"A a, đâu có đơn giản thế này." Tiểu Quan nói: " Ngươi chưa nghe Tuyết Phong nói qua sao? Gần nghìn năm rồi chưa có người nào phi thăng được, hơn nữa cả phương pháp phi thăng cũng thất truyền, ngươi có biết điều này có ý nghĩa gì không chứ? Có nghĩa là loài người cũng mất đi tư cách độ kiếp rồi, cho nên bây giờ căn bản loài người không có cơ hội phi thăng, ngược lại thì yêu quái vẫn còn chút cơ hội.".
Qua đây Tiểu Khai mới biết tính nghiêm trọng của vấn đề này: " Ngươi vừa mới nói ngươi cảm giác được khí tức của Thiên Yêu, điều đó sẽ không phải muốn nói lên tất cả......."
" Không sai, Thiên Yêu đang tu luyện gần đây, hơn nữa nếu như ta đoán không sai, tên Thiên Yêu này đã có vấn đề." Ngữ khí Tiểu Quan tương đối ngưng trọng :" Trong cỗ yêu khí này ẩn chứa oán khí vô cùng nồng hậu, ta đoán hắn đã độ kiếp thất bại rồi".
" Thất bại rồi chẳng phải là xong đời luôn sao?" Tiểu Khai nghe xong mồm há hốc: " Thế thì còn sợ cái gì?".
" Hừ ai nói cho cho ngươi độ kiếp thất bại thì xong đời chứ?" Tiểu Quan nói.: " Ngươi có biết có một cách giữ mạng, tên là Binh Giải không?"
"Ta...ta không biết." Tiểu khai ngượng ngùng nói.
" Cái gọi là Binh Giải, là dưới tình huống biết rõ ràng không có cách nào kháng cự được đối phương thì cứ lợi dụng lúc đánh nhau, giết chết chính mình trước, ngược lại có thể để nguyên thần chạy trốn đi, bảo trì thần chí không bị diệt".
Tiểu Quan từ tốn nói: " Thế nhưng phương thức này thường sẽ khiến thần chí của mình tản mác đi một phần, cho nên sau khi giữ được nguyên thần thì tính cách sẽ biến thành hung tàn bạo ngược, hơn nữa, bởi chết vì đánh nhau cho nên trong nguyên thần tự nhiên sẽ sinh ra oán khí, vì thế sẽ có một ngày loại nguyên thần này sau khi được tu luyện ra, nhất định sẽ trở thành mối họa cho nhân gian.".
" Cái này…thế xử lí sao?" Tiểu Khai bắt đầu sợ hãi nói :" Chúng ta nên chạy trốn hay không? ".
" Lúc trước chia nhau ra còn có thể chạy trốn, hiện giờ đã không kịp rồi, " Tiểu Quan thở dài: " Thần thức của ta vừa mới tiếp xúc với hắn một cái, hắn đã phát hiện sự tồn tại của ta rồi.".
" Trời ạ! " Tiểu Khai kêu thét lên.
Tiểu Quan nói xong những lời này, trên đương trường phong vân chợt biến đổi.
Yêu khí đậm đặc từ một nơi nào đó dưới lòng đất bay lên, yêu khí này dường như đã hiện nguyên hình rồi, cả Trữ Tình bên cạnh cũng nhìn ra, nàng cũng kinh hô: " Oa! Khí đốt! Chẳng lẽ dưới chỗ này có dầu mỏ?"
" Dầu cái đầu ngươi, danh xưng tiểu nha đầu lừa gạt cái gì cũng không biết ".Tiểu Khai lẩm bẩm một câu sau đó lùi lại mấy bước, đang muốn nói tiếp thì nhìn thấy vài mấy người ăn mặc giống bộ đội đặc chủng cầm theo một vật đen thui thủi như cái thùng.
" Cái này để làm gì?" Tiểu Khai hỏi Trữ tổng.
" Ồ ta muốn như vậy." Trữ tổng nói: " Địa khí trên mặt đất đều từ nơi này thoát ra, mà cái chốt chặn phong thủy nơi đây khiến ta hao phí rất nhiều khí lực cũng không mở thông được, vậy không bằng cứ sử dụng bạo lực làm nổ bay chỗ này đi".
Tiểu Khai nghe xong trợn mắt há mồm, chỉ vào cái thùng kia nói: " Cái..cái này chẳng lẽ là…"
" Đây là những chuyên gia bộc phá của quân đội mà ta mời đến." Trữ tổng giải thích: " Bên cạnh là thuốc nổ TNT ".
" Hồ đồ a hồ đồ." Tiểu Quan giận dữ: " Làm vậy không phải là cố tình chọc giận Thiên Yêu sao? Lẽ ra còn có chút cơ hội chạy trốn, Khai ca, mau ngăn cản hắn".
Tiểu Khai đang định mở miệng nhưng muộn rồi, đã nghe một tiếng vang "oanh long", một chiếc xe xúc đất cồng kềnh hung hăng khoan xuống, mũi khoan nhất thời đâm thật sâu vào trong đất.
