DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Cung
Chương 334-335: Nộ chỉ Đạm Thai gia

Từ khi Đạm Thai Minh bắt đầu tu tập viễn cổ chữa trị thuật, từ khi hắn trở thành Tu Phục Tông Sư, hắn đã cảm giác trên đời này không có một đối thủ nào, ở Bách Tôn Đảo có thể gặp được Âu Dương, mặc dù Đạm Thai Minh biểu hiện ngạo khí không gì sánh được, thế nhưng trên thực tế Đạm Thai Minh cũng không nghĩ Âu Dương có thể chân chính thắng được mình.

Nhưng hiện tại thấy được chân thực chi nhãn trong truyền thuyết, huyết dịch toàn thân Đạm Thai Minh như sôi trào, chân thực chi nhãn đại diện cho cái gì, hắn rất rõ ràng. Trong khoảnh khắc chân thực chi nhãn của Âu Dương hiện ra, Đạm Thai Minh lại xuất hiện một loại cảm giác cầu bại.

- Đừng để ta thất vọng, từ khi ta sinh ra đến giờ chưa bao giờ thất bại, nhưng hôm nay lại muốn cầu bại một lần.

Lời nói của Đạm Thai Minh chính là cuồng vọng đến cực điểm, nhưng hắn có tư cách nói những lời này. Bởi vì tên gọi tương lai của hắn sẽ là Đạm Thai Khước Tà.

- Như ngươi mong muốn.

Huyết quang trong con ngươi Âu Dương hiện ra, đụng độ với ánh mắt của Đạm Thai Minh, hai người rất có ăn ý cùng bắt đầu kiểm tra yêu binh tổn hại trong tay mình.

Nhìn từng mảnh vỡ yêu binh sớm đã mất đi tất cả lực lượng, cái này cho dù để một Tu Phục Tông Sư đến xem cũng chỉ có thể tuyệt vọng. Nhưng ai cũng biết ba vị đảo chủ tuyệt đối không có khả năng vui đùa với bọn họ. Nếu là yêu binh hoàn toàn nghiền nát, vậy cũng chỉ có Tu Phục Thần Sư mới có thể chữa trị .

Nếu dám ra đưa ra đề mục như vậy, yêu binh này đương nhiên là có một tia hi vọng hồi sinh. Chỉ có điều tia hi vọng này rất khó nắm bắt.

Vô số người khẩn trương nhìn Đạm Thai Minh và Âu Dươngtrong sân. Chỉ thấy Đạm Thai Minh nhắm hai mắt, tay hắn không ngừng chạm vào từng khối mảnh vỡ, dùng viễn cổ chữa trị thuật của hắn cảm thụ một đường sinh cơ cuối cùng trong những yêu binh tổn hại này.

Âu Dương thì ngược lại, con ngươi huyết sắc của Âu Dương nhìn mảnh vỡ yêu binh trong khay, phảng phất như xuyên thấu tất cả bản nguyên vật chất. Chân thực chi nhãn trong người, ngay cả sinh cơ ẩn giấu sâu thế nào, Âu Dương cũng có nắm chắc tìm ra chỗ sinh cơ.

- Nhìn kìa, Đạm Thai Minh động thủ rồi.

Dưới sự quan sát của mọi người, ngón tay Đạm Thai Minh như bay, từ trong khay chợt lóe ra một khối mảnh vỡ yêu binh.

Mảnh vỡ này nhìn qua cũng giống như những mảnh vỡ khác, nhưng nó lại là mảnh vỡ sở hữu sinh cơ duy nhất trong tất cả mảnh vỡ.

Hiện nay sinh cơ nơi tay, việc Đạm Thai Minh phải chính là phóng đại tia sinh cơ này, lấy lực lượng của ngọc lưu ly thạch ngũ sắc dung hợp với tia sinh cơ này, để yêu binh một lần nữa sống lại.

- Ông. . .

Ngũ sắc ngọc lưu ly thạch trong tay Đạm Thai Minh lóe ra quang mang ngũ sắc, ngọc lưu ly thạch được Đạm Thai Minh vê nặn mấy lần biến thành hình dạng một cây trường thương.

