"Phu quân, hai kiện pháp bảo kia là vật gì?" Thất công chúa không nhận ra kim sắc Linh Đang cùng ngũ sắc thạch, liền đưa cho Lâm Phong.
Lâm Phong tiếp lấy xem xét, lập tức cười nói: "Đây là pháp bảo thượng cổ Tam Vị Thần Phong linh, uy lực cực lớn, cùng quạt ba tiêu của công chúa Thiết Tát Hoan Nội có hiệu quả như nhau. Quạt ba tiêu có thể đem người thổi ra ngàn dặm, còn Tam Vị Thần Phong Linh này có thể thổi nguyên thần vào lục đạo luân hồi làm cho người ta khó lòng phòng bị. Cũng không biết làm sao lọt vào tay Cửu đầu xà, cũng may là Cửu đầu xà không cách nào luyện hóa pháp bảo thượng cổ này, cũng không biết cách dùng, để cho ta đoạt được."
Thất công chúa nói: "Vậy còn ngũ thải thạch này là vật gì?"
Lâm Phong nói: "Ngũ sắc thạch này địa vị cũng có chút lớn, nó là do Thánh Mẫu nương nương tinh chế Ngũ Hành luyện thạch Bổ Thiên còn thừa một khối Bổ Thiên Thần thạch. Cũng không biết tại sao lại rơi vào tay Cửu đầu xà, thực sự để cho ta đoạt được "
Thất công chúa kinh hô: "Bổ Thiên Thần thạch? Thiên địa vạn vật đều ở trong Tiên Thiên ngũ hành. Cái Bổ Thiên Thần thạch này chính là nguyên liệu tế luyện pháp khí đỉnh cao, sợ là còn lợi hại hơn Linh Đà Bảo tháp của chàng?"
Lâm Phong cười nói: "Linh Đà Bảo tháp cùng Thất Thải Nguyên thạch chính là Bàn Cổ khai thiên đã sinh. Đó là vật công dụng tam giới đệ nhất, tuy là hậu thiên pháp bảo, nhưng còn hơn Tiên Thiên thập đại thánh khí. Bổ Thiên mặc dù cũng có công dụng lớn, nhưng vẫn không so được với bàn cổ khai thiên. Nếu phối hợp bỏ nhiều công sức mới có thể dùng Bổ Thiên Thần thạch này tế luyện ra đỉnh cấp pháp khí!" Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Thất công chúa nói: " Vậy chẳng phải thành phế vật sao, còn có công sức nào thắng được Thánh Mẫu nương nương Bổ Thiên đại công sức!"
Lâm Phong cười nói: "Cũng chưa chắc, từ lúc Hồng Mông phân ra đến nay, đã có hơn tám mươi mốt vạn ức năm. Chính là cửu cửu quy nguyên, đại thừa qui nhất. Ngàn năm sau, đúng là tam giới sinh linh nổi lên sát kiếp, không chừng thiên địa còn có thể quay về hỗn độn. Ta có được Bàn Cổ khai thiên tinh nghĩa, khẳng định là có cơ hội dùng đại công sức lấy Bổ Thiên Thần thạch này luyện ra một kiện đỉnh cấp pháp khí!"
"Thiên địa quay về hỗn độn?" Thất công chúa biến sắc nói: " Vậy sinh linh Tam giới sẽ đi về đâu "
Lâm Phong mỉm cười nói: "Việc này ta cũng mơ hồ, tính không được về sau như thế nào. Thiên địa quay về hỗn độn. Tam giới sinh linh đều trong đó, chỉ có chứng đại thừa qui nhất, phản bản qui nguyên thánh cảnh thánh nhân mới có thể đem bản thể gửi vào hư không, không ở trong kiếp số. Còn lại thì ai cũng đều ở trong vòng đó!"
Thất công chúa mặt trắng bệch, nói: "Vậy chúng ta chẳng phải là đều phải ứng kiếp!"
Lâm Phong ôm lấy nàng cười nói: "Việc này tạm thời không nói. Để sau này từ từ tính lại, ta từ Hồng hoang đại chiến thân tử. Giờ đã thoát ra luân hồi thành được tiên đạo, sao có thể để cho các nàng ứng kiếp, nhất định phải bảo vệ các nàng an toàn!"
