DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Lại Kim Tiên
Chương 76: Đoạ lạc tinh linh

Tạp Lạp kì cầm viên trân châu dùng ma lực nghiên cứu, rồi nói "Ta nghĩ đây là khu ma trân châu, lúc trước Cửu đầu quái xà dùng kĩ năng của viên trân châu này đánh tan lưu tinh hỏa vũ của ta. Chỉ là khi sử dụng kĩ năng của trân châu thì phải tốn lượng ma lực tương ứng.

Lâm Phong nói "Phải tiêu hao ma lực, lại phải có đủ ma lực để hóa giải phép thuật tương ứng, vậy thì ngoài mấy lão già hủ lậu ra liệu còn ai dùng được viên trân châu này?".Tạp Lạp Kì nói "Nên nhớ ta có nguồn ma lực chi nguyên, nếu quả phải cùng so tốc độ thi triển pháp thuật với cường giả, viên trân châu này có tác dụng rất lớn, ai còn có nguồn ma lực bằng ta." Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m

Thụy Đức Lạp ghen tị nói "Trân châu để cho đại sư dùng thật lãng phí, còn ai có thể thi triển pháp thuật nhanh hơn đại sư, cấp viên trân châu này cho ta, với viên trân châu ta có thể sử dụng ma lực ngang với cự long cấp 6".Lão đầu tử không chút tham tâm, viên trân châu trong tay Thụy Đức Lạp đúng là phát huy hết công năng, liền đưa cho Thụy Đức Lạp.

Không ngờ Thụy Đức Lạp tên thái hạc đó liền đưa cho Mã Lệ Kiều.Tiểu hạc nữ tức thì mắt sáng lên. Nữ nhân nào mà không thích trân châu, Mã Lệ Kiều cũng đâu ngoại lệ,chỉ là những thứ tốt Đái Lệ Ti chiếm hết, căn bản không hề đến tay. Giờ đến tốt, cầm trân châu trong tay Mã Lệ Kiều rất là sung sướng.Lâm Phong cùng Tạp Lạp Kì trừng mắt nhìn, Thụy Đức Lạp tên sửu nam này liền cười xấu, nháy mắt liên tục.

Thái cực đồ rung động, Lâm Phong liền thu thi thể cửu đầu quái xà, hướng về Thụy Đức Lạp nói "Ngươi hãy đi hỏi đám lâu la kia đây là địa phương nào. Thụy Đức Lạp vui vẻ đáp lời, tiện thể phô trương sức mạnh của thái hạc, khiến đám lâu la lại sợ đến đái ra quần. Cuối cùng vài tên lâu la thông minh tiến tới hỏi thăm.Thụy Đức Lạp dẫn một tinh linh anh tuấn quay lại. Tiểu tử đích thị đọa lạc tinh linh, bộ dạng bạch diện khôn lanh, không chờ Lâm Phong hỏi đã trực tiếp nói: "Nhị vị đại sư tôn kính, đây là Cầu Tư sơn mạch, sâm lâm kia là hắc vực sâm lâm, bên trong hắc sâm lâm chính là Linh Tinh vương thành, hoan nghênh các vị đại sư tôn kính tới Tinh Linh vương thành làm khách."

Lâm Phong nhìn tiểu bạch diện nói: "bộ tộc Ám tinh linh có bao người, Thâm Uyên thế giới này có bao nhiêu thế lực, bao nhiêu cường đại ma thú, ngươi biết bao nhiêu thì nói tất cho ta".Nam tinh linh không khỏi nghi ngờ, đám người cường đại này đến từ Thản Tang đại lục? không phải cửa khẩu xuất nhập đã bị phong ấn quỷ thần cũng không qua sao, vậy đám người này đến vì mục đích gì đây?.Nam tinh linh dù có nhiều câu hỏi, nhưng lại không dám hỏi, chỉ thật thà đáp "Ám tinh linh bộ tộc nhân khẩu hơn trăm vạn người, tiểu nhân chỉ biết ma thú lệ hại ngoài u đế, minh đế, ma long tộc, cùng độc hoàng, phong bạo lĩnh chủ thì vừa bị các vị đại sư hạ sát, cửu đầu quái xà này thường ở vùng phụ cận Ám tinh linh tác quái, bọn tiểu nhân chịu sai khiến không ít"

Lâm Phong kiếm mi dương lên "Cửu đầu quái xà bắt các ngươi làm gì, còn độc hoàng ở đâu?".Nam tinh linh tim liền nhẩy, đám người này không phải muốn săn độc hoàng chứ? bé con đáng yêu của ta. "Độc hoàng ở tại bách điểu triều phượng tháp trên hỏa diễm sơn, mỗi cường đại ma thú đều có một phạm vi thế lực, hắc vực sâm lâm chính là địa bàn phong bạo lĩnh chủ, chúng tiểu nhân đều bị bắt làm hộ vệ cho hắn."

