Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Truyền lệnh xuống cánh trái cho ta, nếu như không phá đường tuyến phòng ngự của đối phương, vậy toàn bộ đều chết tại đây cho ta!
Đa Minh biết, lúc này là lúc đối phương bạc nhược nhất, nếu phía cánh trái có thể đánh ra một lỗ hổng, như vậy một khi bộ binh giết vào trong trận, kỵ binh của địch nhân liền mất đi năng lực tấn công, tiếp theo chân chính là tàn sát.
- Rõ!
Lính liên lạc nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh do Đa Minh ban xuống.
Đa Minh cầm địa đồ trong tay nhìn về chiến trường xa xa, hắn biết trận chiến đầu tiên này không thể bại, nếu như trận chiến đầu tiên này thất bại, như vậy khí thế toàn quân sẽ giảm sút nghiêm trọng, Đa La cũng chỉ còn đường lui binh, khi đó Đa La càng chịu đả kích mạnh hơn nữa.
Mười phút… Hai mươi phút… Nửa giờ tổi qua, trung quân chém giết kịch liệt, kỵ binh điên cuồng đối khác trung quân, cánh phải cơ bản bị vây trong trạng thái giằng co, tuy rằng hai bên chém giết hung mãnh, tử thương thảm trọng, thế nhưng vẫn không bên nào áp chế được bên nào.
Chỉ có duy nhất cánh trái, binh lực cánh trái của Đa La bạc nhược, nhưng binh lực của địch nhân cũng không mạnh, khi được Đa Minh điều qua tới ba nghìn kỵ binh, mấy lần trùng kích đều bị địch nhân liều mạng chống đỡ, nếu như còn không thể phá vỡ được hàng phòng ngự bên này, như vậy trận chiến thực sự bị chuyển vào thế khó khăn.
- Trung quân còn có thể điều thêm nhân thủ nữa không?
Đa Minh quay sang hỏi một lão tướng Đa La đứng kế bên.
- Nguyên soái, trung quân đang chém giết quá kịch liệt, kỵ binh của trung quân nếu còn chia ra, như vậy trung quân sẽ nguy hiểm, một khi địch nhân phá vỡ được thế trận của trung quân, chúng ta sẽ bị chia thành hai nửa!
Lão tướng này có kinh nghiệm trận mạc phong phú, hắn biết hiện tại binh lực trung quân không còn chiếm được ưu thế, dù sao trước đó đã phải điều ba nghìn kỵ binh trùng kích qua bên cánh trái.
- Cánh trái không đánh ra được, chúng ta căn bản không có khả năng đột phá phòng ngự của đối phương.
Đa Minh nện quyền xuống trên sa bàn, trên mặt lộ vẻ giận dữ.
- Cung tiễn thủ của địch nhân áp chế quá hung mãnh, kỵ binh của chúng ta không xông lên được, vài lần xông lên đều bị cung tiễn thủ đối phương đánh đuổi trở lại.
Lão tướng Lữ Ưu lắc đầu bất đắc dĩ.
- Cung tiễn thủ… Chết tiệt, cung tiễn thủ khiến kỵ binh không thể trùng kích cuối cùng, dùng phương thức hung ác nhất…
Đa Minh vừa mới nói đến đây, hai con mắt hắn liền liếc liếc phía chiến trường, chỉ vậy thôi đã khiến hắn thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên tại chỗ.
Phía bên trái, một đám mây màu đen nửa đường giết ra, một đám mây này chính là vô số tuấn mã giục bước tạo thành. Nhìn đoàn kỵ binh giáp đen này, Đa Minh liếc mắt đã nhận ra.
Ác ma chi vẫn! Lữ Ưu nhìn ác ma chi vẫn đột nhiên giết ra, trên mặt hắn lập tức lộ vẻ hưng phấn.
- Ha ha ha, chúng ta còn có ác ma chi vẫn, đội quân ác ma chi vẫn nghìn vạn lần đừng khiến chúng ta thất vọng, nhất định phải xé tan được phòng tuyến bên cánh trái đó!
Đa Minh nhìn về phương xa, lớn giọng la lên, tuy rằng thanh âm của hắn căn bản không thể đi qua cheiens trường hỗn độn, truyền tới tai đội hình ác ma chi vẫn, thế nhưng ai cũng có thể cảm thụ được sự hưng phấn trong ngữ khí của Đa Minh.
- Kỵ binh xung phong, chúng ta yểm hộ!
Khâu Vĩ cầm chiến cung trong tay, xung phong đi đầu lao lên phía trước đội hình. Bản thân là bọn họ là cung đoàn kỵ binh, đây là lần đầu tiên bọn họ ra chiến trường, bọn họ muốn đánh một trận dương danh, khiến mọi người nhớ kỹ cung đoàn kỵ binh ác ma chi vẫn.