" Tiểu Khai ngươi nhìn xem, đầu tiên bọn họ phải khoét thành một cái hố to chôn thuốc nổ vào đó." Trữ tổng rất kiên nhẫn tiếp tục giải thích.
Cỗ yêu khí này càng nồng đậm hơn, khủng bố vô cùng, vươn về hướng bầu trời, mù mịt cả bốn phương tám hướng, lập tức toàn bộ Tu Chân Giới đều chấn động!
" Không tốt rồi, Thiên Yêu xuất thế, sinh linh đồ thán, ta phải đi xem." Trưởng môn Nga Mi Tuyết Phong dậm mạnh chân, thân hình như điện xẹt bay lên, nhìn về phương xa, ngạc nhiên nói:" Ồ, môn chủ Thiên Tuyển mồn đời hai trăm năm mươi cũng ở đây, chẳng lẽ Thiên Yêu xuất thế có quan hệ với hắn?".
Tiểu Trúc nghe xong hai chữ Tiểu Khai thì hai mắt lập tức sáng lên, cầu khẩn nói: " Sư phụ dẫn con đi cùng ".
" Cũng được." Tuyết Phong khẽ gật đầu " Sự việc rất khẩn cấp, chúng ta phải lên đường luôn". Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Tiểu Trúc gật gật đầu, một tiếng vang lên, từ trong tay áo bay ra một thanh kiếm nhỏ lơ lửng trên không trung, nàng nhẹ nhàng nhảy lên, động tác vẫn còn lộ ra sự khó khăn, nhưng dù sao cũng đứng được, nghiêng nghiêng ngả ngả đi theo Tuyết Phong.
Hoàng Bội đứng bên dưới nở nụ cười xinh đẹp: " Tiểu sư muội quả nhiên thiên phú siêu tuyệt, mới vài ngày đã đem phi kiếm sư phó tặng cho mà luyện hóa."
"Ai, đúng vậy ", Tư Mã Thính Tuyết buồn bực đến ngồi xuống bậc tam cấp, móc ra tụ kiếm của mình: " Ta còn không biết phải đến năm nào tháng nào đây."
Hoàng Bội khinh miệt liếc hắn một cái, chuyển thân tiếp tục bay đi. Tư Mã Thính Tuyết ngẩng đầu lên nhìn nhìn bóng lưng của nàng đã đi xa, hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, trong ánh mắt phảng phất hình bóng ác lang.
Khi hơn 10 kg thuốc nổ đã được vùi vào trong hố, cả bầu trời đều biến sắc, mây đen mù mịt, thoạt nhìn thì sự âm u này dường như báo trước bất cứ lúc nào cũng sẽ mưa xuống, ngày thường mọi người ở đây khó thấy kỳ cảnh này.
Khi khí trời âm u kia hạ xuống, vô số đạo hào quang hoặc sáng như tuyết hoặc xanh biếc hoặc đỏ thẫm từng đạo từng đạo phát sáng, lấp lánh, tốc độ của chúng như cầu vồng ngày thường, như sao chổi bắn phá mặt trăng, chỉ trong chớp mắt đã bao vây quanh đây, vừa đúng lúc này thì nghe thấy chuyên gia thuốc nổ Lý Nhất Nhân hạ quyết tâm kêu lên: " Điểm hỏa!".
" Oanh long " một tiếng, núi rung đất chuyển, Tiểu Khai cảm thấy mặt đất nơi mình đứng dường như không chịu nổi sự giày xéo của thuốc nổ mà run lên bần bật trong thoáng chốc. Mặc dù đã đi ra xa gần năm trăm thước, thế nhưng vẫn tiếp tục nhìn vào vị trí thuốc nổ bạo phá, một đám mây uể oải cỡ nhỏ đen thui mang theo màu vàng xám từ từ bay lên, cả lớp đất bị nổ đã biến dạng hoàn toàn, toàn bộ bị lõm xuống dưới hai mét.
" A a, uy lực này vừa đủ lớn rồi." Tiểu Khai đang lặng lẽ cảm thán thì chợt nghe thấy tiếng quát lớn từ những quang mang đang phát sáng truyền đến: " Không thể!"
"A a cái này không có việc gì rồi." Trữ tổng vui vẻ vỗ vỗ bả vai Tiểu Khai: " Tiểu Khai, nếu không thì ngươi dùng phương pháp cổ xưa Ngũ Hành Khám Tham đến khảo sát một chút, nhìn coi phong thủy của khối đất kia hiện giờ hình dạng thế nào".
" Không cần dò xét nữa, chết là chắc rồi." Tiểu Khai cười khổ nói:" Bởi Thiên Yêu đã đi ra rồi."
Quả thực Thiên Yêu đã nhảy ra, vào lúc Trữ tổng đang nói chuyện, toàn bộ vùng đất cháy đen trên mặt đất đã ngưng tụ thành một đoàn khói đặc, đám khói này tụ mà không tan, mờ mờ mịt mịt chừng nửa tiếng mới lập thành hình người đứng thẳng ở trên mặt đất trống. Thoạt nhìn mỏng manh mà cô độc, thế nhưng cỗ khí yêu tà phô thiên cái địa kia, đến ngay cả Nga Mi Tuyết Phong nhịn không được hơi rùng mình.