DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Y
Chương 429: Mùa xuân của Thiên Hà Tông


Âm La Ma Quân chính là tu luyện giả linh hồn giai hậu kỳ đỉnh phong, tu vi thâm hậu vô cùng, khí nguyên bàng bạc sắc bén phóng ra bên ngoài làm các vị tu luyện giả bên trong đại điện đều phải né tránh, vô thức rời xa mười trượng, đến ngay cả người có cùng tu vi là Hoa tiên tử cũng phải lui lại phía sau vài bước phòng ngừa liên lụy.

Âm la ma sát quyết là tuyệt học của âm La Ma Quân, không chỉ là công pháp cao thâm tại Ma tong, lại càng là một công pháp độc bộ thiên hạ. Một khi đã thi triển, uy lực của nó không hề kém so với pháp bảo cao cấp.

Vừa lên liền dùng tới tuyệt chiêu, âm La Ma Quân quả thực đã động nộ.

Hoa Trần Tiên Tử vẫn tỏ bộ dáng không đếm xỉa tới, hiển nhiên là không hề có ý trợ giúp Thiên Hà Tông, hẳn là đối với việc chính mình bị cự tuyệt vẫn canh cánh trong lòng.

Trên thực tế, trong lòng mọi người đều coi vị nữ tử ngồi trên ghế kia là người đã chết. Một người tu vi linh hồn giai trung kỳ chăc chắn không thể chịu được một kích toàn lực của người có tu vi linh hồn giai hậu kỳ.

Âm La Ma Quân hóa thành hắc ảnh, tốc độ đến nhanh tựa như thuấn di, mắt thường khó có thể nhận rõ. Trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tiểu Lan, một chưởng không hề có chút lưu tình đã bổ ngang vào ngực.

Nhưng ngay trong sát na này, âm La Ma Quân lại thấy sắc mặt vị Lan tiên tử này hiện lên cười nhạt coi thường, nhất thời trong lòng cả kinh, trên tay cũng lại thêm một vài phần lực lượng, không hề có chút bảo lưu.

Nói thì chậm nhưng diễn biến khi đó lại nhanh chóng quỷ mị vô cùng.

Ầm!

Một tiếng va chạm vang lên.

Âm La Ma Quân mạnh mẽ thối lui hơn mười bộ, mới miễn cưỡng dừng lại thân hình.

Ở đây, tất cả mọi người đều nhìn thấy âm La Ma Quân dễ dàng bị đẩy lui, khi lần thứ hai nhìn lại nữ tử ngồi trên ghế kia, bên người nàng không biết tự khi nào đã xuất hiện một nữ tử ngoại tộc mặc lam bào, tóc vàng mắt lam, vừa nhìn qua đã biết không phải người của đại lục Kỳ Đông.

- Linh hồn giai hậu kỳ!

Con ngươi Hoa Trần Tiên Tử mạnh mẽ co rút lại, trong lòng còn thầm hô may mắn khi mình không lỗ mãng xuất thủ. Hôm nay bầu không khí nơi Thiên Hà Tông có chút dị thường, quả nhiên là ẩn dấu huyền cơ, hai lão già Thiên Hà Tông kia mấy năm nay ẩn nhẫn nhường nhịn ba phái còn lại, chỉ sợ là đang nếm mật nằm gai.

Âm La Ma Quân vừa rồi đối chứng một chưởng với nữ tử áo lam tóc vàng kia, trong lòng vẫn còn khiếp sợ không ngớt. Một chưởng kia mình đã dùng tới tám thành lực lượng, đối phương cứng đối cứng dĩ nhiên lại không có chút sứt mẻ, chính mình còn bị thối lui hơn mười bước. Bên trong là vậy nhưng là bên ngoài vẫn trấn định, trầm giọng nói:

- Ngươi là người phương nào?

Ánh mắt nữ tử mặc lam bào trấn định, nếu là người bình thường nhìn vào liền không kìm được phải run người lạnh lưng. Vẫn ánh mắt đó liếc nhìn âm La Ma Quân rồi lạnh lùng nói:

- Nguyên lão Thiên Hà Tông.

Trong lòng Phi Tiên Môn và mấy người âm La Điện liền như phiên giang đảo hải, tâm tình này tự nhiên không thể dùng lời nói hết ra được.

Lúc này Thiên Hà Tông đã có tới bốn vị nguyên lão, trong đó có một là linh hồn giai hậu kỳ, với đội hình thế này đã đủ để chống lại Phi Tiên Môn và âm La Điện, thậm chí còn mạnh hơn một chút.

Mọi người nơi đây nhất thời kinh hãi. Lam ảnh lại nhoáng lên, một đạo hàn quang lướt qua.

Đại hán mặt đỏ không biết làm sao, hai mắt mở trừng, đầu chậm rãi rơi xuống rời khỏi thân thể.

