Hai đại thần thông tuyệt thế Trấn Cổ và Trảm Sát Vị Lai nhất tề công kích vào người Cổ Thần, thế nhưng thân thể của Cổ Thần không ở quá khứ, cũng không ở tương lai, mà ở hiện tại, đồng thời là hiện tại vô địch, một lồng khí vô hình xuất hiện bên ngoài cơ thể Cổ Thần, vô cùng dễ dàng ngăn cản được hai đại thần thông tuyệt thế.
Không để ý Chiến thần Hình và Long tổ kinh ngạc, Cổ Thần chợt lóe, liền xuất hiện trước mặt hai người, nói:
- Hai vị đạo hữu, cuộc chiến chinh phạt Chư Thiên đã bắt đầu rồi, các ngươi có nguyện ý theo ta đánh một trận?
Chiến thần Hình và Long tổ nhất tề gật đầu, tuy rằng trong mắt vô cùng kinh ngạc, nhưng không chút do dự, nói:
- Nguyện ý!
- Tốt, đi theo ta, trước tiên chúng ta diệt Ngọc Huyền Thiên, cự đầu trận doanh Chư Thiên, một người cũng không chạy được.
Cổ Thần cười ha ha, khí thế tận trời.
Nói xong, thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, liền xuất hiện ngay tại chỗ Huyền đại chiến, Chiến thần Hình và Long tổ cũng lập tức theo tới.
Huyền dưới công kích không ngừng của Côn Bằng, liên tiếp bại lui, đã bị lực lượng quy tắc vũ trụ tạo thành vô số vết thương.
Thế nhưng, Côn Băng nắm giữ quy tắc vũ trụ hiển nhiên không bằng được Cổ Thần, đánh bại Huyền dễ, giết chết Huyền rất khó khăn.
Diệt đạo ý chí ảnh tượng của Hồng, Cổ Thần biết Hồng sẽ chạy tới đây rất nhanh, trước khi hắn tới, giết chết Huyền là tốt nhất, tặng Hồng một phần đại lễ.
- Côn Bằng lui ra!
Cổ Thần hét lớn một tiếng:
- Bàn Cổ Luân!
Côn Bằng biết hắn không thể giết chết được Huyền, đánh tiếp thì cũng chỉ để thương thế của Huyền nặng hơn một chút mà thôi, lập tức lui về phía sau.
Huyền thấy công kích của Côn Bằng rút đi, nhất thời phi độn ra khỏi Ngọc Huyền Thiên, thế nhưng đột nhiên không gian bốn phía trở nên kiên cố không gì sánh được, một viên bàn cực lớn xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Huyền.
Là Bàn Cổ Luân.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết, trong nháy mắt Huyền bị hút vào trong Bàn Cổ Luân, bất tử bất diệt chi thân bị hủy diệt tức khắc, phá tan thành vô số mảnh nhỏ, chỉ còn lại một đạo nguyên thần tàn dư tru lên cực kỳ thê thảm.
- A… Vì sao ta lại chết? Vì sao có khả năng chết?
Huyền liên tục rống to, thanh âm vô cùng the thé sắc bén:
- Cổ Thần, ngươi dám giết ta, sư tôn của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, sư tôn của ta tìm hiểu quy tắc sinh mệnh, rất nhanh sẽ thành công, cho dù ta chết rồi sư tôn cũng có thể cứu sống lại ta, mà ngươi, sư tôn sẽ cướp đoạt sinh mệnh của ngươi, tất cả đám người dám đối nghịch với sư tôn, toàn bộ đều bị cướp đoạt sinh mệnh.
- Sinh mệnh cũng cần phải có thời gian mới có thể chứng minh lâu dài!
Thanh âm của Cổ Thần lạnh lùng vang lên:
- Huyền, ngươi yên diệt trước trong dòng chảy thời gian đi!
