DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tinh Ngự
Chương 87: Bản Hách đại sư

Trong Đa Bảo Các, Ny Khải tiếp đãi Mạch Kha và Kiều Sâm Đặc, những người còn lại bắt đầu thu thập tàn cục. Kiến thwucs một hồi đại chiến kinh thiên, tất cả đều đang chìm đắm trong sự hưng phấn, chuyện này nhất định sẽ là một đề tài tốt nhất của bọn họ trong các quán trà tửu lâu.

Lầu ba, ở đây chỉ có Lăng Phong, Tang Phi cùng Mạch Kha và Kiều Sâm Đặc, Ny Khả chịu trách nhiệm giải quyết công việc hậu chiến. Ngoài ra người khác không dám can thiệp vào, trước cường giả thánh vực, ngay cả dũng khí của bọn họ cũng mất hết, đừng nói đến việc nghe bọn họ nói chuyện.

- Ha ha ha ha, lần này gã Tất Phong kia chịu quả đắng lớn như vậy, còn không thể không nén giận, thực làm cho tâm tình thoải mái không nói hết!

- Nếu không vì sợ mất thể diện của ngươi, hôm nay chúng ta đã có thể giữ lại tên kia rồi!

Mạch Kha nhịn không được trừng mắt liếc hắn, thấy hắn hớn hở mà không nói lời nào, Mạch Kha đành quay sang hai người Lăng Phong, hỏi:

- Dựa vào lực lượng của các ngươi hẳn không đủ để làm cho Mạch Kha bị thương, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra, Tiểu Phi, ngươi mau kể tỉ mỉ sự tình cho ta nghe.

- Dạ, sư tôn!

Tang Phi đem sự tình đã chứng kiến kể lại ngọn ngành, cuối cùng hắn liếc Lăng Phong một cái, nói:

- Là Lăng… Lục sư đệ đột nhiên thi triển ra phong viêm dung tấn công Tất Phong khi hắn chưa chuẩn bị, cuối cùng mới làm hắn bị thương!

Trải qua lần hợp lực tác chiến vừa rồi, quan hệ của hai vị sư huynh đệ này bỗng trở nên thân thiết hơn.

Mạch Kha nhíu mày:

- Tất Phong vốn là cường giả thánh vực, hơn nữa là tinh tu chân võ quyết của Thiên Hành Giả, cho dù lực phòng ngự thân xác đơn thuần cũng không hề kém. Phong Nhi thi triển ra cửu dung hỏa cũng không thể làm hắn bị thương!

Mạch Kha nhìn Lăng Phong với vẻ nghi hoặc.

Lăng Phong vẫn chưa trả lời, Tang Phi đã kinh ngạc nói:

- Nhưng lục sư đệ thi triển lúc ấy chính là thập nhị dung hỏa.

- Gì cơ?

Mạch Kha bỗng nhiên đứng lên:

- Ngươi nói thập nhị dung hỏa?

Hắn nhìn khiếp sợ Tang Phi, Tang Phi lại giữ vẻ mặt không hiểu ra sao, lần này Sư Tôn làm sao vậy, lấy sức mạnh thập nhị dung hỏa đánh tan phòng ngự Tất Phong chẳng nhẽ kỳ lạ lắm sao?

- Ngươi đã nắm chắc thập nhị dung hỏa rồi chứ?

Mạch Kha hỏi.

Tang Phi hiểu ra, hóa ra đây là lần đầu tiên Mạch Kha biết được tình huống nắm giữ phong viêm dung cụ thể của Lăng Phong.

- Vâng, hôm trước đồ đệ vừa mới có khả năng khống chế thập nhị dung hỏa.

- Vậy sao ngươi lại không cho ta biết?

Biểu tình của Mạch Kha không rõ là đang vui vẻ hay tức giận. Đã biết sư tôn thật không có trách nhiệm, đồ đệ ngay bên cạnh, nhưng đến tu vi tiến cảnh cụ thể của hắn cũng không rõ ràng lắm.

- Đệ tử khống chế mười hai dung hỏa vẫn chưa thuần thục, thời gian chuẩn bị mỗi lần thi triển quá dài, vốn định thu phóng tùy tầm sẽ bẩm báo lại sư tôn.

Lăng Phong thành thật nói.

