Một đạo chưởng ấn màu xanh trong nháy mắt từ lòng bàn tay bắn ra ngoài, trong sát na hóa thành một chưởng cương lớn mấy nghìn trượng, chính là một trong Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn, Bản Nguyên Mộc Ấn.
Bản Nguyên Mộc Ấn của Cổ Thần chuẩn xác không gì sánh được cùng với bàn tay che trời của Cơ Lăng Hư va chạm một chỗ với nhau.
Ầm…
Một đạo thanh âm thật lớn đột nhiên tràn ngập toàn bộ hư không.
Thanh âm này giống như từ xa vời truyền đến, lại giống như ngay bên tai vang lên, giống như một tiếng trầm muộn, lại giống như một tiếng bạo lôi vang vọng.
Tất cả hư không phương viên vạn trượng trong sát na vặn vẹo sụp đổ, hóa thành một đoàn hư không đen kịt, vô số không gian tầng tầng vặn vẹo, hai đạo chưởng cương song song tiêu tán, bàn tay khổng lồ che trời che đất hóa thành cương khí tiên lực nổ bắn mạnh bốn phía.
Bản Nguyên Mộc Ấn hóa thành vô số bản nguyên chi mộc, đều hạ xuống bị Cổ Thần thu hồi vào cơ thể.
Tất cả cường giả Thánh đình, Phật môn phương viên vạn trượng đều bị sóng địa chấn từ một chưởng va chạm của hai người bắn trúng, mấy tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, siêu cấp cường giả Hư Không kỳ đều nổ tan tành, trực tiếp thần hình câu diệt.
Chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong cũng phun máu tươi trong miệng, sắc mặt tái nhợt, trong sát na bản thân đã bị trọng thương.
Chỉ có cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ mới có thể từ dư ba một lần va chạm hủy diệt diệt địa của hai người còn may mắn tồn tại, nhưng bị lực lượng thật lớn đẩy văng đi vạn trượng.
Thân ảnh của Cổ Thần vẫn đứng nguyên một chỗ không động, đồng thời, chưởng trái còn nắm thành trảo bắt về phía Cổ Thương Khung, hình thành một vòng tiên lực cương tráo thật lớn bao phủ Cổ Thương Khung bên trong, để hắn tránh bị sóng xung kích hai người tạo ra gây thương tổn.
Bịch bịch bịch bịch…
Liên tiếp vang lên mấy bước chân, trong hư không xuất hiện hơn mười chưởng ấn bị nghiền nát thật lớn, Cơ Lăng Hư liên tục lui lại phía sau, đủ vượt qua khoảng cách gần nghìn trượng.
Lúc này trong mắt Cơ Lăng Hư hoảng hốt, vừa mới khống chế được thân thể không lui về sau, thân ảnh chợt lóe, trong sát na phi độn mấy nghìn trượng, chạy trốn cực nhanh.
Thực lực của Cổ Thần cư nhiên kinh khủng tới như vậy, điều này khiến Cơ Lăng Hư sợ hãi không ngớt, nào còn dám tái chiến, nhất thời bỏ chạy cực nhanh, đồng thời hét lớn:
- Nhanh rút lui!
Trên thực tế, Cổ Thần mượn Cửu Sát Đô Thiên đại trận để tu vi tăng lên đến Hư Không hậu kỳ đỉnh, thực lực vượt qua đại bộ phận cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, thế nhưng so với cường giả cái thế tầng thứ nhất giống như Cơ Lăng Hư trên thực tế không hề vượt qua được.
Lúc đầu Cơ Lăng Hư đối với Cổ Thần rất coi thường, bắt ra một bàn tay che trời vẫn chưa sử dụng hết mười phần lực lượng, sau đó hình ảnh Thánh hoàng Cơ Nghiêu bị Cổ Thần miểu sát trong nháy mắt khiến trong lòng Cơ Lăng Hư kinh hãi thật sâu, sinh lòng rút lui, vì vậy mới bị một kích của Cổ Thần phản chấn bật lui gần nghìn trượng.
Trong lòng Cơ Lăng Hư đã sinh ý rút lui, lúc này vô cùng e ngại Cổ Thần tiếp tục sử dụng một đạo chỉ cương hủy thiên diệt địa vừa mới giết chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu vừa rồi, bị Cổ Thần đẩy lui đi nghìn trượng, nào còn dám dừng lại lâu hơn, tự nhiên là nhanh chóng bỏ trốn mất dạng rồi.
Động tĩnh kinh thiên động địa vừa rồi sớm đã hấp dẫn sự chú ý của tất cả cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, thấy Cơ Lăng Hư bại một chưởng dưới tay Cổ Thần, trong lòng kinh hồn táng đảm, nghe được Cơ Lăng Hư hét to "nhanh rút lui", nhất thời dừng công kích đối với Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, tất cả đều cuống cuồng xoay người bỏ chạy.