Đang khi nói chuyện, Cổ Thần bắt nhẹ một trảo, quy tắc thời gian ẩn chứa Bàn cổ đại đạo chộp Huyền vào trong tay, khẽ sờ một cái, trong sát na nguyên thần tàn dư của Huyền cấp tốc hao tổn toàn bộ thọ nguyên, bị nát thành vụn cám, hóa thành hư vô.
Mà lĩnh ngộ của Huyền đối với đại đạo vũ trụ diễn biến, trong nháy mắt khi Huyền bị vẫn lạc, bị Cổ Thần nắm giữ trong tay, rất nhanh liền lĩnh ngộ hoàn toàn.
Huyền vẫn lạc, lại một cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn vẫn lạc.
Nguyên và Khâu đã nhìn thấy Cổ Thần diệt sát cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn lần thứ hai rồi, tuy rằng trong mắt cũng có ý kinh hãi, nhưng coi như bình tĩnh rất nhiều, mà Chiến thần Hình, Long tổ đều khiếp sợ vô cùng.
Chiến thần Hình và Long tổ bị Hồng bắt giữ, Hồng cũng chỉ có thể trấn áp hai người, chậm rãi hao tổn thọ nguyên, phải qua đáng kể năm tháng mới có thể hoàn toàn hao tổn hết thọ nguyên của hai người.
Mà Cổ Thần, dĩ nhiên trong nháy mắt giết chết được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, lực lượng hai bên có sự chênh lệnh về bản chất, không phải chỉ một điểm nửa điểm.
Nếu không phải là tu sĩ đã từng nhìn thấy qua Cổ Thần giết chết Ma Tổ, vô luận là ai cũng không thể tưởng tượng được, Cổ Thần tấn công Ngọc Huyền Thiên, chỉ trong thời gian nhanh chóng như vậy đã giết chết được chủ nhân của Ngọc Huyền Thiên.
Cho dù là Hồng cũng không thể dự đoán.
Vì vậy, Hồng đã tới chậm.
Khi Cổ Thần dẫn theo cường giả trận doanh Vạn Giới cùng với Chiến thần Hình và Long tổ vừa mới gia nhập rời khỏi Ngọc Huyền Thiên, trở lại vũ trụ phàm gian, rốt cuộc Hồng cũng xuất hiện rồi, ngăn cản ngay phía trước chúng cường giả trận doanh Vạn Giới.
Hồng đã càng trở nên trẻ tuổi hơn. Thoạt nhìn chỉ giống như một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, đồng thời, một nghìn ba trăm năm trước, lúc Cổ Thần và Hồng đánh một trận, đầu tóc của Hồng vẫn là bạc trắng, chỉ có chân tóc là xuất hiện một chút màu đen.
Mà hiện tại, máu tóc bạc trắng của Hồng đã hoàn toàn hóa thành màu đen.
Toàn thân phảng phất như cải lão hoàn đồng chân chính.
Mặc kệ là thân thể, hay lông tóc, toàn bộ đều cải lão hoàn đồng, tình huống như vậy cho dù đã tinh thông pháp tắc sinh mệnh tới cực điểm cũng không thể làm được.
Sợ rằng, thực lực của Hồng trong một nghìn ba trăm năm vừa qua lại xảy ra sự biến hóa về chất, từ cực hạn pháp tắc sinh mệnh, bước vào điện phủ quy tắc sinh mệnh.
Hiện tại nhìn thấy Hồng, ánh mắt của Cổ Thần rõ ràng có chút ngẩn ra, nếu như không phải từ trên người Hồng cảm thụ được một cỗ khí tức cường đại quen thuộc, Cổ Thần nhất định sẽ cho rằng người thiếu niên đứng trước mặt là đại đệ tử Quân của hắn.
Bởi vì, lúc Hồng hoàn toàn cải lão hoàn đồng, tướng mạo do với Quân hầu như là giống nhau như đúc.
Thấy Hồng đến, cảm nhận được lực lượng kinh khủng tản mát ra trên người Hồng, Cổ Thần dừng lại, đứng giữa hư không.
