DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chân Tiên
Chương 422: Thất thái tử Ngao Liệt


Hồng long màu sắc giống như máu tươi? Cổ Thần nhớ lại, thời điểm nói chuyện với Ngô Tinh, Ngô Tinh đã từng nói sơ qua về chủng loại long tộc, trong đó có một loại long có màu sắc giống như màu máu tươi, đó chính là --- huyết long.

Huyết long cũng không phải là một trong các tộc đàn của long tộc, mà là một loại long tộc biến dị thể, thường được gọi là biến dị huyết long, trong tất cả các tộc đàn long tộc đều có thể xuất hiện, thế nhưng mấy nghìn năm cũng khó xuất hiện một đầu, so với vương giả trong long tộc --- ngũ trảo kim long còn hiếm thấy hơn rất nhiều.

Cổ Thần và Phạm Âm liếc mắt nhìn nhau, một huyết long biến dị, dĩ nhiên cũng là tu vi Độ Hư cảnh.

Bất quá, hai người kinh ngạc chỉ trong sát na, huyết long biến dị và chân thân hắc long của Đông Long Vương đã va chạm với nhau. Nguồn truyện:

Long trảo màu huyết hồng cùng với long trảo màu đen tinh khiết va chạm cùng một chỗ, so với công kích tiên bảo còn kinh khủng hơn rất nhiều.

Chỉ nghe trên bầu trời nổ vang, bốn long trảo va chạm với nhau, không gian đột nhiên sụp đổ, hình thành một vết rách không gian phương viên mấy trăm trượng.

Lực lượng cương khí dâng trào khuếch tán bốn phía, cắt nát hư không, hóa thành từng lưới dao hư không vô cùng sắc bén, chém về bốn phương tám hướng, lưới dao không gian sắc bén dài tới trăm trượng, ngắn cũng hơn mười trượng, vô cùng rậm rạp.

Coi như là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, đối mặt với những lưỡi dao không gian sắc bén chém thẳng vào người, chỉ sợ cũng phải trốn tránh thật nhanh.

Huyết long biến dị và Đông Long Vương đối chiến với nhau, áp lực mạnh mẽ trên đỉnh đầu Cổ Thần và Phạm Âm lập tức biến mất không còn, không gian khôi phục bình thường, không còn nặng nghìn cân như trước.

Đối mặt với những lưỡi dao không gian sắc bén chém về bốn phương tám hướng, Cổ Thần và Phạm Âm bật lui ngược về phía sau, Cổ Thần vỗ mạnh Thiểm Thiên Phong Dực rộng trăm trượng trên lưng, trong nháy mắt đã xuất hiện cách nghìn trượng.

Côn Ngô Tiên Kiếm phát ra quang mang chói mắt, bao phủ toàn bộ Phạm Âm bên trong, thế đi như thiểm điện, trong nháy mắt đã trốn được cách nghìn trượng.

Hai người không hề có bất cứ hành động dừng lại nào, đủ rời khỏi khoảng cách hơn hai nghìn trượng mới dừng thân thể, quay đầu nhìn về phía hắc long và huyết long.

Lúc này, gió mạnh trên bầu trời đã yên tĩnh, đòn giao thủ đầu tiên giữa hai long đã kết thúc, một kích mãnh liệt vừa rồi tựa hồ lực lượng ngang nhau, không hề phân ra thắng bại.

Hắc long xoanh quanh một vòng giữa không trung, về tới trước mặt chúng tu sĩ long tộc, hóa thành thân người, dưới chân tuôn ra một đoàn sương trắng, đứng giữa hư không.

Đông Long Vương vừa mới hóa thân thành thân người, liền trừng mắt chỉ thẳng vào huyết long mắng to:

- Nghịch tử, ngươi còn có mặt mũi trở lại gặp bản vương? Dám xuất thủ đối với bản vương?

- A… Là thất thái tử!

- Cái gì? Dĩ nhiên là thất thái tử Ngao Liệt?

- Thất thái tử đã biến mất một nghìn năm, dĩ nhiên lại xuất hiện rồi?

- A… Thất thái tử dĩ nhiên đã có tu vi Độ Hư cảnh?





Trong sát na, tiếng kinh hô liên tiếp từ trong miệng chúng tu sĩ long tộc Đông Hải truyền ra, trong băng long nhất tộc cũng không hề thiếu tu sĩ nhìn về phía huyết long biến dị, đôi mắt tràn ngập vẻ khiêp sợ.

Trong lòng Cổ Thần cả kinh, thất thái tử Ngao Liệt? Đây chính là vị thất ca trong miệng Ngao Nhị Nhi kia sao? Dĩ nhiên là một vị cường giả Độ Hư cảnh?

Long Vô Hối lúc đầu nói Ngao Liệt đã chết trong trận đại chiến tam tộc nghìn năm trước, hiển nhiên là lời nói dối.