Không ai thấy rõ nữ tử mặc lam bào xuất thủ như thế nào.

Trong lòng âm La Ma Quân phát lạnh, tựa hồ ngay cả chính mình cũng không thấy rõ động tác của nữ tử mặc lam bào kia như thế nào. Đối phương tựa hồ là một gã võ tu tinh thông ám sát, sợ rằng trong đại điện này, tất cả mọi người đều không phải là đối thủ.

Từ bên phía cường thế, chỉ một chút đã thành bên yếu nhược. Phi Tiên Môn và âm La Điện có vẻ cực kỳ không được tự nhiên.

- Cả gan làm nhục Lan muội, chết!

Giọng nói của nữ tử mặc lam bào trong trẻo mang theo vẻ lạnh lùng vang lên.

Nhất thời âm La Ma Quân gặp cảnh đâm lao đành phải theo lao, đối phương cứ mỗi lúc lại chui ra một vị nguyên lão, hơn nữa tu vi không hề kém gì mình, nếu là tại chỗ trống trải tự nhiên là không hề sợ hãi, thế nhưng bên trong đại điện vốn nhỏ hẹp, chỉ sợ bản thân không phải đối thủ của người ta, thế nhưng một vị trưởng lão trong môn phái đứng ngay trước mặt mình lại bị người ta giết chết mà mình ngay cả chút hành động cũng không có, nếu đồn ra ngoài thanh danh môn phái không những tổn thất lớn, mà bản thân sợ là không còn mặt mũi quay về tông môn.

Trong lòng âm La Ma Quân quyết định, rất nhanh đang muốn xuất thủ thì sau đại điện lại lóe lên một đạo bạch ảnh.

Dưới con mắt của mọi người, một nữ tử mặc bạch bào phiêu nhiên đi tới, một bàn tay bằng ngọc trống rỗng xuất hiện, đem thi thể đại hán mặt đỏ vẫn còn cuộn trên mặt đất nhẹ nhàng nắm lên.

Ngay khi nội linh đại hán mặt đỏ bay ra khỏi cơ thể cũng là lúc bàn tay nhỏ kia trực tiếp đón tới, tiếp đến hơn mười bàn tay nhỏ y hệt thình lình xuất hiện, với một loạt các động tác, ngay tại chỗ nhanh chóng vận động, chỉ thấy chỗ đứt một mũi nhọn mầu trắng chợt lóe, bàn tay nhỏ bé nhanh chóng đút cho đại hán mặt đỏ một viên đan dược màu trắng.

Một loạt hành động liên miên bất tuyệt, làm mọi người Phi Tiên Môn và âm La Điện há hốc mồm đến nửa ngày không khép lại được, đúng là kéo về một cái mạng của đại hán mặt đỏ, biểu tình trên mặt mang theo vẻ hoảng sợ mơ hồ, gã đại hán rõ ràng từng bị chặt đứt đầu giật mình sợ hãi.

- Có chuyện gì xảy ra vậy?

Đại hán mặt đỏ lắc lắc đầu hoảng hốt nói.

Mọi người đều dùng một loại ánh mắt khó có thể tin được nhìn nữ tử mặc bạch bào kia, cái…này có đúng là thuật khởi tử hồi sinh?

Càng làm cho mọi người không rõ chính là, Thiên Hà Tông từ khi nào lại có được nữ tu với dị năng siêu quần đến như vậy? Hơn nữa vị nữ tử mặc bạch bào này cũng có tu vi linh hồn giai.

Nữ tử mặc bạch bào sau khi xác nhận đại hán mặt đỏ vô sự mới lại nhìn âm La Ma Quân nói:

- La đạo hữu, trưởng lão quý phái nói năng lỗ mãng, bản phái thay ngươi dạy dỗ một chút, ngươi hẳn là không có ý kiến gì chứ.

Sau khi đại điện xuất hiện thêm một nữ tử thần bí với tu vi cao thâm, sự xung động âm La Ma Quân kia lúc này đã sớm tiêu tan thành mây khói, tâm tình rất nhanh tỉnh táo lại. Xem ra người này hẳn cũng là một nguyên lão của Thiên Hà Tông, tình thế đã đến mức này, âm La Điện rõ ràng là không có khả năng trêu vào.

- Đa tạ mấy vị tiên tử hạ thủ lưu tình, bản quân đúng là không biết cách dạy dỗ, khi quay về môn phái nhất định sẽ quản giáo một phen, lúc này xin cáo từ!

Âm La Ma Quân rất nhanh liền hạ mình, nói xong liền bay đi, về phần sự việc đàm phán lúc trước đã sớm quên đi sạch sẽ.

Thấy đại nguyên lão rời đi, lão giả mặc hôi bào và hai trưởng lão còn lại cũng không có tâm tình ở lại.