Trong sát na Hồng xuất hiện phía trước đám người Cổ Thần chừng mấy tỉ dặm, cũng đình chỉ thân ảnh, ánh mắt của hắn đảo qua mọi người, lại đảo qua một chút trên người Côn bằng, hơi lộ vẻ kinh ngạc, cuối cùng, ánh mắt rơi vào người Cổ thần, vẻ kinh ngạc trong mắt lại tiếp tục nặng hơn vài phần.
- Cổ Thần, ngươi dĩ nhiên có thể trốn được từ trong vũ trụ chi tâm, thực sự vượt quá dự liệu của ta.
Hồng nhìn Cổ Thần, chân thành nói.
Đám người Cổ Thần rời khỏi Ngọc Huyền Thiên, mà hiện tại không nhìn thấy hình bóng của Huyền đâu, tùy tiện suy đoán cũng có thể nghĩ ra được, chỉ sợ là đã bị Cổ Thần trấn áp, thế nhưng tựa hồ Hồng không quan tâm tới kết quả của Huyền.
Bất quá, nếu như Hồng biết Huyền đã bị Cổ Thần giết chết, sợ rằng không thể bình tĩnh được như vậy.
Thực lực của Hồng cũng đã xảy ra biến hóa về chất, từ trên người hắn có thể cảm giác được lực lượng quy tắc sinh mệnh, Cổ Thần cũng kinh ngạc vô cùng, nguyên tưởng rằng hắn đánh bại Hồng hẳn là không thành vấn đề, thế nhưng lúc này lại biến thành ẩn số chưa biết đáp án.
Tuy rằng Cổ Thần nắm giữ rất nhiều lực lượng quy tắc vũ trụ, nhưng lực lượng chân chính có thể so sánh được với quy tắc sinh mệnh chỉ có quy tắc thời gian mà thôi.
Cổ Thần nắm giữ đối với quy tắc thời gian khó khăn lắm mới bước vào điện phủ quy tắc thời gian, chỉ đạt được hiện tại vô địch, quá khứ bất biến, tương lai bất diệt, chưa chân chính đạt tới trình độ luôn luôn vô địch.
Nếu như Hồng cũng đã nắm giữ được lực lượng quy tắc sinh mệnh, cho dù không hoàn toàn, cũng chỉ bước vào điện phủ quy tắc sinh mệnh, như vậy Hồng hoàn toàn có thực lực chống lại được quy tắc thời gian của Cổ Thần.
Ngay cả quy tắc thời gian đều có thể chống lại, những quy tắc vũ trụ khác tự nhiên càng không thể làm gì được Hồng.
Thực lực của Hồng tăng mạnh, khiến Cổ Thần đối với hắn càng thêm đề cao cảnh giác, không vội vọng động, chỉ đứng ngay bên cạnh cường giả trận doanh Vạn Giới, bảo hộ an toàn của mọi người.
Nếu thực lực của Hồng quả thực không thua kém gì so với Cổ Thần, như vậy xuất thủ đối với người khác, chỉ sợ sẽ cấp tốc giống như Cổ Thần giết chết Ma Tổ và Huyền, dù sao quy tắc sinh mệnh và quy tắc thời gian hoàn toàn tương tương nhau, đều là một trong hai loại quy tắc vũ trụ cường đại nhất, huyền ảo nhất.
Đương nhiên, Cổ Thần chỉ dừng lại ở mức cảnh giác mà thôi, đối với Hồng không hề có nửa phần ý sợ hãi, mỉm cười nói:
- Điều này còn nhờ vào ngươi ban tặng, nếu như không phải tiến vào vũ trụ chi tâm, thân ở trong hư không hỗn độn tràn ngập lực lượng quy tắc vũ trụ, cho dù là hơn trăm vạn năm, ta cũng không nhất định bước vào được điện phủ của quy tắc thời gian.
