Sau khi xắp xếp bố trí cho đám tiểu thư quý tộc xong, Bốn người Khải Lâm Na chủ động đi vào trong hậu vịên, dành không gian riêng cho Lâm Phong và Lộ Thiến Á
Hương thơm tràn ngập khắp đại sảnh được trạm trổ tinh vi, mùi hương của đám tiểu thư quý tộc vẫn còn vương lại chưa tan đi, Lộ Thiến Á ngồi ở chiếc ghế phía dưới Lâm Phong, đôi mắt long lanh không chút e ngại dò xét Lâm Phong đang ngồi ở bên trên cũng đang mỉm cuời tinh quái nhìn nàng, vẻ cao quý khiến cho người khác không dám mạo phạm.
Chỉ là trên khuôn mặt cao quý xinh đẹp của Lộ Thiến Á lúc này lại lộ ra vẻ lẳng lơ yêu mị trái ngược hẳn với khí chất quý tộc thường ngày của nàng, nét yêu kiều ấy như muốn bóp nghẹn lấy trái tim, làm xao xuyến tâm hồn người khác, chỉ thấy mĩ nữ bỗng khởi thân bước tới gần, mang theo một làn hương quyến rũ lao vào lòng Lâm Phong, cuốn chặt lấy chiếc cổ to lớn của hắn, kiều mị nói: "ôi, tại sao bản tiểu thư lại không thể kiềm chế được tình cảm của mình thế này, chàng thật đáng chết mà!"
Tính cách của Lộ Thiến Á rất độc lập, yêu cầu rất cao với hòang tử bạch mã ở trong lòng mình cho dù chung thân đai sự của nàng vẫn là do Lao Tỉ Tư đại công quyết định, nhưng lúc này nàng hoàn toàn bị phong thái của Lâm Phong chinh phục, dù là địa vị của hắn là lĩnh chủ Khắc Khố Sâm Đạt hay những chiến tích lẫy lừng khi hắn dùng vũ lực chinh phục Thiểm tộc, đều khiến cho hắn trở thành hoàng tử bạch mã trong mộng của biết bao cô gái.
Địa vị là đệ nhất cường giả trên đại lục lại càng khiến cho xung quanh hắn luôn lấp lánh một vòng hào quang hào nhoáng không thể với tới.
Có thể lấy được một người nam nhân như vậy, Lộ Thiến Á đương nhiên cảm thấy vô cùng mãn nguyện, trái tim nàng bất tri bất giác như có tiếng chuông không ngừng vang lên, để nam nhân như thần thánh ấy đặt vào thánh địa trái tim mình, khắc sâu hình ảnh của y vào linh hồn mình, mãi mãi trở thành một hồi ức đẹp trong lòng.
Lâm Phong khẽ nhếch miệng mỉm cười, giơ tay nâng khuôn mặt kiều diễm căng tràn sức xuân của Lộ Thiến Á lên, nhìn say đắm vào làn da hồng hào nõn nà của nàng, cười hì hì nói: "Sao nào? Có phải là muốn ta ngay bây giờ … với nàng không?
Lộ Thiến Á tuổi qua đôi mươi , sớm đã không còn vẻ e thẹn của những thiếu nữ ít tuổi, nghe thấy vậy thân hình mềm mai liền căng cứng, lửa tình trào lên, hai mắt đê mê thỏ thẻ : "Ôi! Người ta đã phải đợi vất vả bao lâu, nếu lại bắt thiếp phải đợi thêm mấy năm nữa, tới khi tuổi xuân trôi đi, thì thiếp sẽ phải hối tiếc cả đời!" tuy miệng nói như vậy nhưng khuôn mặt kiều diễm của nàng không kiềm chế được lại đỏ bừng lên.
Lâm Phong ha hả cười, cúi đầu xuống hôn nàng say đắm, thân hình ngọc ngà của Lộ Thiến Á run rẩy, nhưng không hề tránh ra mà càng quấn chạt hơn lấy cổ Lâm Phong, vừa dịu dàng lại vừa mãnh liệt, giống như tuổi trẻ một đi không trở lại, tất cả mọi ý nghĩ đều hoá thành tro bụi.
