Thời gian trôi nhanh, lại qua mười ngày, đám người Lý Trung vẫn không về phủ.
Vốn thợ săn của Trấn Quốc Công phủ vào núi nhiều nhất là chỉ ở trong Yến sơn mười ngày mà lần này hơn hai mươi ngày không trở về, hạ nhân trong Trấn Quốc Công phủ đều suy đoán có phải là đám người Lý Trung tại Yến sơn xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Mười ngày trước Dương Thạc đả thương ngận tử của Lý Trung có về phủ một chuyến rồi rất nhanh rời khỏi Trấn Quốc Công phủ.
Gần như không ai liên hệ chuyện đám người Lý Trung mất tích ở Yến sơn và Dương Thạc cùng một chỗ, dù sao thực lực của Lý Trung đã đạt tới đỉnh tôi thể đẳng cấp, năm tên thợ săn kia đều là tôi thể cao giai, dù là hai con ngao khuyển cũng có Trấn Quốc Công phủp tôi thể trung giai. Lúc trước Dương Thạc chỉ là tôi thể sơ giai, bị thương quản gia trướng phòng Lý Nghĩa rồi mới đi vào tôi thể trung giai. Dương Thạc muốn khiến đám người Lý Trung ở lại Yến sơn hết thì gần như là chuyện không thể.
Trong mười ngày này Trấn Quốc Công phủ không phái cao thủ vào Yến sơn tìm Lý Trung.
Chính lúc này, thủ lĩnh thợ săn của Trấn Quốc Công phủ, Dương Liệt xuất quan.
Lúc trước Dương Liệt đã là đỉnh tôi thể, lần này bế quan chính là vì trùng kích luyện khí đẳng cấp, hiện tại xuất quan, rõ ràng Dương Liệt đã vào đến luyện khí sơ giai...
Trấn Quốc Công phủ, trong một tiểu viện hẻo lánh.
Tòa tiểu viện này là của Dương Liệt, gã là thủ lĩnh thợ săn của Trấn Quốc Công phủ, ở trong phủ ít nhiều cũng có chút địa vị, có tiểu viện của mình, đãi ngộ so với thứ tử Dương gia như Dương Thạc không kém là bao.
Giờ phút này, trong căn phòng của Dương Liệt.
Trên giường lớn, một nam nhân trung niên khoảng ba mươi tuổi nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi trên giường, đúng là Dương Liệt.
Vóc dáng của Dương Liệt không tính cao lớn nhưng xem như vạm vỡ, cánh tay trần nổi cơ bắp cục cục, làn da như đồng cổ, cho người cảm giác siêu mạnh. Ngoài ra bên mặt trái của Dương Liệt có một vết sẹo dài làm gã có vẻ nanh tranh, tà dị.
Hộc... Hộc... Hộc... Hộc...
Dương Liệt ngồi trên giường, hít thở đều đều, ngực bụng thong thả phập phồng.
Mỗi lần Dương Thạc thở ra thì lỗ chân lông toàn thân sẽ giãn nở, mỗi khi hút vào thì lỗ chân lông khép lại. Cứ thế hít vào thở ra, lỗ chân lông cả người Dương Liệt cũng hô hấp.
Hộc...
Thật lâu sau, Dương Liệt thở ra hơi dài, ngừng tiết tấu hô hấp.
Dương Liệt mở mắt ra, thấp giọng nói:
- Vẫn không được, lần này bế quan gần một tháng dù ta may mắn đột phá đến luyện khí đẳng cấp, nhưng cảnh giới không củng cố, muốn lỗ chân lông toàn thân khép mở tự nhiên thì kém rất xa, cứ tiếp tục như vậy thì ta cần ít nhất một tháng nữa mới củng cố cảnh giới luyện khí sơ giai.
Đi vào luyện khí đẳng cấp, đả thông toàn thân bảy mươi hai huyệt khiếu là lỗ chân lông sẽ tự nhiên khép mở, hấp thu thiên địa chi khí.
Nhưng Dương Liệt vừa mới đi vào luyện khí đẳng cấp, cảnh giới chưa được củng cố.
Mặc dù lỗ chân long toàn thân có thể khép mở nhưng phải theo lần hít thở, có tiết tấu, muốn tùy ý mở lỗ chân lông hoặc khép lại thì còn kém xa.
Nói đúng ra thì Dương Liệt còn chưa thể được gọi là luyện khí đẳng cấp, chẳng qua là "Nửa bước luyện khí đẳng cấp".
- Tiếc rằng thân phận của ta ti tiện, không chiếm được linh đan diệu dượng trong khố phòng gia tộc. Đệ tử Dương gia chỉ cần đột phá đến luyện khí đẳng cấp liền có đan dược cung ứng. ăn vào đan dược, trong ba ngày ngắn ngủi là có thể củng cố cảnh giới, hơn nữa không có chút tác dụng phụ. Dương Liệt ta khổ tu gần hai mươi năm mới đi vào luyện khí đẳng cấp, không có đan dược thì cần một tháng mới củng cố cảnh giới được. Quả nhiên, người và người là không thể so sánh.
Đệ tử Trấn Quốc Công phủ, dù là thứ tử của Dương gia nếu đi vào luyện khí đẳng cấp cũng sẽ được gia tộc cung cấp đan dược trợ giúp củng cố cảnh giới.
Điều này khiến Dương Liệt rất ghen tỵ.
