DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chân Tiên
Chương 477: Chân thân Vu Thần


- Đạo hữu, chúng ta đã bị nhốt trong trận, nếu không thể ra ngoài thì nên làm gì?

Không lâu sau, Nguyệt nhi thấy cổ Thần không nói gì, thì không nhịn được hỏi.

Cổ Thần nói:

- Hỏa đại trận trận đồ ở ngay trước mặt, Nguyệt nhi cô nương nên tìm hiểu kĩ càng thì sẽ có thêm phần khả năng tìm được lối ra.

Cổ Thần ngồi trước bức tường đá, tựa hồ đem toàn bộ tâm tư đều dung nhập vào bên trong các bí thuật khắc trên đó, chuyện gì cũng không quan tâm, ngay cả xích sắc quang trụ bên kia cũng không hề liếc mắt.

Cổ Thần bình tĩnh như vậy khiến Nguyệt nhi càng thêm lo lắng, Vu Thần nói đúng, Cổ Thần quả nhiên không giống bình thường, biểu hiện bên ngoài thoạt nhìn tựa hồ là theo an bài của họ đi tới đây, nhưng trên thực tế, đến thời khắc mấu chốt Cổ Thần lại không án theo an bài của họ.

Cổ Thần bình tĩnh không chỉ khiến Nguyệt nhi trong lòng lo lắng mà ba người ở chỗ tối cũng phiền muộn không ngớt.

Mấy canh giờ sau, Nguyệt nhi lại hỏi:

- Đao hữu, Hỏa đại trận to lớn như vậy, là thượng cổ kỳ trận, không có kẽ hở, ngoại trừ bài trừ trận tâm thì không còn phương pháp nào khác, đạo hữu nhanh nghĩ biện pháp đi!

Cổ Thần nhún vai nói:

- Nguyệt nhi cô nương, cô nương không phải đã nói chỉ có cái lệnh bài gì đó mới có thể bài trừ trận tâm sao? Tại hạ còn có thể nghĩ biện pháp gì nữa đây? Xe đến núi ắt có đường đi, thuyền đến cầu tàu tự nhiên thẳng, không cần sốt ruột, cố gắng tìm hiểu thêm về trận pháp đi, tu vi của chúng ta từ lâu đã đạt tới ích cốc, chí ít có thể ở chỗ này thêm mấy trăm năm nữa, hiện giờ tìm không ra kẽ hở của đại trận nhưng có thể mười năm sau, trăm năm sau lại có thể tìm thấy rồi rời khỏi đây thì sao?

- Chúng ta sẽ bị vây ở đây hơn mười năm trăm năm?

Nguyệt nhi hỏi lại.

Cổ Thần gật đầu.

-Ta...

Nguyệt nhi nhíu đôi mày liễu lại, nhưng không nói được gì.

Thời gian rất nhanh trôi qua một ngày một đêm, Cổ Thần vẫn bình tĩnh tham ngộ hỏa chi bí thuật, mà Nguyệt nhi ở một bên thì lòng nóng như lửa đốt.

Ba người nấp trong tối, càng nghẹn một bụng khó chịu. Trong lòng thâm mắng Cổ Thần. Chỉ cần Cổ Thần dùng Chiến Thần lệnh công kích lên xích sắc quang trụ, lập tức sẽ bị cấm chế phản công, Vu Thần có thể không cần xuất thủ cũng có thể tiêu diệt Cổ Thần, nhưng hiện tại, Cổ Thần hoàn toàn không có ý định xuất thủ đối với quang trụ kia.

- Đạo hữu ... ngày tháng chờ đợi thật là dài như lâm vào khổ hải, hai ta ở chỗ này có khả năng hơn mười năm, thậm chí trăm năm, cũng có khi là cả đời. Nơi này cũng chỉ có ta cùng đạo hữu hai người... đạo hữu, chúng ta có thể cùng nhau thân mật, khoái hoạt vượt qua chuỗi ngày tháng này ...

Nguyệt nhi vừa nói vừa đem đai lưng gỡ xuống, thanh sam hướng hai bên mở rộng, lộ ra một mảnh tuyết bạch trước ngực, da thịt trắng như tuyết cùng hai khối mềm mại mê người ngạo nghể hiện ra...

Cổ Thần liếc mắt nhìn Nguyệt nhi một cái, trong mắt không có bất luận biến hoá gì, thần tình cũng không có nửa phần kích động, nói:

Nguyệt nhi cô nương, cô nương đừng uổng phí tâm cơ nữa!

Nguyệt nhi nghe được thì khó hiểu nói:

- Cái gì?

Cổ Thần nói:

- Nếu ta đoán không sai thì cô nương chính là âm mị thân thể!

Nguyệt nhi trợn mắt kinh ngạc, bất quá, rất nhanh liền ẩn dấu đi nói:

- Cái gì âm mị thân thể? Ta chưa bao giờ nghe nói qua!

Cổ Thần nói:

- Xưa kia ta có một người bạn tốt, nàng cũng là âm mị thân thể, lúc lâm chung nàng cố ý dặn dò ta ngày sau phải chú ý những nữ tử có âm mị thân thể. Nguyệt nhi cô nương vội vã muốn cùng ta giao hoan, không phải là nghĩ muốn thông qua âm mị thân thể khống thế tâm niệm của ta sao? Cô nương thực sự muốn gì? Mau mặc y phục lại đi, thân thể của cô nương đối với ta không có ảnh hưởng đâu!