Mạch Kha cười gượng, yêu cầu đối với bản thân của đồ đệ bảo đối ngược lại một chút cũng không hề qua loa, thu phóng tùy tâm ở thiên hành giả cũng có một biệt danh khác là ...... Thuấn Phát, cân nhắc đối với mỗi mức độ thuần thục của nguyên lực ấn. Có khả năng làm được Thuấn Phát, khi chiến đấu trong tay sẽ có hơn một phần tiên cơ, hơn một bậc so với đối thủ.

Nguyên bản đã đưa cho Lăng Phong "Minh thúy", chẳng qua muốn hắn ta trước khi phát huy bí quyết làm quen Phong Viêm Dung một chút, không ngờ đột nhiên hắn đã hoàn thành tu luyện "thập nhị dung hỏa" , hẳn là đã làm cho Mạch Kha một phen vui mừng lẫn kinh ngạc! Cố nén cất tiếng cười xúc động, Mạch Kha xụ mặt nói:

- Lần sau cho dù tiến triển thế nào đều phải báo cáo lại cho ta biết!

- Vâng.

- Tên vô lại này, được tiện nghi mà vẫn khoe mẽ.

Thân là bạn cũ của Kiều Sâm Đặc, sớm đã nhìn thấu được suy nghĩ thực sự của Mạch Kha:

- Có được đồ đệ xuất chúng như thế này, buổi tối ngươi có thể một mình vụng trộm cười.

- Lão sư tử ngươi…

Vẻ mặt nghiêm túc của Mạch Kha bị câu nói này của hắn làm cho méo xẹo đi, nhưng lại không phát tác được, đành phải trừng mắt hung tợn liếc Kiều Sâm Đặc một cái. Khuôn mặt lạnh lùng của Tang Phi không nhịn được liền nở nụ cười, nhìn thấy Mạch Kha cùng Kiều Sâm Đặc trêu nhau, cũng cảm nhận được tình bạn sâu đậm trong đó.

- Lão vô lại, ta có một chuyện cần thương lượng với ngươi.

Kiều Sâm Đặc đột nhiên nói. Hắn nhìn thoáng qua Lăng Phong:

- Ta muốn ngươi cho mượn đồ đệ bảo bối dùng một chút.

Hắn không báo trước đột nhiên phát ra một câu, khiến cho mọi người sau hồi lâu vẫn không hiểu ý tứ. Kiều Sâm Đặc rất nhanh đã tiết lộ lời giải:

- Ta nghĩ nên truyền dạy Cực Đạo Ba cho hắn! Đồ đệ bảo bối của ngươi tu luyện Thốn Kích Quyết Băng gia, mà Mạch Luân Thốn Kích so với Cực Đạo Ba rất tiếp cận với nhau, hơn nữa với tư chất của hắn hẳn là rất dễ kế thừa y bát của ta.

- Lão sư tử, ta không phản đối ngươi truyền dạy Cực Đạo Ba cho hắn, nhưng sao ngươi đột nhiên nhắc đến điều này…

Nói đến đây, Mạch Kha nghĩ đến điều gì đó, biểu tình nghiêm túc:

- Ngươi nói thật cho ta biết, rốt cuộc trận chiến sau một tháng tới ngươi có nắm chắc hay không?

Kiều Sâm Đắc tự dưng vô duyên vô cớ nghĩ đến việc truyền dạy Lăng Phong công quyết giữ nhà, có thể khiến hắn đột ngột đưa ra quyết định như vậy thì chỉ có một lời giải thích chính là ...- hắn cũng không nắm chắc chiến thắng Tất Phong, thậm chí đã bắt đầu thực hiện công tác chuẩn bị sau khi chính mình chết đi!

- Ha ha, lão vô lại, ngươi quá xem thường ta rồi, lẽ nào ta lại bị đánh bại bởi tên Tất Phong kia, ha ha ha ha!

Kiều Sâm Đặc cất tiếng cười to.

Biểu tình Mạch Kha vẫn không có một chút buông lỏng, vẫn tiếp tục dán mắt gắt gao nhìn hắn. Cuối cùng, Kiều Sâm Đặc đành cười, mở hai tay ra nói:

- Hôm nay nhìn thấy tên kia ta cảm thấy có phần không ổn cho lắm, nếu cảm giác của ta không sai, rất có thể hắn sẽ luyện thành một chiêu kia rồi!

- Ngươi nói chính là?

Mạch Kha đột nhiên biến sắc, quả quyết nói:

- Bây giờ ta sẽ đi cùng ngươi, chúng ta hợp lại, ta không tin dù hắn luyện thành một chiêu kia lại có thể thắng được chúng ta?

