DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Y
Chương 55: Trước cơn bão

Nói đến Bao Mộc Bạch sợ đến hồn phi phách tán chạy xuống núi, lập tức hội họp cùng ba người khác vẫn giám thị Lâm gia, đem chuyện tại phế dược phòng thêm mắm thêm muối nói một lần.

Uy danh của lão tổ Lâm gia xác thực làm cho vài tên tiểu bối không dám tiếp tục rình mò quanh hậu sơn Lâm gia, ba người vốn mang theo mục đich khác nhau tới Lâm gia lập tức rút lui.

Một lúc lâu sau, các thế lực của Tân La thành đều nhiều ít biết được chút tin tức, thế hệ đồng lứa với Lâm gia lão tổ luôn luôn có khiếp ý mạnh hơn thế hệ trẻ rất nhiều.

Trước kia rất nhiều người còn chưa tin, nhưng khi biết được hắc thuỷ sơn đệ tam nhân (người xếp thứ ba) khô diệp nhất độc, tại hậu sơn Lâm gia bị một kích miễu sát, thanh âm không tin tưởng nhất thời nhỏ đi rất nhiều.

Biệt phủ Vương gia toạ tại sườn phía nam Tân La thành, ở đây hôm nay trở thành nơi hào kiệt tụ tập, toàn bộ nhận được tin tức, hơn phân nửa thế lực phụ cận muốn thừa nước đục thả câu chiếm chút tiện nghi đều phái người đến đây.

Hắc thuỷ sơn là một thế lực phụ cận Tân La thành, mà quải nguyệt nhai lại được Vương gia cố ý mời đến giúp đỡ, đáng tiếc bọn họ đối với Vương gia cũng không coi trọng, chỉ qua loa phái vài tên đệ tử sai vặt tuổi còn trẻ đến đây tham dự một chút.

Đối với chuyện ấy Vương Lạc cũng có chút bất đắc dĩ, nếu là quải nguyệt nhai thực sự chú ý đến trợ giúp thì đã sớm đem Lâm gia thôn phệ, bất quá nói đi cũng phải nói lại, bên bọn họ cũng rất nhiều việc phải quan tâm, tất nhiên cũng không coi trọng một gia tộc nho nhỏ bên ngoài.

Trong nội viện đang nghe Bao Mộc Bạch nuớc miếng tung bay nói loạn một hồi, hắn nói cực kì sinh động, nhưng hắn nói như thế, tất nhiên đã ảnh hưỏng rất xấu đến sĩ khí, nếu hắn không có thân phận người của quải nguyệt nhai thì Vương Lạc đã sớm đem hắn đuổi đi.

"Tộc trưởng, nếu như Lâm gia lão tổ thực sự đã trở về, sợ là sẽ có cản trở đối với kế hoạch của chúng ta, kế hoạch đại hồng thuỷ bẩy ngày sau, có nên hay không lùi lại một chút." Vẻ mặt Vương gia trưởng lão lo lắng nói.

Con mắt Vương Lạc híp lại: "Nếu là lão già kia thực sự trở về mà nói, sự tình xác thực có chút khó giải quyết, bất quá cũng không đủ gây sợ hãi, một người cũng không đủ để thay đổi đại cục, huống hồ thực lực của lão già đó vẫn cần nghiệm chứng thêm, lời đồn bên ngoài tựa hồ có chút phóng đại."

"Lâm gia lão tổ tính cái rắm, lão tử một tay cũng đủ niết bạo noãn đản lão quỷ." Một thanh âm tục tằn vang lên, một gã tráng hán cao lớn thô kệch từ phòng trong đi ra, chính là Triệu Lão Tam đến từ ba ngày trước.

Triệu Lão Tam trong bốn huynh đệ họ Triệu là một tráng hán cao to nhất, thái độ làm người thô bạo, một thân kim cương bất hoại thể, ai đó đụng phải đều phải né tránh ba phần.

"Bao huynh nói như vậy chẳn phải là đề cao người khác, hạ thấp uy phong của chúng ta hay sao? Nếu thực sự sợ hãi, Bao huynh có thể trốn về nhà, hà tất ở chỗ này kể chuyện?" Triệu lão nhị kéo theo một thân thịt mỡ cũng từ bên trong đi ra, nhãn thần nhìn Bao Mộc Bạch tràn đầy vẻ khinh thường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Tiếp theo, Triệu Lão Đại và Triệu Lão Tứ cũng từ phía sau đi ra, một người gầy như que củi nhìn, sơ qua ước chừng trên dưới tám mươi cân, người còn lại thì lùn thấp nhiều nhất chỉ cao đến ngực nữ nhân bình thường.

