bi liền hóa thành một đạo quang mang, bay về trong lòng bàn tay Cổ Thần.
Nguyên thần ba trượng có pháp bảo chuyên đối phó với Trấn Minh Ngọc Bi, Cổ Thần không dám lại sử dụng, Thiểm Thiên Phong Dực vỗ lên, nhất thời lui về phía sau mấy trăm trượng.
Phù Trấn Minh Ngọc Bi đã tới tay còn bị Cổ Thần thu trở lại, nguyên thần ba trượng giận dữ, há to miệng, một đạo hàn diễm âm minh lập tức phóng về phía Cổ Thần, đồng thời, hắc nhận trong tay đánh xuống, một đạo kiếm cương đen bóng dài đến nghìn tươợng lập tức chém về phía Cổ Thần.
Con ngươi Cổ Thần co rút lại, thanh hắc nhận kia đươc chế tạo bởi võng lượng thạch, uy lực cực mạnh, vô luận đối với linh hồn hay thân thể đều mang tới lực sát thương trí mạng.
Tay trái Cổ Thần bổ ra, Tử Diễm Băng Viêm thoát khỏi tay chặn lấy đạo hàn diễm âm minh kia, đòng thời trên tay phải lóe lên quang mang, một thanh trường kiếm xuất hiện, bổ nhanh về phía trước, trong nháy mắt xuất hiện một đạo kiếm cương dài nghìn trượng bổ lên trên đạo kiếm cương đen bóng kia.
Đang...
Một tiếng nổ lớn, hai đạo kiếm cương dài nghìn trượng va chạm lẫn nhau phát ra một tiếng nổ rung trời, trường kiếm trong tay Cổ Thần nhất thời gãy làm hai đoạn, kiếm cương dài nghìn trượng của nó cũng bị chẻ làm đôi, hóa thành cương khí pháp lực, tán ra bốn phía.
Kiếm cương đen bóng không còn bị cản, tiếp tục chém về phía Cổ Thần.
Tu vi Nguyên Thần kỳ chém ra kiếm cương quả nhiên lợi hại, hơn nữa hắc nhận kia còn được làm từ võng lượng thạch,, trường kiếm của Cổ Thần chỉ là pháp bảo trung phẩm, sao có thể chống đỡ?
Mi tâm Cổ Thần chợt lóe, hai kiện pháp bảo phòng ngự trung phẩm nhất thời bay ra, che chắn trước mặt, đồng thời Thiểm Thiên Phong Dực mở rộng thành trăm trượng, lập tức vỗ lên...
Kiếm cương đen bóng của nguyên thân ba trượng không gì có thể cản nổi, hai kiện pháp bảo lập tức bị chém thành bốn năm mảnh vụn, bất quá thân thể Cổ Thần cũng kịp tận dụng khoảng thời gian này, đột nhiên biến mất rồi xuất hiện ở ngoài xa hơn nghìn trượng.
Kiếm cương đen bóng kia bổ vào khoảng không, chém thẳng lên bãi cỏ dưới đất hình thành lên một vết rách rộng một trượng, sâu mấy trăm trượng.
Nguyên thần ba trượng bổ ra một kiếm không thành công, hắc mã bên dưới lại tung vó, một lần nữa vọt về phía Cổ Thần, rất nhanh đã qua nghìn trượng, hắc nhận lóe lên, một đạo kiếm cương dài nghìn trượng khác bổ về phía Cổ Thần.
Một tiếng long ngâm vang vọng đất trời, Cổ Thần hóa thành một con kim sắc cự long, tu vi tăng mạnh, một chiếc cự trảo kim sắc lập tức vung về phía đạo kiếm cương đen bóng kia, bắt lấy.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chân Tiên
Chương 282: Nguyên thần ba trượng
Chương 282: Nguyên thần ba trượng