" Tiêu tổng giám gia thế hiển hách, xinh đẹp như hoa, cùng với Tiểu Khai còn có hôn ước, bọn họ lại cùng tu chân, lại cùng chung môn phái, bọn họ mới chính thức là kim đồng ngọc nữ a." Trong miệng Tiểu Trúc thập phần khổ sở, cẩn thận nhớ lại, chỉ cảm thấy mấy ngày trước đây từ khi Tiêu Vận xuất hiện, mỗi một động tác, mỗi một quyết định đều ẩn chứa tình nghĩa sâu đậm với Tiểu Khai, hiển nhiên là toàn tâm với Tiểu Khai, mà chính bản thân mình lại mơ hồ không biết, vẫn ôm ấp giấc mộng đẹp của một cô gái, nàng càng nghĩ càng cảm thấy ảm đạm thương tâm, cơ hồ nước mắt cũng đã sắp chảy xuống.
" Tỷ tỷ, tỷ thật sự phải gả cho hắn sao?" Hoàng Bội lắc lắc phe phẩy tay áo Tiêu Vận: " Tỷ không phải nói giỡn chứ?"
" Ta không có nói giỡn." Da mặt Tiêu Vận giống như bị lửa thiêu, thấp giọng nói: " Sư phó tay đúng là nói như vậy đó."
" Vậy chính bản thân tỷ thì sao? Tỷ cũng muốn gả cho hắn?" Hoàng Bội nóng nảy: " Tỷ tỷ, ta thật không muốn nhìn thấy tỷ nhảy vào lò lửa đâu."
" Ta còn chưa nói sẽ gả cho hắn mà." Đầu của Tiêu Vận đã cúi sát ngực, thanh âm cũng đã nhỏ xíu giống như hết hơi: " Hắn không có thích ta…" Mặc dù nàng nói vậy, nhưng một đôi mắt long lanh vẫn đang nhìn về phía Tiểu Khai, như muốn nghe Tiểu Khai nói cái gì, lại sợ Tiểu Khai nói ra cái gì, tâm tư con gái thật là phức tạp, chính mình nghĩ gì mà cũng không hay biết.
Tuyết Phong cuối cùng cũng là cao nhân tu chân, rất nhanh đã bỏ qua những việc phàm trần này, hạ xuống đất, cầm lấy ba khối ngọc bị vỡ trên đất, kinh ngạc nói: " Nguyên lai là Yêu Hồn Ngọc, trách không được vừa rồi lại có yêu khí mãnh liệt như vậy xuất hiện, đây là của ai?"
" Không dối gạt Tuyết Phong chưởng môn, đây là vật tổ truyền của ta." Trì Định Nghiêu nói: " Ba yêu quái kia đúng là vì nó mà đến, bất quá ta không muốn giao ngọc cho chúng nó vì vậy mới đập bể nó mà thôi."
Tuyết Phong động dung nói: " Cử chỉ này của thí chủ quả thật là thiện sự lớn lao, tất có trời phù hộ. Nghe nói tương truyền, trong ngọc này có ẩn chứa lực lượng đáng sợ, nếu bị yêu quái có được, hấp thu lực lượng trong đó, tất nhiên sẽ thương tổn vô số sinh linh, trở thành họa lớn của tu chân giới."
Tiểu Khai đi lên: " Là lực lượng gì vậy?"
Tuyết Phong trầm tư một lát, chậm rãi nói: " Cũng được, hôm nay Nga Mi ta mất đi một tính mạng, lại nhìn thấy Yêu Hồn Ngọc trong truyền thuyết, ta cùng các vị xem như có duyên, ta sẽ kể cho mọi người nghe một sự tình của tu chân giới."
" Dựa theo quan điểm của người tu chân chúng ta, tại thế giới này, không chỉ có nhân gian, mà còn có hai không gian khác, một là tiên giới, một là ma giới, chúng ta người tu chân sau khi tu luyện trăm ngàn năm, tu vi đạt thành kim thân, xuyên qua không gian, tới tiên giới, suốt đời bất diệt, mà cùng chúng ta tồn tại, trên thế giới này cũng có rất nhiều yêu quái, chúng nó trời sinh không thể tu luyện tiên thuật, nên chỉ có thể đi một con đường khác, tu luyện yêu thuật ma công, mà mục đích bọn họ tu luyện cũng là xuyên qua không gian, tới ma giới."
