DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Thần Công
Chương 45: Võ kỹ thứ nhất, toàn ưng tam kích

Trấn Quốc Công phủ, trong Ninh Lan Uyển.

Lúc này không chỉ có Hồng Phi quay về Ninh Lan Uyển mà còn có Dương Tử Hi, gã cung kính đứng trước mặt Trình phu nhân.

Dương Tử Hi đứng trước mặt Dương Tử Hi, trầm giọng nói:

- Mẫu thân, không ngờ tiểu súc sinh Dương Thạc đột phá đến đỉnh tôi thể, trong ba tháng này từ tôi thể sơ giai liên tục đột phá đến đỉnh tôi thể, chỉ sợ tiểu súc sinh này tiềm tu trong Yến sơn chiếm được thiên tài địa bảo gì mới mau đột phá như vậy.

Dương Tử Hi vừa nói vừa lộ vẻ mặt tham lam.

- Tư chất của tiểu súc sinh này ngộ tính đều là hạ hạ đẳng, trong ba tháng này liên tục đột phá, hắn thu được thiên tài địa bảo tuyệt đối không đơn giản.

- Nếu như ta có thiên tài địa bảo như vậy thì tuyệt đối sẽ giống như đại ca lúc trước, trong ba năm tiến vào võ sư đẳng cấp, trở thành kinh sư đệ nhất thiên tài!

Dương Tử Hi rất ghen tỵ Dương Thạc.

Mặc dù Dương Tử Hi không biết Dương Thạc có kỳ ngộ gì trong Yến sơn nhưng rất rõ ràng gã cảm thấy hắn mau chóng đột phá như vậy chắc chắn là vì thu được thiên tài địa bảo cực kỳ quý giá. Thiên tài địa bảo là thứ chỉ ngộ chứ cầu không được, dù là trong Trấn Quốc Công phủ cũng không lưu trữ.

Năm đó đích trưởng tử Trấn Quốc Công phủ bởi vì Dương Thiên có được khối Huyết Tinh Thạch Nhũ, tu luyện thần tốc, trước mười bảy đi vào võ sư đẳng cấp, được gọi là đệ nhất thiên tài Đại Chu triều.

Dương Tử Hi tự nhận có thiên phu không kém gì đại ca, nếu chiếm được thiên tài địa bảo thì cũng có thể trong thời gian ngắn nhất xông lên cảnh giới võ sư, tiếc rằng gã không có được thiên tài địa bảo mà là Dương Thạc, trong tình huống này làm sao gã không ghen tỵ cho được?

Nghe Dương Tử Hi kể, Trình phu nhân nhíu mày nói:

- Thiên tài địa bảo sao?

Trên mặt Trình phu nhân không có biểu tình.

- Trong vòng ba tháng khiến Dương Thạc từ tôi thể sơ giai tăng lên đến đỉnh tôi thể, thiên tài địa bảo như vậy có hiệu quả quá mạnh không hẳn là chuyện tốt.

Trình phu nhân thản nhiên nói:

- Lúc đó dù đại ca của ngươi dùng Huyết Tinh Thạch Nhũ, tốc độ tu luyện tăng gấp đôi nhưng khi đột phá võ sư đẳng cấp thì gặp bình cảnh, ăn một viên nội đan của dị thú mới mạnh mẽ đột phá. Tiếc rằng đột phá quá nhanh, cảnh giới không ổn, trong tám năm nay vẫn không đi vào tôn giả chi cảnh. Tử Hi, ngươi không cần có ý định lấy thiên tài địa bảo, chỉ có tự mình cố gắng tu luyện mới là củng cố nhất...

Dương Tử Hi nhíu mày muốn nói cái gì:

- Nhưng mà...

- A? Tử Hi không nghe lời của mẫu thân sao?

Không chờ Dương Tử Hi nói dứt câu thì Trình phu nhân đã trầm giọng, mắt lạnh lùng liếc gã.

Cảm giác ánh mắt sắc bén của Trình phu nhân, Dương Tử Hi run lên, vội cúi đầu, cung kính nói:

- Hài nhi không dám, nhưng mà...

- Ngươi không cần nói nữa, lần này Dương Thạc khiến Cổ lão hứng thú, ba ngày sau so đấu do Cổ lão tự chủ trì. Trong tình huống này ngươi còn muốn ra tay với Dương Thạc, cướp đi thiên tài địa bảo trên người hắn sao? Đừng nói là ngươi, dù là phụ thân của ngươi thì Cổ lão cũng sẽ không nể mặt.

Trình phu nhân nói xong không nói gì thêm, bưng lên tách trà đặt trên bàn, chậm rãi uống.

Nghe mẫu thân nói, Dương Tử Hi nheo mắt, bên trong chất chứa hạn thù.

- Dương Thạc, ngươi thật may mắn, khiến Cổ lão chú ý.

- Bây giờ tạm thời không đụng vào ngươi, đợi ba ngày sau, trước Tàng Thư Các ta sẽ đánh gãy hai tay hai chân của ngươi, trục xuất ngươi ra khỏi Trấn Quốc Công phủ của ta. Một khi ngươi rời khỏi Trấn Quốc Công phủ, rời khỏi kinh sư thì ta sẽ phái ngươi giết ngươi trên đường, thiên tài địa bảo của ngươi rồi sẽ về tay ta.

Trong đầu Dương Tử Hi liên tục suy nghĩ xấu xa.

....................

