DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Lại Kim Tiên
Chương 170: Hấp dẫn cận bố

"Đàn bà? Kẻ nào muốn đàn bà thì bảo hắn tới tìm ta!" Lâm Phong hung hăng trừng mắt nhìn đại khối đầu thô kệch này, cũng không quay đầu lại đi thẳng về phía nội viện.

Thật là một lũ ăn hại mà, ngay cả những sự tình vớ vẩn như vậy cũng muốn ta xử lý, nếu không chấn chỉnh lại, sợ là ngày mai nhà này đánh mất một con gà, ngày kia nhà khác tìm một con chó chúng sẽ đều muốn cho ta lại tự mình xử lý mất, hoàn toàn không có chút yên tĩnh.

Tạp Lí Tây sửng sốt đứng, trong lòng thầm buồn bực, chính mình hình như cũng không có nói gì quá đáng, như thế nào mà làm cho Lãnh chúa đại nhân mất hứng như thế chứ, suy nghĩ nửa ngày cũng không có nghĩ ra, đại khối đầu này đành đưa tay gãi gãi đầu rồi cũng rồi đi.

Lâm Phong vừa vào trong nội viện, thiếp thân thị nữ của Tình Nguyệt công chúa đã gọi hắn, đành phải đi gặp mẫu thân, ra tới cửa, đột nhiên nhớ lại một chuyện, liền bảo Khải Luân cùng đi tới mẫu thân biệt viện.

Bên trong hậu hoa viên, Tình Nguyệt công chúa ngồi ở một cái ghế đệm mềm mại, nhàn nhã nằm tắm nắng, tâm tình so với trước đó thật là khá hơn rất nhiều, khẩu vị cũng trở nên tốt hơn, thưởng thức hàng loạt các đặc sản của Tinh Linh chi đô và Khắc Khố Sâm Đạt.

Phía sau Tình Nguyệt công chúa là một thị nữ mỹ miều đang ở cẩn thận xoa nắn hai vai của bà ta, khi thấy Lâm Phong tới, thị nữ đó nhỏ giọng nói: "Phu nhân, tam công tử đã đến!"

Tình Nguyệt công chúa ô một tiếng, quay đầu lại nhìn, rồi lập tức cho thị nữ mang một cái ghế đến bên cạnh mình để Lâm Phong ngồi xuống. Tình Nguyệt công chúa nhìn Lâm Phong một lúc mới cười nói: "Tiểu tam à, nghe cha con nói nếu tu luyện Thái Thanh đấu khí của con thì có thể làm cho người ta sống mạnh khỏe rất nhiều năm, có đúng như vậy không?"

Lâm Phong đánh giá bộ dạng mẫu thân vài lần, thấy khí sắc của bà ta đích xác tốt lên rất nhiều, liền đáp: "Phụ thân đại nhân không có dối người đâu, Thái Thanh đấu khí đích xác có thể kéo dài tuổi thọ, mẫu thân chỉ cần hít thở tu luyện theo phương pháp đó mỗi ngày hai canh giờ, thân thể sẽ dần dần biến chuyển tốt lên, không những khỏe khoắn mà từ nay về sau cũng sẽ không bị phong hàn gây tổn hại nữa!"

Tình Nguyệt công chúa âu yếm nhìn con, mỉm cười đạo: "Ta cũng đã già rồi, còn có thể sống bao lâu nữa cũng không có gì quan trọng, chỉ cần có thể nhìn huynh đệ các ngươi thành gia lập nghiệp, ta đã cao hứng lắm rồi, đáng tiếc đại ca và nhị ca ngươi đến nay chưa có gì mới. Nếu nương tử bọn chúng có thể sanh cho ta vài đứa cháu thì thật tốt a!"

Lâm Phong thấy mẫu thân lại muốn có cháu chắt đầy đàn như thế, không nhịn được nói: "Mẫu thân, con nói cho người một tin tức tốt lành mà con cũng mới biết, Toa Bối Lạp đang hoài thai một tử tôn cho người đó!"