Lâm Phong chắp tay sau lưng nói "Hộ vệ?,tức là giơ đầu chịu đòn?". Nam tinh linh cẩn trọng đáp "Dạ, đối với ngài thì chính là vậy". Lâm Phong cười cười hỏi "Tên ngươi là gì, hỏa diễm sơn ở đâu?". Nam tinh linh trong lòng kêu lên "Thiên nột, đám quái vật biến thái này, vừa giết cửu đầu quái xà giờ lại đòi tìm độc hoàng". Tim đập không ngừng lại không dám chần chừ nói "Tốn kính đại sư, tiểu nhân là Khiếu Mễ Kì, hỏa diễm sơn phía tây bắc Thâm Uyên đại lục, rất dễ tìm".

Lâm Phong cau mày suy nghĩ. Tạp Lạp Kì bên cạnh liền hỏi "Thâm Uyên đại lục chủng tộc trí tuệ nào đứng đầu, chủng tộc nào thực lực lớn nhất?". Mễ Kì đắc ý nói "Thâm Uyên lục địa đông đảo nhất là ám tinh linh tộc, thực lực tối cường cũng là tinh linh tộc, dưới nữ vương tôn quý có hai thánh cấp đại ma pháp sư,tám vị đại sách pháp sư và hai mươi sáu vị ma đạo sư, ngay cả ma long cũng không dám khai chiến. Lâm Phong nhìn bộ mặt đắc ý của tiểu bạch diện liền xiên xỏ "Thực lực thật lệ hại, sao lại để mỗi con cửu đầu quái xà chiếm lấy môn khẩu, bắt ám tinh linh cao quý thành vật chịu đòn. Không phải các người tự nguyện đấy chứ?". Mễ Kì bộ dạng đắc ý lập tức vỡ tan, không nói nên lời.

Lâm Phong nhìn đám đông trước mặt muốn chạy lại không dám chạy hỏi "đám thú nhân cùng cuồng chiến sĩ đến từ đâu, sao lại bị cửu đầu quái xà. Mễ Kì nói "Chính vậy, đám người này nhân số rất ít,thường xuyên bị thổ trứ lùng giết, không thể không gia nhập ám tinh linh,một số bị cửu xà bắt cùng với tiểu nhân,một số bị bắt từ trước".Lâm Phong hỏi "Các người không phải không có đầu óc,sao không chạy trốn". Mễ Kì bộ dạng không tự nhiên lại không thể lộ vẻ bất mãn nói "Từ đây cách có 100m là đến tinh linh vương thành, chúng tiểu nhân căn bản không thể trốn chạy khỏi sự truy lùng của cửu xà, chẳng may thất bại bọn tiểu nhân có thể phải trả bằng mạng sống".

Thụy Đức Lạp liền nói "Toàn một lũ nhát gan". Mễ Kì mặt đỏ tận mang tai, lại không dám phản bác. Đám đọa lạc tinh linh này truyền thống khinh yếu sợ mạnh, bị cửu đầu quái xà chiếm lấy môn khẩu thực không dám đánh rắm. Nếu không hoàn toàn dồn vào chân tường, đám tinh linh này cũng chẳng đủ dũng khí ngạnh đấu cửu đầu quái xà.Ba vị thánh giai pháp sư, tám đại sách pháp sư, hai mươi sáu đại ma đạo sư, so với một con cửu đầu quái xà, thắng bại chẳng khó đoán, hà huống ám tinh linh toàn dân hơn một triệu người, mỗi người nhổ bãi nước bọt cũng khiến cửu đầu xà mất nửa cái mạng.Tạp Lạp Kì hỏi "ma long tộc hiện còn bao nhiêu ma long".Mễ Kì nghĩ nói "đại khái bẩy tám chục con".

Lâm Phong nhìn Tạp Lạp Kì nói "Mới tới đây,cũng không vội về, chúng ta trước tiên đến ám tinh linh thành một chuyến, ám tinh linh phát triển trên Thâm Uyên đại lục hơn vạn năm, khẳng định có nhiều thứ quý hiếm. Đã tới Thâm Uyên đại lục không thể về tay không".Tạp Lạp Kì hỏi "ngài không phải muốn giết toàn bộ ma long đấy chứ?". Lâm Phong nhíu mày hỏi "Nếu như toàn bộ ma long bị xóa sổ, Long Hoàng phản ứng thế nào?".Thụy Đức Lạp nói "Khẳng định có phản ứng, ma long dù bị đầy đến Thâm Uyên thê giới nhưng vẫn là một chi trong long tộc, ngài giết một hai thì không nói, nhưng nếu xóa sổ toàn bộ long tộc, cũng như khiêu chiến với toàn long tộc, dù ngài không sợ long tộc, nhưng trở thành cái mục tiêu bị căm ghét không phải chuyện tốt".