Nhìn Kiều Sâm Đặc vẫn giữ vẻ mặt cười ha hả đắc chí, hắn tức giận nói:

- Lão sư tử, chẳng nhẽ ngươi muốn ta trơ mắt nhìn ngươi sau một tháng lại bị thất bại hay sao!

- Trước tiên ta không chắc đã thất bại!

Kiều Sâm Đặc khoát khoát tay, mắt nhìn Mạch Kha:

- Nếu vị "hộ quốc thánh giả" bên phía U Sương công quốc khiêu chiến ngươi, ngươi đồng ý để ta giúp ngươi hay sao?

- Ngươi…

Mạch Kha thất thần ngồi xuống. Kiều Sâm Đặc đã nói đúng điểm yếu của hắn, có khi đấu tranh giữa nam nhân thì cho dù là người thân nhất cũng không thể nhúng tay vào! Cho dù biết rõ chiến bại cũng phải thẳng tiến không lùi!

- Hừ, cho dù hắn luyện thành một chiêu kia, nếu muốn đánh bại ta, ta muốn hắn sẽ phải trả giá nặng nề!

Nhìn hai người bọn họ, tuy Lăng Phong không hiểu rõ ân oán giữa Kiều Sâm Đặc và Tất Phong, lòng thù hận của Mạch Kha với vị "hộ quốc thánh giả" trong lời nói của Kiều Sâm Đặc, nhưng hắn cũng rất hiểu hai người. Lúc trước Trần Hàng khiêu chiến chính mình, bản than tự quyết định cho dù phá vỡ chân lực khí tuyền, không muốn nhận sự giúp đỡ của Khải Ân!

- Mấy ngày tới Phong nhi có thể thoải mái học tập Cực Đạo Ba của ngươi, nhưng ngươi tuyệt đối không được giữ tất bại chi tâm!

Mạch Kha nhất quyết nói:

- Ta cùng ngươi thử đi thỉnh cầu "Bản Hách đại sư" lần nữa, nhất định không thể dễ dàng buông tha như vậy!

- Lão vô lại, từ trước đến giờ ta chưa từng thấy ngươi cấp bách như vậy.

Cười ha hả, lại thấy Mạch Kha bực tức nhìn ngược lại, Kiều Sâm Đặc vội vàng nhận sai:

- Được rồi, trời cũng đã tối, sáng sớm ngày mai ngươi và ta cùng đến bái kiến Bản Hách đại sư.

Trong giọng nói của hắn cũng không có nhiều nhiệt tình, sâu trong nội tâm lại thầm thở dài:

"Nếu Bản Hách đại sư có cách, đã không phải kéo dài đến hôm nay?"

- Cứ quyết như vậy đi!

Thật ra Mạch Kha trong lòng đã âm thầm có chủ định, nhỡ Bản Truyện được copy tại

Hách đại sưcũng không có cách, thì trận đấu một tháng sau sẽ liều mạng một phen, cho dù mang theo xú danh "quấy nhiễu quyết chiến", tự mình ra tay giúp đỡ Kiều Sâm Đặc! Mạch Kha hiểu rõ mối ân oán giữa Kiều Sâm Đặc với Tất Phong, nếu như Tất Phong thật sự tu luyện thành công một chiêu kia, với tính cách của hắn nhất định sẽ giết chết Kiều Sâm Đặc tại chỗ!

Kiều Sâm Đặc cũng đã tính toán hết mọi việc, xem chừng hắn cũng dự định liều mạng cũng muốn Tất Phong phải thương nặng, bằng không đã không nảy ý định tìm kiếm truyền nhân y bát.

Bản thân tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn mọi việc xảy ra!

Mạch Kha nói:

- Tiểu Phong, sang sớm ngày mai ngươi tới nguyên lực tháp, hai người chúng ta sẽ đến thăm Bản Hách đại sư.

Nghe vậy, Tang Phi lộ vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lăng Phong.

- Được.

Lăng Phong có phần nghi ngờ, Bản Hách này có lai lịch ra sao mà đến cả Mạch Kha và Kiều Sâm Đặc đều xưng hắn ta là đại sư? Hai người Kiều Sâm Đặc ở trong dân chúng bình thường vốn đã là đỉnh cao khó có thể với tới, người mà bọn họ kính trọng phải là nhân vật như thế nào?

Đọc truyện chữ Full