Nhìn Âu Dương thực sự tóm lấy một người từ trong bầu trời xuống, ở đây ngoại trừ Yên Hồng và Âu Dương ra, mọi người đều cảm thấy bối rối! Đặc biệt là Lôi Minh! Điều này đã lật đổ mọi khoa học hiện đại!
Nước bốc hơi tạo thành mưa xuống tuyết rơi loại vào lúc này đều biến thành chó má! Công lao của những người đã tạo thành tuyết rơi mưa nhân tạo ở chỗ này không phải đều là phù vân sao?
Lôi Minh lắc đầu. Hắn biết, chuyện như vậy hắn cũng chỉ có thể nhìn. Bởi vì hắn biết cho dù nói ra cũng tuyệt đối không có người nào tin tưởng. Hơn nữa còn dẫn tới một đám chuyên gia chỉ có thể nói những thứ vô dụng thối hoắc...
- Thật ra người ngoài hành tinh trong con mắt của các ngươi không phải là lái đĩa bay. Người ngoài hành tinh thật ra có thể là những tu luyện giả đi lại trong vũ trụ hoặc là có thể bổ ra hư không. Gia hoả này chính là một trong số đó!
Trong khi Âu Dương nói chuyện bóng đen kia đã bị kéo xuống, ngã ở trên mái nhà!
Mà lúc này cả tòa nhà lớn đều bị bóng đen này đập đến mức chấn động một chút! Âu Dương liếc mắt nhìn Lôi Minh một cái nói:
- Ta cảm thấy ngươi nên cho người của mình đi xử lý một chút. Sét đánh xuống tòa nhà khiến tòa nhà lớn chấn động một hồi, không cẩn thận toàn sẽ có một nhóm ký giả đến gây phiền phức cho chúng ta!
- Được...
Lôi Minh ngơ ngác nhìn gia hỏa vừa bị ngã xuống mái tòa nhà. Sau đó lấy điện thoại ra thông báo thủ hạ của mình, bất luận xảy ra chuyện gì không cho phép bất kì ai tới.
- Ngươi là ai?
Gia hỏa bị Âu Dương tóm lấy giống như con cá bị ném lên mặt đất, lúc này khó nhọc đứng lên. Hắn giật mình nhìn Âu Dương với ánh mắt cổ quái. Tuy nhiên hắn rất thông minh không lựa chọn phản kháng. Không nói điều gì khác, chỉ cần kéo hắn xuống đây, đã nói rõ lực lượng giữa hai người có sự chênh lệch giống như trên trời dưới đất vậy.
- Ngươi quản lý tiểu thế giới này, ngươi muốn trừng phạt người của thế giới này ta không có bất cứ ý kiến gì. Tuy nhiên ngươi đả thương đồ đệ của ta, nếu như ta còn không ra tay, vậy sau đó đó cũng không cần làm sư phụ của người khác nữa rồi!
Âu Dương nhìn nam tử này nói. Hắn nói cũng không sai. Đồ đệ của ta không ra tay với ngươi. Hắn chẳng qua chỉ phát hiện ra sự tồn tại của ngươi. Chỉ vì như vậy ngươi đã muốn giết người. Ngươi làm vậy thực sự đã có chút quá đáng rồi!
Đồ đệ của mình thiếu chút nữa đã bị người ta đánh chết. Nếu như sư phụ biết vẫn giả vờ không biết, đây không phải là sư phụ nữa! Như vậy cũng không cần làm sư phụ của người ta nữa!
- Tóm lại ngươi là ai?
Gia hoả này không ra tay. Hắn muốn hỏi dò xem Âu Dương là người thế nào.
- Hắn là người thế nào không quan trọng. Quan trọng chính là ngươi chọc hắn không phải là chuyện tốt lành gì.
Yên Hồng nhún vai bộ dạng ngươi sắp xui xẻo rồi.
Nam tử kia thoáng nhìn về phía Yên Hồng thiếu chút nữa đã rơi cằm vì kinh hãi! Một giây khi nam tử kia nhìn thấy Yên Hồng, hắn cảm giác được rõ ràng trên người Yên Hồng có tiên linh khí của tiên nhân!
Không phải mỗi thế giới đều không may giống như Chân Linh Giới. Trong thế giới bình thường sẽ vẫn xuất hiện phi tiên. Một vài cường giả vẫn có thể cảm nhận được khí tức tiên linh.
Nam tử này nhìn thấu khí tức tiên linh trên người Yên Hồng! Điều này đại biểu cho cái gì? Điều này đại biểu nữ tử này chính là một vị tiên nhân! Một tiên nhân chân chính. Một tiên nhân cao hơn hắn vô số lần tiên! Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Điều đó cũng không phải là đáng sợ nhất. Đáng sợ nhất chính là lúc này vị tiên nhân đó chỉ lặng lẽ đứng ở bên cạnh nam tử vừa bắt mình. Mình lại không cảm nhận được tiên khí thậm chí là dao động lực lượng trên người nam tử này!