Thất công chúa nhớ tới tình yêu kiếp trước, tâm hồn thiếu nữ sao xuyến, mềm nhũn tựa vào trong lòng ngực của hắn, trao cho hắn một nụ cười ngọt ngào.
Lâm Phong lại cầm mấy món pháp bảo nói: " Mấy thứ pháp bảo này không có pháp quyết sử dụng. Đợi sau khi hồi cung còn phải bỏ công luyện hóa mới có thể đưa cho môn hạ đệ tử sử dụng. Chúng ta cứ đi xem Đại Đường trước rồi nói sau "
Thất công chúa vui vẻ đáp ứng .
Hai người lập tức cưỡi trên tường vân thẳng hướng Đại Đường mà đi.
Lại nói lão Chí Minh được Lâm Phong truyền cho pháp môn tu luyện. Lại được đào vương vạn năm hỗ trợ, thêm nữa là ngọn tiên sơn này linh khí sung túc, chỉ dùng ngắn ngủn ba năm công phu, liền vượt qua thiên kiếp, thành tựu thiên tiên đại đạo.
Hơn nữa bởi vì học được một thân thần thông, nên được đại Đường Huyền
Tông hoàng đế tôn làm Hộ quốc pháp sư.
Huyền Tông hoàng đế tuy đã qua bát tuần, nhưng bởi vì tuổi già thì ham sống, không cam lòng nghe Diêm vương điện đưa tin, cũng đi theo lão Chí Minh tu đạo, tu tính dưỡng chân. Tuy cũng chưa có thể thoát khỏi luân hồi, nhưng dương thọ lại kéo dài không ít, bởi vậy đối với lão Chí Minh rất mực cung kính. Tôn sùng là thần tiên, giữ lễ đệ tử.
Lão Chí Minh tuy địa vị tôn sùng, nhưng đối với hồng trần thế tục không có lưu luyến. Một lòng chỉ muốn cầu đạo, thường xuyên nhớ đến vị sư phó hành tung bất định, đã năm mươi năm qua không có tin tức.
Ngày đó lão Chí Minh vừa mới ra khỏi bế quan. Đột nhiên trên trời thải vân quấn quanh, gió thơm từng trận rồi giáng xuống một pho tượng hoa sen. Phía trên ngồi một Bồ Tát. Hai tay tại hoa sen. Chính là nam mô Đại Từ Đại Bi Quan Thế Âm Bồ Tát.
Lão Chí Minh mặc dù chưa thấy qua Bồ Tát, nhưng vẫn có thể nhận ra được, không khỏi cả kinh, liền vội vàng hỏi: "Bồ Tát tới sao?"
Quan Âm Bồ Tát nói: " Đạo nhân này, ngã phật nam mô A Di Đà Phật muốn độ hóa hết thảy tội ác thế gian, trả lại cho tam giới một cõi yên vui trong sạch. Đây là công đức vô lượng. Bần tăng thấy có chút phật duyên nên đặc biệt đến độ ngươi đi Tây Thiên cực lạc Tịnh Thổ. Ngươi vì sao không bái lạy ta?"
"Cũng như tên Ngọa Hổ hòa thượng chỉ bằng ba tấc lưỡi làm cho Đường vương choáng váng, liền đi tin Phật. Sao Bồ Tát cũng là bộ dáng như vậy mà nói thật dễ nghe. Lại dựa vào thần thông pháp lực bức ta phản đạo cầu phật, quả là vô sỉ. Ta đây vốn không phải đệ tử cửa Phật, vì sao phải bái Bồ Tát ngươi".
Lão Chí Minh người già nhưng tâm không già, tinh ranh như quỉ. Nghe xong ý đồ đến đây của Bồ Tát, lập tức trong bụng mắng to, nhưng tự biết không phải đối thủ của Bồ Tát. Càng biết mình như thế nào cũng không nói lại với Bồ Tát, vội vàng nói: "Bồ Tát xin kiếu từ, bần đạo còn phải đi gặp Đường vương, xin lỗi không thể tiếp được !" Vội tách ra bỏ chạy.