Trong tiểu viện của Dương Thạc, trong phòng, hắn khoanh chân ngồi.

- Còn ba ngày nữa, trong vòng ba ngày phải đột phá đén đỉnh tôi thể mới có đường sống. Nếu không thì lấy thực lực của ta căn bản không có khả năng là đối thủ của Dương Tử Hi.

Dương Thạc không ngừng vận chuyển chân khí trong người, tùng kích hai mươi tám dương khiếu.

Võ đạo đẳng cấp cao một tầng thì cách biệt một trời một vực. Bây giờ Dương Thạc và Dương Tử Hi kém nhau ba bậc, nếu không đột phá thì không có chút phần thắng.

Chỉ khi đột phá, giảm nhỏ chênh lệch thành hai bậc, lại có các bí pháp như hổ báo lôi âm phụ trở thì lại bớt chênh lệch một bậc. Chênh lệch ba bậc biến thành một, từ đó Dương Thạc mới nắm chắc một đường sự sống.

Không ngừng trùng kích huyệt khiếu, áp lực nặng nề, Dương Thạc cảm giác hai mươi tám chỗ huyệt khiếu của hắn ngày càng thả lỏng. Trong vòng ba ngày rất có thể hoàn toàn đả thông chúng.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Trong khi Dương Thạc tu luyện thì có tiếng gõ cửa theo tiết tấu vang lên.

Két một tiếng, cửa phòng bị mở ra, chỉ thấy lục ca Dương Thành đi vào phòng Dương Thạc.

- Lục ca?

Thấy lục ca Dương Thạc tới, Dương Thạc vội vàng thoát khỏi trạng thái tu luyện.

Thấy Dương Thạc khoanh chân tu luyện thì mắt Dương Thành chợt lóe sáng, giọng điệu lạnh nhạt nói:

- A? Ngươi đang tu luyện? Trong ba ngày này ngươi muốn từ đỉnh tôi thể đi vào luyện khí đẳng cấp thì sợ rằng khó khăn không nhỏ.

Dương Thạc cười khổ, nói với Dương Thành:

- Tu luyện, không nhất định có thể đột phá, nhưng nếu không tu luyện thì càng không có chút cơ hội đột phá.

Dương Thành thản nhiên nói:

- Ngươi đang tu luyện thì ta sẽ không quấy rầy. Bộ Huyền Ưng Tam Kích là võ kỹ trung giai, vốn cần đạt tới luyện khí đẳng cấp mới lấy từ tầng thứ hai Tàng Thư Các của gia tộc. Ta biết ngươi tu luyện Huyền Ưng Kình, bởi vậy đi Tàng Thư Các cầm bộ Huyền Ưng Tam Kích. Mặc dù ngươi không đạt tới luyện khí đẳng cấp, chưa thể hoàn toàn tham ngộ võ kỷ nhưng thử tu luyện Huyền Ưng Tam Kích đi, có lẽ sẽ giúp ích một chút cho ngươi đột phá.

- Huyền Ưng Tam Kích, Huyền Ưng Tam Kích?

Dương Thạc không bao giờ ngờ được lần này lục ca Dương Thành đến là đưa võ kỹ cho hắn.

Huyền Ưng Tam Kích đặt ở tầng thứ hai Tàng Thư Các, Dương Thạc không có tư cách tiến vào.

Bộ Huyền Ưng Tam Kích này cần là luyện khí đẳng cấp mới tu luyện được, nhưng Dương Thành biết Dương Thạc tu luyện Huyền Ưng Kình, vẫn mang đi bộ võ kỹ giao cho hắn tham ngộ.

Dương Thạc lập tức xuống giường cầm lấy quyẻn sách nhỏ, lật xem.

- Huyền Ưng Tam Kích, võ kỹ này là pháp môn chia lực lượng khí kình thành ba đoạn?

Lúc trước Dương Thạc sử dụng Ưng Kích Thức phát động công kích là dốc hết sức đánh ra một lần.

Huyền Ưng Tam Kích thì phải chia khí kình ba đoạn, khi công kích thì từng bước đánh ra ba đoạn khí kình, uy lực tiến tầng tầng.

Đánh ra khí kình thứ nhất tương đương với uy lực ba phần dốc hết sức. Khí kình đoạn thứ hai tương đương với năm phần uy lực dốc hết sức. Khí kình thứ ba tương đương với bảy phần uy lực dốc hết sức.

Ba đoạn khí kình chồng chất, uy lực một kích so với công kích bình thường cao hơn năm phần.

- Chia khí kình thành ba đoạn, uy lực tăng năm phần? Võ kỹ thật mạnh.

Dương Thạc nghĩ tới uy lực của Huyền Ưng Tam Kích thì hút ngụm khí lạnh.

Trong đầu Dương Thạc nổi lên suy nghĩ.

"Nhưng không biết Huyền Ưng Tam Kích này có xung đột với khí kình xoắn ốc của ta không, nếu không có thì dùng khí kình xoắn ốc phát động ba lần công kích, uy lực lại tăng ba phần sẽ càng khủng bố hơn. Võ kỹ này sẽ không là Huyền Ưng Tam Kích nữa mà là Toàn Ưng Tam Kích."

- Trước tiên thử nghiệm uy lực của võ kỹ này đã rồi tính.

Dương Thạc nhìn kỹ cách vận lực pháp môn Huyền Ưng Tam Kích, chuẩn bị thử nghiệm võ kỹ này.

Đọc truyện chữ Full