DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiên Hạ Vô Song
Chương 318: Phiền Muộn Tiêu Tiền (2)

Bọn họ đều trực tiếp lấy một nghìn kim tệ để tính toán. Điều này cũng mang ý nghĩa, mỗi lần gọi giá, Mạnh Hàn đã có thể thu vào thêm chí ít 10 triệu nhân dân tệ.

Bầu không khí hừng hực nhanh chóng bị đốt cháy. Không có ai không hy vọng mình có thể sống lâu một chút, hoặc là sống khỏe mạnh hơn. Đối mặt với một pháp trượng sinh mệnh trong truyền thuyết, mọi người đều có biểu hiện điên cuồng.

Nhìn những đầu người rộn ràng chuyển động phía dưới, Mạnh Hàn gần như nghi ngờ, nếu như những gia hoả này mua lại pháp trượng sinh mệnh, có thể trực tiếp luộc lên làm thuốc uống cạn hay không? Ngay cả cách sử dụng cũng không biết lại coi trọng như vậy, lẽ nào bọn họ thật sự có tiền không có chỗ tiêu hay sao?

Bất kể nói thế nào, một khoản tài phú như vậy cuối cùng sẽ vào trong tay của mình. Vừa nhận được năm mươi ngàn kim tệ từ gia tộc Smith, lại lập tức có thể nhận được số kim tệ tương đương từ trên buổi đấu giá, Mạnh Hàn cảm giác tương đối thoải mái.

- Ba mươi ngàn!

- Ba mươi hai ngàn!

... Giá cả vẫn một đường tăng lên, nhưng tâm tư Mạnh Hàn lại tập trung ở chỗ khác. Tùy tiện lấy ra một đồ vật của Tinh Linh Tộc, đưa vào trong thế giới loài người lại có thể tạo ra một cơn sốt điên cuồng như vậy, chẳng phải có nghĩa là chỉ cần các Tinh Linh nguyện ý, bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể dùng những thứ bọn họ không dùng tới nữa để cướp đoạt kim tệ của thế giới loài người sao? Một khi phát sinh ra chuyện như vậy, phải làm thế nào?

Hi vọng Tinh Linh Tộc còn chưa ý thức được, loại vũ khí siêu cấp xâm lược kinh tế này đi!

Nhìn mọi người không ngừng báo tăng giá, Mạnh Hàn không nhịn được khe khẽ thở dài.

- Sao vậy? Không hài lòng về giá cả sao?

Nghe thấy Mạnh Hàn thở dài, Francis xoay đầu lại, vô cùng kinh ngạc nhìn Mạnh Hàn:

- Ngươi vẫn không hài lòng với tốc độ kiếm tiền này sao?

Lúc này mới mấy ngày ngắn ngủi, Mạnh Hàn đã thu hoạch được mấy vạn kim tệ. Điều này khiến Francis đàng hoàng kinh doanh phòng vệ sinh cũng không bằng. Hắn bắt đầu trêu ghẹo Mạnh Hàn.

- Không, ta chỉ đang phiền muộn!

Mạnh Hàn lắc đầu, trả lời một câu.

- Phiền muộn? Phiền muộn vì cái gì?

Francis lập tức cảm thấy hứng thú, vội vàng hỏi tiếp.

- Phiền muộn vì không biết làm sao tiêu hết số tiền này!

Mạnh Hàn quay đầu sang nhìn Francis, trả lời vô cùng nghiêm túc.

- Có tiền còn sợ tiêu không hết?

Francis ngẩn người ra. Ngay sau đó hắn bắt đầu cười ha hả. Sau khi cười một hồi, hắn mới phát hiện Mạnh Hàn lại hòan toàn không cười, đang nhìn chằm chằm vào hắn. Francis không khỏi thu hồi nụ cười hỏi:

- Ngươi nghiêm túc?

Mạnh Hàn không nói gì, chỉ gật đầu.

- Mua đồ!

Francis không rõ suy nghĩ của Mạnh Hàn, chỉ có thể nói ra biện pháp của chính mình:

- Ngươi muốn cái gì? Mỹ nữ? Sách ma pháp? Ma hạch? Thậm chí ma thú sống đi nữa, cứ mua đi! Còn sợ tiêu không được tiền sao? Nói đi, ngươi muốn cái gì, muốn mua gì, ta đi làm thay ngươi.

Nói xong những điều này, Francis bỗng nhiên hiểu được:

- Không phải là ngươi lo lắng, hiện tại không ai dám làm ăn với ngươi chứ?

- Có chút ý này.

Mạnh Hàn thật sự có chút cân nhắc về phương diện này. Không nói những thứ khác, chỉ riêng chuyện nô lệ Tinh Linh vừa rồi, người khác cũng không dám tùy tiện quan hệ với Mạnh Hàn. Mặc kệ bệ hạ Đại Công làm sao để che giấu, chuyện gì đến nhất định sẽ đến. Sớm muộn gì Tinh Linh Tộc cũng sẽ tới cửa. Cứ như vậy, không chỉ gây trở ngại cho chuyện làm ăn của Mạnh Hàn sau này, thậm chí Mạnh Hàn đã có chút lo lắng buổi đấu giá việc buôn bán tơ lụa sắp tới sẽ phải chịu ảnh hưởng.