"Đúng thế à?" Tình Nguyệt công chúa tinh thần nhất thời phấn chấn trở lại.

Lâm Phong cười hì hì đích gật đầu trả lời: "Đương nhiên là thật, con có lúc nào lừa dối người chứ?" Hắn ngừng một lát rồi đỏ mặt nói tiếp: "Bất quá, Toa bối Lạp lại là một bạch long, hơn nữa theo nàng ta nói phải hoài thai mười năm mới có thể sinh hạ long đản (trứng rồng). Con bây giờ cũng không biết nàng sẽ sinh hạ cho người một tiểu tôn giống con hay lại là một Tiểu bạch long nữa!"

Tình Nguyệt công chúa ngạc nhiên một lúc, sau đó cõi lòng đầy vui sướng cười nói: "Mặc kệ như thế nào, chung quy vẫn là huyết nhục của con, cũng là tiểu tôn nhi của ta, có thời gian con hãy dẫn nàng đến đế đô gặp ta nghe chưa?" Bà ta ngừng giây lát rồi giọng đầy tiếc nuối nói: "Đáng tiếc lại phải hoài thai mười năm mới có thể sinh hạ được, chỉ sợ ta không có thể đợi được đến lúc đó mất!"

Lâm Phong phất tay cho thị nữ thối lui, đứng dậy nắm hai vai mẫu thân xoa bóp, cười nói: "Người cứ yên tâm, con đã hướng Mông Ni Tạp đại thần cầu xin cho người dương thọ thật dài, chỉ cần người mỗi ngày kiên trì, năng tập luyện Thái Thanh đấu khí, mỗi ngày tĩnh tọa theo phương pháp hít thở đó mà thực hành trong hai giờ, cho dù sống thêm một trăm năm cũng không phải là vấn đề gì!"

"Con cứ như nói chuyện phiếm vậy!" Tình Nguyệt công chúa cười một tiếng, trong lòng tràn đầy vui sướng, không vì cái gì khác, mà chính cái hiếu thuận của tiểu nhi tử này khiến cho bà ta hạnh phúc vui vẻ như thế. Tình Nguyệt công chúa nói tiếp: "Con có lòng hiếu thảo như thế này, ta đã rất thỏa mãn rồi, hay đi thăm phụ thân con đi, ông ấy ngày ngày vẫn bận rộn công vụ, một thời gian dài cũng đã không có nghỉ hơi qua, thừa dịp mấy ngày nay con ở đây, đến hỗ trợ ông ấy đi!"

Lâm Phong gật gật đầu, tạm biệt mẫu thân rồi bước về hướng tiền viện, lại gọi Khải Luân cùng đi với mình tới gặp phụ thân.

Lâm Khiếu Thiên lúc này đang ở tại thư phòng xử lý công vụ, Lâm Phong đến trước cửa thư phòng thì dừng lại, đám thân vệ của phụ thân hắn liền lên tiếng chào hỏi, Lâm Phong bảo Khải Luân tạm ở bên ngoài chờ hắn, sau đó đẩy cửa đi vào.

Thư phòng là nơi Lâm Khiếu Thiên ngày thường dùng để xử lý công vụ, có thể không chào hỏi mà cứ thế đẩy cửa vào, trong thiên hạ chẳng có mấy người. Lâm Khiếu Thiên nghe được thanh âm mở cửa bèn ngẩng đầu lên nhìn, thấy tiểu nhi tử tiến tới, liền hỏi: "Ngươi không phải đến nhà đại ca ngươi sao? Tìm đến ta có việc gì?"

Lâm Phong thi lễ chào hỏi, lúc đi tới bàn tiện thể kéo một cái ghế sát vào, ngồi xuống rồi nói: "Không có việc gì quan trọng lắm, nghe mẫu thân nói người gần đây bù đầu giải quyết đủ các chuyện lớn nhỏ, hầu chưa không có thời gian nghỉ ngơi nên con đến thăm hỏi phụ thân!"