Ngay xong lời Cổ Thần nói, tất cả cường giả đỉnh phong, các cự đầu khác đều chấn động mãnh liệt trong lòng, quy tắc thời gian a, một trong hai loại quy tắc cao nhất, so với quy tắc thiên địa còn huyền ảo hơn nhiều, Cổ Thần dĩ nhiên đã bước vào điện phủ quy tắc thời gian rồi, trách không được sở hữu thực lực cường đại tới như vậy, thậm chí ngay cả cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng có thể giết chết trong nháy mắt.
Hồng mỉm cười, thần tình rất đạm nhiên, nói:
- Ta cũng phải cảm tạ ngươi, nếu như không phải mạnh mẽ kéo ngươi vào trong vũ trụ chi tâm, để ta lần đầu tiên bị thương tổn nặng khi tiến vào vũ trụ chi tâm suốt mười vạn năm nay, ta cũng không có khả năng nguy cơ lâm đầu, càng tiến thêm một bước, nắm giữ lực lượng mới, từ pháp tắc sinh mệnh cực hạn tiến hóa thành quy tắc sinh mệnh.
Quy tắc sinh mệnh!
Quả nhiên Hồng đã nắm giữ được quy tắc sinh mệnh, nhưng mới chỉ hơn một nghìn năm, không có khả năng thu được tạo nghệ quá sâu, Cổ Thần cũng ở trong hư không hỗn độn hơn nghìn năm, nguyên bản đối với pháp tắc thời gian đạt tới trình độ đại viên mãn cực hạn, cũng khó khăn lắm mới bước vào được điện phủ quy tắc thời gian mà thôi, cách hoàn toàn nắm giữ còn kém rất nhiều.
Cổ Thần có kỳ ngộ, Hồng cũng có kỳ ngộ, sẽ không kém bao nhiêu.
Tuy rằng sớm có dự liệu, nhưng trong mắt Cổ Thần vẫn hiện lên một tia kinh ngạc và thất vọng.
Kinh ngạc là bởi vì Hồng đã khẳng định lực lượng, chứng minh Hồng đã có lực lượng nhất quyết cao thấp với Cổ Thần, thất vọng là bởi vì hi vọng đánh chết Hồng đã trở nên xa vời, nguyên tưởng rằng lần này có thể trực tiếp giết chết được Hồng, hoàn thành dứt điểm nguyện vọng của Côn Ngô Tiên Đế phân phó, kết quả không được như ý nguyện.
Những cường giả khác, lúc trước nghe được Cổ Thần nắm giữ quy tắc thời gian, hiện tại nghe được Hồng cũng đã nắm giữ quy tắc sinh mệnh, là hai loại lực lượng quy tắc cao nhất ngay cả cổ thần thiên địa cũng không thể nắm giữ, dĩ nhiên bị hai tu sĩ nhân loại lĩnh ngộ được rồi, cả đám khiếp sợ trừng lớn hai mắt.
Chỉ có một mình một người Côn Bằng đối với lực lượng quy tắc không phải quá quan tâm, nhận ra được thiếu niên trước mắt chính là lão nhân tóc trắng xóa đã từng giao tiếp qua một lần với hắn trong vũ trụ chi tâm, đối với thực lực của Hồng tiến bộ tới trình độ như vậy quả thực có chút kinh ngạc.
Cổ Thần nói:
- Ngươi phản bội Côn Ngô Tiên Đế, cùng với việc tiến vào vũ trụ chi tâm, hẳn là có quan hệ nhân quả trong đó?
- Đương nhiên! Tiến vào vũ trụ chi tâm, ta có thể thu được vĩnh sinh, theo tên ngu ngốc Côn Ngô kia thì được cái gì? Vì một đám kiến hôi phản kháng lại cổ thần thiên địa, cho dù thu được thắng lợi, cuối cùng cũng chỉ có thể trấn áp được cổ thần thiên địa mà thôi? Một kỷ nguyên sau, vẫn tiêu hao hết thọ nguyên như trước, tiêu tán trong vũ trụ.
