Đạo thiên lôi thứ tư sắp đánh xuống, nhưng Tần Vũ tức thì nhìn thấy trên miệng Tần Đức vẫn còn vết máu chưa kịp lau. Mắt thấy phụ vương sắc diện trắng xanh, toàn thân đầy máu, Tần Vũ như bùng cháy, nhãn trung cũng dần dần đỏ ngầu. Một cỗ lệ khí sát ý trong tận đáy lòng không ngừng cuộn chảy.
Lúc tiếp nhận nhiệm vụ này, khi phát hiện mục tiêu của nhiệm vụ giống như phán đoán của bản thân, là phụ vương của mình, Tần Vũ không biết đã cao hứng đến mức nào, tận đáy lòng đã hạ quyết tâm, bất kể thế nào cũng phải bảo hộ cho phụ vương không bị bất cứ kẻ nào quấy nhiễu. Nhưng hiện tại…
"Phụ vương đã bị trọng thương, còn đệ tứ đạo thiên lôi lợi hại nhất lại sắp đánh xuống, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!"
Tần Vũ trong lòng vô cùng nóng ruột. Hắn rất đau lòng, phụ vương trước khi đối mặt với đệ tứ đạo thiên lôi lại bị trọng thương, cơ hội vượt qua quả là rất thấp, nhưng là độ kiếp thì người khác không thể giúp được!
"Đều tại ta, nếu như ta sớm giết chết Hạng Bắc, tên Cát Mân kia sẽ không có cơ hội giả bộ trọng thương để tiếp cận phụ vương!"
Mặc dù khó có thể trách Tần Vũ, nhưng trong thâm tâm Tần Vũ lại tự trách mình vô cùng. Vốn là trong lòng đã hạ quyết tâm, bất kể thế nào cũng phải khiến cho phụ vương không bị bất cứ ai quấy nhiễu, nhưng hiện tại phụ vương lại bị người khác đánh trọng thương.
"Tất cả các ngươi đều phải chết, tất cả!" Tần Vũ mục quang quét về phía Hạng Bắc và Cát Mân, sát cơ loé lên.
Tần Vũ song quyền nắm chặt, tử sắc Tiên Thiên chân khí trong nội thể điên cuồng nổi lên, không ngừng dung nhập toàn thân, nhục thể cường hãn của Tần Vũ liền hấp thu Tiên Thiên chân khí này, toàn thân phảng phất như thành hình tử ngọc, mãnh liệt bạo phát tử sắc Tiên Thiên chân khí mạnh nhất, toàn thân như bị tử quang hoàn toàn bao phủ.
"Hưu!ʺ
Một đạo cuồng phong thanh âm sắc nhọn điên cuồng nổi lên, một đạo tử sắc quang ảnh tạo thành một đường thẳng bắn về phía Hạng Bắc. Hạng Bắc nhìn thấy tử sắc quang ảnh này, cảm thụ khí tức của nó, thực sự đã có thể xác định được chính tử sắc quang ảnh này của Tần Vũ đã sát tử ba huynh đệ của hắn.
Hạng Bắc nhãn trung tức thì cũng trở nên cuồng loạn, nhiệm vụ lần này vốn dĩ đã hoàn thành, hắn không tin Tần Đức đã trọng thương lại có thể vượt qua đệ tứ đạo thiên lôi mà vẫn còn sống. Ba vị huynh trưởng đã chết, thậm chí nếu Hạng Bắc còn sống để đào tẩu, thì cũng thống khổ vô cùng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
"Cùng chết!"
Mắt thấy Tần Vũ tiến lại, Hạng Bắc điên cuồng gầm lên một tiếng, từ trong thể nội Tiên Thiên chân khí căn cứ theo tuyệt chiêu liều mạng cuối cùng Bá Vương Nghịch Thiên quyết trong chốc lát hoàn toàn bùng nổ, phảng phất như tạc đạn, lực lượng đạt đến cảnh giới Tiên Thiên đại viên mãn của Hạng Bắc từ trong thể nội hoàn toàn bạo phát, còn Tần Vũ như một vẫn thạch hung bạo lao vào thân thể Hạng Bắc. Uy lực khủng khiếp có thể dễ dàng huỷ diệt đối phương.
"Chết đi!"