Lâm Khiếu Thiên trừng mắt nhìn hắn nói: "Không nói thì ta đã quên mất, giờ ngươi nói ta nhớ lại, nếu không phải đều là tại ngươi cái tên tiểu hỗn trướng này làm đủ các thứ việc hí lộng đông tây, hại ta cả ngày bôn ba lao lực, lại còn suốt ngày tại triều đường đối mặt với đám quý tộc tranh luận , ta chắc phải làm tấu chương kể tội ngươi mất, hừ!"

Lâm Phong cười hì hì nói: "Phụ thân tha tội, nói như thế nào thì nhi tử của người cũng là kẻ có thân phận và địa vị địa cao quí, nếu mà người lại làm tấu chương kể tội con thế, từ nay về làm sao còn mặt mũi gặp người khác chứ?"

Lâm Khiếu Thiên hung hăng liếc mắt nhìn hắn một lát mới hỏi: "Ngươi đã được gia gia dẫn đến Gia Bách Liệt cổ bảo rồi phải không?"

Lâm Phong thu hồi nụ cười gật đầu đáp: "Sự tồn tại của Gia Bách Liệt cổ bảo kỳ thật con cũng đã biết!"

Lâm Khiếu Thiên ngạc nhiên hỏi: "Ngươi như thế nào lại biết được?"

Lâm Phong cười đáp: "Phụ thân đại nhân, con là đại lục đệ nhất cường giả, người cho rằng Gia Bách Liệt cổ bảo có thể thoát khỏi con mắt của nhi tử của người sao?"

Lâm Khiếu Thiên nghĩ giây lát rồi gật đầu không nói gì.

"Tỉnh Thái gia tộc gần đây không biết thế nào?" Lâm Phong hỏi: "Con nghe nói hoàng đế bệ hạ gần đây rất thân cận qua lại với bọn chúng, có phải là muốn dùng Tỉnh Thái gia đối phó với Lâm gia chúng ta chăng?"

Lâm Khiếu Thiên liếc mắt nhìn hắn, lạnh lùng đáp: "Ngươi ngay cả Ái Đức Hoa bệ hạ đều có thể thần không biết quỷ không hay bắt cóc đi mất, việc này còn có thể che dấu được ngươi sao chứ?"

Lâm Phong liền cười một tiếng: "Người nghe ai nói vậy? Con không ở đế đô, những sự tình xảy ra ở đây con sao có thể biết tường tận được chứ?"

"Ngươi mà không biết sao?" Lâm Khiếu Thiên nói: "Vậy ngươi như thế nào lại có thể nghĩ ra cái kế sách ngoan độc bắt Tây phương tứ lĩnh tới sống tại lãnh địa của Tỉnh Thái gia tộc như thế, chẳng lẻ là có người âm thầm hiến cho ngươi chủ ý này sao?"

Lâm Phong cười nói: "Lần này người quả thật đã đoán đúng một phần, con đích xác được một vị quân sư hiến cho kế sách này!"

"Là kẻ nào?" Lâm Khiếu Thiên hỏi.

Lâm Phong đáp: "Là một học sinh tài cao của đế đô hoàng gia học viện, lần này con bảo hắn về đế đô cùng với con là muốn cho hắn một chức vị tại triều đường, phụ thân người cần phải giúp con với!"

Lâm Khiếu Thiên hỏi: "Ngươi tại đế đô an bài tai mắt làm gì, chẳng lẽ ngươi cho rằng về điểm này ta còn không biết sao?"

Lâm Phong hắc hắc cười một tiếng: "Người quả thật đã hiểu lầm rồi, tên Khải Luân này là một nhân tài hiếm có, con muốn cho hắn ở lại đế đô đối với người cũng sẽ có những trợ giúp hữu ích. Đề nghị này đối với người mà nói bất quá chỉ cần ngài câu nói vài câu là làm được, không cần phải vất vả gì cả!"

Lâm Khiếu Thiên đáp: "Muốn ta cấp cho hắn một chức vị không phải việc khó, bất quá, ngươi từ nay về sau nhớ cho ta an phận yên ổn sống một chút là được!"

