DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chân Tiên
Chương 991: Gặp lại thân hữu


Côn Ngô Tiên Đế dừng lại một chút, tiếp tục nói:

- Có Côn Ngô Giới, ngươi có thể tùy ý đi lại trong tiên giới Cổ Hoang, vũ trụ phàm gian, ai cũng không thể làm gì được ngươi, có thể làm chuyện ngươi muốn, không có bất cứ người nào ngăn cản, trên người ngươi có Côn Ngô Ấn, đó là một kiện pháp bảo nho nhỏ ta luyện chế ra, tuy rằng phẩm cấp rất thấp, cũng không có uy lực gì, nhưng trong đó ẩn chứa khí tức của ta, trong thế giới ta sáng tạo ra, có thể bằng vào Côn Ngô Giới dung hợp nhanh hơn, thông qua Côn Ngô Giới, ngươi có thể nhanh chóng luyện hóa Côn Ngô Giới thành của mình, tan biến thiên đạo, tru diệt cổ thần thiên địa, việc này ta không thể hoàn thành, hi vọng --- ngươi có thể làm được!

Nói xong, ảnh tử của Côn Ngô Tiên Đế nhàn nhạt tiêu tán, tựa hồ như chưa từng xuất hiện qua.

Cổ Thần nhìn phương hướng Côn Ngô Tiên Đế biến mất, kiên định nói:

- Côn Ngô tiên bối, người yên tâm đi, chung quy có một ngày ta tuyệt đối sẽ làm được!

Trong Côn Ngô Giới chỉ có một chiếc bàn, mấy chiếc ghế, còn lại tất cả mọi thứ đều không có, Cổ Thần ngồi trên ghế, dùng Côn Ngô Ấn cảm ngộ Côn Ngô Giới, chậm rãi luyện hóa.

Lời nói của Côn Ngô Tiên Đế quả nhiên không sai, có Côn Ngô Ấn, Cổ Thần có thể rất nhanh dung hợp với thế giới Côn Ngô Tiên Đế sáng tạo ra, trong Côn Ngô Bí Cảnh như vậy, trong Côn Ngô Tiên Đế cũng là như vậy.

Có Côn Ngô Ấn làm môi giới, tốc độ luyện hóa Côn Ngô Giới nhanh hơn gấp trăm nghìn lần. Chỉ ba ngày ba đêm trôi qua, Cổ Thần đã triệt để nắm giữ Côn Ngô Giới, ý niệm khẽ động liền có thể cảm thụ được bất cứ ngõ ngách nhỏ nhất trong Côn Ngô Giới, Côn Ngô Giới theo ý niệm của Cổ Thần mà chuyển động, từ dưới đáy Phong Bạo Thâm Uyên trực tiếp phóng lên cao, xuyên qua vô số phong bạo hủy diệt, khẽ dừng lại tên bầu trời Phong Bạo Thâm Uyên.

Ba ngày ba đêm trôi qua, nhưng sát ý của Thiên chi cổ thần đối với Cổ Thần chưa tan, một chữ "thiên" cực lớn dẫn lẳng lặng dừng lại trên bầu trời Phong Bạo Thâm Uyên.

Thân thể Thiên chi cổ thần ẩn giấu trong chữ "thiên" cực lớn kia.

Cổ Thần ở bên trong Côn Ngô Giới, có thể nhìn thấy tất cả bên ngoài, nhưng Thiên chi cổ thần lại không thể cảm nhận được Cổ Thần.

- Tuy rằng Côn Ngô Giới này rất nhỏ, nhưng tác dụng quả nhiên vô cùng huyền diệu!

Cổ Thần nhìn chữ "thiên" thật lớn treo cao trên bầu trời, trong lòng vô cùng thư sướng, nói:

- Không biết có thể tới thần Thiên chi cổ thần, trực tiếp đánh lén hắn hay không?

