DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 209: C209: Chương 209

Lâm Phong nghe vậy, đang định nói gì thì đúng lúc này điện thoại lại reo lên.

Vừa bắt máy.

Giọng nói có vẻ hơi trầm trọng của Đàm Thiên Hồng đã truyền tới.

"Ngài Lâm, có chuyện không hay rồi, người phụ nữ mà cậu thích hôm nay sẽ đính hôn với Giang Quân Lâm đó! Nhà họ Giang đã gửi thiệp mời, bây giờ cả thành phố Kim Lăng đều đang sôi sùng sục. Tôi cũng nhận được thiệp mời."

"Sao?"

Adv

Lâm Phong có hơi ngạc nhiên.

Sau khi nghe Đàm Thiên Hồng giải thích xong, anh mới hiểu rõ nguyên nhân.

Xem ra là người nhà họ Giang vẫn chưa biết rằng Giang Quân Lâm đã chết rồi!

Lâm Phong suy nghĩ một lát rồi nói:

Adv

"Được, tôi biết rồi! Ông cứ qua nhà họ Giang trước chờ tôi đi, bây giờ tôi qua."

Đàm Thiên Hồng nghe vậy thì do dự một lát, rồi nói:


"Ngài Lâm, hay là ngài nhẫn nhịn lần này nhé? Đi đối đầu với nhà họ Giang vào ngày hôm nay không phải lựa chọn sáng suốt đâu, đoán chừng sẽ có không ít thế lực lớn tới đó! Tôi nghe nói còn có cả cao thủ Thiên Cảnh giống ngài nữa đó."

"Không cần!"

Lâm Phong cúp máy luôn.

Trần Y Nặc tò mò hỏi: "Ai gọi vậy?"

"Một cấp dưới của anh!"

Lâm Phong cười nói lại những gì Đàm Thiên Hồng đã nói cho Trần Y Nặc.

Trần Y Nặc nghe vậy thì cắn môi, vẻ mặt có hơi bứt rứt bất an.

"Nếu như vậy thì Tiểu Luyến Luyến cũng bị người nhà họ Giang tới bệnh viện đón đi?"

"Hẳn là vậy!"

Lâm Phong nhẹ nhàng gật đầu.

Trần Y Nặc nghe vậy thì thở hắt ra, cô ấy nghiêm túc nói:

"Lâm Phong, hay là anh đừng đi vội! Chờ tới khi thầy thuốc Dược Vân chữa khỏi bệnh cho Tiểu Luyến Luyến rồi nói."


"Em không tin anh sao?"

Lâm Phong nhíu mày.

"Vấn đề không phải là có tin hay không, tôi sẽ không lấy con gái ra đánh cược! Hơn nữa..."

Trần Y Nặc đột nhiên dừng lại. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Làm Bạch Nguyệt Quang Của Nam Thần
2. Trùng Sinh Vả Mặt: Được Chồng Dung Túng
3. Thượng Tướng Gấu Một Lòng Si Mê Cô Vợ Thỏ Nhỏ
4. Chiều Hư
=====================================

"Hơn nữa gì?"

"Hơn nữa, Tiểu Luyến Luyến, Tiểu Luyến Luyến, con bé cũng là..."

Trần Y Nặc nghiến răng, rõ ràng là nội tâm cô ấy đang giãy dụa kịch liệt.

Cô ấy hít thở sâu một hơi, rồi nói:

"Lâm Phong, anh hãy nghe lời tôi một lần thôi được không? Chờ tới khi chữa khỏi bệnh cho Tiểu Luyến Luyến, anh muốn thế nào thì làm thế đó! Trước khi đó, tôi không muốn xảy ra bất cứ sai lầm nào!"

Lâm Phong nghe vậy thì suy tư một lát, đáp:

"Anh có thể tạm thời không ra tay, nhưng anh nhất định phải qua đó cùng em. Huống hồ em cũng biết y thuật của anh rồi, có anh ở đây, có lẽ cũng có thể phát hiện ra có gì không ổn."

"Chuyện này... Được rồi! Nhưng anh nhất định phải khiêm tốn một chút! Lỡ như khiến cho nhà họ Giang nghi ngờ, chắc chắn thầy thuốc Dược Vân sẽ không cứu chữa cho Tiểu Luyến Luyến!"

"Thật ra anh vẫn luôn rất khiêm tốn mà!"


Đọc truyện chữ Full