Lâm Phong mừng rỡ, vội vàng lên tiếng đáp ứng rồi gọi Khải Luân tiến vào để cho phụ thân nhìn qua một chút. Đợi Khải Luân lui ra, hắn mới nói: "Phụ thân đại nhân người thấy thế nào, ánh mắt nhi tử của người cũng không tệ lắm phải không?"

Lâm Khiếu Thiên hiếm khi thấy gật đầu đồng ý với hắn: "Người trẻ tuổi này quả thực không tệ, bất quá, trông có vẻ còn nông nổi hấp tấp một chút, vừa vặn gần đây Pháp vụ đại thần kiệt khắc - Sử Đế Phong đại công cần một gã phó thủ, vậy trước hết cho hắn đi tới đó ma luyện một đoạn thời gian xem sao!"

Lâm Phong vội vàng cảm tạ, lại cùng lão phụ thân hàn huyên một ít sự tình quan trọng trong triều rồi mới đứng dậy lui ra.

Lúc hắn tới thư phòng của lão gia tử thì ông ta đang phê duyệt một ít hồ sơ mật. Lâm Phong đem sự tình vừa qua kể lại một lượt, sau đó dò hỏi thử ý tứ của lão gia tử.

Lão gia tử không có ý kiến gì, vẫn tiếp tục nhìn xuống một phong mật hàm, đầu cũng không có ngửng lên nói: "Ngươi muốn làm cái gì thì cứ làm, chỉ cần những việc đó có lợi cho Lâm gia chúng ta là được!"

Lâm Phong gật gật đầu, mắt hơi liếc quét qua một chút lên một bí hàm ở trên bàn, nhất thời suýt nữa nhảy dựng lên, nguyên lai bí hàm này nội dung báo cáo về việc hắn sau khi xuất chinh bình loạn Tây phương tứ lĩnh thì ở Khắc Khố Sâm Đạt phát sinh một sự tình nghiêm trọng, tất cả các việc Toa Lị Na và mấy tên dư nghiệt Tu La cũng được nhất nhất trình báo rõ ràng chi tiết.

Lão gia tử đột nhiên ngẩng đầu hỏi: " Lai lịch của Toa Lị Na ngươi đã biết chưa?"

Lâm Phong thản nhiên đáp: "Không dối gạt người, mấy tháng trước lúc cháu nhập định thì tằn ngẫu nhiên phát hiện thân phận chân thật của Toa Lị Na, cháu một mực muốn đợi nàng đến tìm cháu giải thích, bất quá, không ngờ nàng lại thủy chung chưa từng đến tìm cháu nói chuyện!"

Lão gia tử gật gật đầu: "Ngươi cũng là một vị đại nhân, loại sự tình này ta cũng không muốn quản, ngươi chính mình xử lý là hay nhất, Tu La nhất tộc dã tâm bừng bừng, ngươi thiết nghĩ không nên lơ đãng quá, thời gian băng phong tuyết nguyệt tử vong dần tới, cái nguyên thai tà ác chưa chết kia cũng sẽ hồi phục lại, ngươi nên chuẩn bị trước một chút, đợi mười lăm tháng tám đến gặp mặt Tứ đại hoàng kim gia tộc thì nói về chuyện này sau vậy!"

Lâm Phong gật đầu đáp ứng rồi lui ra khỏi phòng.

Hết thảy các sự tình xảy ra tại Khắc Khố Sâm Đạt phát sinh đều không lọt khỏi con mắt của hắn, Bỉ Đặc đã sớm đem tất cả các sự việc cặn kẽ trình báo cho hắn rồi, cũng may Toa Lị Na cũng không có làm cho hắn thất vọng, khiến hắn cảm thấy an ủi phần nào.