Tần Vũ nghiến chặt răng, hắn căn bản không sử dụng quyền cước, nâng công lực lên đến mức cao nhất, Tử sắc chân khí dung hợp nhục thể, lại hình thành hộ thể cương khí, sau đó biến bản thân thành dạng một vẫn thạch, dùng tốc độ nhanh nhất lao vào Hạng Bắc. Hắn định đụng chết Hạng Bắc.
ʺBồngʺ
Trong sát na, toàn thân Hạng Bắc kích trúng Tần Vũ, hoàn toàn nổ tung, xương thịt bay tứ phía, tiên huyết phun khắp trường không, còn Tần Vũ toàn thân như một tử sắc lưu tinh ngay lập tức xuyên qua thân thể Hạng Bắc. Tất cả đều thất thần. Sát nhân, một va chạm cũng có thể sát nhân như vậy sao?
Tất cả mọi người đều nhìn tử sắc quang ảnh Tần Vũ, trong mắt bọn họ, công kích lực của gã sát thủ "Lưu Tinh" này thật quá khủng bố, hơn nữa vừa rồi lại dùng cách va chạm để giết chết một Tiên Thiên đại viên mãn cao thủ.
"Tự huỷ, tự huỷ…đáng tiếc, sự cường mãnh của nhục thể ta, các ngươi cũng không thể tưởng tượng nổi."
Tần Vũ khoé môi có chút lãnh tiếu, chiêu tự huỷ sau cùng của Hạng Bắc mặc dù mạnh, nếu là Tiên Thiên cao thủ khác chắc chắn là chết. Đáng tiếc, Tần Vũ là Tiên Thiên ngoại công cao thủ chưa từng có từ trước đến nay, nhục thể cường hãn của Tiên Thiên ngoại công cao thủ vượt xa sự tưởng tượng của mọi người. Hơn nữa, trải luyện qua ba khối "Thông Thiên Đồ", công pháp không ngừng biến đổi, sự mạnh mẽ của bản thân cũng đã tiếp cận đến tầm của tiên phẩm vũ khí, lại có tử sắc Tiên Thiên chân khí thần kỳ dung hợp, gia tăng thêm hộ thể cương khí. Ngay cả tiên phẩm vũ khí cũng khó lòng phá vỡ phòng ngự của Tần Vũ.
"Cát Mân, ngươi…tội không thể tha!" Tần Vũ lại trừng mắt nhìn Cát Mân.
Cát Mân bị Tần Vũ trừng mắt nhìn đến nỗi lông tóc dựng lên, sau đó cười nói: "Lưu Tinh tiên sinh, ngài là một sát thủ. Hà tất phải vì Tần Đức mà bán mạng, phần thưởng cho nhiệm vụ của ngài không phải là một vũ khí tiên phẩm thượng cấp sao. Chỉ cần ngài giúp đỡ ta đối phó với bọn chúng, Hoàng thượng người sẽ trọng thưởng cho ngài còn nhiều hơn thế."
"Oành!"
Một cỗ phích lịch khủng bố vang dội, đạo thiên lôi cuối cùng, đệ tứ đạo thiên lôi, giống như một tử sắc cự long từ trong Kiếp vân mãnh liệt bay ra, trực tiếp đánh xuống phía dưới, toàn thể mọi người xung quanh Tần Đức trong chốc lát đình chỉ công kích, bọn họ đều nhìn về phía Tần Đức.
Tần Đức hét lên một tiếng trầm trầm, sắc mặt đột nhiên đỏ rực. Đột nhiên, một đạo thanh âm chấn thiên như long ngâm từ trong thể nội Tần Đức vang lên, một cự long hoàng kim sắc đã gần thực chất hoá do khí kình hình thành, mãnh liệt ly khai thân thể Tần Đức, hung bạo nghênh tiếp đệ tứ đạo thiên lôi. ʺOành!ʺ
Tử sắc lôi điện mãnh liệt va chạm với kim sắc khí kình cự long, tạo nên một cỗ lực lượng cuồng bạo hoành hành ngang ngược. Gần một khắc sau, kim sắc khí kình cự long liền tiêu tán, tử sắc lôi điện cũng yếu đi quá nửa, nhưng phần tử sắc lôi điện còn lại vẫn tiếp tục đánh xuống.
ʺBồng!ʺ
Ám hồng sắc trường kiếm chỉ thẳng lên trời, trực tiếp nghênh đón tử sắc lôi điện. Lôi điện trực tiếp đánh trúng ám hồng sắc trường kiếm, trường kiếm cũng phát xuất một đạo quang mang chói mắt, sắc mặt Tần Đức đột nhiên trắng bệch, toàn thân rung lên bần bật. Gần một khắc sau, lôi điện chi lực này bất ngờ tiêu tán. Tần Đức toàn thân vô lực, mệt mỏi nằm co quắp trên mặt đất.
