Triển Thanh Nhu xuất thần đứng yên một chỗ, đối với câu hỏi của người mặc áo bào trắng dường như không quan tâm đến, suy tư hồi lâu, sau đó mới nói:
"Bậc tài tuấn như thế mà viện ta dĩ nhiên không chiêu nạp, thực sự đáng tiếc!"
Trung niên nhân mặc áo bào trắng cười nói:
"Trăm kín cũng có một hở, huống hồ mỗi người mỗi chí, cũng không phải là tu luyện giả nào cũng muốn gia nhập vào viện chúng ta tu luyện. Có một số tu luyện giả trời sinh tính tình tiêu dao, không thích yên tĩnh tu luyện, đối với những người này không cần phải quá quan tâm, để ý chiêu nạp."
Triển Thanh Nhu bỗng nhiên cười:
"Lý sư thúc nói chí lý, Thanh Nhu gần đây có chút phân tâm rồi."
Trung niên nhân áo bào trắng nghe được lời nói này, tán dương không ngớt nhìn nữ tử bên cạnh, trong ánh mắt nhiều hơn một tia yêu thích nói:
"Thanh Nhu, trước đó ta đã đưa ra yêu cầu, người có tiếp thu hay không?"
Triển Thanh Nhu lần thứ hai quay đầu nhìn trung niên nhân áo bào trắng, tỏ vẻ rất áy náy trả lời:
"Thanh Nhu có tài đức gì, sao có thể được Lý sư thúc ưu ái như vậy, chỉ sợ sau này lại liên lụy đến sự tu luyện của Lý sư thúc, mong rằng Lý sư thúc thận trọng."
Trung niên nhân áo bào trắng nói một cách rất tự tin:
"Sao có thể liên lụy, lấy tư chất của ngươi và thể chất của sư thúc nhất định làm ít công to!"
Trên dung nhan thanh nhã của Triển Thanh Nhu hiện lên một chút vẻ chống cự, lạnh nhạt nói:
"Đa tạ Lý sư thúc đã có hảo ý, Thanh Nhu vừa mới vào nội viện không lâu, tư chất nông cạn, còn có rất nhiều chỗ cần phải tìm hiểu nghiên cứu cẩn thận, mong rằng Lý sư thúc thành toàn."
Ánh mắt của trung niên nhân áo bào trắng hiện lên nét thất vọng. Bất quá chỉ thoáng lướt qua, không cam lòng hỏi lại một lần nữa:
"Trước khi nhập cốc, ngươi không phải là đã đáp ứng sư thúc sau khi trở về sẽ cùng với sư thúc nghiên cứu tu luyện chi đạo hay sao? Hiện tại sao lại thay đổi chủ ý, chẳng lẽ là vì sự xuất hiện của vị đệ tam nguyên lão kia?"
Triển Thanh Nhu hờ hững lắc đầu:
"Lý sư thúc, người nghĩ nhiều rồi!"
Trung niên nhân áo bào trắng không muốn buông tha, tiếp tục nói:
"Hà tất phải vì một người chết mà mong nhớ nhiều, huống hồ vị đệ tam nguyên lão này cùng với ngươi không có bao nhiêu quen biết, Thanh Nhu sao phải tự quấy rối chính mình, Thanh Nhu ngươi hẳn là đã biết rõ tình ý của sư thúc ta đối với ngươi mà."
Triển Thanh Nhu cau mày nói:
"Lý sư thúc, trong nội viện, nữ tu có thể chất thượng giai còn rất nhiều, hay là người đi tìm một người khác! Thanh Nhu thực sự không tưởng nổi."
Sắc mặt của trung niên nhân áo bào trắng lạnh lùng, đối với người cạnh tranh của chính mình chỉ là một người chết vô cùng không cam lòng, nhân tiện nói:
"Vị đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông này thực sự làm cho ta vô cùng hiếu kỳ, thực hy vọng người này không chết và rời khỏi cốc, nếu có cơ hội gặp mặt, ta muốn nhìn một chút, xem xem có đúng là ba đầu sau tay như vậy hay không."
