Trong huyệt động của con tích quái này không chỉ có rất nhiều trữ vật giới chỉ mà còn có một ít thú nguyên tinh, thậm chí còn có u thảo đã trưởng thành.
Hiện tại Lâm Khiếu Đường đã thu hoạch được hai mươi tám cây u thảo, ba mươi sáu khoả thú nguyên tinh, trong đó có bốn khoả gần tới trung cấp biến dị thú nguyên tinh.
- Ngươi thực sự không cần?
Lâm Khiếu Đường không chắc chắc hỏi. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Liễu Vân lắc đầu:
- Những thứ này vốn là chiến lợi phẩm của ngươi!
Có thu hoạch phong phú như vậy, Lâm Khiếu Đường không muốn tiếp tục đi sâu vào trong cốc, mà Liễu Vân vì ca ca chết đi nên không còn tâm trạng đi tranh đoạt Nhập Sư đan.
Hai người cũng không muốn nói nhiều, cùng nhau hướng phía ngoài cốc bước đi, tạm thời nghỉ ngơi ngoài cốc khẩu tĩnh dưỡng chờ thời điểm kết thúc tử vong rèn luyện.
Thời hạn bảy ngày rất nhanh trôi qua.
Tứ đại chấp sự vẫn tỉnh toạ ngoài mê vụ cốc, đợi các đệ tử trên đường trở về.
Hai canh giờ cuối cùng, Vạn Phú Thành có chút ngồi không yên, cho tới bây giờ ngay cả một gã đệ tử cũng chưa xuất hiện, mà những đội ngũ khác đều đã có người đi ra, trong đám người ấy thậm chí có người thu được năm cây u thảo và ba khoả thú nguyên tinh, thu hoạch rất không tồi.
Trong lúc Vạn Phú Thành đang do dự, bỗng nhiên cửa cốc có cuồng phong nổi lên, một thân ảnh màu xanh từ trên trời giáng xuống.
Vừa thấy người này, tứ đại chấp sự đứng đậy, đòng thời hành lễ, cung kính nói:
- Cung nghênh Trương sư thúc!
Trương Mạo Thiên, một trong tam đại trưởng lão của Cự Kiếm sơn trang, hai trăm năm trước đã tiến nhập đại sư giai, hiện tại đã có tu vi kinh khủng 6 tinh đại võ sư.
Hơn hai mươi gã đệ tử niên kỉ không cao vui mừng ra mắt sư tổ, phải biết rằng có một số đệ tử trong môn phái cả đời cũng chưa từng nhìn thấy một vị trưởng lão nào.
- Chỉ có vài người như vậy đi ra thôi sao?
Trương Mạo Thiên nhướng mày.
Đám chấp sự vội vàng trả lời:
- Hồi bẩm sư thúc, lần sương mù tan ra lần này so với năm trước chậm hơn nửa canh giờ, hiện tại vẫn còn một đoạn thời gian.
- A!
Trương Mạo Thiên gật đầu, nhìn bốn gã chấp sự, có hứng thú nói:
- Bốn người các ngươi nghĩ rằng ai sẽ thắng?
- Chúng đệ tử đoán không ra!
Đám chấp sự nói.
- Hanh, chuyện này thì có cái gì mà đoán không ra, lẽ nào các ngươi không thể nhìn thấu nông cạn của đám mao đầu tiểu tử ấy hay sao chứ?
Trương Mạo Thiên không biểu tình nói.
Vũ Lãng tương đối tuỳ tính, chò dù trước mặt sư thúc cũng không quá mức câu nệ, thẳng thắn nói:
- Hẳn là Cừu sư huynh và Lý sư huynh thắng.
- A? Vì sao lại nói như vậy?
Trương Mạo Thiên có hứng thú.
- Bởi vì trong đội ngũ của hai vị sư huynh đại bộ phần đều là những đệ tử đã nhập môn mười năm trước, trải qua mười năm rèn luyện, ngoài việc tu vi tiến nhanh thì các đệ tử trong đội ngũ của ta và Vạn sư huynh đa số đều là người mới nhập môn, thậm chí có nhiều người một tháng trước mới gia nhập môn phái, đối với tử vong rèn luyện không có nhiều lý giải, cứ như vậy mà hồ đồ và trong cốc.
- n, ngươi và Phú Thành đích xác có chút thiệt thòi, đã như vậy, một lúc nữa chờ mấy tên đệ tử đó đi ra, đội ngũ của ngươi và Phú Thành có thể đạt được hai phần ba thu hoạch so với đội của hai người họ thì các ngươi sẽ thắng, còn về thú nguyên tinh thì chỉ cần có năm phần so với bọn họ thì cũng coi như các ngươi thắng.
