DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Lại Kim Tiên
Chương 88: Nguyên tắc lỗ đen

Kết quả rất nhanh chóng xuất hiện.

Tối hôm đó đám người Lâm Phong cắm trại ở cửa cốc, nghỉ ngơi một tối. Sáng ngày hôm sau, Phù Lợi Á liền mang tới một tin tức tốt lành.

Mộc tinh linh có cách giao tiếp của riêng minh, tiếp thu ý kiến của quần chúng. Có được lời hứa của Lâm Phong một Nguyệt tinh linh thân vương điện hạ, hầu như tất cả mộc tinh linh đều tình nguyện trở về Thản Tang đại lục. Tất nhiên đối với những mộc tinh linh yêu bầu trời và yêu tự nhiên mà nói, điều kiện của Thâm Uyên thế giới quả thật cũng hơi khắc nghiệt.

Không gian sinh sống của những sinh vật nhỏ bé bọn họ không rộng, chỉ cần có một mảnh đất nhỏ là được rồi. Tinh linh chi đô ở Lạc Nhật Chiểu Trạch muốn tiếp nạp bọn họ cũng không khó khăn gì. Còn về việc chuyển nhà, cơ bản không có vấn đề gì phức tạp cả, đối với những sinh vật nhỏ bé bọn họ thì cứ có rừng là có nhà.

Điều duy nhất khiến bọn họ buồn phiền chính là làm sao có thể mang theo cả những yêu thụ thủ hộ "Tang Mạt Nã", và làm thế nào mới có thể vượt qua Hỏa Diễm Sâm Lâm..

Bởi vì sau khi bọn họ lưu lạc tới Thâm Uyên đại lục từ năm nghìn năm trước, thánh khí của mộc tinh linh tộc là "Thời không chuyển di pháp luân" đã bị mất tích không có "thời không chuyển di pháp luân" những sinh vật nhỏ bé bọn họ căn bản không thể nào vượt qua được hỏa diễm sâm lâm.

Còn về "Tang Mạt Nã", chính là những thụ yêu. Tam mạt nã là cái tên theo cách gọi của tiếng tinh linh ý nghĩa chính là thần bảo vệ của màu xanh.

Những lo lắng của mộc tinh, linh đúng là thừa, Lâm Phong vung tay áo, biết bao nhiêu tiểu tinh linh lập tức bị hút vào bên trong tay áo. Điều này không khỏi khiến cho chúng nhân phải tròn mắt kinh ngạc.

Trong "thái thanh tiên pháp" có một thượng thừa tiên pháp gọi là "Tụ lí càn khôn" , không gian dùng tiên pháp để tạo ra này chỉ cần tu luyện thành nguyên thần của tiên nhân đều có thể thực hiện được, nhỏ hay to là do pháp lực của bản thân quyết định, Lâm Phong đã luyện đến luyện thần sơ kì, chỉ cần luyện tới luyện thần hậu kì là có thể vượt cửu thiên đại kiếp, không những có thể có được thiên tiên đại đạo, nguyên thần có thể ngao du ngoài cơ thê, mà còn có thể khiến cho thân thể dù có bị hủy nhưng nguyên thần vẫn có thể tu luyện lại.

Với pháp lực của Lâm Phong lúc này dùng để thi triển Tụ lí càn khôn, mặc dù không vừa cho một vạn người tuy nhiên để chứa những sinh vật nhỏ bé như đám ong mật này thì chẳng hề có chút vấn đề nào cả.

Lâm Phong ngẩng đầu nhìn mấy thụ yêu, phất tay áo rộng, mấy cự thụ liền biến thành một đạo lục quang bay thẳng vào trong tay áo.

Thụy Đức Lạp nuốt nước miếng hỏi: "Đây có phải là không gian ma pháp, tự nhiên hệ ma pháp mặc dù thần bí những cũng không thể tạo ra được thứ nguyên không gian."

Lâm Phong nói: "Ai bảo là tự nhiên ma pháp không thể tạo ra không gian, đó chẳng qua là ngươi chưa được nhìn thấy hoặc là những tiên nữ hạc của thiên hạc gia tộc nhà ngươi chưa tu luyện hết mà thôi!"

Thụy Đức Lạp đột nhiên cứng lưỡi không nói được lời nào.

Táp Lạp Kì thì nhìn quen rồi không lấy gì làm lạ, nhìn chỉ còn có Phù Lị Á đang đứng ở ngoài, nheo mắt nói: "Phù Lị Á nữ vương bệ hạ tôn quý sao người vẫn còn chưa vào?"