Lửa tình lúc này bùng cháy, vẻ ngoài cao quý của Lộ Thiến Á không còn thấy đâu nữa, tình cảm mãnh liệt bị đè nén bấy lâu nay trong lòng phút chốc cuồn cuộn trào ra, khiến cho người ta khó có thể tưỏng tượng một Lộ Thiến Á ngày thường cao quý tới mức không dám mạo phạm lại có vẻ mặt phóng đãng như vậy, lúc này sóng tình cuồn cuộn trên khuôn mặt nàng không khác gì một ả đàn bà hoang dâm, dường như muốn nhấn chìm Lâm Phong vào lửa tình của mình vậy.
Ngọn lửa ái tình bao phủ khắp đại sảnh, đám thị nữ đứng tụ lại ở một góc phía xa, trên mặt cũng là xuân tình kích động.
Ngải Lâm Uy Na đứng đằng sau mặt cũng đỏ ửng, nét xuân tình ngập tràn trên khuôn mặt băng sương, hai mắt đê mê, thánh khiết và dâm đãng hoà quyện tạo nên một thứ khí chất quỷ dị, thiên sứ và ma quỷ cùng tồn tại, càng có thể khiến vô số nam nhân phải điên đảo thần hồn.
Sau một nụ hôn say đắm kéo dài như cả thế kỉ, Lâm Phong buông cơ thể đã mềm nhũn của Lộ Thiến Á ra, mĩ nữ vẫn không thể kiềm chế được bản thân mình, trườn lên, dường như muốn dán chặt cơ thể yêu kiều bốc lửa của mình vào cơ thể cường tráng của Lâm Phong.
Lâm Phong vận chuyển huyền công, nén xuống lửa tình ngùn ngụt cháy trong người, đầu óc sáng suốt trở lại, tâm vô tạp niệm, vuốt ve khuôn mặt kiều diềm vẫn đang hừng hực lửa của Lộ Thiến Á, mỉm cười nói: "Xem bộ dạng của nàng kìa, chẳng khác nào một con mèo cái đang ham muốn cả, hãy vào trong phòng nghỉ ngơi trước đi, ta có chút việc cần đi giải quyết, buổi tối sẽ tới phòng của nàng!"
Lộ Thiến Á đột nhiên bừng tỉnh, nhìn thấy đám hầu gái ở phía xa và Ngải Lâm Uy na ai nấy mặt đều đỏ bừng, bất giác mặt cũng đỏ tận mang tai vội vàng tháo chạy ra khỏi đại sảnh.
Lâm Phong coi như không có chuyện gì chỉnh lại quần áo của mình, nhắn mắt ngồi xuống một lúc, đợi cho thần trí đám hầu gái và Ngải Lâm Uy na còn đang xấu hổ bình tĩnh trở lại mới đứng dậy đi vào trong thư phòng, sau khi yên vị, Bỉ Đặc cũng vô thanh vô tức xuất hiện, chắp tay cung kính đứng ở một bên thư án, trên người vẫn mặc một bộ dạ hành.
Lâm Phong ung dung bình tĩnh uống xong cốc nước hoa quả mới ngước mắt lên hỏi: " Điều tra được gì chưa?"
Bỉ Đặc cung kính đáp: "Thưa chủ nhân, chúng tôi đã nắm được một số tin tức đáng tin cậy, lục hoàng tử của Ngải Sâm đế quốc đã bí mật thoả thuận với Bái Thần Uy đế quốc và Cách Lâm công quốc, ngấm ngầm gây dựng quyền lực, cấu kết với hai nước sau Hải Công đại hội lần này sẽ tấn công Lạc Nhật đế quốc, Tỉnh Thái gia Tộc cũng đã đầu hàng Ngải Sâm đế quốc, ba mươi vạn quân của thành Thạch Đà đang bí mật tập trung, bề ngoài làm như phòng bị Ngải Sâm đế quốc, kỳ thực chỉ chờ chiến hoả bùng lên, sẽ hợp binh với quân của Ngải Sâm đế quốc đánh Bố Đạt Luân Bảo, sau khi chiếm cứ phương bắc sẽ đem quân tiến xuống phía nam, tấn công đế đô!"