Trong lòng Cổ Thần nghĩ như vậy, liền lập tức hành động, khống chế Côn Ngô Giới, xuyên toa qua hư không, rất nhanh đã tới gần chữ "thiên" trên bầu trời, chữ "thiên" này có kích cỡ chừng vạn dặm, trong nét chữ ẩn chứa lực lượng thiên chi quy tắc vô cùng cường đại, Cổ Thần càng tới gần chữ "thiên" càng có thể cảm nhận được uy áp thật lớn từ chữ "thiên" kia.

- Hử? Lực cảm ứng không thể xuyên thấu qua chữ "thiên", không biết thân thể Thiên chi cổ thần ẩn giấu tại chỗ nào trong chữ "thiên"? Có lẽ chữ "thiên" thật lớn này lại chính là thân thể của Thiên chi cổ thần?

Cổ Thần một mặt suy đoán, một mặt tiến tới gần chữ "thiên", lúc này mới phát hiện, muốn đánh lén Thiên chi cổ thần vô cùng không rõ ràng, căn bản không thể xác định chân thân của Thiên chi cổ thần ở chỗ nào, không giống như Âm chi cổ thần, tuy rằng ẩn giấu trong khí tức âm chi bản nguyên, nhưng Cổ Thần vẫn có thể phản ứng được.

Mà Thiên chi cổ thần thoạt nhìn ở trong chữ "thiên" cực lớn kia, nhưng cụ thể ở nơi nào, Cổ Thần không thể phán đoán chính xác được.

Vừa mới tới gần chữ "thiên" vạn trượng, chữ "thiên" thật lớn kia đột nhiên khẽ động, khẽ chuyển động về phía Cổ Thần, tựa hồ như cảm ứng được cái gì đó.

Cổ Thần lập tức dừng đi tới, xem ra muốn đánh lén Thiên chi cổ thần căn bản là chuyện không có khả năng, ngược lại còn bại lộ hành tung của chính mình, Cổ Thần suy nghĩ một chút, khống chế Côn Ngô Giới thối lui về phía sau, rất nhanh rời khỏi mấy vạn dặm, sau đó, xuyên qua hư không, phi độn về phía thánh địa Ngũ Hành, Thiên chi cổ thần không đuổi theo, hiển nhiên vừa rồi không phát hiện ra Cổ Thần, chỉ là có chút cảm ứng mà thôi.

Trung thổ, tuy rằng đã trải qua ngũ hành thoát thai kiếp, không ít địa phương đã xảy ra biến hóa cực lớn, có núi cao biến thành đất bằng, có hồ nước khô cạn, nhô lên thành núi cao, có núi non đứt gãy, hóa thành sông lớn, có đại địa trầm luân, hóa thành một phiến biển rộng.

Thế nhưng, chỉnh thể diện tích đại lục Cổ Hoang cơ bản không xảy ra biến hóa gì lớn, lục địa vẫn là lục địa, biển rộng vẫn là biển rộng, chỉ bất quá sông núi hồ nước trên đất liền có chút biến động mà thôi, đồng thời một ít dãy núi chủ yếu vẫn sững sững như tuyên cổ muôn đời vẫn vậy.

Thánh địa Ngũ Hành ở vào phương hướng đông bắc Trung thổ, vị trí Hư Thiên Tông trước kia.

Trung ương thánh địa Ngũ Hành có một tế đàn năm màu thật lớn, trên tế đàn có cắm một chiếc hắc phiên to lớn, cao tới ba trăm ba mươi trượng, chính là Bàn Cổ Phiền, mặt ngoài minh khí trận trận, tiếng u u không ngừng, đều là những sinh linh vạn vật chết trong kiếp số ngũ hành thoát thai kiếp được giữ lại ý niệm.

Những sinh linh vạn vật này vốn phải chết trong kiếm số, ý niệm trầm luân khổ hải, vĩnh viễn không có ngày xuất đầu, thế nhưng lại được Cổ Thần sử dụng Bàn Cổ Phiền nghịch thiên cải mệnh, thu lại ý niệm của bọn họ lúc tử vong, ngay sau tìm được phương pháp, có thể đúc lại thân thể cho bọn họ, trọng sinh hậu thế.

