DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Toái Hư Không
Chương 363: Không gì không giết

- Tuyệt kỹ gì?
Vương Kiêu cũng cảm thấy không đúng, Thủy Nguyệt Vũ đã bị vây trong Thái Cực đồ nhưng hắn sao vẫn ung dung như vậy?
- Tứ đại mỹ nhân biến thành vũ hồn cũng không coi là mạnh nhưng các nàng đều ẩn dấu có một thuộc tính chung, hồng nhan họa thủy!
Trầm Ưng cười khổ nói:
- Đúng đấy khi các nàng còn sống trong số mệnh có nhiều nam nhân yêu thương! Giống như Tây Thi, nàng có tới ba người trong số mệnh: Phạm Lãi, Phù Sai, Câu Tiễn!
- Đưa tới ba người này thì số mệnh như thế nào?
Vương Kiêu nhíu mày: Phạm Lãi, Phù Sai, Câu Tiễn ba người này đã chết không biết bao nhiêu năm, cho dù tới thật thì sao chứ? Vương Kiêu hắn còn có thể e ngại ba linh hồn có số mệnh bình thường sao?
Không đúng! Vương Kiêu đột nhiên nghĩ đến giao phong năm đó của A Phúc cùng Công Thâu Lâm!
Trận chiến ấy A Phúc đưa tới bốn trăm năm số mệnh Đại Hán Vương Đình hộ thân...
Hôm nay, Tây Thi đưa tới cũng không chỉ là ba nam nhân, mà là Phạm Lãi phú giáp thiên hạ chi mệnh, Phù Sai hùng phong Ngô quốc cùng với nếm mật nằm gai với khí thế ngất trời Việt Quốc Câu Tiến! Ba người này cũng đã trở thành lịch sử, nhưng số mệnh bọn hắn vẫn nằm trong sâu thẳm Cửu Châu đại lục một khi tụ hợp lại vẫn có lực lượng kinh khủng khó có thể địch nổi!
Trong lúc hai người nói chuyện, Thủy Nguyệt Vũ đã rời Tây Thi hóa thân! Áo choàng trên người hắn đột nhiên tản ra rồi biến thành một bộ quần áo trắng như tuyết, từ bốn phương tám hướng ba tia sáng vàng, đen, xanh biếc dần dần hội tụ bên cạnh hắn.
- Thái Cực đồ của ngươi lợi hại, nhưng Tây Thi hóa thân của ta cũng không kém đâu!
Thủy Nguyệt Vũ một mặt vũ động, một mặt lay động ánh sánh màu vàng, cười khanh khách nói:
- Nhìn thấy không? Đây là Phạm Lãi số mệnh phú hào, năm đó Đào Chu Công ba lần tan hết gia tài, tích lũy vô số âm đức nhân hậu, có những âm đức này hộ thân ta chính là người đánh giá thiên mệnh, Thái Cực đồ có thể gây tổn thương cho ta sao?
Thái Cực đồ quả nhiên chút nào không hiệu quả!
- Còn có Phù Sai mang đến vận nước Ngô quốc...
Hắn vừa lay động điểm sáng màu đen:
- Trước khi mất nước, Phù Sai đã Bắc Phạt Tề Tấn, Tây chiếm Đại Sở, bá chủ nổi tiếng xuân thu! Nghe nói Ngô quốc còn ẩn dấu một Ngư Trường Kiếm có thể sánh với Kinh Kha! Ngũ Tử Tư một đêm bạc tóc, có thể sánh bằng Quản Nhạc?! Còn có một đời thánh binh Tôn Vũ, lão nhân gia ông ta viết « binh pháp Tôn tử » , cũng là hiến tặng cho Ngô quốc này... Những người này mặc dù đã chết nhưng anh danh bọn họ thiên cổ bất diệt. Hôm nay, cũng hóa thành số mệnh hộ thân của ta!
Nói xong hai tay chia ra, số mệnh Ngô quốc hắc sắc kia đem kim cầu Thái Cực đồ xé rách! Thủy Nguyệt Vũ thông qua cái khe này ngang nhiên đi tới trước mặt Vương Kiêu!