- Là huynh đẹ ác ma chi vẫn tới!
Nguyên bản, kỵ binh đã bốn năm lần vọt lên đều bị cung tiễn thủ của đối phương đẩy lui trở lại, mỗi người đều rất phiền muộn, hiện tại thấy ác ma chi vẫn tinh nhuệ nhất của Đa La xông lên, có ác ma chi vẫn yểm trợ, bọn họ dĩ nhiên muốn phát động một lần xung phong, toàn bộ kỵ binh lại dấy lên nhiệt huyết.
- Giết!
Khâu Vĩ ngồi trên lưng ngựa, tay giương chiến cung, bảy trăm xạ thủ của ác ma chi vẫn đồng thời giương chiến cung trong tay.
Hô…
Vô số mũi tên bay ra từ trong tay cung đoàn kỵ binh, lấy một phương thức không thể tưởng tượng được hình thành lên một màn tên đen ngòm giữa trời, những mũi tên ba cạnh phát ra những tiếng ong ong. Có điều màn tên này cũng không có xạ kích địch nhân bên cánh trái, màn tên này dùng tốc độ cực nhanh bay xen qua vô số chiến sĩ cầm thuẫn bên trên, bay thẳng vào phía trong.
Một mảnh những tiếng kêu thảm thiết truyền ra bên phía trái, toàn bộ bảy trăm mũi tên đều bay thẳng tới trong trận doanh cung tiễn thủ của địch nhân, tầm bắn xa như vậy, thuật bắn cung tinh chuẩn như vậy, chỉ một kích này của ác ma chi vẫn liền trực tiếp đánh tan trận doanh cung tiễn thủ của địch nhân.
- Tản!
Một kích thành công, Khâu Vĩ không chút liều lĩnh tham công, hắn lập tức hô to một tiếng "Tản", ác ma chi vẫn từ trận hình xung phong bỗng nhiên chia thành hai đường như hai dòng nước lũ màu đen, phân giải qua hai bên.
Khi ác ma chi vẫn vừa chia đường, kỵ binh Đa La liền theo sát sau đó giết tới.
- Một kích cuối cùng đánh tan tường chắn của chúng cho ta.
Khâu Vĩ cao giọng ra lệnh, toàn bộ cung kỵ binh ác ma chi vẫn liền xoay mình ra phía sau, kéo dây chiến cung, bảy trăm mũi tên một lần nữa bay ra, hung hăng bắn thẳng tới trên tường thuẫn chắn của Mễ Nhĩ bên phía cánh trái.
Mũi tên ba cạnh bắn ra với lực đạo cực mạnh từ chiến cung màu mực do Âu Dương đích thân thiết kế, cung kỵ binh với loại tổ hợp này mỗi người hơn phân nửa có thể sánh ngang với thần xạ thủ, bảy trăm mũi tên có ít nhất ba trăm mũi tên thành công xuyên thấu qua tường thuẫn, bay vào trong trận doanh bên trái.
Một lần bắn này trực tiếp quấy rối toàn bộ trận hình Mễ Nhĩ, khiến đối phương như gặp một hồi tai nạn, một lần bắn khiến tường thuẫn của Mễ Nhĩ xuất hiện một chỗ hổng nho nhỏ, nhưng chỉ một chỗ hổng này cũng đủ cho kỵ binh phía sau xung phong lên.
Trận hình tam giác có lực xuyên thấu cực mạnh, tựa như một chiế sừng thú giữa trận chiến trực tiếp xông thẳng vào trong chỗ hổng, sau đó ba nghìn kỵ binh tựa như lưỡi dao sức bén, điên cuồng xé rách tường thuẫn của đối phương.
- Tốt, tốt, tốt!
Đa Minh nhìn kỵ binh xé nát tường thuẫn của đối phương tại phía xa, hắn liên tiếp hô lên ba tiếng "Tốt" dành cho ác ma chi vẫn, đây chân chính là ác ma chi vẫn, thời điểm chiến trường cần bọn họ nhất, bọn họ l;iền giết ra, nhất cử phá giải cục diện giằng co, mở đường cho ba nghìn kỵ binh sát nhập vào cánh trái, vạch tìm ra chỗ yếu nhược nhất của đối phương.
- Xông lên!
Kỵ binh mở trận hình, vô số bộ binh tựa như những đầu ác lang hung mãnh nhảy vào trận doanh cánh trái quân địch, toàn bộ cánh trái hoàn toàn bị đảo lộn.
Lúc này ác ma chi vẫn đã hoàn thành tập trung, bảy trăm cung kỵ binh hội tụ lại một chỗ, bọn họ không lựa chọn tiếp tục xông lên, bắt đầu tại vị trí ngoài năm trăm bước không ngừng kéo động dây cung, tạo thành một tường mũi tên bắn thẳng về phía cánh trái.