Trương Mạo Thiên sang sảng nói.
Sắc mặt của Cừu Quần và Lý Nam nhất thời bối rối, nhưng không dám phát tác, vị Trương sư thúc này có tiếng là hỉ nộ vô thường, nếu như chọc vào hắn thì chắc chắn không có gì tốt đẹp, nói không chừng còn có thể bị thủ tiêu tư cách cạnh trnah.
Bất quá ưu thế này vào trong tai Phú Thành thì lại ngại còn ít, bởi vì đội ngũ của hắn hiện nay chưa thấy có người nào đi ra.
Trong một canh giờ, các đệ tử từ tỏng cốc không ngừng xuất hiện, thậm chí cùng một lúc có mười người đi ra, ít thì cũng có ba người.
Phía sau Cừu Quần và Lý Nam chí ít đã có hơn năm mươi người, phía sau Vũ Lãng cũng có hơn ba mươi người, duy nhất Vạn Phú Thành chỉ có mấy người đứng sau.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, thời gian vụ khí nồng đậm còn không đến nửa canh giờ, thỉnh thoảng vẫn có đệ tử xuất hiện thế nhưng nhân số ngày càng ít, tần suất cùng càng dần càng thấp.
Vạn Phú thành nhìn về phía sau, đã có hai mươi mốt người nhưng rõ ràng thua xa ba nhóm kia, muốn đạt được thu hoạch hai phần ba so với đoàn người của Cừu Quần, điều đó đã không còn hy vọng thành công.
Nếu không phải có Trương Mạo Thiên ở đây, Vạn Phú Thành sợ là đã sớm giận giữ rời đi.
- Vạn sư huynh, xem ra ngươi muốn sớm rời khỏi đây a!
Lý Nam trêu chọc nói.
- Hanh, không đến thời khắc cuối cùng, còn chưa chắc thắng đâu!
Vạn Phú Thành hừ lạnh nói.
Phía sau Cừu quần đã có sáu mươi tám người đang đứng mà phía Lý Nam cũng đã có năm mươi chín người, đội của Võ Lãng vừa rồi có một đoàn hơn mười người đi ra làm nhân số tăng lên bốn mươi chín người, còn phía Vạn Phú Thành chỉ có thương cảm hai mươi hai người.
Chỉ luận nhân số mà nói, Võ Lãng đã thắng, như vậy chỉ còn cạnh tranh về số lượng thu hoạch.
Lúc này Trương Mạo Thiên đã đến đội ngũ của Cừu quần và Lý Nam kiểm kê số lượng U thảo và thú nguyên tinh.
Cá biệt có một lão đệ tử tu vi cao thâm thu hoạch được bẩy cây u thảo và tám khoả thú nguyên tinh, chính là người trong đội của Lý Nam.
Nhìn thẳng vào con mắt các đệ tử còn lại.
Cừu Quần vốn đã có dự định trước, thế nhưng vừa thấy tên đệ tử nọ xuất ra nhiều u thảo và thú nguyên tinh như vậy, sắc mặt nhất thời trầm xuống.
Khuôn mặt đen của Lý Nam hiện lên tiếu ý nồng đậm:
- Ha hả, Cừu sư huynh, hiện tại sư đệ may mắn thắng người rồi.
Cừu Quần nhìn về ba gã đệ tử cuối cùng chưa xuất ra thu hoạch, lòng tin không phải quá đủ, đúng lúc này trong cốc xuất hiện một bóng người. Trên mặt Cừu Quần nhất thời buông lỏng và hiện lên nụ cười.
Ánh mắt của các đệ tử đều hướng vào thân ảnh vừa xuất hiện, nghị luận liên tiếp phát ra.
- Ngươi có biết hắn là ai hay không?
- Ai?
- Đệ nhất nhân dưới sư giai trong môn phái! Tiếu Bắc Vương!
- Chính là cái gã có nguyên lực giá trị đạt tới 1980 độ nhưng chưa ngưng kết ra nguyên anh Tiếu Bắc Vương?
- Không phải hắn thì còn ai vào đây!
- Trong lúc vào cốc sao lại không thấy hắn?
- Ai biết được! Một cao thủ như hắn, phỏng chừng không nhất định đi theo đội ngũ mà vào.
Tiếu Bắc Vương tuy rằng chỉ là một gã cao cấp đệ tử, nhưng coi như là một quái tài trong ba trăm năm gần đây.
