DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Thần Công
Chương 36: Mãng xà màu xanh tăng vọt thực lực

Dương Thạc gần như có thể thấy từng tia chân khí phun ra từ hai tay.

Một số chân khí từ thông khí đan biến thành vốn cực kỳ tinh thuần nhưng khi phun ra khỏi cơ thể thì hơi đục. Dương Thạc ngửi thấy trong chân khí có mùi tanh.

Mùi tanh là do tạp chất trong kinh mạch của Dương Thạc.

Một lát sau, thông khí đan chân khí trong người Dương Thạc đã hoàn toàn bị trừ khỏi thân thể.

Thông khí đan chân khí bị bài trừ xong Dương Thạc cảm giác chân khí trong người dù không tăng lên chút nào, thậm chí lực lượng thân thể không được tăng phúc nhưng hiện tại hắn cảm giác như mới tắm nước nóng xong, người nhẹ nhõm.

Dương Thạc thử vận chuyển chân khí Lục Dương, chân khí Huyền Ưng. Chân khí vận chuyển thông thuận nhiều.

- Khí kình xoắn ốc!

Nắm đấm tay phải giơ trước mặt, Dương Thạc động tâm niệm, phát động khí kình xoắn ốc.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Chân khí Lục Dương, chân khí Huyền Ưng biến thành khí kình xoắn ốc xuyên thấu nắm tay bắn ra ngoài người, rạch phá không khí phát ra tiếng xèo xèo.

Dương Thạc đã có thể tự nhiên khống chế khí kình xoắn ốc.

Nên biết rằng Dương Thạc chỉ là tôi thể cao giai đẳng cấp, mặc dù miễn cưỡng cũng có thể đạt tới phóng chân khí ra ngoài nhưng cần lấy thần vận Ưng Kích Thức hết sức dánh ra một đấm mới khiến khí kình xoắn ốc thoát ra ngoài. Giờ phút này, Dương Thạc động tâm niệm, nhanh chóng phát động khí kình xoắn ốc, chỉ tính điểm này đã đủ nói rõ năng lực khống chế chân khí của hắn đạt tới độ cao hoàn toàn mới.

Ngoài ra bài trừ hết tạp chất trong người khiến tâm tình của Dương Thạc tăng vọt, ít nhất bây giờ đối mặt cường giả luyện khí đẳng cấp thì hắn sẽ không nảy ra ý nghĩ không thể địch lại.

Cảm nhận biến đổi trong kích mạch, Dương Thạc hưng phấn nói:

- Bây giờ ta chỉ là tôi thể cao giai, ăn vào thông khí đan bài trừ tạp chất trong kinh mạch có ích lợi nhiều hơn. Theo suy đoán thì sau này ta đột phá luyện khí đẳng cấp thì sẽ không gặp bình cảnh gì quá gay go.

Đột phá luyện khí đẳng cấp gặp cửa ải lớn nhất là làm sao tăng năng lực khống chế chân khí, khống chế chân khí chặt chẽ thì có thể toàn thân lỗ chân lông. Hiện giờ tạp chất trong kinh mạch của Dương Thạc đã trừ hết, tăng mạnh quyền khống chế chân khí, đợi khi đả thông bảy mươi hai đại dương khiếu rồi là có thể trùng kích toàn thân lỗ chân lông, lập tức đi vào luyện khí đẳng cấp, sẽ không gặp bình cảnh gì nữa.

- Ăn vào hỏa diễm quả, cẩu bảo rồi mới đi trộm Huyết Tinh Thạch Nhũ.

Dương Thạc lấy ra hỏa diễm quả bỏ vào miệng, nuốt vào.

Dương khí trong hỏa diễm quả là có hạn, có thể hấp thu bao nhiêu phần trăm thì đã định săn rồi. Mặc dù bây giờ Dương Thạc dùng Huyết Tinh Thạch Nhũ cũng không thể tăng gấp đôi hiệu suất chuyển hóa dương khí trong hỏa diễm quả.

Bởi vậy dù Dương Thạc không có Huyết Tinh Thạch Nhũ phụ trợ vẫn dùng được hỏa diễm quả như thường.

Hỏa diễm quả nhập vào người, hóa thành một luồng dương khí cuồng bạo, Dương Thạc lập tức bắt đầu luyện hóa.

Không đến một khắc, dương khí trong hỏa diễm quả đã bị luyện hóa một phần, có một phần tán đi. Dương Thạc phát hiện lần này bởi vì hắn khống chế chân khí càng quen tay hơn, hiệu suất luyện hóa dương khí của hỏa diễm quả tăng lớn, bốn phần dương khí đều bị luyện hóa, chỉ có sáu phần tản đi.

Ăn một trái hỏa diễm quả tương đương với khổ tu bốn ngày.

Sắc trời dần tối, Dương Thạc lại lấy ra một viên hỏa diễm quả, nuốt vào.

- Đêm nay luyện hóa hết hỏa diễm quả và một viên cẩu bảo.

Trong một buổi tối Dương Thạc nuốt vào bảy trái hỏa diễm quả.

Bảy trái hỏa diễm quả, mỗi một trái tương đương với ba ngày Dương Thạc khổ tu, cộng thêm lúc trước hắn nuốt vào một trái, gần bằng một tháng khổ tu.