Quan Âm Bồ Tát thở dài: "Nghiệp chướng, nghiệp chướng. Khăng khăng một mực như thế, sao có thể chứng được chính quả!" Ngón tay chỉ ra, lão Chí Minh lập tức đứng yên trên mặt đất. Chẳng những thân thể bất động, mà ngay cả lời nói cũng cũng không thể nói ra được, lập tức kinh hãi hồn phi phách tán.
Quan Âm Bồ tát ngón tay lại chỉ ra, lão Chí Minh lập tức thành đầu bóng lưỡng, một thân đạo bào cũng trở thành tăng y. Chợt nghe Quan Âm Bồ Tát nói: "Bất nhập Tây Thiên, sớm muộn cũng bị liên lụy nhân quả rơi vào luân hồi chuyển kiếp. Nhập vàoTây Thiên ta, là sẽ thoát ly nhân quả, suốt đời cực lạc. Chớ nên khăng khăng một mực, phá hỏng tu hành."
"Mặc dù ngươi miệng đầy châu ngọc, lại vọng tưởng đem ta trở thành ngốc tử lừa gạt. Đám hòa thượng Bồ Tát các ngươi, bắt buộc người tin Phật, cùng với cường đạo không có gì khác!" Lão Chí Minh âm thầm tính toán trong đầu, nhưng lại biết mình trốn không thoát khỏi bàn tay của Bồ Tát. Đành phải tạm thời tùy ý để cho người định đoạt, đợi thời cơ sau này.
Lập tức Bồ Tát liền mang theo lão Chí Minh trở về tư bà Tịnh Thổ, làm một chân Tịnh Đàn Sứ giả. Lão Chí Minh trốn cũng trốn không thoát, chỉ đành nhịn xuống. Có điều trong lồng ngực tức giận càng để lâu càng sâu, trong lòng đem Quan Âm Bồ Tát nguyền rủa không dưới vạn lần.
Huyền Tông Hoàng đế không thấy lão Chí Minh Hộ Quốc pháp sư, đang nóng lòng. Lại nghe cung nữ báo lại là ngoài cung có hai người đến, tự xưng là sư tôn của Hộ Quốc pháp sư, muốn gặp bệ hạ.
Huyền Tông Hoàng đế lắp bắp kinh hãi, ngẫm nghĩ nửa ngày, mới nhớ tới chuyện tình năm mươi năm trước liền không dám chậm trễ, vội vàng tự mình nghênh đón. Chỉ thấy Lâm Phong cùng Thất công chúa ở bên ngoài cửa cười cười nói nói, bốn phía ngự lâm quân đứng ở phía xa, không dám tiến đến.
"Kính chào Thượng tiên "
Huyền Tông Hoàng đế biết rõ hai người này là chân chính thần tiên, không dám chậm trễ, vội vàng bái kiến.
Lâm Phong cười nói: "Bệ hạ chớ nên khách khí, ta tới xem tên đồ nhi không nên thân của ta. Không hiểu thân như thổ địa ở đây sao không ra nghênh tiếp ta "
Huyền Tông Hoàng đế nói: "Thượng tiên tới thật đúng lúc. Lão sư mấy ngày gần đây đột nhiên đã không thấy tung tích, trẫm cũng chẳng biết là đi đâu."
Lâm Phong nhíu mày, bấm độn tính toán, mới biết lão đồ đệ bị độ đi phương Tây, sắc mặt lập tức cực kỳ khó coi.
Thất công chúa cũng biết , lập tức cả giận nói: "Quan Âm Bồ Tát quá vô lễ, năm lần bảy lượt làm khó chúng ta, thực khó nuốt trôi cơn giận này. Sau này nhất định phải làm cho hắn đẹp mắt."
Lâm Phong suy tính một hồi, đột nhiên cười nói: "Không sao. Lão Chí Minh phúc duyên thâm hậu tuy nhập vào Phật môn nhưng lại vẫn là đệ tử Cực Lạc cung ta. Đợi mãn kiếp số là lại quay về môn hạ của ta. Còn có một phiên tạo hóa".
Thất công chúa đạo hạnh không bằng hắn, có chút nghi ngờ, vừa định hỏi lại. Lâm Phong lại không nói nhiều liền từ biệt Huyền Tông Hoàng đế bay ra khỏi thành Trường An. Thất công chúa không thể làm gì khác hơn là đuổi theo.
