Trước kia, thời điểm đánh chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Cổ Thần đã sớm có dự định lấy thi thể của Thánh hoàng Cơ Nghiêu luyện thành pho tượng, quỳ gối trước thành Nhạc Thủy chuộc tội, thế nhưng bởi vì thực lực thiếu, không thích hợp dừng lại quá lâu bên ngoài Hư Thiên Tông, để tránh khỏi tình huống bị cường giả ba tộc vây công, vì vậy vẫn chậm chạm chưa động.
Hôm nay từ Thiên đình yêu tộc quay về, dãy núi Liên Thiên cách thành Nhạc Thủy chỉ hơn trăm vạn dặm, đối với Cổ Thần mà nói, chính là khoảng thời gian hơn mười lần hô hấp mà thôi.
Hiên Viên mộ trủng thì cách thành Nhạc Thủy hơn vạn dặm, Cổ Thần cũng muốn đi vào Hiên Viên mộ trủng, nhất định phải đi ngang qua phụ cận thành Nhạc Thủy, vừa lúc tiện đường.
Cổ Thần mang theo Cổ Thương Khung, liên tục xuyên toa hư không, trong sát na đã vượt qua bảy tám vạn dặm, không quá lâu sau đã tới vị trí của thành Nhạc Thủy ngày trước, hôm nay nơi này đã là một hồ nước khổng lồ hình dạng chưởng ấn, phương viên chừng nghìn trượng.
Chỉ có Linh Phù Sơn cao hơn trăm trượng vẫn tọa lạc một bên như trước, nhìn sang phía nam, dãy núi Thai Sơn hiện ra rất rõ ràng trong mắt.
Cổ Thần và Cổ Thương Khung hạ xuống bên cạnh Cự Chưởng Hồ, Cổ Thần lấy thi thể của Thánh hoàng Cơ Nghiêu ra ngoài.
Thánh hoàng Cơ nghiêu là cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, thân thể vô cùng kiên cố, cho dù trải qua vạn năm cũng không có bất cứ biến hóa gì, ngoại trừ trước ngực bị một Phá Thiên Chỉ tạo thành lỗ thủng lớn chừng hai nắm tay, toàn thân không còn bất cứ vết thương nào khác.
Bất quá cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, thân thể kiên cố hơn nữa thì trải qua hơn vạn năm cũng sẽ mục nát, cho dù là cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, trải qua hơn vạn năm cũng phải tử vong, huống chi là một cụ thi thể máu thịt.
Vì vậy, Cổ Thần luyện chế thi thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu một chút, khiến thi triển Thánh hoàng Cơ Nghiêu tinh thể hóa, cứng rắn giống như tiên bảo, thi thể của cường giả cái thế hầu như tương đương với tài luyện luyện chế tiên bảo thượng phẩm, sau khi luyện chế thành một loại tồn tại giống như tiên bảo, hầu như có thể vĩnh viễn không mục nát trong dòng chảy năm tháng vĩnh hằng.
Cổ Thần ngay bên cạnh thành Nhạc Thủy trước kia luyện chế thi thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu, tin tức hắn cùng với Ngô Tinh, Long Nguyên giết vào Thiên đình, một mình một người chém giết Thánh Ưng đại vương giống như mọc cánh, rất nhanh đã truyền tới Ngọc Tiêu Thành Thánh Đình cùng với Chiến Thần Điện cổ vu tộc.
Gần năm năm trước, Cổ Thần công phá Thiên Thiền Tự, chém giết Kim Thai tôn giả, khiến toàn bộ tiên giới Cổ Hoang phi thường khiếp sợ, hôm nay lại có một vị cường giả cái thế tầng thứ nhất vẫn lạc dưới tay Cổ Thần, đồng thời còn là lĩnh tụ yêu tộc có thực lực cường đại vượt xa Phật môn, càng khiến mỗi một vị tu sĩ tiên giới Cổ Hoang chấn động khiếp sợ.
Ngọc Tiêu Thành, Chiến Thần Điện!
Đối với Cổ Thần cường thế quật khởi, cường giả Thánh đình và vu tộc đã triển khai hội nghị khẩn cấp.
Không cần nghi ngờ, vô luận là Thánh đình hay là vu tộc, hai thế lực siêu cấp này đều cảm nhận được từ trên người Cổ Thần tỏa ra nguy cơ thật lớn.
Cổ Thần cường thế quật khởi hoàn toàn ảnh hưởng tới sự sinh tử tồn vong cả hai thế lực siêu cấp này.
Đương nhiên, cho dù nói cách nào đi nữa đều là do Cơ Lăng Hư và Thiên Mục đại vu mạnh mẽ tuyên truyền, trên sự thực, Cổ Thần vô luận là phá Phật môn hay đánh vào Thiên đình cũng không hề giết chết sạch sẽ cường giả Phật môn lẫn yêu tộc, chỉ là giết chết thủ lĩnh của bọn họ.