Còn cẩu bảo thì bị Dương Thạc cắt vụn ăn vào, lại tương đương với khổ tu một tháng. Hai báu vật cho Dương Thạc bớt mắc công khổ tu hai tháng, bây giờ chân khí trong người hắn cao hơn gấp đôi lúc vừa mới bước vào tôi thể cao giai.

Chẳng qua Dương Thạc phát hiện mặc dù hấp thu nhiều dương khí như vậy nhưng cách đỉnh tôi thể vẫn có một khoảng.

E rằng Dương Thạc phải tu luyện thêm một tháng mới đi vào cảnh giới đỉnh tôi thể.

Muốn từ tôi thể cao giai đi vào đỉnh tôi thể cần ít nhất ba tháng.

Dương Thạc ở bên ngoài Trấn Quốc Công phủ đã khổ tu mười ngày, bây giờ nuốt vào hỏa diễm quả, cẩu bảo tương đương với khổ tu hai tháng. Nhưng hỏa diễm quả, cẩu bảo chỉ có thể tăng chân khí cho Dương Thạc, không thể tôi luyện huyệt khiếu. Bởi vậy 'hai tháng khổ tu' lại bị trừ bớt, Dương Thạc còn cần khổ tu hơn một tháng nữa mới có thể vào đỉnh tôi thể.

Đương nhiên đây là nhờ Huyết Tinh Thạch Nhũ phụ trợ mới hoàn thành.

- Trời đã sáng.

Một đêm khổ tu, phía đông chân trời đã có mảng trắng.

Dương Thạc nói với Huyền Ưng bên cạnh mình:

- Cũng tới lúc đi tới cái hang kia trộm chút Huyết Tinh Thạch Nhũ rồi. Huyền Ưng, ngươi mang ta bay đi, chờ chút nữa một mình ta vào hang dễ ẩn núp hơn.

Huyền Ưng kêu lên:

- Gru gru gru gru gru!

Huyền Ưng nhẹ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Gần hai khắc sau, Dương Thạc và Huyền Ưng lại đến sơn cốc có hang rộng kia, Huyền Ưng đặt hắn xuống cửa hang, lặng lẽ bay lên trời cao trăm trượng, xoay quanh, chuẩn bị tùy thời tiếp ứng cho hắn.

Trước khi vào hang, Dương Thạc lấy ra bình nặc khí tán rắc khắp người. Nặc khí tán này không mùi không màu, tựa như bột phấn nham thạch, có mùi nham thạch. Dương Thạc rắc nặc khí tán lên người, chim muông bình thường chỉ ngửi thấy mùi nham thạch chứ không có mùi người.

Nhưng dù Dương Thạc có nặc khí tán thì muốn vào động vẫn phải rất cẩn thận, không thể đi quá nhanh. Dù sao mùi nham thạch đến đến đi vội vàng vẫn sẽ bị mãng xà màu xanh phát hiện.

Dương Thạc cẩn thận vào hang, đi tới trước gần trăm trượng.

- Gri gri … gri gri!

Trong hang vẫn có nhiều mãng xà màu xanh nhưng hình như chúng nó không phát hiện ra Dương Thạc.

Trong hang to cực kỳ tối, mãng xà màu xanh quanh năm ở đây nên thị lực thoái hóa, chúng nó dựa vào cái mũi và nhiệt độ trên người sinh vật mới cảm giác được. Trong hang này Dương Thạc che giấu hơi thở, cơ bắp căng cứng, tóc gáy dựng đứng, lỗ chân lông khép lại, cố gắng không toát ra nhiệt độ. Bởi vậy chỉ cần Dương Thạc không tới gần mãng xà màu xanh quá thì chúng sẽ không phát hiện ra hắn.

Dương Thạc đi tới trước, chỉ một lát đã đến chỗ Huyết Tinh Thạch Nhũ.

- Ui!

Dương Thạc tới nơi, nhìn thoáng qua, hút ngụm khí lạnh. Dương Thạc không cần căng cứng, tóc gáy đã dựng đứng rồi.

Mãng xà màu xanh kỳ dị có chân sau, thân dài hai trượng khoanh người ở bên dưới Huyết Tinh Thạch Nhũ. Bên cạnh nó là khối Huyết Tinh Thạch Nhũ dài ba thước lúc trước Dương Thạc đập vỡ nhưng giờ đã bị mãng xà màu xanh ăn hơn một nửa, chỉ còn cỡ một thước.

Ngoài ra thân hình của mãng xà màu xanh dường như tăng lớn lên, khí huyết càng thêm tràn đầy, mặc dù khoanh người nằm im không nhúc nhích nhưng nó gây ra chút áp lực cho Dương Thạc. Ở trước mặt nó, Dương Thạc tựa như đối mặt một kích hết sức của Dương Liệt, cảm giác tùy thời gặp nguy hiểm.

Chắc con mãng xà màu xanh này đã đi vào luyện khí trung giai!

"Không thể đánh thức nó!"

"Bỏ qua Huyết Tinh Thạch Nhũ ở bên trên, trước tiên trộm nửa khối bên cạnh nó đã."

Dương Thạc thầm nghĩ, cẩn thận đến gần mãng xà màu xanh.

Đọc truyện chữ Full