Thực lực của Thiên Hà Tông mới chút đã đề thăng nhanh như vậy, Hoa Trần Tiên Tử có chút không thể tiếp thu được, thế nhưng ngay cả âm La Ma Quân cũng biết khó mà lui, chính mình hiển nhiên không thể dây dưa tiếp. Liếc nhìn ba nữ tu kia, Hoa Trần Tiên Tử nói lời từ biệt rồi dẫn theo theo hai gã nguyên lão rời khỏi.

Thấy hai bên sát tinh đều đã rời đi, tâm trạng của Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân mới buông lỏng xuống, hướng tới tam nữ thi lễ nói:

- Cũng may được ba vị sư muội xuất quan đúng lúc trợ giúp, bằng không hôm nay tông phái ắt phải gặp đại nạn. Mấy năm nay Thiên Hà Tông bị hai phái này không ngừng gây chuyện, cướp đi không ít địa giới, cũng là sư huynh vô năng, thực xấu hổ.

Tam nữ chính là ba người Tiểu Lan, Tân Tây Á và Tố Tố vẫn cùng Lâm Khiếu Đường bế quan. Ba ngày trước các nàng xuất quan, Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân khi nhìn thấy tam nữ quả thực không thể tin vào mắt mình. Tiểu Lan và Tố Tố dĩ nhiên vượt quá hai bậc tiến vào linh hồn giai trung kỳ, hơn nữa lại là trung kỳ đỉnh phong, cách hậu kỳ cũng chỉ còn một bước không xa.

Cái này phải nói là tốc độ tu luyện quá mức kinh khủng, bất quá nhị lão vừa nghĩ đến tên sư đệ biến thái Lâm Khiếu Đường, trong lòng lại nổi nên cảm giác thoải mái không lời, tựa hồ tất cả nhưng việc hiếm lạ trên đời cũng đều có thể gặp trên người Lâm sư đệ.

Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân chỉ khiếp sợ và hoài nghi trong chốc lát rồi lập tức tấn phong Tiểu Lan cùng Tân Tây Á làm nguyên lão Thiên Hà Tông, mà Tố Tố bởi vì đã bái Lâm Khiếu Đường làm sư phụ, nếu luận về bối phận thì kém hơn một cấp chỉ có thể nhận chức trưởng lão, mà tất cả mọi chuyện mới chỉ thông qua môn phái nghị sự ngày hôm qua mà thôi. Tam nữ không hề có ý cự tuyệt đề nghị của nhị lão, tựa hồ tất cả trước đó đã có an bài.

- Nhị vị sư thúc cũng đã tận lực nên không cần tự trách, qua mấy ngày nữa sư phụ sẽ xuất quan, rất nhanh Thiên Hà Tông sẽ không phục lại danh vọng khi xưa, trở thành một đại phái nhất phương.

Thanh âm Tố Tố nhu hòa nhưng ngữ khí lại cực kỳ kiên định nói.

- Không biết Lâm sư đệ bế quan tu luyện lần này có thuận lợi hay không?

Lạc Trần Tử không khỏi hiếu kỳ hỏi, bởi vì tam nữ khi xuất qua cũng không đề cập nhiều lắm đến chuyện của Lâm Khiếu Đường, Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân tự nhiên không truy hỏi nhiều.

Tam nữ liếc nhìn nhau, Tiểu Lan mới cười nói:

- Ba người giống nhau đều có thể quá quan, nhị vị sư huynh nói xem Lâm sư đệ của các người có hay không đột phá đây?

- Lẽ nào Lâm sư đệ đã trùng quan thành công?

Hai mắt Thiên Kiều Lão Nhân phát quang, cho dù trong lòng đã có chút xác định nhưng vẫn kinh ngạc hỏi.

Không dùng đến thời gian trăm năm liền có thể từ sư giai tiến vào linh hồn giai xác thực đã là một điều không thể tưởng tượng nổi, nhưng là từ linh hồn giai bước vào địa vương giai mới là một bước tiến rất lớn, so với việc sư giai đột phá hai giai tiến tới linh hồn giai là một việc khó khăn vô cùng. Hãy hình dung là các giai vị từ linh hồn giai trở xuống đều chỉ là tích lũy về lượng, chỉ khi nào bước qua cánh cửa địa vương giai mới chân chính là biến đổi về chất.

Tam nữ nhìn nhau cười, Tố Tố còn bướng bỉnh trừng mắt lên nói:

- Nhị vị sư thúc chờ sư phụ xuất quan liền có thể biết kết quả.

Nhìn hướng tam nữ đang rời đi, Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân cùng nhìn nhau rồi cười khổ. Chính mình cố gắng rất nhiều, trải qua bao đắng cay khổ cực, lại qua bốn trăm năm mới có được tu vi ngày hôm nay, mà tam nữ kia ngắn ngủi chỉ cần thời gian bẩy mươi năm liền có thể nhất phi trùng thiên a. (Một phút lên tiên - e hèm 20s thôi)

Quả nhiên là người so với người, tức chết người.

Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân đều có chút hiếu kỳ và mong đợi vị Lâm sư đệ của họ xuất quan, muốn là nhìn xem vị Lâm sư đệ vẫn thần kỳ lần này bế qua rốt cuộc tu luyện đến cái loại trình độ nào, thế nhưng mấy ngày sau nhị lão cũng chỉ kịp nhìn, căn bản là chưa kịp hỏi thăm thì đã nhận được lời tạm biệt.

Hơn nữa vị nữ tử mặc lam bào cũng được Lâm Khiếu Đường mang đi, nhị lão chỉ nhận được một lời truyền âm của Lâm sư đệ nói là muốn đi xa một đoạn thời gian, trong vòng ba năm sẽ trở về. Tiểu Lan và Tố Tố sẽ ở lại trợ giúp nhị lão chiếu cố môn phái.

Chuyện tình Thiên Hà Tông tự nhiên có thêm ba vị nguyên lão đã rất nhanh lan truyền tại Vạn Sơn Đạo Minh, mà kỳ thực phải nói là hai vị nguyên lão và một vị trưởng lão. Bất quá thông thường chỉ cần là người đã tiến vào linh hồn giai đều cùng được coi là nguyên lão, Tố Tố coi như chỉ là trường hợp đặc biệt.

Đồng thời có đến năm tu luyện giả linh hồn giai, thực lực của Thiên Hà Tông thoáng cái đã ngang hàng với Phi Tiên Môn và âm La Điện. Từ nay về sau không còn phải chịu cảnh bị người ta đến tận cửa môn phái gây rối, tình hình Thiên Hà Tông tự nhiên biến đổi, nhanh chóng tận dụng tốt thời cơ khôi phục lại trạng thái và danh vọng khi xưa.



Tiềm Long Viện, bên trên Thiên Viện Vạn Bảo Các ngày hôm nay bỗng nhiên mây màu tề tụ. Phương viên trong vòng mấy ngàn dặm gió thổi mây vờn, phàm là vật có khí nguyên đều cống hiến ra một phần lực lượng chính mình rồi tất cả hướng tới một luồng khí nguyên trường khổng lồ bắt đầu cấp tốc tụ tập.

Khi khí nguyên trường tụ tập đến một trình độ nhất định, chín con tử long huyễn hóa đột nhiên xuất hiện, tại trên đám mây vui mừng bay lượn.

Chín đầu tử long huyễn hóa sau khi được hấp thu khí nguyên, toàn thân bắt đầu phát sáng chói mắt vô cùng, vừa mới tiến vào bên trong đám mây đã cực nhanh hướng xuống mặt đất rồi nhập vào bên trong Vạn bào các.

Dị tượng lớn đến như vậy tự nhiên kinh động đến mấy ngàn tu luyện giả xung quanh, chúng tu sĩ Tiềm Long Viện lại càng hỗn loạn.

- Có người ngưng tụ ra nguyên linh!

Đây chính là phản ứng đầu tiên của mỗi tu luyện giả khi chứng kiến dị tượng này. Có người ước ao, có người lại đố kỵ, nhưng cùng với đó đều là một nỗi sợ hãi tận sâu trong đáy lòng.

Bảy mươi năm qua, Tiềm Long Viện vẫn luôn đóng cửa viện cho chúng tu sĩ bế môn tu luyện. Mười năm gần đây lục tục xuất hiện bốn lần thiên nhân dị tượng thế này, điều này nói rõ Tiềm Long Viện đã có bốn người thành công đột phá quan ải tiến vào địa vương giai.

Tuy nói Tiềm Long Viện vẫn đóng chặt cửa viện như trước, nhưng bên ngoài cũng truyền đi nhiều tin đồn rất ly kỳ, các thế lực lớn bên ngoài cũng càng ngày càng thêm kiêng kỵ.

Bên ngoài một sườn núi trong Vạn bảo các có hai nam một nữ đang đứng, nam khí vũ hiên ngang, nữ thì một thân lam bào khinh sam đẹp tựa thiên tiên, ba người này sánh vai ngóng nhìn dị tượng đang diễn ra trên bầu trời.

Thiếu nữ áo lam nhìn thiên tượng kết thúc mỉm cười nói:

- Uyển nhi rốt cuộc đã luyện Tử long khí diễm tới đệ thập trọng, tiến vào địa vương giai, lần này thời gian thiên tượng so với ba người chúng ta dài hơn không biết bao nhiêu lần, chỉ sợ là tu vi tương lai sẽ vượt qua chúng ta.

Đọc truyện chữ Full