Thái Thanh đấu khí kia chẳng quyết đoán được cái gì, bất quá cũng chỉ là pháp quyết nhập môn mà thôi, hắn căn bản không để ở trong lòng, trọng yếu chính là Toa Lị Na không muốn xa rời hắn, rốt cuộc đã không muốn thoát li khỏi cái đại gia đình Khắc Khố Sâm Đạt này, chỉ bằng điểm này đã khiến hắn thấy ổn rồi.

Cho nên cái tên Tu La vương gì kia, chung qui sẽ có một ngày gặp mặt, bao nhiêu ân oán thù hận cũng sớm muộn sẽ phải giải quyết triệt để.

Trong màn đêm tĩnh lặng, Lâm Phong tĩnh tọa tham tạo hóa, đến khi bình minh ngày hôm sau đến mới từ trong nhập định tỉnh lại.

Giữa trưa, lão phụ thân trở về, khi mọi người ngồi cùng nhau ăn cơm trưa, Lâm Khiếu Thiên mới nói: "Cái sự tình của tên Khải Luân kia ta đã thu xếp cho ngươi rồi, hoàng đế bệ hạ cũng không có có ý kiến gì, ta cũng đã nói chuyện với Kiệt khắc đại công, giữa trưa ngươi dẫn tiểu tử đó đi gặp Kiệt khắc đại công là được, các việc khác cũng đã thu xếp ổn rồi!"

"Con biết phụ thân đại nhân rất quan tâm đến con mà!" Lâm Phong cười vỗ nhẹ vào vai lão phụ thân một cái nịnh bợ, khiến một người hầu như luôn nghiêm nghị như Lâm Khiếu Thiên cũng cười nhẹ một cái.

Ăn cơm trưa xong, lão gia tử đi về hậu viện trước, Lâm Khiếu Thiên cũng vội vã đi xử lý công vụ, huynh đệ ba người Lâm Phong lưu lại hàn huyên với mẫu thân, đến khi Tình Nguyệt công chúa như thường lệ đi ngủ trưa thì mới ra khỏi phủ.

Ra đến bên ngoài, Lâm Phong kéo nhẹ Nhị ca Lâm Hổ nói: "Phụ thân đại nhân cho Khải Luân làm phó thủ của Kiệt khắc đại công, đệ và Kiệt khắc đại công không có giao tình cái gì cả, nhị ca là con rể của ông ta, lát nữa nhị ca giúp đệ đem Khải Luân đến gặp ông ta, đệ sẽ không phải đi nữa!"

" Chuyện này không có vấn đề!" Lâm Hổ liền đáp ứng ngay, lại còn hắc hắc cười nói: "Bất quá, việc ngày hôm qua ngươi cho Pháp Lai Khắc Phúc kiện bảo bối đó An ny đã nghe được, nàng bảo ta hướng tới ngươi mong có thể cho nàng một món đồ tốt, ngươi nhớ đem cho ta vài món bảo vật đó !"

Lâm Phong sảng khoái đáp ứng, thấy đại ca Lâm Long tựa hồ có chút tâm không yên tĩnh bộ dạng, không nhịn được lại nói: "Đương nhiên đại tẩu một phần cũng không thể thiếu được, Khắc Khố Sâm Đạt kì trân dị bảo rất nhiều, sau khi đệ trở về sẽ phái người lập tức tặng hai vị tẩu tẩu một ít, cái Thất thải thủy tinh điêu khắc thành pho tượng phượng hoàng kia tại Khắc khố Sâm Đạt cũng không là cái gì là trân quý lắm, các người không cần đỏ mắt ghen tị làm gì, hì hì!"

Nhớ tới Toa Bối Lạp tiểu nữ nhi kia tang trữ vô số tài bảo, Lâm Phong nhịn không được âm thầm lắc đầu, một khi Tiểu mẫu long đem chút tài sản bày ra, thì cái pho tượng phượng hoàng kia thật sự cũng không sánh được, phải cái gì, chỉ sợ Khắc Khố Sâm Đạt một nửa tổng số bảo vật châu báu đã vào trong túi của Tiểu mẫu long này hết rồi, ngay cả những thứ hắn đem về cũng đa phần bị nàng ta là tiểu tinh linh chia nhau lấy.