Đó là dáng vẻ trước đó của yêu binh trong tay Đạm Thai Minh trước khi bị tổn hại.

lực lượng của Viễn cổ chữa trị thuật bắt đầu dung nhập vào ngũ sắc ngọc lưu ly thạch, ngọc lưu ly thạch tản ra quang mang say lòng người, nhìn thấy màn này các Tu Phục Tông Sư đều líu lưỡi không thôi.

Chẳng trách dám gọi là viễn cổ chữa trị thuật, chẳng trách dám tranh đấu với chân thực chi nhãn của Âu Dương, hiện tại xem ra Đạm Thai Minh thật sự có bản lĩnh.

- Âu Dương cũng động thủ rồi.

Trong nháy mắt Đạm Thai Minh nặn ra khuôn đúc của yêu binh. Âu Dương hoàn toàn chuyên tâm, bàn tay không ngừng vê nặn khuôn đúc của ngũ sắc ngọc lưu ly thạch, bàn tay còn lại nhanh chóng kết hợp những mảnh vỡ yêu binh trước mặt.

Âu Dương không lấy ra mảnh vỡ sinh cơ giống như Đạm Thai Minh, bởi vì khi Âu Dương phát huy chân thực chi nhãn đến cực đại nhất, trên mỗi một khối mảnh vỡ yêu binh, hắn đều có thể nhìn thấy sinh cơ cuối cùng thuộc về yêu binh.

Khắp nơi là tử địa, khắp nơi là sinh cơ chính là chỗ khác biệt giữa chữa trị thuật của Âu Dương và Đạm Thai Minh.

Khuôn đúc của một cây chủy thủ từ tay trái Âu Dương sinh ra, còn tay phải Âu Dương dùng tốc độ gần như huyển ảnh, nối liền các mảnh vỡ yêu binh lại với nhau.

- Âu Dương muốn làm gì, hắn không đi tìm sinh cơ sao?

U Nguyệt Ảnh nhìn Âu Dương, trên mặt nàng lộ vẻ khó hiểu. Phải biết rằng đối với loại yêu binh tổn hại này, cơ hội chữa trị duy nhất chính là tìm ra chỗ sinh cơ, phóng đại sinh cơ, kích hoạt sinh mệnh để nó sống lại.

Nhưng Âu Dương lại trực tiếp lựa chọn ghép lại, chẳng lẽ hắn không biết làm như vậy sẽ khiến sinh cơ thu nhỏ lại.

- Khắp nơi là tử địa khắp nơi là sinh cơ, chân thực chi nhãn quả nhiên bất phàm, hắn chỉ còn thiếu bắt được thiên cơ là có thể bước lên con đường Thần Sư.

Liên Vân nhìn cách làm của Âu Dương, mặc dù hắn không có chân thực chi nhãn, nhưng đối với chữa trị thuật của đội hữu Tu Phục Sư sở hữu chân thực chi nhãn, hắn lại biết rõ hơn bất cứ người nào khác.

Khắp nơi là tử địa, khắp nơi là sinh cơ, kỳ thực đã đạt được một loại đỉnh phong, bởi vì trong mắt Thần Sư không có vật chết, tất cả đều là vật sống. Khi một Tu Phục Tông Sư đi tới bước này, việc hắn phải làm tiếp theo chính là đắc ngộ thiên cơ nghịch thiên sửa mệnh.

- Khắp nơi là tử địa, khắp nơi là sinh cơ.

Nghe thấy lời nói của Liên Vân, vô số Tu Phục Tông Sư đều sửng sốt, bọn họ đương nhiên biết cái này có nghĩa là gì. Đây là điềm báo đăng đỉnh phong thần, lẽ nào hôm nay bọn họ lại có thể nhìn thấy một Tu Phục Thần Sư sinh ra sao?