Mộc tinh linh bẩm sinh là một chủng tộc vô hại, cho dù Lâm Phong có lấy mặt trời hạ xuống trước mặt bọn họ Phù Lị Á cũng không có chút gì kinh ngạc, sinh vật nhỏ bé vỗ cánh bay tới trước mặt Lâm Phong vui mừng nói: "Tôi ở lại bên ngoài nói chuyện với mọi người một chút, thân vương điện hạ tôn quý, chúng ta bây giờ đã có thể đi được chưa?"

Lâm Phong nói: "Mọi việc của chúng ta đều đã làm xong, cũng đến lúc khởi hành trở về rồi, Phù Lị Á, người hãy đứng lên vai tôi đi"

Phù Lợi Á nói: "Ồ, như thế làm sao có thể được, thật thất lễ."

Lâm Phong cười nói: "Không sao..."Lâm Phong đột nhiên nhíu mày ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Mọi người đều cảm thấy được, tất cả đều đứng vừng quan sát, chỉ nhìn thẩy trên bầu trời lục cốc đột nhiên không hiểu sao lại uốn khúc, từng đợt ma lực bắt đầu dao động và tốc độ càng ngày càng trở nên nhanh hơn, chỉ trong chớp mắt một dòng nhỏ biến thành cả một biển lớn mênh mông, nguồn khủng bố ma lực như muốn nhấc tung toàn bộ không gian, một hắc động nguyên tố vô cùng lớn đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt mọi người.

"Hố đen nguyên tố!" Tạp Lạp Kì lập tức biến sắc mặt.

Thụy Đức Lạp và Mã Lệ Kiều sắc mặt cũng thay đổi

Lâm Phong gật đầu nói: "Hố đen nguyên tố chỉ là được nhìn trong sách vở, sao lại xuất hiện ở nơi này, nếu như theo những gì sách vở nói thì nơi mà hố đen nguyên tố xuất hiện tất cả những sinh mệnh của sức mạnh nguyên tố đều sẽ bị hút vào trong, không biết là thật hay là giả."

Tạp Lạp Kì vẻ mặt lo lắng gật đâu nói: "Tuyệt đối không phải là giả, lúc chúng thần đại chiến một vạn năm về trước, hố đen nguyên tố cũng từng xuất hiện ở Thản Tang đại lục, những chủng tộc liên quân bị hút vào cũng không phải là ít!"

Lời vừa dứt, vẫn không kịp để cho mọi người mau chóng chạy trốn, đã cảm nhận được một lực hút cực mạnh như đang muốn hút lấy mọi người.

Chúng nhân đều kinh hãi, trên trán lập tức vã mồ hôi, hủy diệt thiên tự số một trong truyền thuyết đang ở trước mặt, sức mạnh của chúng nhân lập tức tỏ ra thật yếu nhược, Tạp Lạp Kì toàn thân run rẩy, cố gắng dữ vững tinh thần, không dám có chút mạnh động.

Đối với ma pháp sư mà nói, hố đen nguyên tố không có nghi ngờ gì nữa chính là chí tôn.

Tất cả những lực lượng nguyên tố khi đứng trước hố đen nguyên tố đều trở nên yếu ớt, giống như một giọt nước rơi vào biển cả, căn bản không thể tạo ra được một gợn sóng.

Có thể nói rằng hố đen nguyên tố chính là khắc tinh số một của pháp sư,đó là một quy luật tự nhiên mà con người không thể phản kháng.

Lâm Phong vô cùng kinh hãi, hắn ta một nữa là ma pháp sư, đương nhiên cũng cảm thấy được điều bất ổn, bây giờ đã chứng thực được rằng thiên địa linh khí trong thế giới này cũng thuộc về lực lượng nguyên tố, với thực lực mạnh mẽ, lực hút mà linh hồn có thể chịu được không phải Tạp Lạp Kì cùng với hai băng sương cự hạc và cả Cáp Mô có thể so sánh.

Phù Lị Á vẻ mặt sợ hãi hạ xuống bả vai của Lâm Phong không ngừng run rẩy, nàng ta không phải ma pháp sư, mà là sợ hãi trước sự hủy diệt của tự nhiên. Chỉ có sáu mĩ nữ chiến thần là không có phản ứng gì. Bọn họ không phải là những người sử dụng sức mạnh nguyên tố, hố đen nguyên tố không hề có nửa điểm uy hiếp đối với họ

Lâm Phong không kịp suy nghĩ cẩn thận. Dường như lúc lực hút vừa mới sinh ra đã hiện ra bát bảo kim thân, bảo vệ mọi người ở bên trong.

Lâm Phong chỉ ngón tay, thái cực đồ kim quang lập tức mở rộng, giống như một bàn tay khổng lồ đưa lên trời đỡ lấy vũ trụ đang đổ sập xuống, giữ lấy hố đen nguyên tố đang ép xuống đầu chúng nhân.