Thậm chí ngay cả cường giả mạnh nhất Phật môn và Kim Lăng tôn giả cũng không ngoại lệ, cho dù Thánh hoàng Cơ Nghiêu cũng bị miểu sát, Cơ Lăng Hư một chưởng bại trận, thực lực của hắn so với Cơ Lăng Hư chỉ sàn sàn như nhau, tuy rằng hắn có kinh hãi, cũng có nghi hoặc vì sao thực lực của Cổ Thần lại tăng trưởng nhanh tới mức như vậy, nhưng nào dám chống đối Cổ Thần, tự nhiên là có bao xa chạy bấy nhiêu xa.
Cổ Thần một chưởng đánh bại Cơ Lăng Hư, lập tức đánh tan chiến ý của các cường giả Thánh đình, Phật môn, khiến bọn họ bỏ chạy trối chết.
- Trốn chỗ nào?
Cổ Thần chợt quát một tiếng:
- Đệ tử Đạo môn nghe lệnh, giết cho ta, một người cũng không lưu lại!
Theo tiếng ra lệnh của Cổ Thần, chúng cường giả trong vòng Thiên Tinh Hóa Hư đại trận nhất thời xung quanh xông ra ngoài chém giết.
Cổ Thương Khung đã không còn nguy hiểm, lúc này đại chiến đang tiến hành, Cổ Thần không rảnh vui vẻ vì phụ tử gặp lại, lớn tiếng nói:
- Phụ thân chờ, Thần nhi giết địch xong sẽ nói chuyện với người!
Đang khi nói chuyện, thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, liền phi độn về phía trước mấy nghìn trượng, chín vị cường giả Đạo môn tu vi Hư Không hậu kỳ đỉnh theo đi theo ngay phía sau hắn mấy nghìn trượng cũng phi độn đến, cấu thành Cửu Sát Đô Thiên đại trận, giúp Cổ Thần lúc nào cũng có lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể.
Thân thể Cổ Thần biến đổi, trong sát na biến thành bộ dáng ba đầu sáu tay, sáu đạo quang mang ba xanh ba đen chợt lóe, trong sáu bàn tay xuất hiện sáu thanh tiên phủ thật lớn.
Sáu tay khẽ động, sáu thanh tiên phủ chém xuống, trong nháy mắt Cổ Thần liền chém ra sáu đạo Trảm Sát Chi Phủ.
Phủ cương trong nháy mắt chém ra mấy nghìn trượng, liên tiếp vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, sáu vị tu sĩ tu vi Hư Không hậu kỳ, Hư Không hậu kỳ đỉnh chạy chậm nhất lập tức bị Cổ Thần chém thành hư vô, thần hình câu diệt.
Tốc độ phi độn của Cổ Thần cực nhanh, chợt lóe một lần nữa lại đuổi theo một gã cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ còn chưa chạy được bao xa, sáu thanh tiên phủ cùng chém xuống, sáu đạo phủ cương ba xanh ba đen đồng thời nổ mạnh, chém thẳng xuống đầu vị cường giả cái thế này.
Sáu đạo phủ cương lớn tới mấy nghìn trượng, theo sáu góc độ khác nhau hướng về phía vị cường giả cái thế kia chém ra, vị cường giả cái thế này không phải hòa thượng, cũng không biết là người Thánh đình hay chư tử thế gia, hoặc là người Ma môn, lúc này trong mắt hoảng hốt, sáu đạo phủ cương của Cổ Thần đã triệt để phong kín lối đi của hắn, khiến hắn không chỗ chạy trốn, chỉ có thể mạnh mẽ ngăn cản sáu phủ của Cổ Thần trảm kích. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Ầm ầm…
Hai tiếng nổ vang, chỉ hai đạo phủ cương chém xuống đã khiến một kiên tiên bảo phòng ngự vô thượng bình thường của vị cường giả cái thế này phóng ra bị chém văng đi mấy vạn trượng.
Ngay sau đó, một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng, sáu đạo phủ cương còn lại chém xuống, nhất thời khiến vị cường giả cái thế này bị chém thành mấy đoạn, trên người xuất hiện mấy đạo vết thương, vô số tinh nguyên tiên lực không ngừng xói mòn, nguyên thần lớn tiếng thê lương tru gào, lập tức từ trong mi tâm vị cường giả cái thế này chạy trốn ra.
Trong sát na, vị cường giả cái thế này, thân thể hủy diệt, nguyên thần trọng thương.
Cổ Thần liên tục chém xuống sáu đạo phủ cương, vị cường giả cái thế này hoàn toàn không chống đỡ được, nguyên thần bị chém thành hư vô trong nháy mắt.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chân Tiên
Chương 816: Bại Cơ Lăng Hư
Chương 816: Bại Cơ Lăng Hư