Triển Thanh Nhu hồi tưởng lại hình ảnh băng bạc long quyển phong tàn phá khắp nơi, trong lòng thầm thở dài một hơi, đồng thời đối với ngữ khí mang theo một tia địch ý của trung niên nhân áo bào trắng cảm thấy chán ghét, không khỏi hỏi nguợc lại:
"Lý sư thúc không phải vừa mới nói Thanh Nhu không cẩn để người chết làm mình rối loạn, vậy sao người phải nhắc lại nhiều lần như vậy chứ?"
Trung niên nhân áo bào trắng tự phát giác ra bản thân có chút thất thố, hơi hơi lúng túng, bất quá rất nhanh tâm tình ổn định lại, nguyên khí toàn thân dường như vô ý phóng xuất ra ngoài, như muốn chứng minh bản thân mình.
"Thanh Nhu, nghe nói người nọ cũng có tu vi linh hồn giai hậu kỳ, không biết so với Lý mỗ ai hơn ai kém?"
Triển Thanh Nhu cảm thấy một cỗ ghen tuông nồng đậm, trong lòng bất đẵc dĩ thở dài nói:
"Nếu là luận về khí nguyên tinh khiết, độ dày hiển nhiên là Lý sư thúc mạnh hơn một chút, Lý sư thúc đã gần bước vào địa vương giai, người cùng giai sợ là khó có thể so sánh được với người."
Lý Hiên Đình nghe được lời nói này vô cùng hưởng thụ, tâm tình nhất thời thoải mái hơn không ít:
"Thanh Khu, chỉ cần ngươi cùng với ta song tu. Ta có thể tự hạn chế chính mình hai mươi năm không đột phá quan khẩu, trước tiên hỗ trợ ngươi tiến vào linh hồn giai, dưới sự trợ giúp của "túng thiên quyết", nhất định có thể trợ giúp ngươi trùng quan thành công."
Ngay khi Triển Thanh Nhu còn đang không biết cự tuyệt như thế nào. Ba cỗ khí nguyên đột nhiên từ xa đến gần, sắc mặt cùa Lý Hiên Đình hiện lên một tia bài xích.
"Thanh Nhu muội muội, rốt cuộc cũng tìm được ngươi rồi!"
Một thanh âm dễ nghe từ trên bầu trời truyền tới, một đạo tử mang xẹt qua, một nữ tử mỹ mạo xinh đẹp thoát trần từ trên trời nhẹ nhàng hạ xuống, chính là Lâm Uyển Nhi.
Sau quang mang màu tím là hai mũi tên một trắng một xám phá không mà tới, chính là Bạch Du và Tiêu Mục.
Khuôn mặt thanh nhã vẫn luôn cứng nhắc lúc này rốt cuộc hiện lên nụ cười vui vẻ, thân thiết hỏi ngược lại:
"Uyển Nhi tỷ tỷ, không phải là ngươi đang điều tức dưỡng thương hay sao?"
"Ta được Mặc sư tổ ưu ái, tặng cho ba lạp đại hoàn đan. Thương thế đã tạm thời ổn định, chỉ cần mỗi ngày điều tức khôi phục là được, nhưng chính thương thế của muội muội lại làm cho người khác thấy lo lắng."
Lâm Uyển Nhi thoải mái trả lời.
Triển Thanh Nhu nhìn Lâm Uyển Nhi một chút, phía sau Bạch Du và Tiêu Mục cũng đã hiện thân, trong lòng thầm nghĩ dĩ nhiên bọn họ cũng có được đại hoàn đan, yên âm nói:
"Muội muội còn định mấy ngày nữa tới nhìn các ngươi một chút, phải như vậy muội muội mới an tâm được."