"Tây phương tứ lĩnh có động tĩnh gì không", Lâm Phong hỏi, thông tin này ngay từ khi đến Lãng Nguyệt đế quốc hắn đã ít nhiều đoán ra được một phần, cho nên không thấy có gì đáng ngạc nhiên lắm, hiện nay thế lực của Lâm gia đang nhày một mạnh lên, đến cả giáo hội cũng bị thiệt hại nặng nề khi hắn thẳng tay trục xuất Chiến Thiên Sứ 12 cánh khỏi Lạc Nhật đế quốc, còn bọn Tỉnh Thái Gia xấu xa nếu không dựa vào Ngải Sâm đế quốc mới là chuyện lạ.
Bỉ Đặc nói: "Lĩnh chủ của tây phương tứ lĩnh cũng đã đạt thành hiệp nghị bí mật với 3 nước, đến lúc đó sẽ xuất binh công chiếm Khắc Khố Sâm Đạt!"
Lâm Phong cười nhạt nói: " Thật là một lũ phế vật không biết sống chêt là gì, bị kẻ khác lợi dụng cũng không biết, còn thực sự tưởng rằng những kẻ nắm quyền ở 3 nước là đần độn ư? sẽ để chúng thoải mái chiếm Khắc Khố Sâm Đạt ư? Hoặc chúng cho rằng chỉ dựa vào một chút sức lực của chúng là có thể chiếm Khắc Khố Sâm Đạt sao?"
Bỉ Đặc nói: " Chủ nhân danh chấn đại lục, hơn nữa Khắc Khố Sâm Đạt cũng đã kiến thành 1 ma pháp quân đoàn, Tây phương tứ lĩnh không dám ngang nhiên xuất quân, nhưng 3 nước mỗi bên đều phái đi một đội quân pháp sư, khi xuất quân sẽ giúp Tây phương tứ lĩnh tấn công Khắc Khố Sâm Đạt, 3 nước tuy muốn một mình hưởng lợi nhưng Tây phưong tứ lĩnh cũng có ý đồ riêng của mình.
Lâm Phong hỏi: " ý đồ gì?"
Bỉ Đặc nói: " Tây phương tứ lĩnh định sau khi chiếm được Khắc Khố Sâm Đạt sẽ mở quan ải cho Thiểm Tộc Thiết Kị tràn xuống phía nam, để Thiểm Tộc Thiết Kị đi tấn công quân đội của 3 nước, một mình hưởng lợi!"
Lâm Phong cười khan nói: " Bọn chúng đắc ý sắp sẵn kế hoạch như vậy quả là chu đáo, chúng tưởng chỉ dựa vào một lũ vứt đi như bọn chúng mà có thể nuốt gọn được Khắc Khố Sâm Đạt ư? Ngươi còn điều tra được gì nữa không?"
Bỉ Đặc nói: " Hôm qua chúng tôi nhận đựoc một tin tình báo đáng tin cậy, lần này 3 nước đem quân đánh vào Lạc Nhật đế quốc đều là do một tay Lãng Nguyệt đế quốc tam hoàng Tử điện hạ Hải Phi Tư sắp đặt!"
"Hải Phi Tư?" Lâm Phong kinh ngạc hỏi: " Ngưới có chắc chắn không?"
Bỉ Đặc gật đầu nói: " Theo thông tin nội tuyến mật báo đến, Hải Phi Tư từ lâu đã bí mật qua lại với Uy Nhĩ Tốn và Bác Khắc Lôi, lần này 3 nước xuất binh, Lãng Nguyệt đế quốc đã điều động một đội quân pháp sư gồm ba trăm người tham gia đánh úp vào Khắc Khố Sâm Đạt, hơn nữa Hải Phi Tư còn nói sẽ thuyết phục cả Thần Vũ đế quốc, để huy động thêm một đội pháp sư của nước này!"