Trong ngũ hành thoát thai kiếp, tuy rằng số lượng sinh linh chết đi rất nhiều, nhưng những tu sĩ sống sót cũng không ít, trải qua hơn một trăm năm phát triển, sinh linh vạn vật đã khai chi tán diệp, tiên giới Cổ Hoang đã khôi phục sinh cơ, đồng thời bởi vì không còn phàm nhân tồn tại, toàn bộ tiên giới Cổ Hoang đã trở thành thế giới tu sĩ chân chính.

Không chỉ có nhân loại đều là tu sĩ, ngay cả sinh linh vạn vật cũng bước lên con đường tu đạo, động vật đều là yêu thú, thực vật đều là sinh linh, không còn phàm vật.

Thánh địa Ngũ Thánh cách Phong Bạo Thâm Uyên chừng hơn bốn nghìn vạn dặm, đã sớm vượt qua khỏi đường nhìn của Thiên chi cổ thần, Cổ Thần phong ấn toàn bộ ba động tu vi, từ trong Côn Ngô Giới bước ra ngoài, xuất hiện ngay dưới pho tượng Bàn thần.

Cổ Thần trở về chốn cũ, nhìn pho tượng của chính mình, cùng với cảnh sắc quen thuộc bốn phía, cảnh sắc này, sau hơn một trăm năm mươi năm, lần lượt hiện lên trong đầu hắn. Một lần đi này hầu như đã vòng qua một lượt toàn bộ vũ trụ bản nguyên, từ tiên giới Cổ Hoang tới vũ trụ phàm gian, trong vũ trụ phàm gian, trận doanh Chư Thiên Vạn Giới đều đã tới, sau đó lại tới Âm giới, cuối cùng mới trở về tiên giới Cổ Hoang.

Tựa hồ nhớ lại nguyên điểm, thế nhưng Cổ Thần lúc này đã không còn là Cổ Thần của hơn một trăm năm mươi năm trước nữa rồi, kinh lịch hơn một trăm năm qua, tất cả mọi chuyện kiến thức so với hơn năm trăm năm tại tiên giới Cổ Hoang còn nhiều hơn, rộng hơn rất rất nhiều.

So sánh với hiện tại, một trăm năm mươi nam trước vừa mới rời khỏi tiên giới Cổ Hoang, mới tới vũ trụ phàm gian chỉ có thể coi như ếch ngồi đáy giếng.

- Ngươi xem, người nọ là ai? Vừa rồi tựa hồ không có người, vì sao đột nhiên lại xuất hiện ngay bên dưới pho tượng Bàn Cổ đại thần?

- Nhìn bóng lưng của hắn, vì sao lại có chút quen thuộc cùng với Bàn Cổ đại thần?

- A, hắn quay đầu lại, cái gì? Lớn lên giống y như đúc so với Bàn Cổ đại thần?

- Chẳng lẽ lại là Bàn Cổ đại thần hiển linh?

- Đúng, chính là Bàn Cổ đại thần, là Bàn Cổ đại thần đã trở về…





Nhất thời, trên quảng trường thánh địa, không ít tu sĩ bắt đầu kinh hô.

Trước kia, pho tượng của Cổ Thần tại các nơi khác nhau có cách xưng hô khác nhau, Bàn Thần có, Bàn Hoàng có, Bàn Tiên cũng có, còn có Bàn Cổ, bởi vì tế đàn ngũ hành có dựng Bàn Cổ Phiên, tu sĩ tiên giới cổ Hoang thống nhất cách gọi đối với pho tượng của Cổ Thần là Bàn Cổ đại thần.

Tin tức Bàn Cổ đại thần trở về, trong sát na truyền đi bốn phương tám hướng.