Bốn người này mặc dù thuộc đạo tông, nhưng không thuộc bất kỳ môn phái nào, bất quá danh khí lão tử của bốn người có điểm lớn một chút, tục danh cuồng sư đạo nhân Triệu Loan, cho dù là ai nghe danh cũng phải nể ba phần, người nay vài chục năm trước đã nổi danh cao thủ sư cấp.

Phía sau Bao mộc Bạch tuy là Quải Nguyệt Nhai, luận tên tuổi hiển nhiên bốn mãng phu họ Triệu không thể so sánh, cho dù lão tử của bọn họ lão cuồng sư đạo nhân, so với Quải Nguyệt Nhai cũng chẳng là gì, sư cấp cao thủ của Quải Nguỵêt Nhai không chỉ có một.

Bất quá lúc này Bao Mộc Bạch cũng không đủ bản lĩnh đấu với bốn người chỉ có thể chịu đựng, trong mắt bốn người này không phân chia môn phái lớn nhỏ, một khi mất hứng mà nói thì không quản ngươi là ai, lập tức nhào đến một trận loạn đả.

Hảo hán không chịu thua thiệt trước mắt, Bao Mộc Bạch cũng không so đo tính toàn với bọn họ, "Nguyên lai là bốn huynh đệ Triệu thị, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, Bao mỗ chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi!"

"Thúi lắm, sợ là sợ, cái gì ăn ngay nói thật, toàn bộ là nói bậy, lão tử hận nhất loại nhu nhược đề cao khí thế đối thủ mà hạ thấp uy danh của bản thân." Triệu lão tam hùng hùng hổ hổ nói.

Vương Lạc thấy thế liền hỏi: "Các vị thỉnh chờ một chút, đừng sốt ruột, việc của Lâm gia lão tổ này, tạm thời bỏ qua, tất cả cứ theo kế hoạch mà hành sự, nếu như không được thì sẽ có người đi đối phó với lão quỷ đó."

Triệu lão tam vỗ bộ ngực nói: "Vương tộc trưởng, chỉ cần bốn huynh đệ chúng ta là đủ rồi, còn muốn ngưòi khác làm gì, tất cả đều là dư thừa."

Lời này thực sự đã động chạm đến rất nhiều người, bất quá mọi người đều biết bốn huynh đệ này có phần thiếu đầu óc, cũng sẽ không so đo tính toán.

Thần sắc Vương Lạc ngọt ngào mang theo nét cười, hơn phân nửa là làm ra vẻ không nghe thấy, lời này đáp cũng không tốt mà không đáp cũng không tốt, trực tiếp bỏ qua nói tiếp: "Bẩy ngày sau chỉ cần phá được Lâm gia, Vương mỗ tuyệt đối sẽ không bạc đãi huynh đệ, dựa theo phân chia trước đây của chúng ta, Vương mỗ tiếp tục nhường một thành phân chia cho ác vị, biểu thị thành ý của Vương mỗ."

Vừa rồi Bao Mộc Bạch kể chuyện Lâm lão tổ, nhân tâm ít nhiều có chút bất ổn, Vương Lạc đành phải bỏ chút lợi lộc ra ổn định nhân tâm, chỉ cần chiến được toàn bộ Tân La thành thì tài nguyên sẽ không ngừng cuộn cuộn mà đến, chỉ cần có tài nguyên, muốn cài gì mà chẳng được?

Cho dù là cao giai đan dược hoặc là pháp bảo tang bị, chỉ cần có đủ nguyên thạch, tất cả đều có thể mua đựơc, Vương Lạc chịu nỗi đau mất thịt không ngừng an ủi chính mình.

"Người nào?" Đột nhiên trong đám đông có người cảnh giác kêu lên.

Nhất thời ánh mắt mọi người đều hướng về phía nóc nhà, chỉ thấy một đạo thân ảnh chớp loé liền biến mất không thấy.

"Có người nghe trộm!" Trong đám người lại có người hô lên.

Sắc mặt Vương Lạc trầm xuống, trạm canh gác bốn phía rất nhiều, thế nào mà lại có người đột nhập vào đây, lập tức đối với vài tên gia tướng bên cạnh quát mắng: "Còn không đuổi theo!"