Tiếu Bắc Vương với thần sắc thong dong tiêu sái đến nơi kiểm kê thu hoạch, đem tất cả những thứ mình có ra.
Trong Lòng Lý Nam nhất thời trầm xuống!
Cừu Quàn mặt mày rạng rỡ đếm số lượng nói: "Mười cây u thảo, mười một khoả thú nguyên tinh, di, còn có một viên thú nguyên tính biến dị, ha hả, Lý sư đệ, chỉ sợ ngươi không có may mắn chiến thắng.
Tiểu tử Tiêu Bắc Vương này ngay cả Trương Mạo Thiên cũng không nhìn hết nông sau của hắn, tư chất của người này chỉ hơn người thường một chút nhưng lại bằng ý chí kinh người và kế hoạch huấn luyện gần như hành xác tàn khốc, trong hai mươi năm đã đem nguyên lực giá trị tăng đến 1980 độ, hiện tại tuy chưa ngưng kết ra nội tinh, siêu vượt 10 tinh sĩ giai cũng không ít, thế nhưng loại người biến thái như hắn lại không có ai. Hiện tại hắn đã ba mươi bảy tuổi sợ là hắn muốn tranh đoạt nhập sư đan, tranh thủ cơ hội tiến nhập sư giai cuối cùng.
Đoàn đội của Vũ Lãng tổng cộng thu hoạch được hai mươi lăm cây u thảo, mười tám khoả thú nguyên tinh.
Đội ngũ của Lý Nam thu được ba mươi tám cây u thảo, hai mươi chín khoả thú nguyên tinh.
Mà đội ngũ của Cừu Quần thu được năm mươi cây u thảo, ba mươi chín khoả thú nguyên tinh.
Về phần Vạn Phú Thành Vạn đại chấp sự từ đầu đến cuối âm trầm không nói gì, hắn thực sự không có tiền vốn để nói chuyện. Ngay cả khi thấy các chấp sự khác đấu khẩu với nhau hắn cũng thấy ước ao, hai mươi hai người đi ra, chỉ thu hoạc được ba cây u thảo, bốn khoả thú nguyên tinh.
Ngay khi Trương Mạo Thiên chuẩn bị công bố kết quả thì chúng đệ tử đột nhiên xôn xao, trong cửa cốc đột nhiên xuất hiện hai thân ảnh. Khi hai thân ảnh trở nên rõ ràng thì sương mù vụ khí trong cốc tỏng nhắy mắt trở nên nồng đậm, ngay cả trước mặt một thước cũng khó có thể nhìn rõ.
Nguyên nhân khiến cho chúng đệ tử ồ lên chính là hai người ra khỏi cốc là một đôi nam nữ, thân mặc y phục bằng da thú, phong cách nguyên thuỷ cổ xưa lại không mất gợi cảm. Về mặt thì giác khiến cho mọi người rất chú ý.
Khi hai người bước về phía sau Vạn Phú Thành thì hắn mới ý thức được hai người này thuộc đội ngũ của mình, lập tức nhận ra Liễu Vân. Khi chọn người vào cốc thì chuyên môn chọn ra năm người trong đó có nữ tử này, bốn người khác thi chưa thấy ra, nghĩ chắc là không ra được nữa rồi, về phần vị thiếu niên kia Vạn Phú Thành không hề có chút ấn tượng nào, tâm lý vừa nẩy lên một chút cầu mong may mắn thất thời hoán toàn biến mất, chỉ là một kẻ có tu vi vệ giai.
- Ngươi qua đây, đem tất cả mọi thứ bỏ nào chỗ này.
Vạn Phú Thành chỉ Liễu Vân nói.
Từ lúc xuất cốc, Lâm Khiếu Đường vẫn gắt găo nhìn chắm chằm vào u thảo và thú nguyên tinh của cả bốn vị chấp sự, trong lòng âm thầm tính toán cái gì không ai biết...
Liễu Vân sửng sốt, vừa muốn từ chối, lại bị một cỗ ám kình đẩy ra, có một âm thanh cực nhỏ truyền vào lỗ tai:
- Tất cả đều ở trong lòng của người.
Chưa kịp phản ứng Liễu Vân đã bị đẩy ra ngoài, kinh hoàng sau đó lại tìm tòi trong ngực, lấy ra một đống u thảo khá lớn.