Nguyệt nhi ngượng ngùng mặc quần áo lại rồi nói:

- Ngươi... ngươi đều đã biết?

Cổ Thần gật đầu.

Nguyệt nhi kinh ngạc nói:

- Vậy vì sao ngươi còn muốn theo ta tới đây?

Cổ Thần nói:

- Bởi vì nơi này có thứ ta cần, chuyến đi này cũng không phụ kỳ vọng của ta, những thứ tã cần không ngờ cũng đã đạt được!

- Không! Không có khả năng, ngươi làm sao biết dược?

Nguyệt nhi lộ ra vẻ mặt không tin, Cổ Thần chỉ dựa vào suy đoán làm sao có thể đoán ra được?

Cổ Thần nói:

- Vu Thần đại nhân của các ngươi, không phải không gì không biết sao? Hắn dẫn dụ ta tiến vào Xích đế mộ trủng mà hắn vẫn không hiện thân, như vậy ta đoán hẳn là vì Hoả chi bản nguyên đi?

- Ngươi... ngay cả Hỏa chi bản nguyên, ngươi cũng biết?

Nguyệt nhi kinh hô lên.

Cổ Thần mỉm cười, không chờ Nguyệt nhi nói, đã lớn tiếng nói tiếp:

- Vu Thần, ta biết ngươi cũng đã tới, lẽ nào ngươi cứ muốn làm con rùa đen sao? Hỏa bí thuật ta đã ghi nhớ toàn bộ, ngay cả ta đều chờ không nỗi nữa rồi mà ngươi vẫn còn chưa chịu hiện thân?

- Hahahahaha ...

Đột nhiên một tiếng cười to từ xa truyền lại, Cổ Thần xoay người hướng chỗ phát ra tiếng cười thì thấy có ba người đang nhanh chóng bay tới.

Nguời ở giữa là một nam tử có chòm râu, hai bên là hai tên nam tử khoảng chừng 40 tuổi, đúng là ba tên nam tử lúc trước truy đuổi Nguyệt nhi.

Trông thấy nam tử có chòm râu kia, Cổ Thần nhíu mày nói:

- Là ngươi?

- Không sai, là ta, thế nào? Ngoài ý muốn sao?

Vu Thần chân đạp pháp bảo, hai người bên cạnh cung kính theo sau, hướng cự thạch ở trung tâm bay tới.

Vu Thần vừa bay tới vừa nói:

- Cổ Thần ngươi giỏi lắm, ta thật sự muốn nghe một chút, ngươi làm sao có thể phát hiện ra kẻ hở của ta?

Lời vừa dứt thì Vu Thần cũng đã đặt chân lên cự thạch, đứng cách Cổ Thần khoảng hơn mười trượng.

Hai thủ hạ của hắn đều là Đoạt Xá hậu kỳ, mà Vu Thần chân thân lúc này đã là Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh phong.

Tu sĩ thân thể kích hoạt hơn sáu trăm khiếu huyệt liền xưng là Minh Khiếu hậu kỳ. Đại bộ phận vô thượng bí pháp của thiên hạ, chỉ có thể tu luyện tới chín trăm khiếu huyệt tả hữu, khiếu huyệt kích hoạt tói chín trăm cái thì thân thể tu sĩ sẽ phát sinh thay đổi về chất, lĩnh ngộ pháp tắc liền có thể đem pháp lực chuyển thành tiên lực, có cơ hội bước vào Độ Hư cảnh giới.

Nhưng thiên hạ cũng có một số rất ít ngoại lệ pháp quyết, có thể tu luyện ra hơn 900 khiếu huyệt, những bí pháp này không cái không lừng danh cổ kim, càng là luyện thể bí điển cường đại thì số lượng khiếu huyệt được kích hoạt càng nhiều.

Như phật môn, nghe nói chinh là môn phái có luyện thể thuật bậc nhất thiên hạ, một ít vô thượng bí thuật có thể giúp tu sĩ kích hoạt hơn một nghìn cái khiếu huyệt, mà Chiến Thần Tinh Kinh của cổ vu tộc nghe nói còn có thể kích hoạt đến cực hạn khiếu huyệt là một nghìn hai trăm chín mươi sáu cái, chính là cổ kim đệ nhất bí điển!

Vu Thần không có tu luyện qua Chiến Thần Tinh Kinh nhưng khiếu huyệt trên thân thể cũng đã kích hoạt hơn một nghìn cái, với tu vi như vậy, ngay cả Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh phong bình thường cũng phải cam bái hạ phong.

- Thuộc hạ tham kiến Vu Thần đại nhân!

Vu Thần vừa hiện thân trên cự thạch, Nguyệt nhi liền đi đến trước mặt cung kính cúi người nói. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Vu Thần phất tay một cái, chỉ chỉ phía sau, Nguyệt nhi hiểu ý liền tới sau lưng Vu Thần đứng cùng hai tên nam tử kia. Nhưng vị trí đứng lại cao ở gần Vu Thần hơn một chút, tựa hồ địa vị của nàng so với hai tên nam tử kia còn cao hơn!

Ánh mắt của Vu Thần rơi vào trên người Cổ Thần, đối với việc Cổ Thần có thể đoán ra sự việc, Vu Thần cũng cảm thấy rất hứng thú.

Đọc truyện chữ Full