" Thời điểm chúng ta tu luyện tại nhân gian, ngoại trừ đều tự tu luyện bản thể của mình, rất nhiều thời điểm còn mượn lực lượng của tiên giới hoặc ma giới, tỷ như Ngũ Lôi Thiên Tâm kiếm trận của phái Nga Mi chúng ta, thông qua sự phối hợp của năm người, có thể gọi về lực lượng của thủy tổ đạo gia tại tiên giới, cho nên có thể dùng để hàng yêu trừ ma, cơ hồ không gì kháng cự nổi, mà yêu pháp của yêu ma môn tu luyện, đương nhiên cũng có cùng loại tình huống, chúng nó có thể theo rất nhiều ma đầu của ma giới mà mượn được lực lượng, bởi vì ma giới sẽ không giảng giải cách thu liễm, mà lại giảng giải chuyện công khai bạo hành, cho nên muốn mượn lực lượng của ma giới thì có hơn nhiều so với người tu chân chúng ta, thậm chí có thể thường xuyên mở được đường thông không gian, trực tiếp gọi ma đầu xuất hiện tại thế giới này, mà trong đó đám yêu quái sùng bái nhất, thích nhất là mượn lực lượng của một Ma Tướng, tên của hắn là Vạn Yêu Vương."
Vẻ mặt của Tuyết Phong mười phần nghiêm túc, nói: " Vạn Yêu Vương là một người phi thường nổi tiếng tại ma giới, hắn độc ác vô cùng, hung tàn bá đạo, thích ăn thịt người, uống não hút tủy, giết người thì vô duyên vô cớ, vừa ra tay là giết hơn trăm hay ngàn mạng người, làm cho máu chảy thành sông, trong truyền thuyết từng có tám đại kiếm phái liên thủ giết Vạn Yêu Vương, kết quả trong vòng một ngày đã bị hắn giết chết hết. Vào mấy vạn năm trước thời kỳ hoàng kim của người tu chân, Vạn Yêu Vương chỉ là một đứa nhỏ, mà ngàn năm trước sau đại thiên kiếp, không biết đã xảy ra chuyện gì mà không cho ai biết, cả tu chân giới điêu linh thất lạc, vô số phương pháp tu luyện cao thâm cũng thần bí mất tích, tất cả đều giảm xuống tới ba, bốn cấp bậc, hơn ngàn năm nay, không một người nào có thể tu đạo thành tiên, có thể vượt không phi thăng, cho nên ở niên đại này, chỉ một Vạn Yêu Vương cũng đủ làm cho cả tu chân giới long trời lở đất."
Hắn dùng ba ngón tay cầm lấy một mảnh Yêu Hồn Ngọc, lại nói: " Mà trong khối ngọc này, lại cất giấu bổn nguyên thuần chánh lực lượng của Vạn Yêu Vương yêu ma nguyên lực!"
Tiểu Khai trong lòng nhảy lên liên tục, một trái tim suýt chút cũng vọt ra, hắn cơ hồ có thể khẳng định Tiểu Quan ở trong thiên thư của mình, đó chính là vị ma tướng khủng bố vô cùng lạ thường: Vạn Yêu Vương. Vừa rồi phi kiếm của Tuyết Phong đến nơi, tất nhiên là cảm giác được khi Tiểu Quan xuất hiện thì ngập trời yêu khí, xem ra pháp bảo này có cảm ứng vô cùng mẫn cảm, chính mình từ nay về sau khi phóng thích Tiểu Quan đi ra cần phải cẩn thận hơn một chút mới được.
Hoàn hảo Vô Tự Thiên Thư quả nhiên là một kiện bảo bối, Tiểu Quan là một ma đầu mà giấu trong sách như vậy cũng không bị tiết lộ.
Tuyết Phong một hơi nói xong những lời này, nhìn mọi người đang trợn mắt há hốc mồm, mỉm cười: " Tốt lắm, những gì đã hỏi ta cũng trả lời xong, cũng nên cáo từ rồi. Sư đệ chính là môn hạ Nga Mi, ta sẽ mang đi thôi." Hắn cầm ba khối ngọc trong tay, nói: " Trì thí chủ, ta nghĩ sẽ mang ba khối ngọc này về Nga Mi nghiên cứu một phen, chẳng biết được không?"