- Cuối cùng cái này là...!
Hắn đầu ngón tay phát ra quang mang xanh biếc:
- Việt Vương Câu Tiễn nếm mật nằm gai hai mươi năm, giáp sĩ Việt Quốc nuốt trôi Đại Ngô, uy thế ngất trời... đã đủ giết ngươi chưa?
Lục mang nhẹ nhàng chạm vào ngực Vương Kiêu!
Phốc!
Vương Kiêu là linh hồn nên không có máu tươi bị đánh trúng hồn lực phun ra tứ tán, cơ hồ sẽ bị tan thành mây khói rồi! Đông Thi hiệu Tần mặc dù không hoàn mỹ như Hào Long Thiên Tung nhưng cũng mạnh mẽ kinh khủng!
- Lão huynh, chiêu này có thể hiểu là: "Đánh không thắng, liền kêu lão công cùng tình nhân hỗ trợ?"
Thời điểm Vương Kiêu tiêu tán Trầm Côn cười híp mắt nói, hai tay nhẹ nhàng đem Vương Kiêu thu vào U Minh hồn phủ. Mắt thấy là có thể giết chết đối thủ lại bị một người nhúng tay vào, điều này làm cho Thủy Nguyệt Vũ tức giận hừ một tiếng:
- Ngươi là ai, thật đáng ghét!
- Ngươi quản ta là ai làm gì.
Trầm Côn âm dương quái khí trả lời một câu:
- Ẻo lả, BD (Biên ).
- Ngươi nói gì?
Thủy Nguyệt Vũ tức giận đầy đầu, bất quá hắn trong lòng cũng hiểu được người này có thể ngang nhiên cứu đi Vương Kiêu khi tam đại cường giả số mệnh và Thái Cực đồ mãnh liệt đụng nhau, cũng là một đối thủ không thể khinh thường! Chủ động lùi ra xa một chút Thủy Nguyệt Vũ nghiêm túc đánh giá Trầm Côn mấy lần.
- Tiểu tử, ngươi muốn ra mặt thay người vừa rồi sao?
Thủy Nguyệt Vũ quyến rũ cười nói:
- Ngươi cần phải hiểu rõ ngươi cứu đi người nọ sẽ phải lưu lại giúp ta hả giận!
- Biết rồi, biết rồi!
Trầm Côn cũng âm thầm đánh giá Thủy Nguyệt Vũ, trên miệng cũng không chút để ý:
- Muốn báo thù ta thì tới đi!
- Hừ, đây chính là ngươi muốn chết nhé!
Thủy Nguyệt Vũ lạnh lùng cười một tiếng, hai tay ở bên người nhẹ nhàng vung lên kim sắc số mệnh Phạm Lãi bảo vệ quanh thân, hắc sắc vận nước Ngô quốc hung mãnh tập kích về phía Trầm Côn!
Này hắc sắc số mệnh còn cách xa vài chục bước mà Trầm Côn đã cảm giác mình bị một cổ áp lực bàng bạc mãnh liệt bao phủ, tứ chi tựa hồ gánh chịu sức nặng của vạn quân không động đậy được!
Khó trách Vương Kiêu lại bại trong tay thế hệ số mệnh bá chủ quốc gia này, quả nhiên không phàm nhân có thể địch nổi! Nhất là người điều động cổ số mệnh này là Thủy Nguyệt Vũ tuyệt đối mạnh mẽ!
- Trầm Côn, cắt Đại Đạo vô cương!
Vương Kiêu ở trong U Minh hồn phủ thở hổn hển thở mấy hơi, yêu cầu ra ngoài hiệp trợ Trầm Côn tác chiến. Bất quá Trầm Côn cự tuyệt.
- Vương lão huynh ngươi đã bị thương, Thủy Nguyệt Vũ hay là giao cho Bạch lão huynh đi. Bạch lão huynh, ngươi thấy thế nào?
Bạch Khởi vẫn trầm mặc ít nói như vậy:
- Giết đi *...