Lâm Phong lạnh băng nhìn Thụy Đức Lạp nói "ngươi hiểu biết nhiều nhỉ, nghe nói tại Thâm Uyên đại lục hồng hạc đỉnh vương bị thiên hạc tộc trục xuất, nếu ta làm thịt hồng hạc đỉnh vương, thiên hạc gia tộc không kiếm ta làm phiền chứ?".Thụy Đức Lạp cười hihi nói "Xin tùy ngài giết mổ, hồng hạc đỉnh vương không như ma long tộc, nếu quả toàn bộ ma long tộc bị ngài tiêu diệt,sẽ khiến mọi người bảo long tộc là loại nhìn được nhưng không xài được. Còn hồng hạc đỉnh vương dù có bị làm thịt cũng không ảnh hưởng đến danh dự thiên hạc gia tộc, ta cũng muốn nhìn thấy hồng hạc đỉnh vương bị các tiền bối trục xuất.

Mã Lệ Kiều nói "Sao nói thế được, hồng hạc đỉnh vương dù bị trục xuất, nhưng cũng là một thành viên thiên hạc gia tộc, với chúng ta lại không có oán cừu, chúng ta không thể làm thế với hắn được".Thúy Đức Lạp cười hắc hắc, cũng không nói gì.Tạp Lạp Kì nhướng mi nói "Tiểu nha đầu nhút nhát ngươi nhân từ không đúng lúc. Bị đầy đến thâm uyên thế giới chính là sinh vật tà ác đọa lạc. Tại địa phương này dù có bị Lâm Phong sát tử, cũng là chuyện công bình, không liên quan đến người khác.Thụy Đức Lạp liền thừa cơ nói "Đại Sư nói rất phải, bị đày đến thâm uyên thế giới đích thị đọa lạc sinh vật, nếu chúng ta không phải có thực lực thì đã bị đám sinh vật đọa lạc đó băm thành thịt vụn!". Mã Lệ Kiều đỏ mặt nói "ta không có ý đó, ngươi..." .Lâm Phong nói "Tốt, tốt, không tranh cãi nữa, trước tiên đến sào huyệt ám tinh linh, mọi chuyện bàn sau"

Tinh linh suất ca Mễ Kì đứng bên cảm giác như nghe thần thoại, rất là khâm phục với kính sợ, da đầu liền ngứa ran, đám người này nhìn ma long như châu chấu thấy sâu,nghe khẩu khí lại như định quét sạch toàn Thâm Uyên đại lục, ma thú cường đại toàn bộ thu thập hết,hơn nữa còn không bỏ ám tinh linh. "Trời ơi, ma thần tại thượng,sao con có thể đen đủi thế này, người sao khiến con rơi vào đám ma quỷ này". Tinh linh suất ca Mễ Kì liền trong tâm than khóc. Lâm Phong không quản người khác nghĩ gì, dụng thủ nhất chỉ, thái cực đồ hóa thành kim kiều phát tán vạn đạo kim quang, kim kiều liền đưa chúng nhân theo hướng Mễ Kì chỉ.

Ám tinh linh vương thành bề ngoài giống như nguyệt tinh linh thành đều nằm sâu trong sâm lâm,dù là đọa lạc tinh linh, nhưng tinh linh bẩm sinh yêu cây cỏ đặc tính đó không thể thay đổi,đám tinh linh bên trong thân cây đào rỗng,tác dụng như căn nhà. Dù nằm trong thân cây, nhưng kích thước không nhỏ. Một vạn ám tinh linh ở tại hắc vực sâm lâm đối diện. Diện tích sâm lâm ước chừng mười dặm.Lâm Phong từ xa thấy vài người trong bóng tối hoảng động, hiển nhiên một loại trạm gác.Tinh Linh vương đô nằm tại trung tâm sâm lâm, hiển nhiên vì nơi đó an toàn nhất, đấy là Lâm Phong dựa trên thân phận nguyệt tinh linh thân vương kiêm phò mã kết luận. Vì thế không hề dừng lại, thôi động pháp bảo tiến đến trung tâm sâm lâm.Bên trong sâm lâm từng âm thanh kinh hãi nổi lên rất là hoảng hốt, đám tinh linh chỉ thấy một đạo kim quang bay qua trên đầu, nhìn lại đã thấy kim quang đi xa, muốn chặn cũng không kịp. Tức thì tất cả hỗn loạn đều nghĩ kẻ thù tấn công vào sào huyệt ám tinh linh.

Lâm Phong tức thì phát hiện vài khí tức cường đại không kém Tạp Lạp Kì, liền phát hiện ra ám tinh linh vương cung, do mười cây cự thụ đường kính hơn trăm mét hợp thành.Nghênh tiếp hắn là một đội ám tinh linh thị vệ cùng ma pháp sư đội ngũ, trung tâm đội ngũ là một ma pháp sư hai tay cầm pháp trượng, thân mang hắc bào, trên đầu mang tử sắc vương quan, đích thị ám tinh linh nữ vương. Đằng sau là từng lớp thị vệ hình thành bức tường người.Nữ tinh linh thực là tuyệt sắc mĩ nữ, phong tao lộ cốt, vừa nhìn đã yêu. Đôi mắt câu hồn hướng về đám người sau Lâm Phong quét qua quét lại, cuối cùng nhìn Lâm Phong mặt lạnh băng, bên cạnh là Mễ Kì mồ hôi lạnh túa ra lóng ngóng, liền hướng tới thị vệ thân tín dặn dò

Đọc truyện chữ Full