Mảnh vỡ yêu binh trong tay Đạm Thai Minh lơ lửng trên bầu trời, yêu khí thanh sắc của Đạm Thai Minh nâng mảnh vỡ không ngừng xoay tròn, một tia sinh cơ bị yêu khí kích hoạt từ trong mảnh vỡ bay ra, sinh cơ bay lượn dẫn động tất cả mảnh vỡ trong khay, vô số tàn phiến cũng theo đó nhẹ nhàng bay lên.

Màn thần kỳ như vậy, Tu Phục Tông Sư có thể lý giải, những Tu Phục Đại Sư giống như đang nhìn thần thoại, trong mắt lộ vẻ ước ao.

- Lực lượng sinh cơ có thể che đậy tất cả tử vong. Khi sinh cơ phủ xuống, tử vong sẽ bị đuổi đi.

Đạm Thai Minh vận chỉ như bay, vô số mảnh vỡ bay lượn, trong nháy mắt bị hắn dùng một loại thủ pháp thần kỳ liên kết lại với nhau, khi những mảnh vỡ yêu binh liên kết lại, một luồng yêu khí nhàn nhạt từ trên yêu binh phóng ra.

- Sống rồi, yêu binh này sống lại rồi.

Mặc dù sau khi yêu binh được liên kết, yếu ớt không gì sánh được, nhưng tất cả mọi người có thể cảm giác, yêu khí kia không phải đến từ chỗ Đạm Thai Minh, mà là đến từ bản thân yêu binh.

Yêu khí yếu đuối như vậy, trong tay Đạm Thai Minh lại có thể sống lại, đáng sợ nhất chính là yêu khí Đạm Thai Minh khống chế không thương tổn đến sinh cơ yếu ớt kia, còn dùng thủ pháp thần kỳ phóng đại.

Khuôn đúc chợt lóe rồi bay đến đến bên cạnh yêu binh liên kết mà thành, Đạm Thai Minh khống chế yêu binh bắt đầu tiếp hợp với khuôn đúc, chỉ cần hoàn thành bước cuối cùng này, như vậy thanh yêu binh này có thể hoàn thành chữa trị.

- Ông. . .

Yêu binh và khuôn đúc bắt đầu tiếp hợp, tốc độ này tương đối thong thả, bởi vì chỉ cần hơi vô ý sẽ khiến tất cả nỗ lực bị hủy hoại trong chốc lát.

Trái lại phía bên Âu Dương, toàn thânÂu Dương đã đem tất cả mảnh vỡ sử dụng ngũ sắc ngọc lưu ly thạch bao trùm bên trong. Yêu khí huyết sắc, yêu khí che giấu quang huy của ngũ sắc ngọc lưu ly thạch, khiến yêu binh trong tay Âu Dương chuyển động, yêu khí trong tay Âu Dương không ngừng bay vào trong yêu binh, nhưng người quan sát không có chân thực chi nhãn, bọn họ căn bản không nhìn thấy biến hóa của yêu binh trong tay Âu Dương.

Lúc này Âu Dương đang tu bổ tất cả khiếm khuyết, đây là lần đầu tiên hắn liều mạng như vậy, cho dù trước kia đối với Mộc Xuân, Âu Dương cũng không chân chính dùng hết toàn lực. Nếu lúc đó hắn thực sự dùng phương pháp này, như vậy kiếm linh của Mộc Xuân nhất định cũng có thể hoàn thành hoàn mỹ chữa trị trong một lần.

Không sai lúc này Âu Dương đang liều mạng, hắn muốn biểu diễn một kỳ tích, một kỳ tích chỉ thuộc về chân thực chi nhãn. Hắn phải hoàn thành chữa trị cây yêu binh khắp nơi là tử địa khắp nơi là sinh cơ này, dùng tư thái hoàn mỹ nhất một lần nữa xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.

Huyết sắc yêu khí bay vào trong yêu binh, từng chút chữa trị, từng chút dung hợp, thời gian này dài khoảng mười phút.

Một giờ, một giờ bất giác trôi qua, nhưng vô số Tu Phục Tông Sư và Tu Phục Đại Sư tuyệt đối không cảm thấy thời gian kéo dài. Ánh mắt bọn họ đều nhìn chằm chằm vào hai người, nhìn hai người đang quyết đấu đỉnh phong.