Giết? Bạch lão huynh thật đúng là có lòng tin! Trầm Côn lần đầu tiên vận dụng năng lực của Bạch Khởi, cũng không có lòng tin mười phần giống như Bạch Khởi, hắn nhìn hắc sắc số mệnh Ngô quốc giống như Hắc Long lao đến cắn xé lồng ngực của mình, hai chân lách qua một chút miễn cưỡng tránh được áp lực lui về phía sau.
- Chỉ thủ mà không chiến?
Thủy Nguyệt Vũ khinh miệt bật cười:
- Tiểu tử, còn tưởng rằng ngươi có đại bản lãnh gì thì ra là chỉ biết chạy trốn, ở dưới số mệnh bá chủ xuân thu, ngươi chạy thoát sao *...
Vừa nói, số mệnh Ngô quốc biến ảo thành Hắc Long đột nhiên tăng nhanh tốc độ, tạo thành vòng tròn quấn lấy Trầm Côn.
- Ai u, một chiêu này thật đúng là khó đối phó!
Trầm Côn mơ hồ có chút nhức đầu rồi, hai tay đưa ra sau lưng khẽ bóp, băng hỏa cửu trọng thiên đệ lục trọng Hỏa Thanh Long sẽ phải bay ra liều mạng cùng Hắc Long. Đúng lúc này, Bạch Khởi rất bình thản nói một câu:
- Ngô quốc, hứng khởi khắp hạ du Đại Giang, trong ngũ đức độc chiếm thủy đức!
Hắn tựa hồ phê bình một đối thủ rất nhàm chán:
- Số mệnh Ngô quốc biến thành Hắc Long tự nhiên là thủy tính!
Nước? Trầm Côn linh quang hiện ra, mơ hồ hiểu Bạch Khởi vận dụng huyết sắc ánh Sơn Hà như thế nào! Vận nước Ngô quốc là một chữ Thủy trong huyết sắc ánh Sơn Hà Thất Sát, không phải là có một chiêu giết Thủy sao?
- Hỏa Thanh Long!
Hắc Long đang xiết chặt vòng vây, Trầm Côn hai tay giơ cao lên, một Hỏa Thanh Long thành hình nhưng hắn cũng không có nóng lòng xuất thủ mà là đem lực lượng huyết sắc ánh Sơn Hà đưa vào trong hỏa Thanh Long... Bạch Khởi là vũ hồn toàn diện, bất kỳ chiêu thức cũng có thể phát động uy lực của hắn! Băng hỏa cửu trọng thiên huyết sắc ánh Sơn Hà, hai cổ lực lượng dần dần dung hợp chung một chỗ. Hỏa Thanh Long trên đỉnh đầu Trầm Côn đột nhiên bạo tăng ba thước, móng nhọn cũng dài ra khỏi càng thêm sắc bén.
- Sát Thủy Thanh Long!
Trầm Côn hai tay dang ra, vô số linh khí Thanh Long oanh tới hắc sắc số mệnh Ngô quốc!
Không kinh thiên động địa không phải đánh giết sinh tử, Sát Thủy Thanh Long cùng Hắc Long vừa tiếp xúc giống như Liệt Hỏa hòa tan băng mỏng, thế như chẻ tre đem Hắc Long chia làm hai đoạn, sau một lần cắn xé đã hắn nuốt vào trong bụng!
Đơn giản như vậy? Trầm Côn cũng có chút kinh ngạc, vận nước Ngô quốc hùng hổ cứ như vậy bị mình đánh tan rồi?
- Giết người, khi tiếng trống vang lên sẽ làm tinh thần hưng phấn!
Thanh âm Bạch Khởi bình thản truyền đến, Trầm Côn chợt giật mình một cái chống đỡ Hỏa Thanh Long cực kỳ nhanh hướng Thủy Nguyệt Vũ tập kích. Thủy Nguyệt Vũ thấy Hắc Long của mình bị nuốt kinh ngạc thất thần giây lát, khi phản ứng lại Trầm Côn đã tới gần! Hắn không còn kịp thi triển chiêu thức tinh diệu, hai tay để ngang ngực Lục sắc số mệnh Việt Quốc ngưng kết muốn cùng Trầm Côn liều mạng!
- Việt Quốc ở Đông Nam Cửu Châu đồi núi liên miên có cả dãy núi vắt ngang, là Thổ!