Ba người đến tự nhiên đã nhìn thấy trung niên nhân áo bào trắng, trước tiên thi lễ, nguyên bản vị nội viện tu sĩ Lý Hiên Đình này so với bọn họ còn cao hơn một thế hệ, thế nhưng hiện hôm nay Bạch Du, Tiêu Mục, Lâm Uyển Nhi bao gồm cả Triển Thanh Nhu đều đã chính thức được bước vào trong nội viện, càng thêm được hai vị viện chủ đích thân chỉ điểm, bởi vậy vị Lý Hiên Đình này chỉ được coi như cùng thế hệ mà thôi. Bất quá tu vi giữa họ có khoảng cách khá lớn, bình thường vẫn luôn xưng hô Lý sư thúc, lấy sự tôn kính làm chủ.
Phân chia trên dưới cùng với tam viện khác hoàn toàn không giống, trong nội viện không có tu sư, một khi tu sĩ được quyết định gia nhập nội viện liền có tư cách để tiến vào Vạn Bảo Các hạch tâm nhất của Tiềm Long Viện.
Trong Vạn Bảo Các không chỉ cất giữ vô số đạo pháp cao cấp, vũ kỹ, còn có vô số pháp bảo, tài liệu hy hữu, tất cả các tu sĩ nội viện đều có thể tự nhiên lựa chọn mà không có bất cứ hạn chế nào.
Bất quá bảo bối tuy nhiều, nhưng lại lại không có người dám cầm quá nhiều để đọc, từng có người tham lam đồng thời tu luyện năm loại đạo pháp, kết quả là cái gì cũng không tu luyện đến đỉnh cao, thậm chí là đã bị tẩu hỏa nhập mà mà chết oan uổng, pháp bảo trong đó cũng không thể lấy quá nhiều, một khi không thể thao túng sẽ bị pháp bảo phản kích ngược lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Trước khi vào Vạn Bảo Các, các tu sĩ nội viện đều hiểu rõ một ngụm không thể thành mập mạp, muốn có thể tu luyện, lợi dụng càng nhiều pháp quyết trong Vạn Bảo Các, lấy được càng nhiều pháp bảo thì nhất định phải không ngừng tăng tu vi trụ cột của bản thân. Khi bản thân đủ cường đại thì có thể thu được càng nhiều hơn.
Những tu sĩ vừa mới tiến vào trong Vạn Bảo Các thường vô cùng cẩn thận lựa chọn một môn pháp quyết kỹ nghệ tiến hành tu luyện, pháp bảo cơ bản không lấy, nếu lấy thì chỉ chọn pháp bảo nào đó tương đương với tu vi bản thân hiện tại.
Hiện nay, trong nội viện chỉ có hai vị viện chủ là tu luyện thành công ba loại pháp quyết, và sử dụng đồng thời bốn loại pháp bảo, về phần tài liệu, vậy thì còn cần phải xem bản lĩnh luyện bảo của ngươi như thế nào.
Tài liệu luyện bảo, luyện đan bên trong Vạn Bảo Khố thực sự nhiều không kể xiết, nhưng nếu như muốn sử dụng, nhất định phải tiến hành luyện chế bên trong Vạn Bảo Các, sau khi luyện chế thành công. Pháp bảo, đan dược thành phẩm có thể ấy ra tùy ý, bất quá luyện chế một kiện pháp khí cao cấp, thông thường phải mất thời gian nhiều năm. Có một số thậm chí còn cần tới mấy chục năm, nếu như quá tập trung vào phương diện này thì tốc độ tu luyện nhất định bị ảnh hưởng, nếu là luyện khí thất bại vậy thì thảm hại rồi.
Bởi vậy có rất ít người tiến vào trong Vạn Bảo Các luyện chế pháp bảo, đối với những tài liệu quý trọng như thế này cũng chỉ đành nhìn mà ao ước mà thôi.