Chúng nhân chỉ cảm thấy lực nén được nới lỏng, lực hút mạnh tới cực điểm kia đột nhiên biến mất không còn chút tung tích nào, lúc này mới lau mồ hôi, sau đó vẻ mặt lo lắng nhìn sang phía Lâm Phong.

Lâm Phong ngồi xếp bằng ở trong không trung, bát bảo kim thân hiện trên đỉnh đầu, một tay chỉ thiên, một tay bấm pháp quyết, dựa vào sức mạnh của thái cực đồ toàn lực chống chọi với lực hút khủng khiếp. Hắn cảm thấy pháp lực toàn thân giống như dòng nước ào ào với tốc độ không thể nào tưởng tượng được phóng ra.

Thần niệm quét qua, bên trong hố đen không thấy giới hạn kia cũng không biết đa đi về phương nào, dường như cái hố đen nguyên tố này không hề chịu sự hạn chế của Không gian pháp tắc.

Đúng lúc này, đột nhiên Ngải Lâm Uy na kêu thất thanh lên một tiếng, nàng ta đã rời khỏi mặt đất bay về phía hố đen nguyên tố.

Lâm Phong kinh hãi, kêu lên một tiếng thay đổi pháp quyết, thái cực đồ biến hóa thành thanh trọc nhị khí, dùng bát bảo kim thân mang theo nguyên thần, cố định Hố đen, ném Trấn Hồn chung trong hàng ma bát bảo trong tay ra, tiếng chuông(chung) du dương vang lên trong không gian, một màn kim quan bay xuống, Ngải Lâm Uy Na bị hút vào bên trong chiếc chuông.

Đây là lần thứ hai nàng ta bị hút vào trong chuông.

Chuông chấn hồn hút lấy Ngải Lâm Uy Na, lại thu về hình dang nhỏ như ban đầu bay về trong tay Lâm Phong.

Mọi người nhìn chằm chằm về phía Lâm Phong nét mặt đầy lo lắng.

Hố đen gây ra kiếp nạn khủng khiếp trong truyền thuyết, bây giờ đã sắp xửa đổ xuống đầu chúng nhân.

Cái này nói lên điều gì, có ý nghĩa gì?

Theo tương truyền từ xa xưa, chỉ xuất hiện siêu xuất không gian bình hành vượt qua không gian quy tắc tương đối, mới có thể xuất hiện hố đen nguyên tố.

Lúc chúng thần đại chiến hố đen nguyên tố xuất hiện một lần, Tạp Lạp Kì đã từng tận mắt nhìn thấy, tới hôm nay lại một lần nữa xuất hiện. Điều này đã đủ để giải thích vấn đề chính là ở trên người của Lâm Phong và Thanh vân Lão đạo hai người ngoại lai.

Một vạn năm trước, mười vạn chủng tộc liên quân đã dùng máu lấp đầy hố đen nguyên tố nhưng tới bây giờ thì lấy gì để lấp?

Lão Pháp sư có chút lo lắng

Những người còn lại trong lòng đều vô cùng lo lắng

Một giờ trôi qua

Hai giờ trôi qua

Ba giờ trôi qua

Cuối cùng hố đen nguyên tố từ từ biến mất trong không gian, kim quang biến mất. Lâm Phong trên không rơi xuống, một vị mĩ nữ thị vệ lấp tức xông lên trước một bước đỡ lấy chủ nhân.

Chúng nhân vây lại, Lâm Phong đã dùng hết pháp lực toàn thân, nguyên thần yếu ớt cực điểm.

Táp Lạp Kì quan tâm nói: "Ngài không sao chứ?"

Lão Pháp sư trong lòng có chút phức tạp, mặc dù lão ta có chút mâu thuẫn với Lâm Phong và Thanh vân Lão Đạo ,những sinh vật mạnh mẽ đến từ dị thời không. Nhưng sau một thời gian sống cùng Lâm Phong những xích mích nhỏ nhặt trong lòng đại sư cũng dần dần mất đi, chỉ còn lại tình cảm thương yêu của một lão đầu dành cho đứa cháu của mình.

Nhân loại là động vật có tình cảm, lão Pháp sư là người đã sống được một quãng thời gian vô cùng dài lại không hề có con, đến một đứa cháu chống gậy cũng không có. Điều này đối với loài người với tình cảm tư duy phong phú mà nói đúng là một điều thống khổ vô cùng.

Không biết từ khi nào lão pháp sư đã coi Lâm Phong ban đầu khiến lão căm ghét này làm tử tôn của mình, ngày trước Lâm Phong chưa bao giờ phải chịu một chút tổn hại nào vì vậy đại sư không hề phát hiện ra những thay đổi trong lòng mình. Đến tận lúc này, thấy Lâm Phong dùng Thái cực đồ bảo vệ tất cả mọi người, chống chọi với hố đen nguyên tố, đại sư mới tỉnh ngộ ra.