Oa! Trong mắt nam tử này, bất cứ người nào hẳn cũng có lực lượng dao động. Cho dù là một người địa cầu bình thường cũng sẽ có lực lượng dao động cực yếu. Loại dao động này là một hình thức thuộc về sinh mạng. Nhưng bây giờ gia hoả trước mắt mình lại không tồn tại lấy một chút lực lượng dao động nào?
Phương pháp thánh chiến chú ý nhất chính là nội liễm! Dù sao cảnh giới tối cao của phương pháp thánh chiến chính là tâm muốn thì niệm đạt! Đây là một loại lực lượng, hoàn toàn phát ra từ tâm linh. Tâm ta chính là toàn thế giới. Tâm ta chính là khởi nguồn của lực lượng. Đừng nói là nam tử này, cho dù là Thiên Vương lúc trước thời điểm mặt đối mặt với Âu Dương cũng không thể cảm nhận được một tia lực lượng dao động trên người Âu Yến.
Nhưng nam tử này biết rõ, vừa rồi chính Âu Dương đẫ kéo hắn từ trên cửu thiên xuống. Loại lực lượng này phong tỏa tất cả khiến hắn hiểu rõ đây tuyệt đối không phải là một người bình thường!
- Ta là Tuyết Phi Tướng dưới trướng của Ngọc Hoàng quản lý tiểu thế giới Huyền Hoàng. Ta tên là Tôn Hạc. Không biết Thượng Tiên xuất hiện tiểu thế giới, đắc tội với Thượng Tiên, mong Thượng Tiên cho ta được chuộc tội..
Tôn Hạc rất thông minh, hắn không nói ra những lời mang tính uy hiếp, bởi vì hắn biết trước tiên không nói Âu Dương mạnh tới mức nào. Chỉ cần nữ tử kia cũng đủ để quét ngang hết thảy.
- Thì ra có Ngọc Hoàng Đại Đế thật...
Lôi Minh nghe thấy Tôn Hạc nói vậy, hắn cảm thấy đầu mình có chút mơ hồ. Hóa ra truyền thuyết cũng không phải là giả. Thế giới này thật sự tồn tại chuyện thần phật ở trên trời...
Tôn Hạc thoáng nhìn về phía người bình thường Lôi Minh này. Tuy nhiên vào lúc này hắn không dám hung hăng càn quấy nữa. Dù sao hắn cũng đã bị người ta kéo xuống, nằm dưới này giống như chó chết. Cho dù hắn muốn hung hăng càn quấy cũng phải nhìn thấy rõ tình hình trước mắt!
- Ngươi đã bổ đồ đệ của ta một lôi điện. Như vậy đi, ta cũng không làm khó ngươi. Ta trả lại cho ngươi một lôi điện là được!
Âu Dương nói xong liền vung tay lên một cái. Không gian bị xé ra. Một lôi điện màu đen trực tiếp đánh vào người Tôn Hạc. Ầm một tiếng, Tôn Hạc giống như bị xe lửa đụng phải trực tiếp bay lên!
Tia sét này đối với Tôn Hạc mà nói hẳn sẽ không lấy mạng của hắn. Nhưng một đòn này chắc chắn khiến hắn phải chịu khổ sở. Tôn Hạc có thể quản lý một tiểu thế giới, chứng tỏ hắn ít nhất phải là một cường giả cấp Pháp Thân. Vừa nãy Âu Dương dẫn hạ xuống chính là lôi điện Tiên giới. Đây chỉ là lôi điện bình thường nhất trên Tiên giới, nhưng bổ vào người một Pháp Thân vẫn gây ra tổn thương lớn!
Tôn Hạc bị lôi điện bổ xuống, miệng phun máu tươi. Nhưng trong mắt của hắn lại không hề có sự oán hận nào. Mình bổ đồ đệ của người ta. Nếu như người ta không tìm về mặt mũi này, vậy vị trí sư phụ này cũng không cần làm nữa! Hơn nữa Tôn Hạc biết, cho dù mấy tên này làm thịt mình, cho dù là Ngọc Hoàng biết cũng tuyệt đối không dám nói gì thêm. Bởi vì thực lực tuyệt đối nằm ở phía bên kia...
Sau khi Tôn Hạc bị lôi điện bổ xuống Âu Dương không hề ngăn cản hắn, mà nhìn hắn xoay người bay vào trong cửu thiên biến mất không thấy bóng dáng! Nhìn Tôn Hạc rời đi, Lôi Minh mừng rỡ nói:
- Lần này có phải bão tuyết sẽ dừng lại đúng không?