Con mắt của mọi người đều thẳng ra, còn mắt của Vạn Phú Thành lại sáng ngời, ba vị chấp sự khác không thể tin tưởng, Trương Mạo Thiên cũng híp mắt quan sát kỹ Liễu Vân.
- Một,hai, ba,... Mười một, mười hai...
Tròn hai mươi mốt cây u thảo, Lý Nam không thể tin tưởng đây là sự thực.
Chúng đệ tử cũng sợ ngây người, một người mà có thể thu được nhiều u thảo đên như vậy, phải biết rằng bọn họ liều mạng sống khổ sở ba ngày ba đêm cũng chỉ tìm được một hai cây mà thôi.
Vạn Phú thành không để ý Trương Mạo Thiên ở đây phá lên cười lớn:
- Hảo đồ đệ, ngoài trừ những thứ này còn có cái gì khác hay không?
Chỉ là không biết Liễu Vân từ khi nào trở thành đồ đệ của hắn?
Liễu Vân hé miệng gian nan nhìn về phía Lâm Khiếu Đường đang núp phía sau, lại không biết rốt cuộc hắn có dụng ý gì, một túi nguyên tinh rất nặng đã đưa ra bên ngoài.
Vạn Phú Thành lại đếm số lượng, tròn hai chín khoả. Lúc này ngay cả Cừu Quần cũng mất kiên nhẫn, cứ như thế này thì Vạn Phú Thành sẽ khiến cho mình không thể nhận được đại sư đan nữa, luyện chế một viên đại sư đan không hề đơn giản, cơ hội như hôm nay không phải gặp thường xuyên, Cừu Quần cầm lấy cái túi kiểm tra kỹ lưỡng. Chỉ chốc lát, khuôn mặt Cừu quần đỏ lên, thực nhục nhã, tất cả đều là thật!
Có Trương Mạo Thiên ở đây không ai dám làm càn, không ai dám làm giả, bị phát hiện thì chỉ có một con đường chết.
Thấy Vạn Phú Thành đắc ý như vậy, Cừu Quần lạnh lùng nói:
- Cho dù là như vậy thì ngươi cũng không thể thắng được ta.
Vạn Phú Thành tính toán lại một chút, xác thực đúng như vậy, hai đầu lông mày nhất thời nhíu lại. Nhưng đúng lúc này, vị thiếu niên kia đứng dậy rất cung kính hướng bốn bị chấp sự thi lễ rồi đem thu hoạch của mình lấy ra.
Bẩy cây u thảo, bảy khảo thú nguyên tinh, tuy rằng thú nguyên tinh chất lượng rất kém cỏi, hầu hết thuộc về yêu thú cấp 1 ,2 thế nhưng tất cả đều là thực.
Vạn Phú Thành vừa nhìn, tức thì vui mừng quá đỗi.
- Cừu sư huynh, cái này đã vượt qua kết quả cuối cùng của ngươi!
Vạn Phú Thành ba mươi mốt cây u thảo, bốn mươi khoả thú tinh thạch. Vẻ mặt của Lỹ Nam và Cừu Quần xanh xám cười không nổi.
Cho dù là ai cũng không nghĩ tới hai tên tàn quân cuối cùng trong đội ngũ của Vạn Phú thành lại có thể lật ngược kết quả như vậy.
Trương Mạo Thiên híp mắt nói:
- Ngày mai, Vạn Phú Thành và Võ Lãnh tới đại điện, sư phụ của ta Vô Phong lão tổ sẽ đưa đại sư đan cho các ngươi.
Vạn Phú Thành và Võ Lãng hơi thi lễ, hai người Cừu Quần và Lý Nam đứng một bên không lên tiếng.
Trương Mạo Thiên dường như quên chút việc, quay về phía chúng đệ tử nói:
- Phàm là đệ tử nào đồng thời thu hoạch được ba cây u thảo, ba khoả thú nguyên tinh, tiến lên một bước.
Tuy rằng không làm công tác thống kê chính xác, thế nhưng không ai dám giả mạo trước mặt tổ sư, tổng cộng bước ra mười chín người, so với dự định ban đầu thiếu mất một người.
Trương Mạo Thiên nhìn liếc qua mười chín người, thảo mãn gật đầu.
- Được rồi, mau đến phía trước ta phân phát Nhập Sư đan.
Chỉ trong chốc lát mười chín khoả dược hoàn màu xanh tiến vào trong tay mười chín tên đệ tử, những đệ tử khác hoặc nhiều hoặc ít đều loé ra tia đố kị...
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Y
Chương 138: Ban nhập sư đan
Chương 138: Ban nhập sư đan