Lâm Phong miễn cưỡng nở một nụ cười, vô cùng yếu ớt nói: "Yên tâm, ta có tấm thân bất tử, không có chuyện gì đâu. Chỉ là pháp lực tiêu hao quá độ, không có vấn đề gì đâu."

Tạp Lạp Kì lúc này mới có chút an tâm, thở phào nói: "Bây giờ làm thế nào?"

Lâm Phong nói: "Ta cần phải nhanh chóng hồi phục. Mọi người bây giờ hãy cắm trại ở chỗ cũ, đợi sau khi ta hồi phục pháp lực sẽ trở về Thản tang đại lục."

Thụy Đức Lạp không nhịn được hỏi: "Nếu như lại xuất hiện hố đen nguyên tố thì phải làm thế nào?"

"Trơi! Đồ đáng chết nhà ngươi!" Tạp Lạp Kì vừa nghe xong lập tức nhảy lên, đập mạnh vào đầu thái hạc mắng: "Lúc nào ngươi cũng nói những điều không may mắn, đồ mồm quạ đen nhà người không thể nói được những điều may mắn hơn sao?"

Mã Lệ Kiều cũng có chút bất mãn trợn mắt lườm Thụy Đức Lạp.

Thụy Đức Lạp vội vàng cười nói: "Nói sai, nói sai, mọi người xin đừng để ý!"

Lâm Phong cố cười nói: "Mọi người đừng đoán bừa và cũng không cầnbận tâm, ta có thể cảm giác được lần này hố đen nguyên tố xuất hiện có liên quan đến không gian pháp luân. Bây giờ, Ngải Lâm Uy Na đã bị ta tạm thời nhốt trong hàng ma pháp khí, hố đen nguyên tố không thể nào lại xuất hiện!" Nói rồi chỉ tay lên thái cực đồ hóa thành một kim kiều bắc ngang không trung.

Lâm Phong bước lên trên kim kiều, ngồi xếp bằng nhập định.

Chúng nhân chăm chú quan sát một lúc, Tiểu tinh linh Phù Lị Á vẻ mặt đầy lo lắng hỏi: "Thân vương điện hạ sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"

Tạp Lạp Kì lắc đầu nói: "Sẽ không có chuyện gì đâu, tên tiểu tử này mệnh lớn lắm, chẳng dễ dàng xảy ra chuyện gì đâu."

Thụy Đức Lạp đề nghị nói: "Lần trước lãnh chủ đại nhân bế quan những một tháng, lần này thời gian có thể sẽ dài hơn, chúng ta cứ ở đây cũng chẳng có tác dụng gì, chẳng bằng nhân khoảng thời gian này chúng ta đi giết mấy tên ma thú, băng sương cự hạc chỉ thông qua chiến đấu mới có thể nâng cao thực lực của bản thân, chúng ta hãy đi hoạt động chút."

Tạp La Kì nhíu mày nhìn Lâm Phong, không nói lời nào.

Một mĩ nữ thị vệ lạnh lùng nói: "Chúng ta phải ở bên cạnh công tử, bảo vệ công tử."

Thụy Đức Lạp nhún vai nói: "Con kim sắc ma thú của lãnh chủ đại nhân cường hãn vô bì, tất cả đám ma thú của Thâm Uyên thế giới căn bản chả là gì, chúng ta lưu lại cũng không có tác dụng."

Năm vị mỹ nữ thị vệ lập tức sắt khí đằng đằng nhìn Thái hạc.

Thụy Đức Lạp lập tức rùng mình, vội vàng rụt cổ lại không dám ho he, hắn cũng đã từng nếm mùi khổ đau của các mỹ nữ thị vệ.

Tạp Lạp Kì nói: "Thụy Đức Lạp nói không sai, có Bạch long ở đây, chúng ta ở lại cũng không có tác dụng gì, thực lực của Bạch Long mọi người cũng rất rõ. Chi bằng cùng chúng ta đi săn mấy con thú ma, Khố khắc Sâm Đạt chẳng có chút của cải gì, rất cần có chút thú ma để mở rộng thực lực.

Bạch Long lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực hí một tiếng dài, dáng vẻ rất đắc ý.

Chỉ có Cáp Mô là nép vào một bên không dám nói gì, đối với bạch long nó vô cũng hiểu, trước đây đã không ít lần bị bạch long khi phụ.

Năm vị mĩ nữ thị vệ lạnh nhạt nhìn lão đầu, do dự một hồi cuối cùng cũng đồng ý với đề nghị của lão pháp sư.

Đọc truyện chữ Full