Ra khỏi thành Trường An, Lâm Phong mới nói: "Thiên cơ khó dò, ta tuy biết lão Chí Minh còn có kiếp nạn. Lại chưa từng ngờ tới hắn lại bị độ đi Tây Thiên Phật môn. Cũng may lão đồ đệ là có cách nhìn cứng nhắc, cùng Phật môn vô duyên. Sau này cuối cùng vẫn thuộc về môn hạ của ta!"
Thất công chúa tự xem xét nói: "Từ khi ra khỏi Thúy Hà sơn, chúng ta cùng với Phật môn kết xuống ân oán. Bây giờ là nhân quả càng kết càng sâu, sau này sợ là sẽ phải gặp rất nhiều phiền toái. Ta cuối cùng vẫn cảm thấy có chút không ổn."
Lâm Phong suy nghĩ một hồi, thiên cơ thật là mơ hồ không cách nào tính ra được đành phải từ bỏ. Hắn ôm Thất công chúa ha ha cười nói: " Không quản hắn là đạo môn hay Phật môn cũng được, ta là có ân báo ân, có oán báo oán. Chuyện lão Chí Minh để sau nói, ngày sau thế nào cũng phải đòi công đạo cho hắn để trả lại sự chọc tức này"
Thất công chúa cười nói: "Như vậy là tốt nhất . Cũng hợp với tính cách chàng!"
Lâm Phong cười nói: " Đám thần tiên trên trời cũng thôi đi, còn chưa lọt vào mắt ta. Chỉ có Hạo Thiên Thượng Đế cùng Dao Trì Kim Mẫu là ta vẫn nhìn không ra sâu cạn. Tam thỉnh Thánh nhân ở trong cõi hỗn độn không nghe thấy ra ngoài cũng không có động tĩnh. Thiên cơ thật khó dò, cũng không biết kiếp số sau này diễn ra như thế nào. Nhưng mà, ta như thế nào cũng phải lo cho các nàng chu toàn mới được!"
Thất công chúa liếc nhìn hắn. Chỉ cảm thấy phu quân lại khôi phục hào khí ngày xưa. Không khỏi nhớ tới chuyện tình kiếp trước. Cảm thấy trong tâm kích động, tựa vào trong ngực Lâm Phong trầm tư thật lâu , mới thản nhiên nói: "Phu quân có thể có tâm như thế. Coi như là toàn tâm toàn ý. Cũng không uổng chúng ta thành vợ thành chồng!"
Lập tức không nói với hắn nửa lời. Hai người đáp mây bay thẳng trở về Cực Lạc cung.
Thúy Hà sơn hôm nay chính là thay đổi từ đầu đến chân, trong phương viên vài ngàn dặm yêu Vương cùng tu đạo môn phái đều thuộc về Cực Lạc cung, được Lâm Phong xuất thêm lực trở thành một chốn đất lành cõi tiên. Khí tím vàng xanh, vàng đỏ bốc lên, Hồng Mông Huyền Hoàng nhị khí tụ mà không tán, đem trọn tòa Thúy Hà sơn bao vào trong.
Môn hạ đệ tử cả ngày hấp thu Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí tinh luyện Nguyên Thần, cảnh giới tu vi so với trước kia tiến hơn rất nhiều. Tuy không biến thái như Lâm Phong, nhưng cũng đáng được xưng là ngày đi ngàn dặm.
Lâm Phong cùng Thất công chúa vừa về đến bên ngoài tiên phủ, đột nhiên nội tâm vừa động. Bấm độn tính toán, không khỏi cười nói: " Mấy người tỷ muội các nàng luân hồi vạn thế, rốt cục cũng có thể đoàn tụ rồi!"
Thất công chúa vừa nghe xong lập tức mừng rỡ nói: "Mấy vị tỷ tỷ cũng đã trở lại "
Lập tức hai người liền đi vào tiên phủ, chúng đệ tử đi ra bái kiến, trong đó còn có nhiều hơn bốn vị tiên tử. Đúng là Tam tiên tử của Đông Hoa Sơn cùng Thanh Hà tiên tử mới tới Cực Lạc cung.
