DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Y
Chương 158: Bốn năm sau


- Hiện tại giá cả đã lên đến một trăm tử tinh tệ, còn có ai muốn ra giá hay không? Tốt, vị tiên sinh này ra giá một trăm năm mươi tử tinh tệ, một trăm năm mươi tử tinh tệ lần đầu tiên, còn có người nguỵên ý ra giá lớn hơn hay không? Một trăm năm mươi tử tinh tệ lần hai, hảo vị tiên sinh này ra giá hai trăm tử tinh tệ….

Nạp Lan U như thường ngày cố gắng làm tốt công việc bổn phận của mình.

Một thân y phục màu hồng như lửa cháy, hơn một nửa khách nhân đến tranh phách (mua hàng đấu giá) đều hướng về phía nàng nhìn chằm chằm, chỉ vì muốn nhìn thấy phương dung của nàng, thấy đôi hung bộ đứng thẳng êm dịu, còn có đôi đùi thon dài đẹp mê người ẩn dưới vạt áo màu hồng, đây mới chính là ý nguyện chính của khách nhân đến mua hàng. Nguồn truyện:

Mỗi một nam nhân nhìn thấy Nạp Lan U đều sinh ra một ý niệm ham muốn điên cuồng, xác thực, nữ nhân này thực sự quá mê người.

Nàng căn bản là một con yêu tinh, một yêu tinh mỹ lệ tai hoạ cho nhân gian.

Thế nhưng những nam nhân sinh ra tà niệm cần phải suy nghĩ kỹ một chút, không ai thực sự dám hành động, bởi vì bối cảnh của nữ nhân này quá cường đại, thực lực bản thân của nàng cũng không nhỏ.

Bất quá những nam nhân này vẫn còn rất may mắn, bởi vì Nạp Lan U cao cao tại thượng không phải khó tiếp cận, trọng yếu hơn là nàng chưa bao giờ keo kiệt khuôn mặt đẹp và thân thể ngạo nhân của mình trước mặt người khác, có thể nhìn đều cho nhìn, tỷ như nửa đôi bán cầu trắng noãn phía trên.

Đương nhiên, không thể nhìn thì tốt nhất đừng nhìn, có một lần, Nạp Lan U tiến vào hậu trường thay áo, có một vị nam tử không chịu nổi sự mê hoặc, liền lẻn vào hậu trường rình coi, kết quả là cái gì cũng không thấy, còn bị chọc mù hai mắt.

Gã nam tử đó chính là kiếm sĩ địa phương phi thường lợi hại, có người nói đã có tu vi sĩ giai đỉnh cấp.

Từ lúc đó không còn ai dám đi trêu chọc bông hồng có gai này nữa, có thể đứng rất xa nhìn nàng, thỉnh thoảng đến gần nghe nàng nói chuyện là đủ rồi.

Nạp Lan U rốt cuộc thuộc về vị trí nào trong Hoa U, người biết được không nhiều. Nói chung bình thường nàng đều chạy loạn khắp nơi, không hề có địa điểm cố định, chỉ cần là Hoa U xuất hiện là có nàng, đôi với công việc từ trước đến nay nàng đều cực kỳ nhiệt tâm nhận lấy. Từ nhỏ nàng đã nhận công việc thu thập tình báo, làm người môi giới trung gian mà lớn lên.

Chỉ cần là đấu gia hội có nàng xuất hiện, thông thương đều chật ních người, hơn nữa những sản phẩm đem đấu giá sẽ được mua bằng hết, thậm chí nhiều khi còn cần phải tăng thời gian tăng vật phẩm đấu giá.

Năm năm trước khi diễn ra võ đạo đại hội, Nạp Lan U một mực tìm kiếm một vị thiếu niên, thiếu niên này đã từng là một phế vật lớn nhất Tân La thành. Thế nhưng chính thiếu niên này lại lấy thực lực kinh người giải mối nguy cơ diệt tộc cho Lâm gia trong trận chiến kinh hoàng năm đó tại Tân La thành.

Đương nhiên, điều khiến Nạp Lan U hứng thú đối với thiếu niên này chính là hắn đã liên tục hai lần bán ra cao giai vũ kỹ trong hai lần đấu giá của Hoa U.

Kỳ thực ban đầu Nạp Lan U không chú ý nhiều, thế nhưng Nạp Lan U biết được người mua hai bản bí tịch này đều đã trở thành cao thủ địa phương, từ đó nàng mới bắt đầu quan tâm đến hắn.

