DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Y
Chương 547: Bí thuật Dương Môn (hạ)

Thấy rõ một màn này, trong lòng Dương Thiên không khỏi kinh hãi, không biết vị Lâm tiền bối này rốt cuộc đang muốn làm gì.

Lâm Khiếu Đường thấy Dương Thiên có chút khẩn trương, mỉm cười nói:

- Dương huynh đệ không cần lo lắng, ta làm như vậy chỉ là không muốn bị người ngoài nghe thấy, điều này đối với Dương Môn các ngươi cũng có chỗ tốt.

Dương Thiên kỳ quái nói:

- Không biết tiền bối có gì chỉ giáo?

Lâm Khiếu Đường cũng không nhiều lời, lập tức nói thẳng:

- Lâm mỗ có một vài vật phẩm muốn cùng Dương huynh đệ trao đổi, mong rằng Dương huynh đệ đáp ứng!

Dương Thiên cảm thấy vô cùng kỳ quái, hắn hoàn toàn không nghĩ ra chính mình có cái gì đáng giá khiến cho một lão quái vật địa vương giai coi trọng, chỉ ngây ngô nhìn Lâm Khiếu Đường không biết làm sao.

Lâm Khiếu Đường cười cười nói:

- Lâm mỗ đối với bí thuật thăm dò nguyên khoáng mạch của Dương huynh cảm thấy rất có hứng thú, nguyện ý dùng một viên kim dương đan và một khối cực phẩm nguyên thạch đổi lấy, không biết ý Dương huynh đệ làm sao?

Lời vừa nói ra khiến Dương Thiên cuối cùng cũng hiểu được, đối với vật phẩm Lâm Khiếu Đường đưa ra rất động tâm, thậm chí là khát vọng, bất quá hắn cũng không dám có ý gì với một lão quái vật địa vương giai, vạn nhất sau khi giao dịch xong, người ta hối hận, quay lại diệt sát, cho dù không giết cũng có thể tùy tiện dùng một điểm thủ đoạn nho nhỏ cũng đủ khiến mình ăn không tiêu rồi.

Dương Thiên vội nói;

- Tiền bối đã muốn, vãn bối tự nhiên dâng lên, còn trao đổi thì không cần thiết!

Lâm Khiếu Đường lạnh lùng nói:

- Trao đổi tức là trao đổi, Dương huynh đệ nói vậy là khinh thường tại hạ sao?

Thân mình Dương Thiên run lên, đâu còn dám kiên trì, lập tức nói:

- Tất cả theo tiền bối phân phó!

Lâm Khiếu Đường lật tay đã thấy xuất hiện hai kiện vật phẩm, không chút do dự vứt vào tay Dương Thiên. Dương Thiên cũng không chút do dự trực tiếp xuất ra một khối lam ma thạch giao ra nói:

- Kỳ thực cũng không phải bí thuật gì, chỉ đơn giản là một phối phương bồi dưỡng yêu thú, chỉ cần chế xuất một loại dược vật trường kỳ nuôi dưỡng yêu thú liền có thể khiến cho yêu thú có được khả năng đặc biệt như vậy.

Nói xong Dương Thiên vung tay lên, mấy trăm điểm đen kịt lập tức xuất hiện, đây là một loại yêu trùng thấp giai, ngay cả những gã sĩ giai bình thường cũng có thể nuôi dưỡng, hơn nữa ngoài khả năng sinh sống lâu dài trong điều kiện âm ướt cũng không còn bản lĩnh nào đặc biệt, căn bản không ai thèm quan tâm bồi dưỡng loại yêu trùng vô dụng như thế này.

- Thỉnh tiền bối xem, vãn bối chính là nhờ những yêu trùng nhỏ bé này mới tìm được những khu vực nguyên mạnh ngầm sâu!

Dương Thiên không chút ẩn dấu nói.