Vì vậy, sinh tử tồn vong chân chính cũng không phải là Thánh đình và vu tộc, mà là hai vị cường giả cái thế tầng thứ nhất Cơ Lăng Hư và Thiên Mục đại vu.
Thánh đình trải qua cuộc thảo luận kịch liệt, cuối cùng đã hạ quyết tâm, tử thủ Ngọc Tiêu Thành, bằng vào lực lượng cường đại do Bách Thánh Các truyền thừa tới nay cộng thêm rất nhiều cường giả cái thế Hợp đạo sơ kỳ, nắm trong tay Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận, hẳn là có thể ngăn cản được công kích của Cổ Thần, nếu như vậy còn không thể chống đỡ được Cổ Thần, vậy thì rời khỏi Ngọc Tiêu Thành tìm Cổ Thần tử chiến chỉ có kết cục chết nhanh hơn.
Thế nhưng, hội nghị Chiến Thần Điện lại có kết quả hoàn toàn khác so với Thánh đình.
Cổ Thần thân là Chiến thần cổ vu tộc, trong cổ vu tộc đã thành lập uy vọng cực kỳ cường đại, cho dù Thiên Mục đại vu dùng thủ đoạn cái thế, nắm trong tay toàn bộ Chiến Thần Điện, khống chế toàn bộ cổ vu tộc, thế nhưng từ trước tới nay, con dân cổ vu tộc vẫn như trước coi Cổ Thần là Chiến thần chân chính trong lòng bản thân.
Đối với Cổ Thần mà nói, lực phòng ngự của Chiến Thần Điện xa xa không cường đại như Ngọc Tiêu Thành, bởi vì chỗ tị nạn của cổ vu tộc căn bản không thể chống đỡ được bước chân của Cổ Thần, Cổ Thần đối với nơi này hiểu biết rất rõ ràng.
Cho dù Thiên Mục đại vu có trốn vào trong chỗ tị nạn, kết nối nơi tị nạn với phong ấn dưới mặt đất, thế nhưng trên người Cổ Thần có Chiến Thần Lệnh, thoải mái mạnh mẽ mở ra, tiến vào trong chỗ tị nạn, cứ như vậy Thiên Mục Đại vu không còn chỗ nào trốn tránh được. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Chỉ cần thực lực của Cổ Thần đủ cường đại, Thiên Mục đại vu định trước không đường trốn chạy.
Đối chiếu với kết cục của Kim Thai tôn giả, Thánh Ưng đại vương, trong lòng Thiên Mục đại vu hoàn toàn khẳng định, Cổ Thần sẽ không bỏ qua cho hắn.
Kim Thai tôn giả vẫn lạc là lúc Thiên Mục đại vu cho rằng bằng vào Cửu Sát Đô Thiên đại trận đánh bại được Cổ Thần, vì vậy, lúc đó hoàn toàn không nắm chắc đánh chết của Cổ Thần, Thiên Mục đại vu lựa chọn tiếp tục ẩn nhẫn, hắn sẽ không đối địch chính diện với Cổ Thần, mà là bế quan tu luyện trong Chiến Thần Điện.
Bị nhốt trong thông đạo tiên phàm một vạn năm, thời gian dài như vậy không thể tu luyện, hôm nay đã trở lại tiên giới Cổ Hoang, đại khí vận thời đại thượng cổ đã phủ xuống, Thiên Mục đại vu bế quan hơn bốn năm, thực lực lại có một chút tinh tiến, so với hơn bốn năm trước đã tăng trưởng thêm một thành.
Thế nhưng, hôm nay truyền ra tin tức Thánh Ưng đại vương chết trong tay Cổ Thần, Thiên Mục đại vu mới phát hiện ra hắn sai rồi, hắn hoàn toán đánh giá quá thấp tiềm lực phát triển cực lớn của Cổ Thần, tăng trưởng thực lực chỉ một thành bé nhỏ của hắn so sánh với Cổ Thần mà nói, hoàn toàn là chuyện cười.
Hơn bốn năm trước, Kim Thai tôn giả vẫn lạc trong tay Cổ Thần, khi đó Cổ Thần mượn lực lượng của Cửu Sát Đô Thiên đại trận, Thiên Mục Đại Vu thông qua Cửu Sát Đô Thiên đại trận cũng có thực lực đánh chết được Kim Thai tôn giả, vì vậy khi đó thực lực của Cổ Thần tuy rất mạnh, nhưng không thể uy hiếp tới an toàn của Thiên Mục đại vu.
Nhưng hôm nay, Thánh Ưng đại vương vẫn lạc trong tay Cổ Thần, Cổ Thần dĩ nhiên không hề dựa vào Cửu Sát Đô Thiên đại trận, chỉ dựa vào thực lực bản thân đã có thể đánh chết được Thánh Ưng đại vương.
Điều này nói rõ cái gì?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chân Tiên
Chương 849: Thổ chi bản nguyên (thượng)
Chương 849: Thổ chi bản nguyên (thượng)