Thanh Hà tiên tử bị Tiểu Bạch long ôm trở về Cực Lạc cung, mặc dù là thấy mất mặt, nhưng qua một đoạn thời gian cũng chầm chậm từ bỏ những chướng ngại trong nội tâm. Cùng Ngao Liệt nối lại cửu thế nhân duyên. Song túc song phi, cộng tu Hồng Mông cực lạc.
Nhưng mà lúc này bái kiến Lâm Phong tiện nghi sư phó thì vẫn còn có chút mất tự nhiên.
Còn Đông Hoa Sơn Tam tiên tử lại từ xa cẩn thận đánh giá Lâm Phong, cũng không giống như đệ tử khác tiến lên bái kiến.
Thất công chúa vội vàng đưa tay làm cho chúng đệ tử lui ra, chỉ còn lại Thải Y cùng Nghê Thường mặt mũi đầy vẻ khó hiểu.
"Tu trăm năm mới đi cùng thuyền, tu vạn năm mới nên duyên vợ chồng !" Lâm Phong cao giọng cười, tiến lên ôm Đông Hoa Sơn Tam tiên tử từng người rồi mỉm cười nói: "Vạn thế chuyển kiếp, cuối cùng cũng thoát khỏi luân hồi để đoàn tụ một nơi. Thái Hư Như Mộng lại trở thành sự thật, chúng ta lại có thể tiếp tục tình cảm vợ chồng !"
Tam Bích tỷ muội lập tức mặt đỏ tới mang tai, nhưng cũng dị thường vui mừng. Vạn thế luân hồi chuyển kiếp, cuối cùng cũng thoát khỏi luân hồi. Lại cùng nam nhân này nên duyên vợ chồng, trong tâm đều là kích động.
Thất công chúa liền bước lên phía trước nói: "Xin chào ba vị tỷ tỷ, muội cũng là đến sớm hơn mấy tỷ một chút."
Bích du tiên tử nói: "Ngươi là... ,
Lâm Phong cười nói: "Thất công chúa tức là Toa Lị Na. Toa Lị Na cũng là Thất công chúa!"
Ba tỷ muội bừng tỉnh đại ngộ, lập tức cùng Thất công chúa ôm thành một đoàn.
Sau đó Lâm Phong mới tách tứ nữ ra, kéo đến tiểu đồ đệ Nghê Thường. Chỉ qua Bích Du tiên tử nói: "Vốn là nên nói cho ngươi sáng tỏ tiền thân hậu thế. Chỉ là mẹ của ngươi cho tới bây giờ vẫn chưa đến đây. Hiện tại chúng ta một nhà đoàn tụ, chính là phải nói cho ngươi, còn không tiến lên bái kiến mẹ của ngươi?"
"Mẫu thân?" Thải điểu nhi Nghê Thường vừa nghe lập tức choáng váng, mở to hai mắt nhìn nhìn qua Bích Du tiên tử, mặt mũi tràn đầy nghi ngờ cùng khó hiểu.
Bích Du tiên tử cắn môi, yên lặng nhìn qua Nghê Thường, trong đôi mắt đẹp đã thoáng hiện hơi nước.
Lâm Phong ngón tay chỉ ra, mở tam quang cho tiểu đồ đệ. Thải điểu nhi Nghê Thường lập tức hiểu rõ tiền thân hậu thế. Cao hứng nhảy dựng lên duyên dáng gọi to: "Ta cũng có Phụ thân, ta cũng có nương nương..."
Nguyên lai Bích Du tiên tử đúng là tiểu mẫu long Toa Toa Bối Lạp chuyển kiếp vạn thế, mới vừa đầu nhập nhân đạo bái Đông Hoa Thượng tiên làm môn hạ. Hồn phách huyết nhục của Lâm Phong trong bụng không tiêu, cũng nhập vào luân hồi chỉ là có nhiều kiếp nạn. Lịch kiếp vạn thế nên vẫn đầu nhập vào súc sinh. Khổ tu ngàn năm mới gặp được Lâm Phong, thoát khỏi luân hồi trở thành tiên đạo, có thể tính là một nhà đoàn viên .
Lâm Phong lại kéo Bích Nhu tiên tử qua, kêu Thải Y lên mở tam quang nói: "Còn không bái kiến mẹ của ngươi "