Nói chung sau khi vào nội viện, chỉ có thể tự học, tự tu luyện, không có người chỉ đạo, nhiều nhất chỉ là đám tu sĩ tự tổ chức tụ tập trao đổi kinh nghiệm tu luyện.
Bởi vậy bối phận trong nội viện chênh lệch tương đối nhỏ, cho dù tu vi tài trí có hơn người đi nữa, cũng chỉ là ngang bằng nhau, tuy nhiên bất cứ tu luyện giả nào được tán thành tiến vào trong nội viện đều là những nhân tài kiệt xuất.
Ba người Lâm Uyển Nhi hướng về phía Lý Hiên Đình có tu vi linh hồn giai hậu kỳ thi lễ, nhưng cũng không quá mức coi trọng, Lý Hiên Đình tuy rằng rất coi thường ba gã tu luyện giả tuổi còn trẻ mới có tu vi đại sư giai này, thế nhưng sự oán giận chỉ đành để trong lòng, chưa từng biểu hiện trên mặt, quy củ nội viện không một ai có thể phá hỏng.
"Thanh Nhu, Mặc sư tổ đã gật đầu, chúng tra có thể tiến vào trong Vạn Bảo Các rồi."
Bạch Du cười hì hì vui vẻ nói.
"Thực sự?"
Triển Thanh Nhu có chút ngoài dự liệu, bật thốt, trong ý nghĩ của nàng thì quyết định này có chút đột nhiên, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đồng ý cho bọn họ tiến vào.
Ba người đều là nhìn Triển Thanh Nhu đang có chút khiếp sợ, ba khuôn mặt tươi cười so với bất luận câu trả lời nào còn muốn thuyết phục hơn nhiều, nét u buồn của Triển Thanh Nhu hễ quét là sạch, hiện tại chỉ còn lại cảm giác hưng phấn và kích động, đối với bất cứ tu luyện giả nào trong toàn bộ tu luyện giới mà nói, không một ai có thể chống lại sự mê hoặc của Vạn Bảo Các Tiềm Long Viện.
Lý Hiên Đình nghe được tin tức này sắc mặt có chút không được tự nhiên, tin tức này đối với hắn mà nói không được tốt cho lắm, nguyên bản muốn lợi dụng thời gian Triển Thanh Nhu chưa được phép tiến vào trong Vạn Bảo Các để thuyết phục nàng cùng với mình tiến hành song tu, nếu như đã được đồng ý vậy thì tính toán của chính mình sợ là phải thất bại rồi.
Lý Hiên Đình còn muốn nói cái gì đó, nhưng có ba người ở đây, thực sự không tiện để nói ra khỏi miệng, thần sắc từ từ tối sầm lại nói:
"Thanh Nhu, Lý mỗ rất có thành ý, mong ngươi suy nghĩ cẩn thận một lần nữa, Lý mỗ tuyệt đối không làm cho ngươi chịu ủy khuất, hiện tại đã quấy rầy rồi, cáo từ."
Nói xong, Lý Hiên Đình bay thẳng lên trời!
Nhìn mũi tên màu trắng dần dần biến mất xa xa, Bạch Du bĩu môi nói:
"Thanh Nhu, vị Lý sư thúc này đối với ngươi thực sự là nhớ mong không quên a. Bất quá nếu như thực sự có một cao thủ linh hồn giai song tu trợ giúp thì tốc độ tu luyện có thể đề cao không ít sao ngươi lại không chịu động tâm cơ chứ?"
Thanh Nhu cười khổ một chút rồi nói:
"Song tu chi đồ, Thanh Nhu cho rằng không chỉ cần có chỉ dẫn, trọng yếu hơn nữa còn cần phải có sự ăn ý và tương thông với nhau. Ta và Lý sư thúc hiển nhiên không có sự ăn ý này, nếu như thực sự song tu, chỉ sợ đối với hai bên đều không có chỗ nào tốt, mọi việc không thể quá mức cưỡng cầu."