Trên thực tế Dương Thiên vẫn luôn hi vọng Dương Môn có thể nhờ phối phương này quảng bá truyền lưu lâu dài, khiến cho toàn bộ tài nguyên còn ẩn sâu trong tu luyện giới đều được khai mở, khôi phục lại sự phồn vinh của chốn tu luyện giới ngày nào.

Bất quá Dương Môn có quy định phối phương này tuyệt đối không thể truyền cho ngoại nhân, Dương Môn sở dĩ chó thể có ngày hôm này, có thể vững bước phát triển đến bây giờ, tất cả đều là dựa vào bộ phối phương này, nếu không phải như vậy, tại một tu luyện giới cường đại như Chu Võ Quốc muốn đứng dậy phát triển thực là một chuyện phi thường khó khăn.

Lâm Khiếu Đường nguyên bản còn tưởng rằng là loại trân bảo hay cao thâm bí tịch gì, không nghĩ tới cư nhiên chỉ là một loại phối phương điều dưỡng yêu thú đơn giản như vậy.

Bất quá Lâm Khiếu Đường rất nhanh liền phát hiện ra phương pháp này so với bình thường không có như nhau, phương pháp này cư nhiên có thể giúp cho yêu thú có thể phát triển cực hạn tới cấp sáu, thậm chí có những trường hợp cá biệt có thể đạt được tới cấp bẩy.

Lẽ nào phối phương này còn có tác dụng cường hiệu trong tiến hóa yêu thú? Con ngươi Lâm Khiếu Đường co rút lại vừa nghĩ vừa suy đoán, nếu đúng là như vậy, thu hoạch tự nhiên quá lớn, bút giao dịch vừa rồi thực sự vô cùng xứng đáng.

Dương Thiên lại nói:

- Tiền bối, tài liệu cần cho phối phương luyện đan này rất khó tìm, Dương Môn cũng là trong cơ duyên xảo hợp tại một linh đảo ngoài hải vực mới tìm được nguyên liệu thay thế cho ba loại linh thảo vô cùng khan hiếm như tuyệt linh chi, tâm thảo và thất diệu nhân sâm!

Thần sắc Lâm Khiếu Đường hơi chút dị động nói:

- Lẽ nào những loại linh thảo này đều rất khó kiếm sao?

Dương Thiên thành thật gật đầu nói;

- Xét về cấp độ thì hạ giới không phải là nơi thích hợp cho những loại linh thảo này sinh trưởng, Dương Môn tuy rằng tìm được loại thay thế, nhưng hiệu quả rõ ràng không thể so sánh với ba loại linh thảo này, có chăng chỉ có thượng giới mới có thể xuất hiện qua.

- Tiểu tử, coi như là trên thượng giới thì ba loại linh thảo này cũng khó tìm kiếm được, đây chính là các loại linh thảo yêu thú vô cùng yêu thích, một khi xuất hiện lập tức sẽ bị chúng ăn mất tiêu!

Sâu trong nguyên thức bỗng nhiên truyền đến tiếng hé của Kỳ Áo.

- Nói cách khác vẫn là có, chỉ cần như vậy là được rồi!

Lâm Khiếu Đường thẳng thắn truyền lại một câu rồi không hề để ý tới Kỳ Áo nữa.

Lâm Khiếu Đường thu hồi lam ma thạch, thuận miệng hỏi:

- Không biết ba dạng vật phẩm thay thế Dương huynh tìm được là thế nào?

Dương Thiên vẫn như cũ, không chút dấu giếm, nhất nhất nói ra toàn bộ. Lâm Khiếu Đường nghe xong không nhịn được gật đầu, nếu là không có ba dạng linh thảo kia, dùng ba loại vật phẩm thay thế này xác thực là thượng sách, chỉ bất quá phẩm chất đan dược luyện chế ra sẽ thấp hơn rất nhiều, từ đó ảnh hưởng lớn tới năng lực của yêu thú sau này.

Đúng lúc này, một tiếng thanh âm non nớt truyền đến:

- Dùng xà vĩ tham không bằng dùng phong khúc địa hoa thay thế!

