DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Cung
Chương 910: Đây là cuộc sống ta muốn có sao?

- Có một trăm ngàn. Tuy nhiên đối thủ lần này vô cùng mạnh. Ba ta nói ngươi có thể có lấy được vị trí thứ năm!

Lưu Tĩnh đi bên cạnh Âu Dương nói.

- Chỉ là vị trí thứ năm thôi sao? Ta cảm thấy kỹ thuật bắn cung của ta đã là thiên hạ vô địch rồi!

Trước kia khi Âu Dương nói câu nói này thật ra trong giọng điệu sẽ mang theo vài phần vui đùa. Nhưng lần này thời điểm hắn nói kỹ thuật bắn cung là thiên hạ vô địch không ngờ trong lòng lại tràn đầy tự tin như vậy. Tự tin này giống như đến từ sâu trong linh hồn.

- Thiên hạ vô địch! Ân, ba ta nói nếu qua năm năm ngươi gần như có thể đạt được điều này. Nhưng bây giờ thật sự đụng tới tuyển thủ cấp thế giới, ngươi vẫn tạm thời tránh mũi nhọn đi!

Lưu Tĩnh không phát hiện được sự biến hóa trong ánh mắt Âu Dương, càng không phát hiện sự biến hóa về khí chất của Âu Dương. Bằng không với sự mẫn cảm của Lưu Tĩnh nhất định có thể phát hiện ra người bạn của mình có điểm không giống với mọi khi!

Buổi trưa cơm trưa, Âu Dương và Lưu Tĩnh ăn KFC. Đối với thanh niên hiện tại như bọn họ mà nói, ăn thứ này vẫn có cảm giác.

- Thế nào? Trước đây không phải ngươi có thể ăn rất nhiều sao? Sao hiện tại mới ăn một chút đã thôi rồi?

Ngồi trong cửa hàng KFC, Lưu Tĩnh nhìn Âu Dương ăn qua loa vài miếng liền dừng lại thì cảm giác có chút khó hiểu

- Ta không đói bụng!

Âu Dương khẽ mỉm cười. Cũng không biết tại sao, hắn cảm giác trong bụng mình rất no, ăn cái gì cũng ăn không trôi.

Cái này cũng là một biểu hiện của chuyển thế. Âu Dương cường đại khiến sau khi hắn chuyển thế cũng có đã thân thể cường đại như trước kia. Chỉ né một cái đã ra xa mười lăm mét. Sự linh hoạt và tốc độ này thật ra chính là một loại biểu hiện thân thể của Âu Dương.

- Thiết... Ngươi thích ăn lại không ăn. Sau này trở về đứng khóc với ta đòi lén mua cho ngươi!

Lưu Tĩnh trừng mắt với Âu Dương một cái, sau đó ngồi ăn một mình.

Âu Dương xoay người sang chỗ khác nhìn xuyên qua cửa kính ngắm nhìn đường phố đông đúc náo nhiệt. Không biết tại sao, Âu Dương bỗng nhiên cảm giác dường như mình không thuộc về thế giới này!

- Chỉ cần trong lòng có tình, cho dù luân hồi cũng sẽ không quên...

Bỗng nhiên câu nói này xuất hiện trong đầu Âu Dương. Một vài mảnh ký ức tràn vào trong đầu Âu Dương. Tuy nhiên những ký ức này quá rời rạc, bất luận Âu Dương làm thế nào cũng không ghép được những mảnh ký ức này lại được.

Ầm!

Ngay lúc Âu Dương đang nhìn ra ngoài phố, bỗng nhiên có một tiếng nổ lớn từ bên ngoài truyền đến. Sau đó hắn liền nhìn thấy bảy tám người mặc y phục màu đen giống như đội phi hổ, cầm trong tay súng tự động không ngừng lớn tiếng kêu gào bắn về phía xa!

Trên đường vô số người kinh ngạc kêu lên sau đó vội vàng ẩn núp. Phía xa có tiếng còi cảnh sát kêu inh ỏi! Đây là một nhóm cướp, hơn nữa còn là cướp giật không tầm thường. Từ trang bị và thân thủ của bảy gia hỏa mặc y phục màu đen này có thể nhìn ra, những gia hoả này hẳn là cùng loại với đám lính đánh thuê.

- Nhanh thụp xuống! Ngươi nhìn cái gì vậy?

Bình thường Lưu Tĩnh rất dũng mãnh, nhưng đối mặt với đám cướp có đao thật súng thật, nàng vẫn cảm thấy sợ hãi. Nàng dùng một tay kéo Âu Dương ngồi thụp xuống dưới đất.

Âu Dương vừa thụp xuống, trong nháy mắt, một viên đạn xuyên qua cửa kính lớn bay qua đỉnh đầu của bọn họ. Một khắc kia Âu Dương ngẩng đầu lên không ngờ cảm thấy quỷ dị khi thấy được viên đạn bay qua trước mắt mình. Không ngờ trong mắt hắn, tốc độ viên đạn bay qua trở nên vô cùng chậm rãi, đến mức Âu Dương cảm giác mình đưa tay có thể lấy được viên đạn xuống!