- Yên tâm, ta làm thay ngươi!

Francis vỗ ngực tự bảo đảm. Vào lúc này, hắn đã hoàn toàn gắn liền với Mạnh Hàn. Trong mắt người khác, hầu tước đại nhân thực sự cũng trốn không thoát khỏi mắt xanh của Mạnh Hàn.

- Bốn mươi bảy ngàn kim tệ! Bốn bảy ngàn kim tệ lần thứ nhất! Bốn bảy ngàn kim tệ lần thứ nhất!

- Bốn mươi bảy ngàn kim tệ lần thứ hai! Bốn mươi bảy ngàn kim tệ lần thứ hai!

- Bốn mươi bảy ngàn kim tệ lần thứ ba! Thành giao!

Trên đài đấu, giá cả giá cuối cùng rốt cuộc đã thành giao. Pháp trượng sinh mệnh kia của Mạnh Hàn đã bị người ta mua lại với giá bốn mươi bảy kim tệ mua lại. Đối với giá tiền này, Mạnh Hàn tương đối thoả mãn. Một thứ không có tác dụng gì bán ra gần được năm trăm triệu nhân dân tệ, đương nhiên hắn rất hài lòng.

Sau khi buổi đấu giá lần này kết thúc, lập tức có một tin tức bắt đầu điên cuồng truyền. Thành chủ Hoàng Sa Thành cần mua rất nhiều nô lệ, lương thực, vũ khí, ngựa, các loại khoáng thạch, ma thú, ma hạch và đủ loại vật tư. Đồng thời, cũng có nhu cầu mua sách ma pháp và đấu khí công pháp với giá cao. Người nào có ý định bán, có thể liên hệ trực tiếp với Mạnh Hàn.

Tin tức kia vốn không mấy thu hút sự chú ý của người khác. Nhưng có một vài điều lại thu hút sự chú ý của mọi người. Trong chuyện làm ăn lần này, Mạnh Hàn trả tiền trước thu hàng sau. Tuy nhiên, tất cả những người muốn làm ăn với Mạnh Hàn phải đến hầu tước phủ nhận được văn bản bảo đảm của hầu tước phủ sẽ không quỵt nợ trước, mới có thể nhận trước được tiền hàng. Hơn nữa, Mạnh Hàn yêu cầu là giao hàng tới cửa, cho nên phí chuyên chở đã bao hàm trong tiền hàng. Hơn nữa Mạnh Hàn đã bắn tiếng rõ ràng, phí chuyên chở là hai phần của giá hàng hóa.

Ngoại trừ Mạnh Hàn muốn mua rất nhiều vũ khí sẽ khiến người ta cảm thấy bất an ra, toàn bộ những cái khác đều là chuyện làm ăn vô cùng bình thường.

Tuy nhiên, tại Công quốc từ bệ hạ Đại Công, cho tới Tử tước Francis đều không có ý kiến gì về những chuyện làm ăn này của Mạnh Hàn, hiển nhiên bọn họ đã được đánh nhịp. Giao dịch tại thành bảo cự thạch đương nhiên phải giao cho thành bảo cự thạch rất nhiều khoản thuế.

Cũng bởi vậy gia tộc Hầu tước đã trở thành bánh bột ngô trong mắt của các đại thương nghiệp thế gia. Không biết bao nhiêu người có hàng trong tay muốn thông qua sự tán thành của hầu tước đại nhân tán thành, để có thể kiếm được một lượng lớn kim tệ từ trong tay của Mạnh Hàn.

Nếu như nói trước đó Mạnh Hàn chỉ là một nhà giàu mới nổi ở nông thôn, như vậy, sau tin tức về buổi đấu giá kia, hình tượng Mạnh Hàn ở trong lòng mọi người lập tức biến thành kẻ ngu si trong đám nhà giàu mới nổi ở nông thôn. Hơn nữa còn là một kẻ ngu si đầy may mắn. Hắn lại nhận được sự ưu ái của hầu tước đại nhân, chịu đứng ra làm người bảo đảm cho hắn.

Hiện tại, không có ai không muốn leo lên sợi dây Mạnh Hàn này. Cho dù lúc nào Mạnh Hàn cũng có thể bị Tinh Linh Tộc trừ bỏ, nhưng sau khi có được sự bảo đảm này, kim tệ sẽ không theo Mạnh Hàn mà biến mất. Ai trả kim tệ mà không được? Trong lúc nhất thời, cửa hầu tước phủ quả thực đông như trẩy hội.

Tuy nhiên, hiện tại mọi người đều nỗ lực tạo mối quan hệ với hầu tước phủ trước. Những đại quý tộc thì không đáng kể. Bình thường bọn họ đã sớm có quan hệ xã giao. Nói vậy mặt mũi này hầu tước đại nhân vẫn bán cho bọn họ. Còn có một vài thương gia với quy mô hơi nhỏ một chút vẫn cần phải luồn cúi.

Đọc truyện chữ Full