DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiên Hạ Vô Song
Chương 939: Nhớ nhầm thì tốt

Nhưng vẻ mặt của Nghị trưởng các hạ cùng Thánh nữ điện hạ lại có vẻ ngưng trọng.

Nghị viên Danny đang cười ha ha, chợt có biến đổi khác thường xảy ra. Trong lúc đó, Thiên Đường Vẫn Rơi bỗng nhiên sinh ra lực hút cực lớn, khiến tay của nghị viên Danny hút vào chuôi của con dao găm.

Không may, cái tay này đúng lúc lại là tay vừa mới nhỏ máu. Một lượng máu tươi trực tiếp theo vết thương trên ngón tay dũng mãnh phun ra, bọc lấy Thiên Đường Vẫn Rơi thành một cái kén máu.

Nghị viên Danny đã muốn phát ra lại một tiếng kêu thảm thiết. Nhưng hắn lại chết sống không cách nào thoát khỏi lực hút của Thiên Đường Vẫn Rơi, chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả máu trong người mình trong giây phút ngắn ngủi theo vết thương nho nhỏ trên ngón tay kia tuôn ra. Một lát sau, hắn đã không còn tri giác.

Trước mắt bao người, nghị viên Danny bị Thiên Đường Vẫn Rơi rút hết máu tươi. Tất cả phát sinh quá nhanh. Thậm chí ngay cả những người bên cạnh cũng không có cơ hội cứu giúp. Cho dù nghị viên Danny có thực lực cường hãn hơn nữa, ma pháp lại thần kỳ hơn nữa, nhưng đột nhiên phát sinh một cảnh tượng như vậy, thực sự không có khả năng may mắn thoát khỏi.

Mấy nghị viên đứng xung quanh quan sát thấy tình thế không ổn, lập tức sử dụng mấy ma pháp khôi phục. Mà ngay cả Nghị trưởng các hạ nhìn thấy cảnh tượng vượt ra khỏi sự khống chế, cũng ném một ma pháp khôi phục qua, đã rơi vào trên người Nghị viên Danny.

Nghị viên Danny ngã xuống đất ngất đi. Thân thể chỉ thoáng động một chút, sau đó không có bất luận dấu hiệu tỉnh lại nào.

Mấy nghị viên lo lắng muốn đỡ lấy Nghị viên Danny, nhưng đã không có chút cơ hội nào. Nghị viên Danny nhắm chặt hai mắt. Toàn thân từ trên xuống dưới không có chút sắc máu. Thân thể hắn mềm nhũn, vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Một nghị viên điên cuồng nhìn về phía Mạnh Hàn kêu gào, hoàn toàn không bận tâm tới lễ nghi. Ngay cả Thánh nữ điện hạ cũng nhìn Mạnh Hàn, vẻ mặt đầy oán giận.

- Nếu như đây là thánh khí Hắc Ám có ghi chép trên điển tịch Hắc Ám, ta không biết chuyện gì xảy ra. Có lẽ các ngươi hẳn phải hiểu rõ hơn so với ta mới đúng.

Mạnh Hàn lắc đầu, thả tay xuống, nhún vai, bộ dạng chuyện này không liên quan đến ta.

Mấy nghị viên lại không phản bác được. Chính bọn họ đã nói nó là thánh khí Hắc Ám được ghi trên điển tịch. Mạnh Hàn cũng không thể xem điển tịch. Như vậy tất nhiên bọn họ cũng không thể hỏi tội Mạnh Hàn. Nhưng có người nào không biết chuyện trong này là thế nào. Đúng vậy với lời bọn họ từng nói lúc trước, bọn họ không cách nào bắt buộc Mạnh Hàn giải thích được.

- Chỉ có điều, nếu như không lâu trước đó, ta đã tự mình thiết kế cũng như mời Tinh linh tộc cùng các đại sư của tộc người lùn đồng thời ra tay chế tạo cái Thiên Đường Vẫn Rơi kia, có lẽ ta biết rõ xảy ra chuyện gì.

Lời nói kế tiếp Mạnh Hàn quả thực khiến cho tất cả mọi người phía bên Đế quốc Hắc Ám đang có mặt tại đó phải xấu hổ và giận dữ muốn chết. Đây là thứ do Mạnh Hàn chính mình thiết kế chế tạo. Như vậy, hiển nhiên cũng không phải là thánh khí Hắc Ám gì đó.

Tuy nhiên, vừa rồi Mạnh Hàn một mực nhẫn nhịn không nói ra, lại khiến mọi người vẫn cho rằng mưu kế của mình đã thành công, còn phô trương thanh thế tạo ra một cái gọi là điển tịch Hắc Ám. Đây không phải thành tâm nhìn đế quốc làm chuyện đáng chê cười sao?