- Ha ha ha ha. . . Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Đạm Thai Minh bỗng nhiên cuồng tiếu, trong nháy mắt, cây trường thương thanh sắc trong tay hắn quang mang lưu chuyển, yêu khí kinh khủng từ trên trường thương kích phát ra, lúc này trường thương rốt cuộc đã sống lại.

- Hoàn thành, Đạm Thai Minh hoàn thành rồi.

Vô số Tông Sư bắt đầu lao về phía Đạm Thai Minh. Đạm Thai Minh cầm trường thương trong tay, cắm trên mặt đất, vô số Tông Sư đứng gần cảm thụ được biến hóa của trường thương đều giật mình kêu lên.

- Tám phần mười, chữa trị tám phần mười, gần như cửu thành chữa trị, đây quả thực là thần tích.

Nhìn cây yêu binh trong mắt Tông Sư khác đã hoàn toàn tổn hại lại hoàn thành tám phần mười, tiếp cận cửu thành chữa trị, mọi người đều có cảm giác kinh hãi.

Đây là viễn cổ chữa trị thuật sao? Viễn cổ chữa trị thuật đáng sợ như vậy sao? Đây là ý nghĩ trong lòng mọi người lúc này.

- Chỉ trong mấy năm, chữa trị thuật của ngươi lại đột phá bình cảnh. . .

Liên Vân nhìn cây trường thương, hắn tự nhận nếu như là mình làm, có thể ngay cả ngũ thành chữa trị cũng khó có thể hoàn thành, nhưng Đạm Thai Minh lại có thể hoàn thành tám phần mười, gần như cửu thành chữa trị.

- Hừ, trừ phi là hoàn mỹ chữa trị, bằng không ta xem hắn làm sao thắng ta, hôm nay ta muốn nói cho mọi người, chân thực chi nhãn cũng không thể đại diện cho tất cả.

Đạm Thai Minh thủ đoạn chỉ vào Âu Dương, ngạo sắc trong mắt ai cũng có thể nhìn ra.

Lúc này không ai dám nói Đạm Thai Minh cuồng ngạo, người ta có bản lĩnh đó, mặc dù phía sau người ta có Đạm Thai gia tộc cường đại xưng hùng Mê Hồn Hải, nhưng chữa trị thuật của người ta thật sự đã đạt được tình trạng vô số người chỉ có thể ngưỡng vọng.

Hai mắt Âu Dương huyết hồng nhìn yêu binh trước mắt, biến hóa bên kia với hắn mà nói hoàn toàn không có ý nghĩa, bởi vì lúc này hắn đã tới bước then chốt nhất. Tất cả mảnh vỡ đều bị kích hoạt, trong giây phút hoàn thành dung hợp với ngũ sắc ngọc lưu ly thạch, một cây yêu binh hoàn mỹ sẽ hiện ra trước mắt bọn họ, tám phần mười chữa trị, cửu thành chữa trị gì đó, khi đối mặt với hoàn mỹ chữa trị đều là vô dụng.

- Ầm. . .

Trong nháy mắt, Âu Dương chuẩn bị liều mạng cuối cùng, Âu Dương cảm giác dưới chân mình đột nhiên chấn động, chấn lực khổng lồ khiến toàn thân hắn bay lên trong thời khắc hoàn thành dung hợp cuối cùng, cắt đứt chữa trị hoàn mỹ cuối cùng của hắn.

Cảnh tượng xuất hiện này khiến toàn trường khiếp sợ, ngay cả Đạm Thai Minh lúc này cũng như phát mộng. Đạm Thai Minh kỳ thực vẫn đang chờ đợi, chờ đợi chữa trị cuối cùng của Âu Dương, hắn cuồng thì cuồng, ngạo về ngạo, nhưng Đạm Thai Minh cũng không thuộc dạng động dao sau lưng người khác. Lúc này Âu Dương đột nhiên xảy ra chuyện bất ngờ, khẳng định là có người giở trò phía sau.