Tiêu Mục cũng cười nói:
"Sư muội, ta nghĩ hồn của ngươi không có ở đây, mặc dù ngươi đã rời khỏi Tù Ma Cốc, thế nhưng tâm lại không ra a, bất quá sư huynh vẫn muốn nhắc nhở ngươi một câu, tất cả nên tùy duyên, nếu như đã vô duyên phận, vậy thì không nên hãm vào quá sâu, điều này đối với con đường tu luyện không có chút lợi ích nào, vô luân là song tu hay độc tu đều có sự ràng buộc."
Triển Thanh Nhu hơi hơi xua tay nói:
"Sư huynh nói có đạo lý, Thanh Nhu sẽ khắc sâu trong tâm khảm."
Khuôn mặt mỹ lệ của Lâm Uyển Nhi hiện lên một tia dị dạng, từ khi rời khỏi cốc, Thanh Nhu so với trước đây có chút biến hóa, thiếu đi vài phần thong dong, thêm vài phần u buồn, tựa hồ đối với vị thanh niên trong Tù Ma cốc đó nhớ mãi không quên, rốt cuộc là người như thế nào mới có thể làm cho một Thanh Nhu muội muội luôn bình thản thanh nhã này sinh ra sóng gợn? Lâm Uyển Nhi thực sự có chút hiếu kỳ.
Tiêu Mục và Bạch Du đã từng có ý tứ với Triển Thanh Nhu, bất quá sau khi tiếp xúc phát hiện ra tâm cảnh của nữ tử này bình lặng không gì sánh được, thậm chí còn có cảm giác cự tuyệt người khác từ xa, ngoại trừ tình đồng môn ra thì khó có thể quan hệ sâu hơn, đợi cho đến khi Lâm Uyển Nhi xuất hiện, lực chú ý của hai người đã hoàn toàn chuyển vào Lâm Uyển Nhi, tuy nói trong lòng Lâm Uyển Nhi đã có người thương yêu, thế nhưng lại làm cho người khác cảm thụ được nội tâm của nàng có lửa nóng, nói trắng ra thì ít nhất nàng có cảm tình. So sánh với nhau hiển nhiên hai người chọn Lâm Uyển Nhi.
Hôm nay Triển Thanh Nhu đã trở nên đa sầu đa cảm, làm cho Tiêu Mục và Bạch Du có chút không thể thích ứng được, chỉ là không biết người kia rốt cuộc là có loại ma pháp như thế nào, hai người đối với điều này có chút nghi hoặc.
Lúc này, người gây nên tất cả mọi chuyện đã hoàn toàn nghỉ ngơi khôi phục hoàn tất, đang trên đường bay về phía Hiên Viên Tông.
Lâm Khiếu Đường bắt đầu xuất phát chỉ còn cách thời điềm hội nghị tại Thiên La Thành diễn ra ba ngày, sau khi suy nghĩ hắn quyết định trước tiên bay về Hiên Viên Tông, đem tất cả gian tế Đại Hạ quốc cài vào Hiên Viên Tông đào hết ra, bằng không cho dù chúng tu luyện có thương nghị đối sách thành công cũng vô dụng, một khi Hiên Viên Tông bị diệt, thực lực song phương lập tức mất cân bằng lớn, cho dù sách lược có tuyệt diệu hơn nữa thì dưới tình huống thực lực chênh lệch quá lớn cũng chỉ là nói suông mà thôi.
Trên đường phi hành, Lâm Khiếu Đường thường sử dụng đại pháp thuấn di, trước tiên bắt đầu với cự ly tương đối ngắn, chậm rãi làm quen, cũng giống như khi mới bắt đầu học thuật phi hành vậy, tiến hành theo chất lượng, nhiều lần làm đi làm lại, tốc độ so với trước kia nhanh hơn một chút.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Y
Chương 363: Vạn Bảo Các
Chương 363: Vạn Bảo Các