Nạp Lan U quan sát thực tế mới kinh ngạc phát hiện ra rằng, người tu luyện hai bản vũ kỹ kia thực sự rất mạnh.

Từ lúc đó Nạp Lan U đem tất cả những chuyện cá nhân của thiếu niên điều tra ngọn ngành, lại kinh ngạc phát hiện ra thiếu niên đó có một hệ thống y thuật khác thường nhưng hiệu quả cực cao, Nhất Đao Môn nổi tiếng một thời trong Tân La thành chính là một tay thiếu niên này tạo ra.

Thời gian Nhất Đạo Môn được thành lập thì thiếu niên ấy mới được mười tuổi, thử hỏi một tiểu hài tử mười tuổi thì có thể biết được những cái gì? Trừ phi là một thiên tài, lẽ nào nói thiếu niên đó chính là thiên tài? Thế nhưng thiếu niên đó hết lần này đến lần khác đều bị công nhân là phế vật.

Hoa U là một tổ chức cực kỳ nhạy cảm với những tin tức tình báo, không chỉ như vậy, đối với các kỳ nhân dị sĩ cũng rất quan tâm, Nạp Lan U chính là người cực kỳ nhiệt tình của tổ chức, những phương diện này, tự nhiên càng xông xáo tìm hiểu.

Bốn năm trước vị thiếu niên này từng xuất hiện tại Đại Châu Thành, thế nhưng chỉ hiện thân trong một thời gian ngắn ngủi đã biến mất không có tăm tích, lúc đó Nạp Lan U đã tốn rất nhiều công sức truy tìm, nhưng không hề có thu hoạch nào.

Nguyên bản muốn tại nơi thiếu niên hiện thân gần đây nhất là Nam Cung gia điều tra, kết quả là ba năm trước đây, một trong tam đại thế gia của Hiên Viên quốc này trong một đêm cư nhiên bị đồ lục sạch sẽ, Nam Cung gia chính thức diệt môn.

Hơn một vạn tộc nhân bị đầu độc mà chết, các cao thủ trong tộc lại bị sát thủ một kích lấy mạng, người có thể thoát được rất ít.

Có người nói là Ngũ Đạo Tông làm, bởi vì đại đồ đệ Phùng Thiên Đạo của Ngũ Đạo Tông tông chủ bị người khác giết chết ngay tại hậu viên Nam Cung gia, Nam Cung gia không thể trốn tránh được trách nhiệm, vì vậy bị nghiêm phạt.

Cũng có người nói là Lâm Liệt gây ra, Nam Cung gia đã giam lòng nữ nhi của hắn bốn năm, thậm chí còn muốn kéo dài thời hạn, điều này làm cho Lâm Liệt thẹn quá thành giận.

Còn có người nói là Ma Môn làm, ẩn nấp mấy trăm năm, Ma Môn rốt cuộc đã có đủ lực lượng để đối kháng với thực lực của chính phái, vì vậy đã khai đao với Nam Cung gia tương đối phong quang trong thời gian gần đây trước tiên.

Rất nhiều cách nói, nhưng không hề có chứng cứ rõ ràng…

Hoa U vì thế điều tra tròn ba năm, cư nhiên không hề có một chút kết quả nào, điều này làm cho Nạp Lan U phụ trách việc điều tra này vô cùng nghi hoặc.

Trên đời này lại có người có thể tránh thoát được lực lượng tình báo kinh người của Hoa U, tiến hành một hồi tàn sát đẫm máu, điều này thực sự cũng quá biến thái. Nếu như Nam Cung thế gia lớn như vậy mà bị giết hết trong vòng một đêm, trước đó không hề có một chút phong phanh nào về chuyện này, ngươì đứng phía sau hạ độc thủ, vậy thì quá cường đại rồi…

Vấn đề này đã vây khốn đầu óc Nạp Lan U tròn ba năm.

Bán đấu giá hoàn tất, Nạp Lan U liền thối lui về hậu trường, chợt thấy một lão giả đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần, chính là Trường Không Minh, tộc trưởng của Trường Không gia tộc.

- Trường Không tiên sinh, có tin tức?

Nạp Lan U bức thiết hỏi.

Trường Không Minh chậm rãi giương cao đôi mắt, đôi con mắt khàn khàn già nua có chút uể oải, lắc đầu nói:

- Chuỵên Nam Cung gia diệt môn, vẫn như cũ không hề có đầu mối, bất quá Long Hiên công chúa bên kia lại có chút phát hiện thú vị.

- Nói!

Nạp Lan U nôn nóng.