Đạm Thai Minh quay đầu nhìn về phía Đạm Thai Phong bên cạnh mình, trên mặt Đạm Thai Phong lóe lên một tia thâm độc rồi biến mất, mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng Đạm Thai Minh vẫn bắt được.

- Vì sao, rốt cuộc vì sao.

Đạm Thai Minh lửa giận ngút trời, đây là lần đầu tiên hắn nếm thử cảm giác thất bại, bản thân hắn từ trước đến giờ đều là quang minh chính đại chiến thắng người khác, lần đầu tiên xuất hiện loại dùng thủ đoạn thâm độc giành thắng lợi, điều này khiến Đạm Thai Minh không thể tiếp thu, Đạm Thai Minh không chịu nổi.

- Vì sao làm như vậy.

Đạm Thai Minh hoàn toàn không nể mặt trưởng lão Đạm Thai Phong, lúc này trước mặt vô số người , Đạm Thai Minh lại trực tiếp nộ chỉ Đạm Thai Phong quát hỏi.

- Đạm Thai gia đều là hạng tiểu nhân chơi lén sau lưng sao? Còn là một trong tứ đại gia tộc, ta thực sự cảm thấy nhục nhã cho Đạm Thai gia các ngươi.

Thanh âm của Âu Dương từ trên bầu trời truyền đến, chấn động vừa rồi người khác không biết là ai làm, nhưng hắn lại biết, đây tuyệt đối là cường giả cấp Đại Đế xuất thủ.

U Nguyệt Ảnh không cần phải làm như vậy, như vậy xem ra chỉ có lão giả Đạm Thai Phong bất chấp thể diện chơi trò hại người sau lưng người khác, lửa giận của Âu Dương thật sự bị nhen nhóm.

- Đạm Thai gia lẽ nào đều là hạng tiểu nhân ra tay sau lưng? Gia tộc từ viễn cổ truyền thừa đến nay chỉ biết hại người sau lưng, ta thật sự cảm thấy sỉ nhục thay cho các ngươi.

Những lời này của Âu Dương chẳng khác nào mắng toàn bộ Đạm Thai gia tộc, thế nhưng lúc này Âu Dương cũng không quản, vào thời khắc cuối cùng không chỉ cắt đứt chữa trị của hắn, đồng dạng còn cắt đứt cảm ngộ của hắn. Âu Dương cảm giác, nếu như mình có thể hoàn mỹ chữa trị cây yêu binh này, như vậy hắn thực sự chỉ còn cách Thần Sư một bước.

Nhưng Đạm Thai Phong xuất thủ lại khiến tất cả nỗ lực trước đó của Âu Dương thất bại trong gang tấc, loại đả kích này khiến lửa giận của Âu Dương đạt đến tột đỉnh.

- Hừ ngươi là ai, ngươi cũng xứng nghị luận Đạm Thai gia.

Đạm Thai Phong bước ra, uy thế Đại Đế tỏa ra khắp người hắn. Kỳ thực hắn rất muốn mắng Âu Dương, nếu không làm như vậy để ngươi có cơ hội bước vào Thần Sư sao, bất luận như thế nào hắn cũng phải kết thúc, tránh tạo thành phiền phức sau này cho Đạm Thai gia.

Đạm Thai Minh cúi đầu không nói, đối mặt với quát hỏi của Âu Dương, hắn thực sự không biết nên nói cái gì, hơn nữa cách làm hôm nay của Đạm Thai Phong cũng thương tổn sâu sắc đến lòng tự trọng của Đạm Thai Minh.

Đạm Thai Minh không phải không chịu thua nổi, giống như hắn đã nói, muốn cầu bại một lần, nhưng Đạm Thai Minh không muốn dùng loại phương thức hèn hạ này giành thắng lợi.

- Thế nào, muốn lấy uy nghiêm của Đại Đế ra hù dọa người sao? Nói cho ngươi biết, người khác sợ Đạm Thai gia các ngươi, Âu Dương ta không sợ.

Đọc truyện chữ Full