Đột nhiên, một người thanh niên ngân y tóc bạc xuất hiện tại trung ương quảng trường thánh địa, trên đầu đội long quan, y phục thêu long văn, chính là Ngô Tinh, thấy Cổ Thần, Ngô Tinh hét lên một tiếng kinh hãi:

- Cổ Thần lão đệ, lão đệ thực sự đã trở về?

Cổ Thần mỉm cười, gật đầu, nói:

- Đã trở về!

Ba chữ này tràn ngập tang thương muôn đời, nhìn bị bằng hữu trước kia, trong lòng Cổ Thần đột nhiên có chút cảm giác xa lạ, một lần rời đi này, rời đi rất lâu, đã trải qua rất nhiều chuyện, tựa hồ như tất cả đều trở nên có chút mới lạ rồi.

Tu vi của Ngô Tinh đã đột phá tiến vào Hợp Đạo trung kỳ, trở thành chư tử đại tiên, hắn đối với Cổ Thần thực ra không hề có nửa phần xa lạ, tràn đầy hưng phấn, nói:

- Ta chỉ biết, lão đệ khẳng định không có việc gì, nhất định sẽ trở về, ha ha ha…

Lúc Ngô Tinh cười to, sáu đạo độn quang đột nhiên bay tới, sáu người xuất hiện ngay phía trước Cổ Thần, chính là Cổ Thương Khung cùng với năm vị thê tử Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, Vu Nguyệt.

- Phụ thân! Tử Uyên, Tiểu Bạch, Tiên Âm, Tự Ngọc, Nguyệt Nhi…

Thanh âm của Cổ Thần hơi lộ vẻ kích động, mặc dù đã cách xa hơn một trăm năm mươi năm không gặp, mặc dù đã trải qua rất nhiều chuyện tang thương, thế nhưng có một số người chí thân vĩnh viễn ở lại trong lòng, vĩnh viễn không mới lạ, vĩnh viễn không xa lạ.

Bộ dáng của sáu người so với một trăm năm mươi năm trước cũng không hề có biến hóa, bất quá tu vi đều đã đề cao hẳn một cảnh giới.

Cổ Thương Khung, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tử Ngọc, Nguyệt Nhi đều đã đột phá tiến vào cảnh giới Hợp Đạo kỳ, năm người đều là cường giả đỉnh cao Hợp Đạo sơ kỳ, mà Hư Tử Uyên càng vượt lên trước mọi người, đã hợp đạo thành công, nàng có thuần âm chi thể, dung hợp với âm chi đại đạo nước chảy thành sông, đã trở thành chư tử đại tiên.

Ngắn ngủi một trăm năm mươi năm, đại lục Cổ Hoang đã trải qua ngũ hành thoát thai kiếp, ngược lại xuất hiện hai vị chư tử đại tiên Hợp Đạo trung kỳ, số mệnh của tiên giới Cổ Hoang càng lúc càng tăng cao.

- Thần nhi!

Cổ Thương Khung nhìn vào Cổ Thần, hỏi:

- Lần này tới đây có phải là chân thân của con?

Cổ Thần gật đầu, khẽ cười, nói:

- Đúng vậy, hài nhi đã từ vũ trụ phàm gian trở về, phụ thân, các lão bà, mấy năm nay có rất nhiều chuyện, từng chuyện nối tiếp một chuyện khiến ta có chút trở tay không kịp, vì vậy hơn một trăm năm qua ta không giao lưu với mọi người, lần này trở về nhất định phải tâm sự với mọi người thật lâu, sau đó dẫn mọi người bước vào con đường trường sinh!

- Con đã trở về là tốt rồi!

Cổ Thương Khugn vui mừng nói.

Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, Vu Nguyệt trực tiếp vây quanh bên cạnh Cổ Thần, cùng kêu lên hỏi:

- Cổ Thần, chàng tại vũ trụ phàm gian có nhiều địch nhân cường đại như vậy, không thụ thương gì sao?

- Có chút thương nhỏ, thương lớn không có, hiện tại đã chuyển nguy thành an không có việc gì rồi.