Nhưng Dương Liệt chỉ là thủ lĩnh thợ săn, cùng lắm coi như là một gia nô cao cấp, có như thế nào cũng không thể sánh ngang với đệ tử Dương gia.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong khi Dương Liệt suy nghĩ chuyện này thì ngoài cửa phòng có tiếng gõ cửa.
Két một tiếng, cửa phòng từ từ bị đẩy ra, một nữ nhân áo đỏ xuất hiện ở cửa phòng Dương Liệt. Đó là thiếp thân thị nữ của Trình phu nhân Trấn Quốc Công phủ, Hồng Phi.
Hồng Phi từng bước đi vào phòng Dương Liệt, nhìn gã, mặt không biểu tình nói:
- Dương Thạc, ngươi rốt cuộc đột phá đến luyện khí đẳng cấp.
- A? Dương Liệt mới xuất quan một canh giờ trước, tin tức ta đột phá vừa lan ra thì Hồng Phi cô nương lập tức tìm lại đây, không lẽ là Hồng Phi cô nương có ý với ta, muốn cùng ta kết duyên sao?
Thấy Hồng Phi vào phòng mình, mặt Dương Liệt lộ nụ cười dâm tà.
Hồng Phi nhíu mày nói:
- Dương Liệt, là phu nhân bảo ta tìm ngươi. Gần một tháng trước, lão bộc Lý Trung của Trấn Quốc Công phủ ta mang theo đội thợ săn vào trong núi đi săn, mãi đến bây giờ không thấy trở về. Phu nhân nói chờ ngươi đột phá thì tự mình vào núi tìm đám người Lý Trung. Nếu như họ còn sống thì lập tức mang về, nếu đã chết phải điều tra rõ nguyên nhân, cố gắng mau chóng trở về bẩm báo.
"Là con chó già Lý Trung?"
Nghe Hồng Phi nói, Dương Liệt nhướng mày.
"Lần trước ta ở Xuân Ý Lâu trong kinh sư coi trọng đứa bé mười ba tuổi, con chó già đó tranh đoạt với ta, làm hại ta mất thêm năm mươi lượng bạc mới giành dứa bé đó vào tay. Tội nghiệp con bé đó bị chó già Lý Trung hù dọa, ta mua về chơi hơn mười ngày đã mất mạng. Chó già Lý Trung vào núi còn cần ta đi nhặt xác giùm sao?"
- Hồng Phi cô nương, ta vừa mới đột phá, cảnh giới không ổn, chỉ sợ không làm được chuyện phu nhân dặn, nếu gặp chuyện thì...
Dương Liệt không muốn vào núi tìm kiếm Lý Trung.
Hồng Phi nhíu mày nói:
- Phu nhân biết ngươi vừa đột phá, cần củng cố cảnh giới, cho nên cố ý kêu ta lấy một quả thông khí đan cho ngươi, dùng thông khí đan là cảnh giới của ngươi có thể củng cố rồi.
Hồng Phi vừa nói vừa đưa một bình sứ nhỏ cho Dương Liệt.
- Thông khí đan?
Mắt Dương Liệt sáng lên, lập tức nhận lấy bình sứ nhỏ, mở nắp ra.
- Quả nhiên là thông khí đan, cho dù là đệ tử Dương gia thì chỉ khi đột phá đến luyện khí đẳng cấp thì mới được đến một quả thông khí đan củng cố cảnh giới.
- Phu nhân sai bảo, Dương Liệt không dám không nghe theo, bây giờ Dương Liệt vào núi tìm tung tích của Lý Trung, cùng lắm là năm ngày sẽ mang Lý Trung trở về. Viên thông khí đan này đợi ta làm xong chuyện cho phu nhân rồi mới dùng cũng.
Dương Liệt cất bình sứ, nhảy xuống giường.
Dương Liệt chạy ra khỏi gian phòng, hú một tiếng, sau đó có tiếng chó sủa, một ngao khuyển to cỡ nghé con, toàn thân màu lửa đỏ,cực kỳ to lớn xuất hiện trong tiểu viện của gã.
Ngao khuyển này tên là "Đạp Hỏa Ngao", có thực lực tôi thể cao giai, có thể liều đấu với sư hổ, có thể nói là vương giả trong ngao khuyển.
- Đi!
Dương Liệt ra lệnh cho Đạp Hỏa Ngao Khuyển một tiếng, một người một chó đi ra khỏi tiểu viện.
................
Hậu sơn Trấn Quốc Công phủ, Dương Thạc khoanh chân ngồi trên đỉnh sườn núi, nhắm mắt tu luyện.
Dương Thạc vừa tu luyện vừa thầm nghĩ:
- Tu luyện mấy chục ngày, ta cách đỉnh tôi thể còn một khoảng dài nhưng đã dùng hết mãng xà màu xanh.
Lúc trước ăn một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ cỡ móng tay có thể cho Dương Thạc tu luyện năm ngày.
Không ngờ sau khi đột phá đến tôi thể cao giai, tu luyện dung hợp Lục Dương Quyết, Huyền Ưng Kình thì tiêu hao Huyết Tinh Thạch Nhũ tăng gấp mấy lần. Huyết Tinh Thạch Nhũ cỡ nửa nắm tay chỉ được hơn mười ngày là đã hết.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Thần Công
Chương 27: Nửa bước luyện khí đẳng cấp
Chương 27: Nửa bước luyện khí đẳng cấp