Sắc mặt của Lâm Phong lập tức thay đổi tới mức khó coi, từ trước tới nay hắn luôn rất coi trọng con người của Hải Phi Tư, hơn nữa còn coi Hải Phi Tư là một trong số ít những bằng hữu của mình, cách đây không lâu, chính Hải Phi Tư còn nhắc nhở hắn phải cảnh giác với Uy Nhĩ Tốn, bây giờ đột nhiên lại trở thành kẻ thù, cú sốc này thực sự là quá đột ngột.
Đến thế giới này mười năm, địa vị của hắn tuy rất mực cao sang, nhưng ngoài mấy hồng nhan tri kỉ luôn theo sát bên mình, thì hắn có rất ít bạn tri âm, những người này đã chiếm một vị trí quan trọng trong số những người hắn biết và Hải Phi Tư cũng là một trong số đó, nhưng bây giờ thì………
Mặt thất sắc, Lâm Phong khe khẽ thở dài, vẫy tay cho Bỉ Đặc lui ra ngoài.
Hắn đương nhiên không nghi ngờ gì Bỉ Đặc có dị tâm với hắn, mạng của Bỉ Đặc cũng là của hắn, sao có thể phản bội lại hắn được.
Hắn hoàn toàn không phải là ngưòi vô tình vô nghĩa, từ trước tới nay không bao giờ bạc đãi những người làm việc cho mình, Bỉ Đặc căn bản không có lí do để phản bội lại hắn.
"Ôi quyền lực! Thực sự là thứ có thể khiến cho con người ta trở nên điên cuồng!"Lâm Phong khẽ lắc đầu, vỗ mạnh vào trán mình, trên khuôn mặt tuấn tú lương thiện của hắn cùng với sự tiếc nuối đau xót là vẻ sát khí đáng sợ, trầm ngâm suy nghĩ một hồi, hắn mới gọi Ngải Lâm Uy na vào bảo: "đi mời mấy lão đầu tử lại đây cho ta, ta có việc gấp cần bàn với họ!"
Ngải Lâm Uy na thấy sắc mặt hắn trầm ngâm như vậy, trong lòng không hiểu sao lại thấy nhói lên, nhưng cũng không dám nhiều lời, chỉ đáp lại một tiếng rồi lui ra ngoài.
Ba lão đầu tử vội vã đến ngay, tự động ngồi ở hai bên, nhìn sắc mặt khó coi dị thường của Lâm Phong, ba lão đầu tử đoán chắc chắn đã xảy ra chuyên gì lớn, Tạp Lạp Kì vội nói: " Ngươi gọi chúng ta tới đây vội vã như vậy, hẳn là đã xảy ra chuyện gì?"
Lâm Phong"Ừ" một tiếng, nói: " Ta vừa nhận được tin, Uy Nhĩ Tốn đã bí mật cấu kết với Bái Thần Uy đế quốc và Cách Lâm công quốc định sau Hải Cống đại hội lần này sẽ đem quân đánh vào Lạc Nhật đế quốc, đến lúc đó ba mươi vạn quân của Tỉnh Thái gia Tộc ở thành Thạch Đà sẽ hội binh với Ngải Sâm, tổng cộng là sáu mươi vạn quân sẽ chiếm Bố đạt Luân Bảo, sau đó tiến về phía nam tấn công đế đô, Tây Phương tứ lĩnh tới lúc đó cũng đem quân tiến đánh Khắc Khố Sâm Đạt!"
La Đế Phong lão đầu hỏi: " Chỉ có chút chuyện nhỏ này thôi sao?"