Dung nhan mỹ lệ lúc này mới khôi phục được bình tĩnh, chuyện này đối với Long Hiên công chúa tựa hồ như không có nhiều quan hệ cho lắm.

- Long Hiên công chúa đã chết.

- A! Thảo nào đã tra xét nhiều như vậy mà không hề có chút tin tức nào, nguyên lai đã không còn trên dương thế, như vậy là đã tạ thế.

Nạp Lan U ngoài miệng nói như vậy, trên mặt lại hiện lên một chút ngoài ý muốn và tiếc hận, nhiều năm trước nàng đã gặp qua vị công chúa phong hoa tuyệt đại này, khí chất dung mạo kia quả thực là cực kỳ ngạo nhân, coi như là Nạp Lan U luôn tự tin đối với dung mạo của mình lúc nhìn thấy vị Long Hiên công chúa này cũng phải tán thán không thôi.

- Biết nàng được mai táng ở đâu không?

Trường Không Minh vuốt chòm râu lo lắng nói.

- Ở đâu?

- Hậu sơn Lâm gia Tân La thành.

- Sao lại có thể ở nơi đó? Lẽ nào cùng với Lâm gia nhỏ nhỏ này có quan hệ gì đó hay sao?

- Lại nói tiếp, cũng không có quan hệ nhiều lắm, chỉ bất quá năm đó tộc trưởng Lâm gia Lâm Thiên Chính làm được một chuyện tốt mà thôi, đã cứu được Long Hiên công chúa trong lúc gặp rủi ro, nhưng lúc đó bản thân Long Hiên Công chúa đã bị trọng thương, hơn nữa vừa mới sinh một bé gái, tại Lâm gia an dưỡng một tháng rồi tạ thế, bất quá Lâm gia cũng không đem chuyện này truyền ra ngoài. Lúc đó rất trùng hợp, Toàn Vũ Môn môn chủ cách Tân La thành cùng người khác giao thủ, bên người có một gã nữ hầu cận vệ chết trận. Sau đó nữ hài được gửi nuôi tại Lâm gia, bởi vậy Ngũ Đạo Tông cho rằng nữ hài kia chính là hậu nhân của Toàn Vũ Môn môn chủ.

Trường Không Minh thú vị nói.

Nạp Lan U có chút suy nghĩ nói:

- Sau đó với biết nữ hài đó là con của Lâm Liệt, lại muốn ngăn chặn Lâm Liệt, kết quả là chọc giận Lâm Liệt, đại náo Nam Cung gia, Lâm Liệt đã đại chiến một hồi với Địch Long rồi nghênh ngang bỏ đi.

- Nạp Lan tiểu thư liệu việc như thần, như vậy hiện tại lão phu cũng không cần nói nhiều lời, hẳn là đã đoán được nguyên do trong đó.

Trường Không Minh vuốt mông ngựa.

- Nói như vậy năm đó Long Hiên công chúa và Lâm Liệt đã cùng nhau bỏ trốn, và tạo ra chuyện thất tung để che mắt người khác.

- Đúng vậy, bốn năm trước chuyện này đã được phơi bày ngoài ánh sáng, bất quá chuyện bỏ trốn đã sảy ra hơn hai mươi năm trước, lúc đó Ngũ Đạo Tông hoàn toàn khống chế hoàng tộc Hiên Viên quốc, Lâm Liệt muốn gần gũi Long Hiên công chúa cũng không được, cuối cùng hai người lựa chọn bỏ trốn.

- Nói như vậy, cô nàng Lâm Uyển Nhi kia là nữ hài tử mà Long Hiên công chua hạ sanh trước khi ly khai nhân thế!

- Đúng thế!

- Thảo nào năm đó Lâm gia coi trọng tiểu cô nương này đến vây! Bất quá những chuyện này đối với hiện tại không còn nhiều giá trị.

Nạp Lan U đáng tiếc nói.

Trường Không Minh nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Nạp Lan tiểu thư, lão phu lại nghĩ rằng chuyện này có liên quan đến việc Nam cung gia bị diệt môn.

- Cái gì? Sao có thể?

Nạp Lan U gần đây đối với hai chữ Nam Cung đặc biệt mẫn cảm.

Trường Không Minh tựa hồ đối với phản ứng của Nạp Lan U rất thoả mãn, tiếp tục nói:

- Vấn đề then chốt chính là vì sao Long Hiên công chúa lại bị thụ thương.

Nhãn thần của Nạp Lan U sáng lên.