Trì Định Nghiêu vội vàng nói: " Tuyết Phong chưởng môn ngài cứ mang đi."
" Tốt." Tuyết Phong đem mảnh ngọc bỏ vào xong, lại nhìn Tư Mã Thính Tuyết: " Tư Mã gia tộc cùng Nga Mi ta có quan hệ sâu xa, hôm nay Tuyết Mi sư đệ đã chết, ngươi lại đã thấy qua thần thông của chư tiên gia, ta xem tư chất của ngươi cũng tốt, không biết có hứng thú theo ta về núi tu luyện hay không?"
" Ta…" Tư Mã Thính Tuyết lưu luyến nhìn Tiểu Trúc, rồi lại quay đầu nhìn Hoàng Bội đứng ở một bên, chỉ cảm thấy nói không nên lời sự kiều diễm xinh đẹp, không thể dứt bỏ, hắn do dự thật lâu sau, vẫn không thể ra quyết định.
Tuyết Phong mỉm cười: " Người tu chân vô dục vô cầu, nếu ngươi không bỏ được trần thế, hay là bỏ đi."
" Không, ta đi." Tư Mã Thính Tuyết nhìn Hoàng Bội thật sâu, nuốt một hơi, cắn răng nói: " Ta quyết định rồi, ta muốn tu chân!"
Tuyết Phong vừa lòng gật đầu: " Nếu như thế, theo ta đi thôi." Cũng không thấy hắn làm tư thế gì, trường kiếm sau lưng nhẹ nhàng ra khỏi vỏ, bay đến giữa không trung, hắn một tay giữ chặt Tư Mã Thính Tuyết, cả người thẳng tắp bay lên, vừa lúc dừng trên thân kiếm, ngón tay vung lên, thi thể Tuyết Mi nhất thời bị hắn thu vào trong một chiếc nhẫn nhỏ, cứ như điện, kiếm kia xẹt qua một đạo bạch quang sắc bén vô cùng, mới nháy mắt cả cái bóng đều thành không.
Hoàng Bội quay đầu nhìn Tiêu Vận: " Tỷ tỷ bảo trọng." Xoay người bay lên, áo vàng phiêu phiêu, đảo mắt cũng đã đi xa.
Chỉ thấy Thập Thất từ bên ngoài lảo đảo chạy tới, vừa chạy vừa kêu: " Lão gia, chuyện tốt rồi! Phu nhân đã tỉnh, phu nhân hoàn toàn rất tốt."
Trên mặt Trì Định Nghiêu vui vẻ, nói: " Ta đi xem." Xoay người đi liền, căn bẳn không để ý tới Tiểu Khai.
Tiểu Khai vốn muốn nói với Tiểu Trúc cái gì, nhưng khi Tiểu Trúc nhìn hắn liếc mắt, trong ánh mắt đúng là nói ra sự phức tạp không nên lời, cũng không mở miệng, cũng không mở miệng, xoay người bước đi, căng thẳng theo sát phía sau cha nàng, đảo mắt cũng đã đi xa…
Tiểu Trúc đi theo Trì Định Nghiêu vẫn buồn bực không vui xuyên qua hành lang, chợt nghe cha đang đi phía trước thì dừng chân lại, kinh ngạc nói: " Tuyết Phong chưởng môn, sao ngài còn ở đây?"
Tiểu Trúc ngẩng đầu, liền nhìn thấy được Tuyết Phong đang mỉm cười, đang đứng ngay trước mặt.
" Ta vốn vẫn chưa đi." Tuyết Phong mỉm cười nói: " Trì thí chủ, ta ở lại chỗ này là vì Tiểu Trúc cô nương."
" Con gái ta có vấn đề gì?" Trì Định Nghiêu thấy kỳ lạ.
" Theo ta quan sát, Tiểu Trúc cô nương tư chất cực cao, căn cốt tuyệt giai, tâm cảnh lại bình thản yên ả, chính là thích hợp với phương pháp tu chân của ta, hôm nay gặp được cũng là có duyên, cho nên ta bỗng có ý niệm này trong đầu." Tuyết Phong lẳng lặng nói: " Ta nghĩ ta cũng nên thu một quan môn đệ tử rồi."