Thất thái tử Ngao Liệt xoay vòng trong không trung, cùng với Đông Long Vương cách nhau mấy nghìn trượng, trong thanh âm tràn đầy phẫn nộ:

- Ngươi căn bản không xứng làm một phụ thân, trong lòng của ngươi cho tới bây giờ không hề để ý tới con cái của mình, nghìn năm trước ta đã biết ngươi dụng tâm ngoan độc, thế nhưng hôm nay ta vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc, ngươi dĩ nhiên ngoan độc tới như vậy? Không để ý tới sống chết của cửu muội, ép buộc gả nàng tới Bắc Hải, ta nguyên ý không muốn để ý tới việc Đông Hải, bất quá hôm nay ta đã tới đây nhất định sẽ mang cửu muội đi, ai cũng không ngăn cản được.

"Hử?"

Cổ Thần kỳ quái nhìn thất thái tử Ngao Liệt, từ trong thanh âm của hắn Cổ Thần cảm giác được một kia quen thuộc.

Đông Long Vương giận dữ, râu tóc dựng đứng, quát lớn:

- Nghịch tử, nghịch tử, thực lớn mật, nghìn năm trước ngươi dám phản bội rời khỏi Đông Hải, đây đã là tội chết, một nghìn năm qua bản vương không hề làm bất cứ hành động truy cứu nào đối với ngươi, hôm nay ngươi cư nhiên dám ngăn cản bản vương, thực sự đáng tội chết nghìn lần, bản vương đã là đại cường giả Giá Vụ kỳ, ngươi nghìn năm trước chỉ là một tiểu tu sĩ Minh Khiếu kỳ, bước vào Độ Hư cảnh tối đa trong thời gian mấy trăm năm, ngươi cho là ngươi có thể thắng được bản vương? Thân là con cái của bản vương, không vì hoành đồ bá nghiệp của bản vương cống hiến một phần lực lượng, ngược lại dám đối nghịch với bản vương, nghịch tử, bản vương lưu lại ngươi có tác dụng gì?

Ngao Liệt không đổi sắc mặt, bình tĩnh nói:

- Cái gì là hoàng đồ bá nghiệp? Có bao lieu bản lĩnh to lớn? Có thể làm bao nhiêu chuyện? Tròn một nghìn năm rồi, ngươi vẫn tự cao tự đại như vậy, thống nhất long tộc ngươi tưởng rằng là chuyện đơn giản giống như mở miệng nói chuyện? Cường giả thiên hạ đông đảo tới mức nào, ngươi chung quy huyễn tưởng chính mình là thiên hạ vo địch, không nói nhân tộc và vu tộc, yêu tộc có mấy đại yêu vương, chí ít cũng có hai người tu vi cao hơn ngươi rất nhiều, không nói toàn bộ yêu tộc, chỉ cần nói long tộc chúng ta, Hỏa Long Vương, Sa Long Vương, người nào tu vi yếu hơn ngươi? Ta còn biết một người có thực lực thống nhất được long tộc, thế nhưng người này khong giống như ngươi, nhiều năm trôi qua như vậy, ngươi luôn luôn không thấy rõ thế cục thiên hạ, có người nói ngươi là con ếch dưới đáy biển, ta xem không hề nói oan uổng ngươi!

- Thối lăm… Ai có thể so được với bản vương? Ngoại trừ bản vương, ai còn có bản lĩnh thống nhất long tộc?

Đông Long Vương bị đâm trúng chỗ đau, nhất thời giống như bệnh tâm thần rống to:

- Bản vương nhất thống long tộc, trở thành long hoàng vô thượng, chỉ có bản vương mới đủ tư cách hoàn thành vĩ tích vô thượng, hoành đồ phách nghiệp, bản vương sẽ trở thành long hoàng mới, bản vương trước tiên thu băng long tộc vào dưới trước, kế tiếp là thanh long tộc, một ngày nào đó hỏa long tộc, sa long tộc cũng phải thần phục dưới chân bản vương, không… Là dưới chân bản hoàng!

- Ai, ngươi thích sống trong huyễn tưởng ta cũng không trách ngươi, thế nhưng ngươi lại hi sinh cửu muội để đổi lấy cái vĩ tích huyễn tưởng của mình, ta tuyệt đối không cho phép!

Thanh âm Ngao Liệt mạnh mẽ vang lên:

- Hôm nay ta sẽ cho ngươi từ trong mộng tỉnh lại, để cho ngươi biết Cổ Hoang cường giả lớp lớp, cao thủ nhiều như mây, cho dù ta bước vào Độ Hư cảnh mới được mấy trăm năm, ta cũng có thể đánh bại được ngươi.

Đang khi nói chuyện, thân huyết long ba nghìn trượng của Ngao Liệt nhanh chóng thu nhỏ lại, trong sát na đã biến thành thân người, chân đạp mây trắng, thân cao chừng một mét tám một mét chín, đầu đầy tóc hồng, tản mát ra một cỗ khí thế kinh thiên động địa.

Cổ Thần thấy vậy, trong mắt mạnh mẽ cả kinh, người trước mắt này, ngoại trừ là tóc hồng, khí thế khác nhau như trời và đất, còn tướng mạo so với tên khất cái Long Vô Hối kia giống nhau như đúc.

- Long Vô Hối?

Cổ Thần thử hô lên hỏi.

Ngao Liệt cúi đầu nhìn thoáng qua Cổ Thần, khẽ gật đầu, nói:

- Không sai, chính là ta, cảm tạ huynh đệ đã nói cho ta biết tin tức về cửu muội.

Đọc truyện chữ Full