Cỏ Thần vỗ vỗ ngực biểu thị chính mình không có việc gì, nói:

- Chúng ta trở về phòng nói chuyện.

Ngô Tinh biết người một nhà Cổ Thần có rất nhiều chuyện muốn nói, tuy rằng hắn là bằng hữu tốt nhất của Cổ Thần, thế nhưng chung quy không người người nhà, không có khả năng giống như Cổ Thương Khung và năm người Hư Tử Uyên, chung quy ở bên cạnh Cổ Thần, liền cáo từ trước:

- Cổ Thần lão đệ, biết lão đệ trở về ta đã rất yên tâm rồi, không cùng với một nhà các ngươi náo nhiệt nữa, cáo từ!

- Ngô Tinh đại ca chờ!

Cổ Thần gọi hắn lại, nói:

- Ta từ vũ trụ phàm gian trở về, không mang theo thứ gì tốt, chỉ có một ít thiên địa đồng sinh quả, đối với tu sĩ đột phá Thiên Kiếp bí cảnh có chút tác dụng, lớn chính là thiên địa đồng sinh quả đã thành thục, nhỏ chính là thiên địa đồng sinh quả chưa thành thục, lấy tu vi của đại ca trước mắt, có thể phục dụng ba thiên địa đồng sinh quả chưa thành thục trước, trong vòng trăm năm hẳn là sẽ đột phá Thiên Kiếp bí cảnh, sau đó lại dùng thiên địa đồng sinh quả thành thục, có thể hấp thu được lực lượng hiệu quả lớn nhất, số thiên địa đồng sinh quả còn lại có thể phân phối cho những tu sĩ long tộc khác, để bọn họ đề cao tu vi của chính mình rất nhanh.

Cổ Thần nói, cánh tay vừa lộn, hóa thành một cự chưởng tiên lực thật lớn, lấy ra gần bốn mươi thiên địa đồng sinh quả, lớn có ba quả, nhỏ có hơn ba mươi quả, trên người Cổ Thần có tổng cộng gần nghìn thiên địa đồng sinh quả thành thục, về phần quả non và đóa hoa càng lên tới mấy nghìn, đối với cường giả Thiên Kiếp bí cảnh không có tác dụng gì nhiều, nhưng đối với những tu sĩ dưới Thiên Kiếp bí cảnh, thiên địa đồng sinh quả chưa thành thục này so với bất cứ linh đan thiên địa nào cũng trân quý hơn nghìn vạn lần.

Trên đời này có linh đan thiên địa gì có thể giúp tu sĩ Hợp Đạo kỳ rất nhanh bước vào Thiên Kiếp bí cảnh? Đồng thời xác suất thành công hầu như là một trăm phần trăm.

Ngoại trừ thiên địa đồng sinh quả kết xuất trên thế giới chi thụ, không còn loại bảo bối như vậy.

Nhìn thiên địa đồng sinh quả trong tay Cổ Thần, mặc kệ là Ngô Tinh, hay mấy người Cổ Thương Khung, Hư Tử Uyên, trong mắt đều tràn đầy vẻ kinh hãi, bọn họ chưa từng nghe nói qua trên đời lại có bảo bối quý giá như vậy, có hiệu quả nghịch thiên tới mức này, giúp tu sĩ Hợp Đạo kỳ rất nhanh bước vào Thiên Kiếp bí cảnh.

Bảo bối như vậy đã không thể dùng hai từ trân quý để hình dùng, hoàn toàn là chỉ có thể ngộ không thể cầu.

Ngô Tinh nhìn thiên địa đồng sinh quả trong tay Cổ Thần, đích xác vô cùng động tâm, bất quá không cầm lấy, nói:

- Cổ Thần lão đệ, bảo bối trân quý như vậy, sao ta có thể không biết xấu hổ nhận lấy, hơn nữa, chính người nhà của lão đệ cũng không có, ta…

Đọc truyện chữ Full