- Ý của Trường Không là có thể cùng một người đứng sau chuyện này?

Trường Không Minh gật đầu nói:

- Chỉ là suy đoán mà thôi, bởi vì năm đó Hoả Võ Đường cũng gặp một cuộc tập kích không rõ nguyên nhân, sau đó mới có chuyện Long Hiên công chúa thân mang bầu chạy trốn, trên đường gặp rủi ro. Lần đó các cao thủ của Hoả Võ Đường đã xuất động đến biên giới phía tây bắc tranh đoạt một chỗ nguyên nhãn và nguyên quáng rất lớn với Ngũ Đạo Tông.

- Chả lẽ lại là Ngũ Đạo Tông làm? Không có khả năng nha, nếu cao thủ hai bên đều ở biên giới tây bắc giao chiến, cho dù Ngũ Đạo Tông thực sự phái người đi tập kích cũng không thể dễ dàng đánh hạ như thế được, theo lý thuyết quân tinh nhuệ của Ngũ Đạo tông còn không bằng Toàn Vũ Môn.

Nạp Lan U rất nghi hoặc.

- Vấn đề chính là ở chỗ này, bởi vậy lão phu không cho rằng Ngũ Đạo Tông làm.

- Vậy thì là ai đây? Mục đích là vì cái gì?"

Nạp Lan U bỗng nhiên có chút sởn gai ốc.

- Lão phu cho rằng những chuyện này rất có thể liên quan đến việc thần khí sắp hiện thế.

Trường Không Minh rất tin tưởng nói.

- Hơn hai mươi năm trước Long Hiên công chúa, thần bí sát thủ, Nam Cung gia diệt môn? Ba chuyện này cùng với thần khí thì có liên quan gì?

Nạp Lan U nghi hoặc.

- Lão phu cho rằng Long Hiên công chúa rất có thể biết một bí mật nào đó của thần khí, mà sát thủ này lại không muốn bí mật này bị bại lộ, chí ít không hy vọng người này nói ra, mà Nam Cung gia diệt môn rất có thể là để tạo nên mâu thuẫn tranh chấp gay gắt giữa võ tông và đạo tông, Nạp Lan tiểu thư còn nhớ rõ bài vè lưu truyền trong dân chúng hay không?

Trường Không Minh rõ ràng thừa nước đục thả câu nói.

- Thần khí vừa hiện, thiên hạ đại loạn, trăm năm một lần, luân hồi vạn thế!

Nạp Lan U gằn từng tiếng.

- Then chốt chính là ở chữ loạn, Nam Cung gia sớm không bị diệt, muộn không bị diệt, hết lần này tới lần khác tại lúc mấu chốt thần khí hiện lên lại tiêu diệt, rõ ràng là có người mốn thúc đẩy mâu thuẫn nổi lên một cách gay gắt, cuối cùng là để cho Ngũ Đạo Tông và Toàn Vũ Môn liều mạng ngươi chết ta sống, cao thủ chết hết là tốt nhất.

Trường Không Minh rõ ràng rất nắm chắc phân tích.

Nạp Lan U gật đầu tán thành.

- Rất có khả năng này, lẽ nào nói Ma Môn yên lặng mấy trăm năm thực sự đã sống lại, nếu như chuyện diệt môn Nam Cung gia trong vòng một đêm thực sự là bọn họ làm vậy thì thực lực đó tựa hồ cường đại thái quá.

- Tu luyện giới vô pháp đột phá cũng đều là bởi vì mỗi một trăm năm thiên hạ đại loạn, không ít nhân tài và cao thủ mới xuất hiện đều ngã xuống trong cuộc tranh chấp này, sau đó lại kinh qua một trăm năm tích luỹ, lại lần nữa chết đi, hầu như đã trở thành một quy luận bất biến. Ai ai cũng muốn một bước lên trời, mà ý tưởng này lại là trở ngại lớn nhất, bởi vì mỗi người đều ôm suy nghĩ như vậy.

Trường Không Minh với bộ dạng nhìn rõ huyền cơ nói.

Đôi mi thanh tú của Nạp Lan U nhíu lại.

- Nếu như quả thật là do Ma Môn gây nên, Hoa U Cốc chúng ta cũng không thể chạy thoát được. Hiện tại Ngũ Đạo Tông và Toàn Vũ Môn vì việc này mà đánh nhau túi bụi, đây chẳng phải là ý muốn của Ma Môn hay sao? Không được, ta phải tự mình đi một chuyến đến Nam Cung gia…

Đọc truyện chữ Full