Tuyết Phong chính là đệ nhất cao thủ môn phái Nga Mi tại tu chân giới, càng được xưng là truyền nhân kiệt xuất nhất của Nga Mi gần ngàn năm qua, mà hắn tu luyện đạo pháp gần ba trăm năm, tổng cộng cũng chỉ thu ba đệ tử, trong tu chân giơi, biết bao người muốn bái làm môn hạ của Tuyết Phong, hôm nay hắn lại coi trọng Tiểu Trúc, khách quan mà nói, thật sự là cơ duyên trời cho của Tiểu Trúc. Trì Định Nghiêu rốt cuộc cũng là người có chút ít kiến thức, hắn chỉ chần chờ một chút thì gật đầu: " Tuyết Phong chưởng môn coi trọng tiểu nữ, là vinh hạnh lớn lao cho nó, chỉ cần tiểu nữ đồng ý thì ta đều đáp ứng."
Tuyết Phong vừa lòng gật đầu, ánh mắt chuyển hướng Tiểu Trúc: " Vậy ngươi có nguyện ý không?"
" Ta nguyện ý không…" Tiểu Trúc tư lự rồi lại nghĩ: " Tu chân…tu chân…Tiểu Khai cũng đang tu chân đó mà? Ta muốn cùng hắn song túc song phi, cùng nắm tay nhau cùng tương tư, làm sao mà lại không tu chân được chứ?"
.
" Tiểu Trúc cô nương, cô có nguyện ý không?"
" Tu chân…sẽ trường sinh phải không?"
" Mặc dù không thể trọn đời bất diệt, nhưng so với người thường thì xem như là trường sinh rồi."
" Vậy…" Gương mặt của Tiểu Trúc có chút hồng, nhưng cũng lên tiếng: " Nếu ta thành đệ tử đời thứ ba của Nga Mi, ta có xứng với Tiểu Khai không?"
Tuyết Phong sửng sốt, nhất thời cười ha ha: " Nghiêm Tiểu Khai, là Nghiêm Tiểu Khai của Thiên Tuyển Môn phải không? Xứng, dĩ nhiên là xứng!"
" Nhưng mà hắn đứng đầu một phái, ta chỉ là một môn đồ nho nhỏ…" Tiểu Trúc vẫn lo lắng.
Tuyết Phong giải thích: " Môn phái cũng có lớn nhỏ phân biệt, Thiên Tuyển Môn mặc dù cùng Nga Mi xưng là môn phái, nhưng địa vị của Nga Mi tại tu chân giới thì Thiên Tuyển Môn không thể so sánh, mặc dù chỉ là đệ tử đời thứ ba của Nga Mi cũng đủ thực lực để chống lại Thiên Tuyển Môn môn chủ, đây là không thể nghi ngờ, cho nên, đệ tử của Nga Mi ta, đương nhiên là xứng với Thiên Tuyển môn chủ."
" Nhưng không phải vừa nói Thiên Tuyển Môn là môn phái tiếp cận với thần nhân nhất hay sao?" Lời này của Tiểu Trúc vừa nói ra, Tuyết Phong càng cười ha ha: " Đúng vậy, ở một ngàn năm trước, bọn họ quả thật là môn phái tiếp cận thần nhân nhất, nhưng trong một ngàn năm nay, Thiên Tuyển Môn nhân tài điêu linh, tâm pháp mất mác, sớm đã bị rơi xuống thành môn phái tam lưu, hôm nay họ chỉ còn lại duy nhất là một chút lịch sử mà thôi."
" Nga, nhưng mà…" Tuyết Phong bổ sung: " Bọn họ còn có một quyển sách được coi là bảo bối, gọi là Vô Tự Thiên Thư, là sự chê cười lớn nhất của tu chân giới, nghe nói mở thiên thư có thể lĩnh ngộ thiên địa bí mật, chỉ tiếc một ngàn năm nay, còn chưa có người có thể mở được. Cho nên tu chân giới đã có kết luận, quyển sách này căn bản chỉ là gạt người mà thôi, dựa theo quy củ xưa của Thiên Tuyển Môn, quyển sách này bây giờ đang ở trong tay của Nghiêm Tiểu Khai."
Tiểu Trúc gật gật đầu: " Được, ta nguyện ý bái nhập môn hạ Nga Mi."