- A...

Tiếp theo những tiếng kêu thảm thiết truyền vào trong tai Âu Dương. Những viên đạn này tới quá đột ngột, trực tiếp bắn trung một đôi vợ chồng trẻ không kịp né tránh. Đôi vợ chồng trẻ chỉ kêu lên một tiếng thảm thiết sau đó liền ngã xuống vũng máu.

Sau đó lại một loạt đạn bay loạn. Âu Dương vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một cô bé chỉ khoảng bảy, tám tuổi bị một viên đạn bắn trúng trán ngã trong vũng máu!

Giờ phút này trong lòng Âu Dương đầy khiếp sợ! Cũng không biết tại sao, trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một câu hỏi:

- Đây là cuộc sống mà ta muốn sao?

Bản thân Âu Dương không rõ vì sao hắn lại nghĩ như vậy. Nhưng giây phút nhìn thấy cô bé vô tội kia phải chết, trong lòng Âu Dương cảm thấy xúc động. Âu Dương không nhịn được từ dưới đất đứng lên!

- Ngươi làm gì thế? Mau cúi xuống!

Lưu Tĩnh nhìn thấy Âu Dương bất ngờ đứng lên trong loạt mưa đạn kia, nàng lớn tiếng la lên. Tuy nhiên Lưu Tĩnh chỉ nhìn thấy thân hình Âu Dương chợt lóe lên, sau đó chỉ nghe thấy một tiếng băng!

Lưu Tĩnh thoáng ngẩng đầu lên một chút. Nàng nhìn thấy được hình ảnh mà cả cuộc đời cũng khó có thể quên được! Chỉ thấy cả người Âu Dương giống như một con linh miêu. Thân thể vừa lóe lên không ngờ đã chạy ra khỏi cửa hàng. Sau đó tay Âu Dương dường như bàn tay sắt trực tiếp bẻ gãy một cái cột đèn sắt to bằng cánh tay ở ngay ven đường. Tiếp đó không ngờ hắn nhấc cột đèn sắt trong tay giống như nhấc theo một cây thương vậy.

Thời điểm Âu Dương chạy ra khỏi cửa hàng KFC, đám cướp bên ngoài đã leo lên một chiếc xe tải. Lúc này xe tải quay đầu một cách hoàn mỹ, sau đó chạy về phía một đại lộ khác. Xem ra đám cướp này chuẩn bị chạy trốn.

Nhưng hướng bọn họ chạy trốn đúng lúc lại là bên này. Mà hiện tại trên đường phố ngoài trừ Âu Dương đứng một mình cầm cột đèn sắt trong tay ra, trên căn bản tất cả những người khác đầu run rẩy sợ hãi nằm bẹp trên mặt đất.

Xe tải giống như một con trâu đực nổi điên, điên cuồng chạy về phía Âu Dương. Âu Dương cầm cột đèn sắt trong tay cứ đứng ở giữa con đường. Giờ phút này bản thân Âu Dương cũng không rõ mình lấy được dũng khí đó từ đâu. Nhưng khi đối mặt với chiếc xe tải đang điên cuồng lao tới, không ngờ Âu Dương lại hoàn toàn không cảm thấy sợ hãi!

- Tránh đi!

Phía xa, vô số người lớn tiếng kêu gào. Bọn họ không có cách nào hiểu được, tại sao cậu thiếu niên mặc đồng phục học sinh kia lại đứng đó. Rốt cuộc cậu ta muốn làm gì! Nhưng tiếp theo mọi người đều thấy được một cảnh tượng mà cho dù là trên phim cũng khó có thể biểu diễn được!

Xe tải và bảy người trên xe lao về phía cậu thiếu niên kia. Chỉ thấy cậu thiếu niên kia ung dung không vội chống cột đèn sắt trong tay xuống một góc bốn lăm độ so với mặt đất đẩy một cái! Sau đó xe tải liền lao đến trước mặt cậu thiếu niên. Trong lúc mọi người đều cảm thấy cậu thiếu niên này chắc chắn sẽ bị xe tải đâm chết, một cảnh tượng khó tin đã xảy ra!

Cậu thiếu niên này dùng một tay vẩy cột đèn sắt trong tay. Sau đó không ngờ cột đèn vặn vẹo, giống như có một lực lượng có thể phá hủy tất cả trực tiếp tác động vào đầu phía trên!

Đúng! Chính là một cái vẩy này, không ngờ giống như trong những bộ phim viễn tưởng trực tiếp khiến chiếc xe tải bay ra xa!

Không sai. Chiếc xe tải thật sự bay lên. Một quái vật sắt thép không ngờ trực tiếp bị một thiếu niên dùng một cái cột đèn chống lên.

Đọc truyện chữ Full