Để Khải Luân đi theo Nhị ca Lâm Hổ tới bái phỏng Kiệt Khắc đại công, Lâm Phong cũng nhàn nhã một hồi, tự mình đi thăm hỏi Lâm gia các vị thúc bá một lần, nơi nào cần đi đã đi, cái gì cần tặng cũng đã tặng, hỏi cũng đã hỏi, lại còn vì việc của tiểu tử Khải Luân kia mà tiện thể nhờ vả mọi người trợ giúp y, cuối cùng một ngày cũng đã dần qua đi.

Lúc chiều muộn quay về nhà, Khải Luân đã trở lại, đang đứng tại đại sảnh chờ đợi. Lâm Phong vừa vào tới cửa, tiểu tử này vội vàng hành lễ.

Lâm Phong phất nhẹ tay một cái, với y phân chủ vị ngồi xuống, tiếp nhận cốc trà thơm thị nữ dâng lên uống một ngụm rồi mới hỏi: "Thế nào, để ngươi làm phó thủ của Kiệt Khắc đại công, cái quan vị này hoàn toàn vừa lòng chứ?"

Khải Luân khiêm nhường nói: "Lần đầu tiên may mắn bái kiến các vị công tước đại nhân, ta đã cảm thấy rất vinh hạnh. Làm phó thủ của Kiệt Khắc đại công, có thể cho ta một cơ hội cái rèn luyện đích, ta thực phi thường hài lòng!"

Lâm Phong gật đầu đáp: "Vậy là tốt rồi, ta đã nhờ các Lâm gia các vị thúc bá, ngày sau tại triều đường bọn họ cũng sẽ cho ngươi một ít trợ giúp, ngươi chỉ cần tất cả gạch ngói nhà lũ Tỉnh thái gia đào khoét hết ra cho ta, lại tìm cách rửa sạch sẽ các thế lực địa phương quan hệ với chúng, nếu không dọn dẹp cái lũ Tỉnh Thái gia này thì lũ tiểu nhân đó sẽ làm cho đế quốc lâm vào cảnh hỗn loạn mất!"

Khải Luân gật đầu đáp ứng.

Lâm Phong lại nói: "Còn nữa, ta sẽ cho Cận Bố từ nay về sau đi theobảo vệ ngươi, có sự tình gì ngươi có thể cho cận bố trực tiếp quay về Khắc Khố Sâm Đạt liên lạc với ta, còn cái tên hoàng đế tiểu nhân kia ngươi không cần để ý tới, chủ yếu tương trợ phụ thân đại nhân ta và các nơi có quan hệ tốt với Lâm gia là được, còn lại những kẻ khác đều không quan trọng!"

Khải Luân gật đầu đáp ứng, đạo: "Cận Bố là Hỏa phượng hoàng cao cấp của người, sợ rằng ……"

Lâm Phong phất tay ra hiệu làm cho hắn dừng ngừng nói, rồi phóng ra Cận Bố, này cái tên suất điểu nay cười hì hì hỏi: "Gọi ta đến làm cái gì, không phải lại muốn cho ta đem tiểu tử này đến đâu đó đàm phán chứ?" Nói rồi hung hăng trừng mắt liếc Khải Luân một cái, uy lực của siêu giai ma thú lập tức khiến Khải Luân sắc mặt trắng bệch một trận.

Lâm Phong đạp: "Ta muốn bàn với ngươi một chuyện, vị quân sư này của ta cũng không tệ lắm, thế nào, từ nay về sau để ngươi đi theo hắn, cũng không bắt ngươi làm cái kỵ sĩ điều ước gì đó, ngươi làm tùy thân bảo tiêu cho hắn là được!"

"Thiên nột, không thể nào?" Suất điểu vừa nghe lập tức kháng nghị kêu, "Không có lầm chứ? Ta là một Hỏa phượng hoàng cao quý, như thế nào có thể làm bảo tiêu cho tên tiểu tử mặt trắng trói gà không chặt này chứ, ngài thực muốn vũ nhục tôn nghiêm của ta mà, ta kháng nghị!"