Hồng rất đạm nhiên gật đầu, nói:
- Cổ Thần, ta đã nắm giữ quy tắc sinh mệnh, vĩnh sinh bất tử, cho dù ngươi nắm giữ quy tắc thời gian thì đã sao? Vĩnh sinh đã không bị thời gian hạn chế, mà sinh mệnh của ngươi, ta lại có thể cướp đoạt, ta đã đứng ở thế bất bại, ngươi dựa vào cái gì đấu với ta?
Cổ Thần nói:
- Không bị thời gian hạn chết không nhất định là vĩnh sinh, cũng có thể là tử vong, tử vong và vĩnh sinh, cả hai đều là vĩnh hằng, kỳ thực không có khác biệt quá lớn, phản bội Côn Ngô, ta có thể xác định cho ngươi, ngươi đã sớm bước vào con đường đi tới tử vong.
Hồng tự tin tràn đầy, nói:
- Ngươi có thể thử xem, nhìn quy tắc thời gian của ngươi lợi hại hay là quy tắc sinh mệnh của ta lợi hại.
- Nhân Quả Luân!
Đại chiến là hiển nhiên, Cổ Thần không hề kéo dài, vừa ra tay chính là đại sát thuật tuyệt thế, hai tự phù tiên thiên nhân, quả thoáng hiện, hình thành một viên luân khổng lồ, tựa hồ muốn thôn phệ sơn hà, trói buộc thiên địa, oanh kích về phía Hồng.
- Vĩnh sinh chi ca --- Thiên địa vạn vật, duy ngô vĩnh hằng, duy ngô vĩnh sinh!
Đôi môi của Hồng nhếch lên, từng đám tự phù tiên thiên từ trong miệng hắn phun phun ra, nhưng không hề xuất hiện nửa điểm thanh âm.
Có tiếng, tức là thanh âm vô cùng, lực lượng vính sinh tụ tập xung quanh Hồng, Nhân Quả Ấn oanh kích vào người Hồng không thể tạo thành nửa điểm thương tổn đối với hắn.
Vĩnh sinh bất tử, vĩnh hằng bất diệt, Hồng nắm giữ quy tắc sinh mệnh, thần thông diễn hóa thành cũng là lực lượng vô địch.
Quy tắc thời gian là công kích vô địch, quy tắc sinh mệnh là phòng thủ vô địch.
Quy tắc thời gian có thể khiến tất cả bị mai một trong dòng sông dài thời gian, là công kích cường đại nhất, vô địch nhất.
Quy tắc sinh mệnh, có thể khiến tất cả thương tổn đều hóa thành vô hình, là phòng thủ vô địch nhất.
Trừ phi Cổ Thần lĩnh ngộ đối với quy tắc thời gian có thể vượt qua được Hồng, bằng không vĩnh sinh bất tử chi thân của Hồng hầu như không thể bị bất cứ thương tổn nào.
Bàn Cổ Luân!
Hồng đã nắm giữ lực lượng quy tắc sinh mệnh, Sinh Tử Luân đối với hắn căn bản không hề có tác dụng, Cổ Thần lập tức thi triển ra đại sát thuật chung cực.
Lực lượng hiện tại vô địch ngưng tụ thành một luân bàn cực kỳ khổng lồ, theo song chưởng của Cổ Thần bay ra, đột nhiên bành tướng, phủ xuống đỉnh đầu Hồng.
Đối mặt với công kích của Bàn Cổ Luân, thần sắc vẫn đạm nhiên của Hồng cũng xuất hiện một tia trịnh trọng.
Mặc dù nắm giữ lực lượng quy tắc sinh mệnh, thế nhưng từ luân bàn của Cổ Thần đánh ra, hắn vẫn cảm thụ được một điểm uy hiếp và áp lực.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chân Tiên
Chương 1012: Hồng Cổ luận đạo
Chương 1012: Hồng Cổ luận đạo