Ánh mắt một đám người đều lộ vẻ phẫn nộ phóng tới. Tuy nhiên sắc mặt Mạnh Hàn lại rất thản nhiên, không chút phật lòng. Lúc này, cũng không phải là thời điểm Mạnh Hàn phải lùi bước. Vừa nãy, phía bên đế quốc Hắc Ám rất tự tin nói đây là thánh khí Hắc Ám ghi lại trên điển tịch Hắc Ám, Mạnh Hàn yêu cầu xem điển tịch Hắc Ám, bọn họ còn không cho phép. Tất nhiên Mạnh Hàn cũng sẽ không chịu trách nhiệm gì.

- Nhìn ta làm gì? Đây rốt cuộc là thánh khí Hắc Ám hay là vũ khí do bản thân ta thiết kế chế tạo, bây giờ còn không rõ ràng lắm, không phải sao?

Mạnh Hàn lại một lần nữ nhún vai buông tay, tỏ vẻ chính mình vô tội.

- Hầu tước đại nhân, vũ khí ngài chế tạo có vấn đề gì sao?

Angelina cũng mặt lạnh hỏi.

- Vũ khí của ta, tất nhiên có vấn đề lớn. Chỉ có điều, đây không phải là thánh vật Hắc Ám sao? Vậy có liên quan gì đến ta?

Mạnh Hàn vẫn không buông tha nói:

- Ta chỉ chờ đợi cầm 240 vạn kim tệ là được. Về phần chuyện gì xảy ra không liên quan đến ta.

Nói xong, Mạnh Hàn thậm chí còn nhìn về phía Angelina đưa một ánh mắt cả hai đều hiểu nhau. Nếu như đến lúc này hắn còn nhìn không ra Nghị trưởng các hạ đang mưu hại Nghị viên Danny cùng mấy vị khác, Mạnh Hàn không cần lăn lộn trên thế giới này nữa.

- Đại nhân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Mong ngài chỉ giáo.

Một nghị viên bên cạnh bắt đầu ăn nói khép nép nhìn về phía Mạnh Hàn hỏi. Lúc này nếu như Nghị viên Danny xảy ra chuyện, lực lượng liên minh của bọn họ tất nhiên sẽ bị suy yếu rất lớn. Vì một vũ khí của người khác, thực sự không đáng.

Hiện tại hắn dùng tư thế này, bởi vì dường như không có ai biết nên hàng phục con dao găm này như thế nào. Đúng vậy, nếu vì một con dao găm không có cách nào sử dụng, trả giá hơn hai trăm vạn kim tệ, đây quả thực là rắc muối lên trên vết thương.

Nghị viên Danny hiện tại không biết sống chết thế nào, còn phải tổn thất thêm một lượng kim tệ lớn như vậy, bất luận thế nào cũng là được không bù được mất, vậy còn không bằng kịp thời buông tha. Nếu không nghe, còn không biết phải xử lý hung khí này như thế nào.

- Thánh khí Hắc Ám này nhận chủ không thành, cắn trả thôi.

Mạnh Hàn cười mỉm nói. Đối mặt với âm mưu của nghị viên của người ta, còn có thể cười được chắc hẳn ngoài Mạnh Hàn không còn ai nữa.

- Đại nhân, Danny có lẽ đã nhớ lầm. Đó cũng không phải thánh khí Hắc Ám, mà là vũ khí của ngài.

Người ở dưới mái hiên thấp, không thể không cúi đầu. Tổn thất Nghị viên Danny, mọi người gánh chịu không dậy nổi. Bởi vậy, ngay cả nói chuyện bọn họ cũng ăn nói khép nép hơn vài phần.

- Nghị trưởng các hạ, điều này chẳng lẽ không phải là thánh khí Hắc Ám ghi chép trên điển tịch Hắc Ám, bản ta không thể nhìn kia sao?

Mạnh Hàn quay đầu nhìn về phía Nghị trưởng các hạ. Lão nhân gia người ta còn chưa lên tiếng, Mạnh Hàn sẽ không nói thẳng ra.

- Có lẽ là do ta lớn tuổi, trí nhớ có chút vấn đề.

Trên mặt Nghị trưởng các hạ lộ ra nụ cười tủm tỉm, ngược lại không nhìn ra vui giận:

- Nghị viên Danny cân nhắc một chút, dường như có một quyển điển tịch Hắc Ám như vậy. Chỉ có điều những thứ trên đó, có lẽ là do Nghị viên Danny nhớ lầm thôi.

- Nhớ nhầm là tốt rồi. Nhớ nhầm là tốt rồi.

Mạnh Hàn dùng tay vỗ vào ngực của mình:

- Làm ta sợ đến mức kêu to thành tiếng. Ta còn tưởng rằng vũ khí do chính mình thiết kế chế tạo ra, bỗng nhiên biến thành thánh khí Hắc Ám. Thật quá dọa người. Không phải là tốt rồi.

- Đại nhân.

Angelina không thể không lo lắng nhắc nhở Mạnh Hàn một tiếng. Hiện tại Nghị viên Danny đang gặp phiền toái còn không biết chuyện gì xảy ra.

Đọc truyện chữ Full