Lâm Phong gật gật đầu nói: "Ngươi bớt lo lắng một chút đi, để ngươi làm bảo tiêu cho Khải Luân mấy năm thời gian, ngươi sẽ kiếm được rất nhiều lợi ích bất ngờ, ngày sau trở thành kẻ hùng mạnh như Phượng hoàng nữ hoàng cũng hoàn toàn không phải là khó khăn, thế nào?"

"Ngài sẽ không gạt ta chứ?" Hỏa phượng hoàng mặc dù bề ngoài ra vẻ bất khuất, nhưng tâm cũng bị lay động không ít, có thực lực không thua kém Phượng hoàng nữ hoàng, đây là một cơ hội thật lớn, cực kỳ hấp dẫn, cường giả ở thời đại này là quan niệm cực kỳ thịnh hành, tại Tứ đại hoàng kim gia tộc thì tiêu chuẩn này có giá trị càng lớn hơn.

Từ cổ đến nay, chưa có nghe nói qua phượng hoàng hạ vị có thể tu thành cấp bậc mạnh sánh ngang với Phượng hoàng nữ hoàng, đối mặt như thế hấp dẫn thật lớn như thế, suất điểu kia như thế nào lại không thể không động tâm chứ, chỉ là cái tôn nghiêm rắm thối của hắn khiến hắn ra vẻ bất cần mà thôi.

Lâm Phong tiếp tục câu dẫn nói: "Ngươi ngẫm lại đi, với cái thân phận hạ vị Hỏa phượng hoàng của ngươi, bình thường cho dù muốn gặp Phượng hoàng nữ hoàng cũng không có cái tư cách, cho dù có sự tình gì, cũng chỉ cho Thải hoàng chuyển báo, nếu ngươi có thể tu luyện thành một cường giả sánh ngang Phượng hoàng nữ thần, thì ngay cả Phượng hoàng nữ thần cũng phải dùng lễ đối với ngươi!"

Hỏa phượng hoàng sắc mặt lúc này không ngừng biến ảo, tựa như đang giãy dụa tranh đấu ở lúc cuối cùng vậy, Lâm Phong cũng không nóng nảy, nhắm mắt tĩnh lặng chờ đợi.

Qua một lúc, suất điểu này cắn răng đạo: "Ta chấp nhận, hy vọng ngài tuyệt không gạt ta!"

Lâm Phong lập tức mở to mắt cười nói: "Ai da! Cận bố các hạ thân ái của ta rốt cục cũng đã hiểu được, có thể buông xuôi tôn nghiêm của mình, ngươi đã bước một bước đầu tiên vững trãi để trở thành một tuyệt thế cường giả rồi đó, không trải qua khổ cực, thì sao có thể làm thượng nhân, từ thường nhân muốn thành một cường giả ngay lập tức là không thể, cho nên, nếu muốn trở thành một cường giả mạnh mẽ, ngươi chính là phải biết buông hết thảy!"

"Bây giờ ngươi đã có thể buông tôn nghiêm của mình, con đường tu luyện của ngươi sẽ rộng mở, chỉ cần ngươi năng tập theo pháp môn tu luyện tinh thần lực ta truyền cho ngươi, thì tinh thần lực sẽ lớn mạnh không ngừng, Hỏa hệ ma pháp của ngươi cũng sẽ rất nhanh bước một bước dài, đi theo Khải Luân bên người làm bảo tiêu, ngươi cũng có nhiều thời gian dùng để tu luyện hơn!"

Lâm Phong nâng tay dùng nhất chỉ, điểm một cái, một luồng linh quang bắn ra xuyên vào trong cơ thể Cận Bố, suất điểu này run run giây lát, nhíu mày chốc lát giật mình kêu lên: "Thiên nột, thật sự có thể nâng cao tinh thần lực ư? Thật không thể ngờ được!"

Đọc truyện chữ Full