Bên tai nghe Bạch Khởi giải thích, Trầm Côn lập tức phát động huyết sắc ánh Sơn Hà năng lực Sát Thổ, móng vuốt sắc bén của Hỏa Thanh Long đột nhiên biến đổi bao trùm nham thạch lân giáp dầy cộm nặng nề, hình thể cũng bạo tăng gấp mấy chục giống như một ngọn núi nguy nga!
Sát Thổ Thanh Long!
Thanh Long như ngọn núi nhẹ nhàng va chạm với lục sắc vận nước Việt Quốc lục mang bắn tán loạn tan thành mây khói trong thiên địa. Trầm Côn còn chưa kịp vui mừng, thanh âm Bạch Khởi lần nữa truyền tới:
- Chỉ còn lại có Phạm Lãi số mệnh thôi Đào Chu Công phú giáp thiên hạ nên giết hắn như thế nào, ngươi đã hiểu!
- Hắc hắc, dĩ nhiên hiểu!
Trầm Côn trong tay ngưng kết ra Hỏa Thanh Long, lần này toàn thân vàng chói, phong duệ vô song!
Sát Kim Thanh Long!
Kim sắc Thanh Long giống như một ánh đao bén nhọn dễ dàng phá vỡ kim sắc số mệnh, bên cạnh Thủy Nguyệt Vũ, gào thét bổ vào đỉnh đầu Thủy Nguyệt Vũ. Bất quá lúc sắp giết chết Thủy Nguyệt Vũ, Trầm Côn đột nhiên dừng tay, Kim sắc Thanh Long lơ lửng trên đỉnh đầu Thủy Nguyệt Vũ chỉ chặt đứt vài cộng tóc của hắn. Thủy Nguyệt Vũ không thể giết! Giết hắn rồi, Vân La tiên phủ nhất định sẽ lấy mạng Đỗ Nguyệt Nhi! Lựa chọn tốt nhất là sanh cầm Thủy Nguyệt Vũ, ép Vân La tiên phủ dùng Đỗ Nguyệt Nhi đổi người!
Nghĩ tới đây, Trầm Côn cười híp mắt dùng Hỏa Thanh Long đem Thủy Nguyệt Vũ trói lại.
- Thủy lão huynh, ủy khuất ngươi mấy ngày *...
Thủy Nguyệt Vũ cúi đầu...
- Thủy lão huynh, không vui sao chỉ làm tù binh mấy ngàythôi *...
Trầm Côn vỗ vỗ bả vai Thủy Nguyệt Vũ, muốn trêu chọc hắn nói vài lời nhưng Thủy Nguyệt Vũ vẫn cúi đầu! Không đúng! Trầm Côn chợt nghĩ đến, không phải Thủy Nguyệt Vũ không cam lòng thất bại, cắt bỏ vũ hồn chứ?
Hiểu ra! Mình đánh bại Đông Thi hiệu Tần còn không có đánh bại Hào Long Thiên Tung sao! Đang muốn đề phòng thì thanh âm Hào Long Thiên Tung đã truyền đến Trầm Côn tai, "Ngươi chính là chủ nhân của Không Sắc?" Hắn thấy được bên hông Trầm Côn là Không Sắc, hiểu ý cười cười, xem ra mấy năm Không Sắc ở Vân La tiên phủ làm cho Hào Long Thiên Tung không ít vui vẻ. Hắn tiếp tục nói:
- Thu hồi chiêu thức của ngươi đi, không cần thiết rồi. Thủy Nguyệt Vũ đã chết!
Thủy Nguyệt Vũ đã chết? Mắt Trầm Côn sáng lên. Thủy Nguyệt Vũ đã chết, bất kể hắn tại sao chết cũng chọc cho tới bao nhiêu phiền toái rồi, Trầm Côn nhìn chằm chằm vào Hào Long Thiên Tung!
- Lão huynh... Nguồn truyện:
Trầm Côn cười híp mắt.
- Thủy Nguyệt Vũ đã chết, ngươi cũng thành vũ hồn lưu lãng rồi.

Đọc truyện chữ Full