Lâm Phong nói: " Vẫn còn, khi đó, Tam đại đế quốc đều sẽ điều động một đội pháp sư tham gia tấn công Khắc Khố Sâm Đạt, Hải Phi Tư cũng điều động một đội pháp sư gồm ba trăm người tham chiến, Thần Vũ đế quốc cũng tham gia tấn công!"
Ba lão đầu tử đưa mắt nhìn nhau, khuôn mặt đều tỏ ra bình tĩnh, Tạp Lạp Kì lão đầu nói: "nếu chỉ có chút việc nhỏ này cũng không thể làm ngươi bận tâm được, Lâm gia đã đứng vững ngàn năm nay không đổ, sao có thể bị một chút chuyện cỏn con như vậy mà chấn động được, ông của ngươi chắc chắn đã nhận được tin này, và đang ra tay chuẩn bị đối sách, chỉ dựa vào Tây Phương tứ lĩnh muốn chiếm được Khắc Khố Sâm Đạt thì bọn chúng quả là không biết tự lượng sức mình"
Lâm Phong thở dài nói: " Ta đương nhiên không vì chút chuyện nhỏ này mà bận tâm, chỉ là Hải Phi Tư…….." Lâm Phong cười nhạt nói: "trong lòng ta kì thực đã coi y là bằng hữu, thật không ngờ lại bị tên tam hoàng tử điện hạ của Lãng Nguyệt đế quốc này đâm lén sau lưng, muốn tiêu diệt Lâm gia , ta thật là có mắt mà không tròng." Bạn đang xem tại - www.Truyện FULL
Ba vị lão nhân sắc mặt thoáng kinh ngạc, với thực lực của Khắc Khố Sâm Đạt đương nhiên không phải sợ bất cứ thế lực nào, quái lạ khi sắc mặt của Lâm Phong lại khó coi như vậy, hoá ra là vì nguyên nhân này.
Pháp Lạp Đế nói: " Ngươi coi hắn là bạn, nhưng hắn không coi ngươi là bạn, quyền lực có thể khiến cho người ta trở nên mù quáng, hiện nay đại lục loạn lạc có thể nhìn thấy rõ, đúng là thời đại của các anh hùng nổi lên, Hải Phi Tư cũng có thể coi là một anh kiệt thời nay, nếu hắn muốn lập nên nghiệp lớn sao có thể không liệt ngươi vào hàng kẻ thù số một được, bây giờ hắn ra tay đối phó với ngươi , cũng có thể thấy thủ đoạn và tầm nhìn của hắn người thường khó bì kịp."
Tạp Lạp Kì và La đế Phong cũng gật đầu tán thành, ba lão đầu tử đều là những người đã từng chết 1 lần, còn việc gì mà chưa thấy qua, trên vũ đài quyền lực đến huynh đệ cũng có thể ra tay chém giết lẫn nhau, huống hồ là bạn bè, bọn họ há còn chưa nghe qua chuyện huynh đệ l dụng lẫn nhau, bạn bè bán đứng nhau.
Hải Phi Tư là anh hùng thời nay, muốn dựng nên nghiệp lớn, lớp trẻ ở đại lục hiện nay có thể xứng làm đối thủ của y chỉ có một mình Lâm Phong, với tầm nhìn của y, sao có thể không nhận ra Lâm Phong chính là chướng ngại vật lớn nhất trên con đường sự nghiệp của mình, y ngấm ngầm giở thủ đoạn đối phó với Lâm Phong là cũng có lí của nó. Nếu không y sao có thể xứng với hai chữ "hùng kiệt" chứ.
Tạp Lạp Kì nói: "Hải Phi Tư muốn tạo dựng nghiệp lớn, sớm muộn gì cũng lật bài ngửa với ngươi, điều này ngươi cũng nên dự liệu trước, ngươi là người ghánh vác sinh mệnh tương lai của Lâm gia, chi bằng sớm tìm ra đối sách, các đại đế quốc đều hoặc ngang nhiên hoặc ngấm ngầm tham gia cuộc chiến lần này, rõ ràng là đều muốn đối phó với Lâm gia, phải hết sức thận trọng!"