Ba gã gia tướng song song nhảy về phía thân ảnh vừa biến mất nhanh chóng đuổi theo, trong đám đông lại có hai ba người xung phong đảm nhận việc đuổi theo.

……………

"Tiểu tử ngươi mấy tháng nay đã chạy đi đâu, hại ta mấy lần đến đều bị sập cửa vào mặt!" Lâm Bình tức giận tránh mắng.

Lâm Khiếu Đường chỉ vào khu vườn được phủ kín dược thảo đang phơi nói: "Ngươi không thấy sao, ngươi cho là hái thuốc rất dễ a?"

Lâm Bình khoa trương nói: "Không đến mức như vậy a, thất tung gần nửa năm nay là đến ngọn núi này hái thuốc sao?"

"Nửa năm? Mỗi một khoảng thời gian nhất định ta đều trở về mà." Lâm Khiếu Đường như không có gì nói.

"Quên đi, tiểu tử ngươi từ trước đến nay đều thích thần thần bí bí, thế nào, lần này có tìm ra loại tân dựơc nào hay không?" Lâm Bình có chút chờ mong hỏi.

"Phối dược đơn giản như vậy a? Nếu có tần suất tìm ra như ngươi nói, ta nghĩ tăng nguyên đan cũng không trở nên đáng giá như vậy chứ?" Lâm Khiếu Đường tức giận hỏi lại.

Lâm bình bị hỏi lại rất không thoải mái, chuyển sang chuyện khác nói: "Ta nghe tộc trưởng đại tỷ nói, ngươi sẽ tham gia đợt gia tộc dự bị trắc thí ngày mốt!"

"Ngày mốt? Dự bị trắc thí? Ta như thế nào lai không biết?" Lâm Khiếu Đường vẻ mặt không biết gì hỏi.

"Cái gì? Không biết? Trên dưới toàn tộc đều nói đến, ngươi lại không biết, đừng giả bộ, tộc trưởng đại tỷ đã nói cho ta, để ta và ngươi chuẩn bị tinh thần, còn nói cho ngươi biết, ngày mốt chỉ là diễn thử, tất cả chỉ là chuẩn bị cho đại điển thành nhân do hai nhà Vương Lâm liên thủ tổ chức vào bảy ngày sau, không chỉ có người hai nhà Vương Lâm đủ mười bảy tuổi, chỉ cần là thiếu niên trong Tân La thành phù hợp tuổi tác và một số yêu cầu khác đều có thể tham gia." Lâm Bình khó nén được hưng phấn nói.

Thì ra là thế, những nghi ngờ lúc trước sau khi Lâm Bình nói rõ cũng tự động tan thành mây khói, thảo nào nữ nhân này lai vội vã ép buộc ta tham gia như vậy, nguyên lai là sợ một đời tuổi trẻ Lâm gia không đủ lấy thể diện cho gia tộc, bắt ta đi tăng chút mặt mũi.

Không đúng! Lâm Khiếu Đườn bỗng nhiên nhớ đến cái gì đó, nữ hài tử này không phải là muốn những người trong võ tông đến đó tham quan tuyển lão tử làm đồ đệ?

Ngay lúc Lâm Khiếu Đường đang suy tư, bỗng cảm giác đựơc khí tức tiểu Lan xuất hiện tại chân núi, chỉ là phi thường yếu ớt, đến mức kì quái, có Lâm Bình ở đây khiến cho Lâm Khiếu Đường e ngại nhiều chuyện, bất quá phát hiện ra Tiểu Lan vẫn di động, trong lòng cũng yên tâm không ít, tưởng rằng nha đầu kia đang thu kiễm khí tức của mình dùng cước bộ bình thường đi lên.

Lâm Khiếu Đường không tập trung cùng Lâm Bình nói chuyện phiếm, sau đó bỗng nhiên cảnh giác: "Có người!"

Khí tức của tiểu Lan thực sự rất bất ổn, hơn nữa vị trí khí tức của nàng đã trì trệ không tiến, cảm giác không ổn làm cho Lâm Khiếu Đường bất chấp có Lâm Bình ở đây, liền xông ra ngoài, chỉ thấy tiểu Lan người đầy máu ngã bên ngoài, đang hấp hối.

Đọc truyện chữ Full