Lâm Khiếu Đường và Dương Thiên song song nhìn về phía Trương Nhạc Nhạc, hiển nhiên trước đó cả hai đối với những hài đồng bên cạnh đề không để tại trong lòng.

Thế nhưng một lời này vừa nói ra khỏi miệng lập tức khiến trên mặt hai người nổi lên dị sắc, bất luận là Lâm Khiếu Đường hay Dương Thiên đều là thượng vị tu luyện giả, trong phương diện luyện đan mỗi người đều có những kiến giải độc đáo của riêng mình, song song với đó đối với đặc tính cơ bản của các loại tài liệu linh dược đều biết đến không ít.

Xà vĩ tham và phong khúc địa hoa có đặc tính hầu như hoàn toàn tương phản, thế nhưng chỉ cần là người trong nghề cẩn thận tự định giá lại một chút cũng sẽ phát hiện hai loại linh thảo này xác thực có điểm tương đồng.

Nhãn thần Dương Thiên sáng lên nói:

- Ta thế nào lại không ngờ tới, chờ lần phối liệu lần sau nhất định phải thay đổi thử xem!

Lâm Khiếu Đường thì dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Trương Nhạc Nhạc, đối với tiểu hài này từ lúc đến sơn thôn, Lâm Khiếu Đường đã từng thăm hỏi qua, cũng không có tư chất cao siêu cũng như thiên phú dị bẩm, đây là chỉ chú ý riêng trên phương diện tu luyện của bọn họ mà tựa hồ quên đi những thiên phú tại nhiều mặt khác, quả thực bản thân mình đã quá sơ sẩy.

Dương Thiên càng kinh hỉ nhìn Trương Nhạc Nhạc, sau một hồi quan sát liền mừng rỡ như điên nói:

- Thiên thảo hỗn linh thể, trời ạ, thủy tổ ngày trước mất cả đời người đi tìm kiếm cũng không được, dĩ nhiên lại để ta tìm đến, thật tốt quá, bách tự đại điển của Dương Môn rốt cục đã có được truyền nhân rồi, ha ha ha!

Dương Thiên cơ hồ quên hết tất cả cười thật lớn khiến cho Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu chỉ biết hai mặt nhìn nhau, về phần ba tiểu hài tử còn lại đều bị dọa đến không rõ, bọn họ đang suy nghĩ người này có phải hay không đã phát điên rồi.

Bất quá những lời nói của Dương Thiên quả thực đã nhắc nhở Lâm Khiếu Đường, khẽ nhíu lông mày nói:

- Dương huynh đệ rất coi trọng nữ đồng này?

Dương Thiên kích động nói:

- Lâm tiền bối, vãn bối cả gan khẩn cầu người cho ta được nhận nữ đồng này làm quan môn đệ tử!

Vừa nghe xong lời này, trên mặt cả ba tiểu hài đồng đều hiện nên nét mừng rỡ. Trận thế lúc ban đầu của Dương Môn bọn họ đều nhìn rõ, tuy rằng đối với tu luyện giới không có bao nhiêu lý giải, thế nhưng một môn phái có nhiều nhân số như vậy tự nhiên không thể yếu nhược cho được, nếu tiên nhân đại ca không muốn thu nhận bọn họ, gia nhập môn phái như vậy cũng không tồi.

Cả ba tiểu hài tử lập tức nhìn Lâm Khiếu Đường thập phần chờ mong, bất quá sắc mặt hắn cũng mang phần khó khăn, không tình nguyện nói;

- Khó mà làm được!

Dương Thiên một trận thất vọng, cả ba hài tử cũng có chút thất thần, tất cả đều buồn bã cúi gằm mặt xuống.

Lâm Khiếu Đường chỉ đơn giản dừng lại nói:

- Thu nhận một người ta không thể đáp ứng, muốn thu thì thu luôn cả ba người, bằng không không cần bàn nữa!

Đọc truyện chữ Full