"Thành công rồi?" Tần Vũ đứng sửng sốt, mắt nhìn mọi người đang không biết như thế là có ý nghĩa gì.
Tần Đức đã độ kiếp thành công. Dựa vào thiên nhiên Bát Quái trận thế và thanh trường kiếm trung phẩm linh khí này, Tần Đức mặc dù trọng thương, nhưng vẫn độ kiếp thành công. Tuy nhiên Tần Đức lúc này đang nằm tê liệt ở trên mặt đất, hiển nhiên thương tích của ông ta cực nặng. Kiếp vân tại thiên không đã từ từ tiêu tán, ám hồng sắc thiên không đã khôi phục lại như trước, mọi người lại thấy quần tinh xuất hiện khắp bầu trời.
Tần Vũ trong tâm tràn ngập nỗi vui mừng cực độ. Mặc dù phụ vương hắn đã bị trọng thương, nhưng bất kể thế nào cũng đã vượt qua được Tứ Cửu Thiên Kiếp. Với bảo bối của Tần gia thì thương thế này sẽ khôi phục rất nhanh chóng, Tần Đức cũng sẽ kết Kim Đan rất mau để trở thành tu chân giả.
"Cát Mân!" Tần Vũ nhìn về phía Cát Mân, trong mắt toàn là sát ý.
Cát Mân khi đó vẫn đang nhíu mày nhìn Tần Đức: "Thật không thể tưởng tượng nổi! Ai có thể tưởng tượng nổi là hắn cũng giống như Thuỷ Hoàng năm xưa, luyện thành cảnh giới chí đại Tổ Long Hộ Thể. Kể cả không có trung phẩm linh khí, tin rằng Tần Đức hắn cũng đủ khả năng để vượt qua thiên kiếp".
Hốt nhiên Cát Mân rúng động, hắn đã cảm thấy sát khí ở cách đó không xa, liền nhìn lại, chính là Tần Vũ.
Nghĩ đến cảnh Tần Vũ vừa sát tử Tứ Phương Sát Thần, Cát Mân tự nhiên hiểu rõ không phải đối thủ của hắn, trong lòng phẫn uất: "Nếu như có một kiện trung phẩm linh khí, ta há lại phải sợ tên sát thủ Lưu Tinh này? Lúc trước, Tần Đức hắn dùng Thạch Trung Diễm Sí Thiết luyện chế trung phẩm linh khí, bởi số lượng vật liệu có hạn, nên đã luyện chế chiến đao cho Liên Ngôn, sau đó luyện trường kiếm cho bản thân, số còn lại chỉ đủ luyện chế năm thanh đoản đao, cấp cho năm thủ hạ "Ám Tiễn" tổ lập thành chiến trận, còn ta và đám người Lam y đều không có trung phẩm linh khí"
Thạch Trung Diễm Sí Thiết, vốn cũng có khá nhiều. Lúc trước luyện chế đoản kiếm và quyền sáo cho Tần Vũ, lại thêm phi kiếm cho Phong Ngọc Tử, đã tiêu hao mất một phần năm. Trường kiếm của Tần Đức cũng tiêu hao mất một phần năm nữa, lại thêm một phần năm tiêu hao cho chiến đao của Liên Ngôn. Còn phần còn lại được hai phần năm tiêu hao cho năm thanh đoản đao. Còn đối với bọn Cát Mân, Lam Y thực tế không có trung phẩm linh khí, Liên Ngôn mặc dù đã chết, nhưng trung phẩm linh khí của ông ta để lại sau khi chết cuối cùng đã bị Tần Đức cấp cho Tần Phong.
"Há há…ngu độn a, thật ngu độn…Tần Đức, ngươi cứ chuẩn bị mà chết đi, dù sao ta cũng phải cảm tạ ngươi đã cho ta trung phẩm linh khí a!" Ngũ Hành đang bị năm đại cao thủ Ám Tiễn và năm đại cao thủ Thiên Vông vây công đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn, giống như điên cuồng, tựa như đã nghĩ ra chiêu số nào đó để đối phó với mười tên cao thủ liều mạng này.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tinh Thần Biến
Chương 69: Thân Tử (1)
Chương 69: Thân Tử (1)